Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 942 - Q4 - Chương 186: Cao Nhân Đối Thoại.

Q4 - Chương 186: Cao nhân đối thoại. Q4 - Chương 186: Cao nhân đối thoại.

Mười người có một kiệt, trăm người có một hào, nghìn người có một hùng, vạn người có một anh.

Vân Sơ sẽ giết sạch đám anh hùng hào kiệt trong đội ngũ này, sau đó mới bắt đầu khống chế.

Mặc dù làm thế sẽ khiến đám người này mất hết sức chiến đấu, nhưng mà với cục diện hiện nay, phủ binh không có sức chiến đấu mới là phủ binh tốt.

Hành vi đánh đòn quân sĩ kéo dài tận hai canh giờ, khi những cái mông trắng phau phau biến thành màu đỏ choét mới thôi, sau một màn giết người kinh hoàng của Vân Sơ, không một ai dám phản kháng nữa.

Đợi đám phủ binh đứng lên mặc quần vào, ai nấy kêu gào không thôi. Họ biết, giờ mặc quần, khi máu khô lại dính vào quần, lúc trị thương phải lột quần ra. Khi đó sẽ lại một phen thống khổ nữa.

"Quân hầu, liệu có thể cho các huynh đệ không cần mặc quần không, không cần phải hành hạ ...."

Kết quả vẫn là thế, mấy người có ý tốt, đứng ra lên tiếng cho huynh đệ đều bị kỵ binh của thái tử lục soái giết sạch.

Vân Sơ cưỡi ngựa tới bên một cái hố lớn, trong đó sớm trải vôi sống, những thi thể phủ binh bị ném xuống đó, sau đó rưới dầu lên, y đích thân ném đuốc xuống

Ngọn lửa bùng lên từ cái hố lớn, nhìn thi thể bị cháy ra tro, tiếng khóc bắt đầu lan đi trong đội ngũ.

Vân Sơ vẫn nhìn chằm chằm vào đám phủ binh, tới khi lửa tắt, đất lấp lên, không có ai hành động gì, chỉ cúi đầu khóc tấm tức xót thương cho huynh đệ. Tới đây Vân Sơ mới cởi mũ trụ ra, để lộ gương mặt anh tuấn lạnh lùng:" Chuyện tới đây là xong."

Đám phủ binh kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Vân Sơ tiếp tục nói:" Sai lầm của các ngươi đã bị trừng phạt, sau này còn phạm lỗi, nhất định chém không tha."

Tên phủ binh gần Vân Sơ nhất, mấy máy môi mấy lần không dám nói. Vân Sơ nhìn thấy chĩa mã sóc vào hắn:" Nói đi."

"Quân hầu, chuyện quá khứ thực sự không nhắc nữa à?"

Vân Sơ hỏi:" Ngươi có tham gia phản loạn không?"

Tên phủ binh hai tay giữ quần, lắc đầu lia lịa:" Không, không ạ, bọn Trương Cẩu Nhi gọi tiểu nhân đi, nói là chỉ cần tham dự là có một túi tiền. Trong nhà tiểu nhân còn có già trẻ lớn bé, không dám lấy."

Vân Sơ lạnh lùng nói:" Không tham dự, nhưng biết mà không báo, phạt 30 roi."

Phủ binh mừng rỡ:" Nói thế vừa rồi bọn tiểu nhân bị đánh đòn là trừng phạt."

"Đúng là như thế."

Thấy có người nói chuyện với quân hầu mà không sao, một phủ binh khác có tuổi đi lên, chỉ vào cái hố đã bị kỵ binh đẫm bằng:" Vậy sao họ bị chết? Lôi Bình là người tốt, bình thường ai có khó khăn, hắn đều giúp đỡ."

Vân Sơ quay sang hắn, lãnh đạm nói:" Dựa theo quân luật, phản loạn là tội liên đới, bây là đám người đó tự bước ra nhận phạt, chết thay cho các ngươi, sau này phải nhớ tới họ."

Đám phủ binh còn nói gì được nữa, nhìn nhau gật đầu nói:" Sau này nhất định phải thắp hương cho Lôi Bình đại ca"

Vân Sơ không nhiều lời nữa, cưỡi ngựa chạy dọc đội ngũ phủ binh:" Chuẩn bị bôi thuốc."

Có kinh nghiệm lần trước rồi, lần này đám phủ binh đồng loạt cởi quần nằm xuống đợi, lần này khổ cho quân y, phải bôi thuốc cho nhiều cái mông như thế.

Thấy tình hình đã được Vân Sơ kiểm soát rồi, Hứa Kính Tông từ trên tường thành xuống, nói:" Ý của bệ hạ không phải như thế."

Ý của Lý Trị là gì, chính là đưa đám người lòng dạ bất chính này tới, tạo ra nguy cơ với thương thành, vậy Vân Sơ chỉ còn cách giết hết, hắn không muốn tay dính máu, nên mượn tay Vân Sơ làm. Vân Sơ lạnh nhạt nói:" Bệ hạ không ra tay được, chẳng lẽ ta lòng lang dạ thú ra tay được sao?"

"Sau này có trọng trách, bệ hạ sẽ không giao cho ngươi làm nữa."

"Thế chẳng phải chuyện tốt à?"

Miệng Hứa Kính Tông đã bớt sưng nhiều rồi, nhưng bôi thuốc vàng chóe, nghi hoặc nhìn Vân Sơ, ông ta không cách nào hiểu người này, tài hoa của y, sự quyết đoán của y, thêm vào sự tin tưởng của hoàng đế.

Người này có đủ điều kiện trở thành quyền thần một đời, nhưng y không làm, ánh mắt chỉ nhìn Trường An.

"Ngươi làm vậy sẽ không tiến xa được."

Vân Sơ cười to:" Thế thì ít nhất Hứa công không phải lo một ngày nhìn thấy Vân mỗ tay cầm cương đao, xông vào giết cả nhà ông."

Câu trả lời này làm Hứa Kính Tông ngớ ra hồi lâu, cuối cùng chắp tay với Vân Sơ một cái rồi quay trở lại thương thành.

Lý Hoằng đứng giữa hai vị lão sư, không xen vào được câu nào.

Loại đối thoại cao cấp như thế, hắn cảm thấy đời này mình không có nhiều cơ hội để gặp, rõ ràng là hai người không hề ưa nhau, thậm chí có thể nói nếu có cơ hội giết đối phương sẽ không chậm chân hơn người khác.

Vậy mà khi bọn họ nói chuyện, cảm giác như tắm trong gió xuân, đồng thời không thây sự giả dối trong đó, đều là lời rất thật.

Có lẽ đây chính là cao nhân.

Đi theo Vân Sơ qua thương binh doanh về tới lều, Lý Hoằng rót trà cho Vân Sơ, qua cuộc nói chuyện vừa rồi, hắn nghe ra được sư phụ chế giễu phụ hoàng mình, lòng có chút tức giận, nhưng tình hình này, hắn lựa chọn trấn an Vân Sơ:" Sư phụ, có lẽ phụ hoàng biết sư phụ sẽ không ra tay được nên mới gửi những người này tới cho sư phụ, không có ý gì khác đâu."

Vân Sơ không đáp lời này, y đã tỏ thái độ rồi, Lý Trị sẽ không lỗ đâu, nếu y giết hết những người này, đương nhiên tốt rồi, sau này y chỉ còn đường theo hắn làm chuyện bẩn thỉu:" Ta không chịu giết họ, thế thì phải chịu trách nhiệm về họ."

"Cho nên ...."

"Cho nên ngươi cần điều 5000 phủ binh từ Trường An tới, bổ xung thái tử lục soái, cố gắng tạo thành đại quân vạn ngươi. Ngươi là thái tử, ngươi có quyền lực đó."

Lý Hoằng lắc đầu:" Chuyện này có một tiền đề, ta đã thành hôn, giờ ta không muốn thành hôn."

Vân Sơ cười nhạt, từ việc Lý Trị phản ứng rất yếu ớt với lần phản loạn này, cho thấy hắn muốn thỏa hiệp:" Lạc Dương xảy ra chuyện lớn như vậy, ngày đại hôn của ngươi đoán chừng đã được xác định. Bất kể bệ hạ hay hoàng hậu, dù muốn đối phó với hào môn thế gia ra sao, bây giờ vẫn phải tỏ thiện chí với họ."

"Ngươi cưới Bùi thị nữ là cách đơn giản hữu hiệu nhất."

Lý Hoằng nghe thấy chuyện thành hôn là trong lòng sinh ra sự bài xích, bực tức nói:" Đám người kia cũng có ngốc đâu, mưu kế thô sơ như vậy làm sao lừa được họ."

"Quan trọng là ở thái độ, hoàng gia tỏ thái độ rồi, nếu có kẻ vấn lần tới thì bệ hạ có thể danh chính làm vài việc rồi. Dù sao cũng sẽ có giai đoạn hòa hoãn, còn sau đó nữa thế nào thì không rõ rồi, loại chuyện này chẳng thể nào giải quyết rốt ráo được đâu."

Bình Luận (0)
Comment