Tất nhiên đó chỉ là một khả năng phải cân nhắc, thực tế thì Lý Trị không tin Vân Sơ cúi mình trước đại tộc, y là kẻ vô cùng cao ngạo, Lý Tích không biết bao nhiêu lần có ý chiêu lãm y dưới trướng mà không thành. Đó còn là chuyện mà khi Vân Sơ mới tới Trường An, còn chưa đứng vững chân đấy.
Bây giờ y càng không có lý do gì để hạ mình xuống hầu hạ đám hào môn đại tộc khó ưa đó.
Mặc dù không thể khẳng định Vân Sơ do Huyền Trang sinh ra, nhưng nhìn từ quan hệ bọn họ, cũng chẳng khác gì thân sinh nhi tử, thậm chí chỉ có hơn thôi.
Ngoài ra Vân Sơ còn được Tôn thần tiên thu làm đệ tử, đây là điều rất hiếm có, dù đứa đệ tử này chẳng học được mấy bản lĩnh, song có danh phận ấy là đủ.
Phật Đạo hai nhà tranh đấu không ngừng, nhưng hai người đứng đầu, một cho y quan hệ nhi tử mơ hồ, một cho y thân phận đệ tử.
Vân Sơ còn cần dây dưa với hào môn sao?
Câu trả lời là không, Lý Trị từng thấy người tài vô số, chỉ Vân Sơ là khiến hắn thấy thoải mái, nguyên nhân lớn nhất giống như Vũ Mị thích Vân Na vậy.
Những việc Vân Sơ làm không có ác ý, chính xác hơn là không có nhiều lòng riêng, mong muốn của y chẳng qua là một cái Trường An giàu có an khang.
Trên đời có người mê tranh, người rượu, người mê nữ nhân, cờ bạc, chiến trận ... Gì cũng có, chỉ mình y là si mê Trường An.
Hơn nữa sự si mê này không phải chiếm hữu, mà là dâng hiến.
Vũ Mị tỏ vẻ hứng thú:" Thần thiếp rất muốn xem y ứng phó thế nào với hào tộc đang ùn ùn kéo tới, cũng muốn xem y làm gì với thời cơ lớn kinh thành di chuyển về phía đông."
Lý Trị cũng tán thành, nâng chén trà lên:" Được rồi, chúng ta ngồi xem biến hóa là được. Trẫm cho y cơ hội này, nếu y qua lại với đám thế gia hào tộc, đứng trách tới khi đó trẫm xử lý cả y."
Vũ Mị thấy khả năng Vân Sơ bẫy đám thế gia đó càng cao hơn, nhưng nàng đã tạo thành thói quen không nói hết với Lý Trị, nâng chén trà lên cụng khẽ với chén của Lý Trị, nhìn nhau cười.
Đầu tuần sau, Huyện lệnh huyện Vạn Niên Vân Sơ, huyện lệnh huyện Trường An Ôn Nhu, cùng dâng tấu (Quy hoạch cải tạo phường thị cũ Trường An, cùng xây dựng Đại Minh Cung, Hưng Khánh Cung). Chuyện gây ra sóng gió lớn trên triều.
Lập tức có ngự sử ngôn quan nhảy ra chửi mắng Vân Sơ, Ôn Nhu là hai tên ác tặc hại dân, còn nói một khi xây dựng Hưng Khánh Cung, Đại Minh Cung chính là lúc Đại Đường bị người thiên hạ nổi dậy thảo phạt.
Đám người Hộ bộ, Công bộ, Tượng tác, Thiếu phủ giám lần trước bị Vân Sơ lừa tới trước mặt hoàng đế, chẳng thu được đồng nào còn suýt mất chức. Lần này kiếm được cơ hội rồi, đồng loạt lên tiếng, không giúp y làm việc ác, tàn hại bách tính thiên hạ.
Hoàng đế ngồi ở bên trên, không nói không rằng, không thể hiện hỉ nộ. Đám người Lý Nghĩa Phù, Hứa Kính Tông xưa nay nhìn thái độ của hoàng đế mà làm việc cũng không nói gì, chỉ nhìn đám thuộc cấp nói văng bọt, thảo phạt hai người Ôn Nhị.
Chuyện lớn thế này không phải một buồi triều hội là có thể quyết định.
Nhất là khi Vân Sơ và Ôn Nhu lấy ra bản vẽ minh họa thì tiếng phản đối càng dữ dội.
Vì hai người họ không chỉ cái biến quy hoạch vốn có của Trường An, thậm chí còn dùng đường thủy kết nối sáu phường thị thương nghiệp. Nếu làm thế, lệnh giới nghiêm của Trường An sẽ thành đồ trang trí.
Đám ngự sử lại thêm một lý do chửi mắng, đây không phải là cải tạo, mà là phá hoại khả năng phòng ngự của Trường An, ngu xuẩn không chịu nổi.
Tiếng phát đối càng mãnh liệt.
Bọn họ không biết hoàng đế sau khi xem bản vẽ thì mỉm cười.
Khi có hoàng đế ở đây, công năng chủ yếu của thành Trường An là an toàn, mình không còn ở đây nữa, vậy cần hệ thống phòng ngự chặt ché làm gì? Chẳng lẽ tiện sau này tự lập à?
Cùng là một tấm bản vẽ minh họa cải tạo Trường An, ở trên triều thiếu suýt nữa bị nước bọt nhấn chìm, tới khi dán ở bảng cáo thị trước nha môn hai huyện lại được toàn dân hoan hô.
Lần này có tổng cộng mười sáu phường thị được đưa vào hàng ngũ cải tạo, trải qua mười năm cải tạo phường thị, giờ bách tính trong thành còn ai chưa hiểu, chỉ cần tích cực tham dự công trình cải tạo, nhà mình từ nhà đất sẽ biến thành nhà gạch hai tầng. Chưa hết nếu đem nhà mới bán đi, ra ngài thành có thể mua được rất nhiều ruộng tốt.
Dù không rời thành Trường An, có thể bán nhà mới, tới phường thị xa hơn, mua được hai ba cái nhà cũ, n hư thế là gia đình có hai ba nơi ở, giải quyết được rất nhiều phiền toái.
Thực sự mừng phát cuồng chính là những thương hộ liên quan tới xây dựng cải tạo nhà.
Hai năm qua hai vị huyện lệnh không có ở Trường An, mọi kế hoạch cải tạo cũng bị gác lại. Nhiều phường thị đang đợi cải tạo, vì chưa nói tới bách tính có nhà mới, mà phường nào cải tạo cũng đưa vào một loạt công trình dân sinh như y quán, học xá, hiệu lương thực dầu mỡ ...
Từ Chu Tước đại nhai tới ngõ nhỏ vốn yên tĩnh, từ nhà ăn lớn tới quán xá ven đường, đâu đâu cũng thấy người tụ tập, bàn tán chuyện nhà cửa.
Kẻ cơ hội cũng không ít, khi đa số bách tính đang bàn tán thì mộ số kẻ có tiền bắt đầu mua nhà cũ ở khu cải tạo, lừa gạt những nhiều bách tính thiếu hiểu biết, nhẹ dạ, hoặc vì thiếu thốn mà cần tiền gấp.
Thế nhưng khi bọn họ cầm địa khế lên nha môn tìm hộ tảo để đổi tên chủ địa khế mới phát hiện, cùng với việc đưa ra bản quy hoạch, hai huyện đã phong tỏa giao dịch địa khế ở khu cải tạo. Đồng thời quy định, ở Trường An muốn xây dựng nhà mới phải được phê chuẩn của huyện nha, yêu cầu phù hợp với quy hoạch thống nhất.
Nói cách khác, bách tính sau này muốn xây dựng nhà cửa phải xin phép quan phủ, không thể xây bừa xây bãi được nữa.
Quy định này vừa được công bố, giá nhà đất lập tức bị người trung gian nâng lên hai thành.
Đặc biệt là nhà cửa hai bên Chu Tước đại nhai càng tăng giá chóng mặt, thứ này giờ muốn cũng chẳng ai bán nữa, sinh ra có thì hưởng, không có thì chịu.
Vân Sơ, Ôn Nhu thương lượng từ khi ở Tây Vực, muốn làm một khu thương nghiệp dài mười dặm ở hai bên Chu Tước đại nhai.
Tất nhiên càng gần Hoàng Thành, đất càng đắt.
Đối diện với giá đất tăng lên điên cuồng, hai người Vân Sơ, Ôn Nhu cực kỳ bình thản, bất kể là bộ hạ cầu khẩn, hay quan trên gây sức ép cho giao dịch địa khế, bọn họ lại lờ đi.
Chẳng trách Vân Sơ nhìn đám quan viên lại thấy toàn phường trộm cắp đĩ điếm, trên triều thì chỉ trích quy hoạch của y hại dân, rời triều thì đòi y cho giao dịch địa khế để nhảy vào kiếm lợi.
(*) Một tuần khi đó là 10 ngày nhé, một tháng 3 tuần thượng trung hạ.