Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 916 - Q4 - Chương 159: Cột Chống Trời Ôn Nhu Đại Nhân.

Q4 - Chương 159: Cột chống trời Ôn Nhu đại nhân. Q4 - Chương 159: Cột chống trời Ôn Nhu đại nhân.

Khi Ôn Nhu lê bước chân mệt mỏi tới huyện Vạn Niên thì Vân Sơ đang nấu trà, thấy cái bánh nướng trên bàn, hắn lấy ăn luôn, đây là thói xấu học từ Tây Vực, trước kia dù đói meo hắn vẫn cầm ấm trà thong dong vừa đi vừa uống.

Chuyến đi Tây Vực để lại dấu ấn lên người ta theo cách đôi khi chính bản thân họ không nhận ra.

" Chuyện mậu dịch lần này tốt thì tốt thật, nhưng rốt cuộc không cân bằng, chúng ta cần lương thực than đá thì quá ít, mà vải vóc lại quá thừa."

"Xem ra phải tiếp tục tiến hành giao dịch, hạ bớt giá vật tư, nâng cao giá lương thực, than. Ngươi có kế hoạch chưa?"

Vân Sơ lắc đầu:" Những vật tư như than, lương thực đều tới Lạc Dương rồi, chuyện này do Hộ bộ chủ đạo. Năm nay tào lương tới Trường An không bằng một phần ba mọi năm, không thiếu lương thực sao được."

"Còn than do Quan Trung sản xuất cũng bị thiếu phủ giám đưa tới Lạc Dương rồi, chúng ta sắp phải đối diện với sự chèn ép tới từ Lạc Dương."

Ôn Nhu dựa người vào lưng ghế:" Vốn cũng biết Lạc Dương thành Đông Đô sẽ hút máu Trường An, không ngờ chưa rời đô thì chúng ta đã xuất hiện vấn đề lớn."

"Đại quan quý nhân rời đi, đâu phải chỉ có người đi theo thôi đâu, họ sẽ mang đi vô số nguồn lực vốn tập trung ở Trường An này." Vân Sơ lấy quan phục mặc vào:" Ta đi gặp bệ hạ, xem xem có thể tranh thủ được chính sách gì cho Trường An không?"

Ôn Nhu chẳng đánh giá cao:" Bệ hạ từ năm Vĩnh Huy đã có ý rời đô, tuy Trường An danh nghĩa vẫn là đô thành, song không có triều đình ở đây, hoàng đế sao chịu tổn hại lợi ích Lạc Dương để thỏa mãn Trường An cho được? Ngươi đi chẳng ích gì."

"Giờ ngoài kia đã xuất hiện cách nói Trường An chỉ an được một phương, xác định Lạc Dương làm đông đô là hoàng đế muốn khỏi ảnh hưởng của Tây Tần, tiến vào Trung Nguyên. Quyết sách này không có đường quay đầu."

"Biết thế, tranh thủ chút nào hay chút đó." Vân Sơ chợt hỏi:" Nghe nói lão tổ nhà ngươi gần đây định làm lại tượng vàng cho gia miếu hả?"

Ôn Nhu gật đầu, đây là dấu hiệu cho thấy tai họa tiền tệ bắt đầu, hắn chẳng thể cản, dù là gia chủ Ôn gia chăng nữa cũng không thể làm gì:" Đã bắt đầu rồi, dù sao bây giờ bách tính thực sự giàu tới quá đáng. Hôm qua ta nhìn thấy tạp dịch ăn bánh kẹp thịt, cứ thế này chẳng phải tới lúc cá thịt ê hề? Thế sao được."

"À, bởi vậy nên ngươi mới chuyên môn xây dựng nơi ở cho lại mục trong huyện, để họ mua?"

"Bọn họ quen tiêu tiền bừa bãi, so với việc để họ tiêu sạch tiền, không để mua nhà, đợi a tổ ta làm xong tượng vàng, không tới mức khiến cuộc sống quay về mấy năm trước." Ôn Nhu vừa ăn vừa nói:" Cho ngươi biết, lần này ta định vay tiền, triều đình trước kia chẳng phải có tróc tiền lệnh sứ à? Ta chuẩn bị lợi dụng cái này."

Vân Sơ lắc đầu:" Bây giờ ngươi cứ tận dụng tốt tiền trong tay là được, cứ đi vay đám người kia không đòi ngươi trả gấp đôi mới là lạ, khỏi nghĩ."

"Thế nào chẳng có kẻ ngốc."

"Vay ít thì chẳng ích gì, vay nhiều trả không được, hậu họa vô cùng."

Ôn Nhu tỉnh bơ đáp:" Ta có định trả đâu."

Vân Sơ trố mắt nhìn Ôn Nhu, không giống nói đùa, thấy phải nói chuyện tử tế với hắn rồi, ngồi xuống rót nước cho hắn:" Nào, nào thong thả kể cho ta xem ngươi định chết thế nào."

Có thể làm cho Vân Sơ phải giật mình, Ôn Nhu rất hài lòng:" Thuế má của huyện Trường An là của Đại Đường, không ai lấy đi được. Bách tính huyện Trường An cũng là của Đại Đường, không ai được đem khuê nữ trong nhà bách tính gán nợ. Lại mục huyện Trường An là của Đại Đường, không thể đem ra hỏi tội. Còn ta, ta cũng là quan viên Đại Đường, tiền vay được tiêu cho Đại Đường, người vay là huyện lệnh Trường An, khi ta không còn là huyện lệnh Trường An nữa thì liên quan quái gì tới ta, họ đi tìm huyện lệnh Trường An mà hỏi."

"Ngươi thấy cách này thế nào?"

Vân Sơ gật đầu lia lịa:" Quá tốt, quá tốt, chỉ là nhi tử ngươi sau này đừng mong cưới được khuê nữ nhà tử tế."

Ôn Nhu hào sảng phất tay:" Ngươi đi làm việc của ngươi đi, nhi tử ta cưới Vân Cẩm là được, hay khuê nữ ngươi không phải là khuê nữ nhà tử tế?"

"Với lại không làm người người căm ghét, sao bệ hạ yên tâm giao một trong hai đông tây đài các cho ta?"

Vân Sơ thở dài:" Ngươi nghĩ kỹ rồi chứ?"

Ôn Nhu lắc đầu:" Lúc nào cũng phải cân nhắc được và mất thôi, trên đời này chỉ khác nhau giữa làm và không làm. Đợt tiền tai mới sắp tới rồi, nếu ta không kéo dòng lũ đó xuống cái hố lớn huyện Trường An thì ta không phải Ôn Nhu."

Vân Sơ chắp tay:" Quả nhiên là Cột chống trời Ôn Nhu đại nhân."

Ôn Nhu thoải mái nói:" Biết làm sao, huyện Trường An đi sau quá lâu, không phải nỗ lực mà đuổi kịp huyện Vạn Niên. Ta đánh đi đường tắt, đợi đến khi ngươi nắm giữ Trường An, ít nhất cũng có một thành Trường An phát triển cân bằng cho ngươi dùng."

Vân Sơ cảm động, chỉ mỉm cười vẫy tay với Ôn Nhu rồi rời huyện Vạn Niên.

Hắn là nam nhân kiêu ngạo, dù có là sinh tử chi giao với Vân Sơ, hắn không chịu ở dưới Vân Sơ, hắn luôn cho mình mới là người lợi hại nhất, là cột chống trời của Đại Đường, hắn muốn tự do bay trên bầu trời của mình, thế mới là anh kiệt một đời.

Vì sao giá cả lại tăng, vì tiền nhiều mà hàng hóa lại ít.

Làm sao mới có thể khiến hàng hóa không tăng giá, để ít tiền trong tay bách tính vẫn có thể nuôi gia đình?

Đáp: Phải khiến số tiền trên thị trường cơ bản tương ứng với giá trị hàng hóa.

Làm sao để giữ được sự cân bằng này?

Đáp: Ôn Nhu chuẩn bị lấy danh nghĩa huyện Trường An vay tiền, mở rộng huyện Trường An, phát triển huyện Trường An. Để tiền biến thành đường xá, tường thành, công trình thủy lợi, y quán, học đường .... Sau đó không trả.

Còn về phần những khoản vay đó có kéo sập mấy hào môn thế gia không thì Ôn Nhu mặc.

Đương nhiên muốn đường hoàng quịt nợ chẳng dễ dàng, cần có một người trung gian, người này phải cực kỳ đáng tin, mà tương lai của người đó nhất định là chết.

Vân Sơ tin, Ôn Nhu đã tìm được người trung gian này rồi.

(*) Tróc tiền lệnh sứ: Cái này nói đầu truyện, thời đầu nhà Đường chiến tranh liên miên, triều đình phát bổng lộc cho quan viên cũng khó khăn. Nên phát cho mỗi phủ nha một ít đất, tiền, quan viên trong cơ cấu dùng số tiền đó kiếm tiền để giải quyết vấn đề kinh phí.

Sau này phát triển thành đám cho vay nặng lãi, vì triều đình bảo kê mà, cách này kiếm tiền ngon nhất. Kpi duy nhất của những quan viên này là tiền, kiếm tiền để thăng quan.

Bình Luận (0)
Comment