Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 936 - Q4 - Chương 179: Vạn Nhân Địch.

Q4 - Chương 179: Vạn nhân địch. Q4 - Chương 179: Vạn nhân địch.

“Tới đây đi xem xem Vân hầu uy danh lừng lẫy có mấy phần chân tài thực học.” Tên cầm đầu rất tự tin đợi Vân Sơ ra đòn trước mới rống lên vung đao đỡ, muốn một đao gạt phăng hoành đao Vân Sơ, đao thứ hai không lấy mạng cũng cho y nếm trái đắng:

Keng!

Hoành đao trong tay Vân Sơ so với hoành đao bình thường nặng hơn gấp đôi, thanh đao này thân đao hơi uốn cong, sống đao dầy, thân đao cũng dài hơn hoành đao thường. Đây chính là thanh chiến đao do Vân Sơ yêu cầu công tượng Ba Tư dùng thép damacus làm ra.

Trường đao chém xuống, chỉ nghe vang lên tiếng va chạm chát chúa, sau đó rắc một tiếng, chém đứt ngay hoàn đao của thích khách, thế đao không hề bị cản lại chút nào, bổ đầu tên thích khách cầm đầu làm đôi trong ánh mắt kinh hoàng của hắn.

Vân Sơ không để đao chém hắn xuống mà chếch về phía trái, chém đứt nửa bên cổ tên đó, mang theo máu và thịt bùng lên như hoa nở chém tiếp vào hông tên thứ hai.

Tên kia sao có thể ngờ thủ lĩnh võ nghệ cao cường mà không chịu nổi một đòn, tức thì thành xác không hồn. Vân Sơ theo đà xông tới, không thủ chỉ công, lợi dụng sự sắc bén vô song của thanh đao trong tay cùng lúc đối phương chưa kịp định thần, liền một hơi giết mười tên.

Bên cạnh mỗi cái xác là vũ khí bị chém gãy.

Chiếc áo bào màu xanh nhuộm đỏ, máu tươi tí tách nhỏ xuống.

Mấy tên còn lại kinh hồn táng đảm không dám tiến lên, còn giơ hai chiếc thuẫn lên che chắn. Vân Sơ cười nhạt, người xoay tròn, hai tay nằm trường đao chém ra như cuồng phong. Chỉ nghe cách cách, thuẫn bị chém đứt dễ như chém cỏ, thuẫn binh phía sau bị chém lòi cả nội tạng, đôi mắt kinh hoàng cố sức nhét đống ruột trở lại bụng.

"Ta không biết vì nguyên nhân gì khiến các ngươi quên đi chức trách và vinh diệu của mình, lại còn làm ra chuyện phản bội này."

"Từ giây phút các ngươi vung đao về phía ta, phụ mẫu thê nhi của các ngươi cũng chết luôn rồi."

"Lên đây, lao về phía ta, cùng là đồng bào trong quân, cho các ngươi vinh diệu cuối cùng, chết dưới đao của ta vẫn tốt hơn chết dưới tay đao phủ."

Vân Sơ vừa nói vừa tiến lên, chân khều một thanh đao gãy, ném đi như sấm sét. Tên thích khách vừa thò đầu ra giương cung bị đao cắm phập giữa mặt, lăn lông lốc từ trên mái nhà xuống.

Số còn lại tuyệt vọng la hét xông lên.

Vân Sơ coi chúng như không, y không đứng tại một chỗ cho cung tiễn bắn, người di chuyển như bóng ma, chém chết một kẻ thì cướp luôn đao ném đi, cùng lúc có một cung tiễn thủ mất mạng

Khi Vân Sơ chém đứt tay một tên thích khách, một tay bóp yết hầu hắn, tay kia dùng đao khều vải che mặt ra, nhìn vào đôi mắt mất ý chí, hỏi:" Các ngươi là bộ khúc của ai?"

Hai mắt thích khách lồi ra, má phồng lên, Vân Sơ không để hắn kịp phun máu vào mặt mình, dùng sức bẻ gãy cổ

Ném thi thể đi, trước mặt Vân Sơ chỉ còn lại hai tên thích khách bị cảnh tượng máu me làm sợ tới loạn trí:" Các ngươi là bộ khúc của ai, nói ra thì được chết thống khoái"

Hai tên đó không dám chiến đấu, la hét rồi không ngờ dùng đao đâm vào bụng đối phương.

Nhát đao đó rất dứt khoát, đâm xuyên cơ thể chúng, không cho người khác chút cơ hội cứu sống nào

Vân Sơ nhặt một cây cường cung tương đối cứng lên, lấy hai ống tên đeo trên lưng, quay đầu lại bắn tới tấp.

Tốc độ bắn của Vân Sơ rất nhanh, gần như trong chớp mắt, y bắn ra năm múi tên, nhắm vào những tên thích khách đang nhăm nhe bắn trộm trên mái nhà.

Hai ống tên, chưa tới bốn mươi mũi, Vân Sơ vừa bắn vừa lùi tới bên xe ngựa thì hết tên rồi.

Cung tiễn thủ thò đầu ra bị Vân Sơ giết, đám gia tướng không cần đề phòng tên nữa, toàn lực ứng chiến, tình thế tức thì chuyển biến nhanh chóng.

Vân Sơ lại tìm được hai túi tên, nhảy lên xe ngựa, từ xe ngựa nhảy lên mái nhà, chiếm cứ cao điểm, lần này y không bắn nhanh nữa mà bao quát toàn bộ chiến trường, khi nào gia tướng bị nguy hiểm mới hỗ trợ, đồng thời cũng đề phòng đám cung tiễn thủ chưa bị loại bỏ hết.

Nghe thấy tiếng huýt sáo của Vân Sơ, Ôn Nhu chui từ trong xe ngựa ra, hắn không giúp gia tướng tác chiến mà đi kiểm tra từng xác chết.

Thứ Ôn Nhu tìm được trên người bọn chúng rất hữu hạn, nhưng hắn tin, đợi tên béo tới sẽ có thể nhìn ra được rất nhiều thứ.

Không một tên nào bị thương, kẻ nào mất sức chiến đấu đều tự sát lập tức rồi, chứng tỏ đây là một đám tử sĩ.

Có điều Ôn Nhu vẫn tìm kiếm, vì nhân số thích khách quá nhiều, một khi nhiều người thì chẳng có gì là tuyệt đối nữa.

Nhìn thấy một tên thích khách bị thương tay run run đưa đao lên, Ôn Nhu quát lớn:" Ngăn hắn lại."

Tên thích khách đó vẻn vẹn có hơi chút do dự thôi đã bị bốn năm đại hán đè lên, không cho cơ hội tự sát.

Một tiếng chim ngói đột ngột vang lên, đám thích khách còn sót lại khựng người, Ôn Nhu lập tức nhận ra, lần nữa ra lệnh:" Khống chế bọn chúng."

Đám thích khách rất quyết đoán cứa cổ, gia tướng chậm chân một chút, chỉ cứu được hai tên.

Thêm vào tên bị thương khi nãy, ba tên bị gia tướng trói cứng như xác ướp, xô cửa nhà gần nhất kéo người vào.

Đây rõ ràng là một hộ giàu có, sân khó rộng, ba chiếc xe ngựa nối nhau đi vào. Gia tướng chia ra, người chiếm lấy vị trí phòng thủ, người lục soát nhà, tìm được ai là đuổi hết ra ngoài đóng cửa lại.

Vân Sơ đặt trường cung lên đùi, bên cạnh ba túi tên, ngồi khoanh chân trên nóc nhà, mắt lạnh lùng quan sát bốn phía. Y biết lúc này nhất định có rất nhiều người đã nhìn mình, không cho rằng sự dũng mãnh vừa rồi mình thể hiện ra làm những kẻ khác khiếp đảm

Đại Đường chưa bao giờ thiếu mãnh tướng, cho dù Vân Sơ có biểu hiện lợi hại thế nào, tin rằng trong mắt một số kẻ, y chẳng qua cũng chỉ là một tên võ phu thôi

Từ khi Đại Đường khai quốc tới nay, bị hết chết nhiều nhất là loại mãnh tướng vô địch.

Đám người này dễ giết lắm, đào một cái hố là họ nhảy xuống, sau đó cho một đao vào cổ, tiếp đó giết luôn cả nhà, vừa vặn ném hết xuống hố

Ví dụ rõ ràng nhất chính là Tiết Vạn Triệt có cái dũng vạn người khó địch.

Vân Sơ và Ôn Nhu ở lại đây không phải đợi Lý Hoằng hay người Kim ngô vệ, giờ địch ta lẫn lộn, không thể tin tưởng một ai hết, biết đâu người tới cứu viện lại là thủ phạm, bọn họ cố thủ ở đây là để đợi Địch Nhân Kiệt cùng nhân thủ Vân gia bố trí nhiều năm ở Lạc Dương.

Với khả năng của Địch Nhân Kiệt, hắn tới chùa Bạch Mã, nhìn cục diện ở đó sẽ suy ra rất nhiều chuyện, chắc chắn sẽ xét tới khả năng Vân Sơ và Ôn Nhu bị ám sát.

Không giết hai người bọn họ, những kẻ đó không làm được gì ở Trường An. Ở Trường An giết bọn họ là không thể, phục kích giữa đường không được, Vân Sơ dù đi đường cũng vẫn dùng cách hành quân cắm trại của quân đội, không cho cơ hội, chỉ có tới Lạc Dương này mới có thể đặt cạm bẫy giết đi.

Chuyện này dính líu rất sâu, rất rộng. Địch Nhân Kiệt thậm chí nên tra từ việc chọn ngày, chọn địa điểm cho lễ sáng tọa của Vân Na. Mà cơ cấu phụ trách việc này ở Đại Đường chính là ti thiên giám.

Nay Ti thiên giám nắm trong tay một đám lão đạo, hi vọng vào một đám lão đạo chọn ra ngày tốt cho Phật gia đúng là có vấn đề.

Bình Luận (0)
Comment