Sự kiện Trường An lần này đối với hai nhà Phật Đạo mà nói đều là hạo kiếp lớn.
Chỉ vẻn vẹn khoản thua lỗ của Chùa Đại Hưng khiến tích góp bao năm của Phật môn phương bắc gần như mất đi một nửa.
Vì khi huyện nha hai huyện Trường An, Vạn Niên vay tiền chùa Đại Hưng thì vật giá còn tốt, 12 tiền một đấu gạo. Khi hai huyện trả tiền thì gạo đã 120 tiền một đấu rồi, chùa Đại Hưng không lấy tiền đồng nữa, thế là họ dọn trống mười sáu khi vật tư hai huyện Vạn Niên, Trường An. Còn cưỡng ép thu sản phẩm bông sáu năm sau hai huyện với giá đương thời.
Khi vật giá ổn định lại, chùa Đại Hưng chẳng còn đồng nào, đã thế còn vô số nhà gửi tiền ở chùa Đại Hưng vì thấy tiền đồng lên giá lũ lượt kéo tới lấy tiền.
Chùa Đại Hưng không trả được, một đống vật tư của họ không ai quan tâm, thậm chí bọn họ chẳng thể chạy trốn được, nếu chùa Đại Hưng không trả tiền, e là hòa thượng toàn thiên hạ sẽ gặp họa, mà trước hết sẽ là chùa Đại Từ Ân.
Tình thế của Chùa Đại Từ Ân khá hơn nhiều, bọn họ đã đầu tư hết vào Tây Vực, rồi tiếp đó Lý Hoằng cũng lấy danh nghĩa của Vân Na lấy đi một lượng lớn tiền đồng để truân điền.
Chưa đợi Chùa Đại Từ Ân bổ xung thêm tiền thì kiếp nạn của Trường An ập tới, thế là họ may mắn thoát nạn.
Đang tiếc chùa Đại Hưng và chùa Đại Từ Ân tuy pháp môn khác nhau, nhưng cùng là Phật môn, đứng trước nguy cơ chữ tín của Phật môn sụp đổ, bọn họ không thể khoanh tay đứng nhìn. Cho nên chùa Đại Từ Ân phải viện trợ cho chùa Đại Hưng 20 vạn lượng hoàng kim, mới giữ được mặt mũi cho Phật môn.
Tiếp đó xuất hiện vấn đề rồi, Phật quốc ở Tây Vực còn chưa thể tự đứng vững được, chùa Đại Từ Ân thì không còn sức chi viện nữa.
Vì thế Huyền Trang đại sư muốn khuyên nhủ Lý Thuần Phong, hi vọng Đạo môn đầu tư vào Tây Vực, mọi người cùng gây dựng nơi đó thành thế giới giống Trung Nguyên, chia đôi thiên hạ.
Lý Thuần Phong không chịu, ông ta muốn phái mạch Long Hổ Sơn đi tiên phong, hướng tới phương nam.
Tiếp đó là sự kiện thần tiên đánh nhau.
"Huyền Trang đại sư không đánh được Lý Thuần Phong, đầu bị đập sưng một cục, khi đánh người ta còn bị trượt chân ngã, có hai cái răng không bình yên."
Chẳng hiểu sao chuyện Huyền Trang đại sư và Lý Thuần Phong đánh nhau truyền khắp Trường An. Bây giờ nghe Vân Na hoa chân múa tay kể kết quả ẩu đả, Vân Sơ khẳng định do đạo môn truyền ra.
Thần tiên đánh nhau không hề biến thành chuyện vui cho bách tính phường thị bàn tán, ngược lại chuyện này dọa khóc rất nhiều người, thậm chí xảy ra vài người khá khích ném gạch đá và chất bẩn vào đạo quán.
Gần đây trong thành Trường An toàn chuyện bất thường, ngay cả kỹ nữ phường Bình Khang cũng ăn đòn, không cách nào mua vui được cho mọi người, mọi người tất nhiên không vui.
Giờ thì cả hai nhân vật như thần tiên đó cũng động chân động tay với nhau, ai cũng sợ bóng sợ gió, coi đó là dấu hiệu kiếp nạn Trường An chưa qua.
Khó khăn lắm mới đợi tới lúc lương thực rớt giá, vật tư rớt giá, mọi người ra sức tích trữ vật tư, sợ chuyện vừa rồi quay lại.
Bây giờ giao dịch lượng hàng hóa lớn, mọi người đều mạo hiểm dùng vàng, dù đó là chuyện phạm pháp.
"Huyền Trang đại sư hỏi vay muội sáu vạn lượng hoàng kim, Lý Hoằng trả muội mười vạn lượng hoàng kim. Huyền Trang đại sư đem vàng cho chùa Đại Hưng, chùa Đại Hưng trả cho muội cả vốn lẫn lãi tám vạn lượng, vàng của muội vẫn ở nguyên trong kho của chùa Đại Từ Ân, chẳng cần chuyển đi mà tự dưng dư ra mười hai vạn lượng."
Vân Na ôm cái bàn tính nhỏ gảy đi gảy lại, cuối cùng cũng làm rõ tiền của mình. Đứa bé này thiện tâm, không coi sáu vạn lượng hoàng kim Huyền Trang đại sư vay là tài sản của mình, lại còn coi mười vạn Lý Hoằng trả là thu nhập.
Thế nên kỳ thực Vân Na lỗ.
Nhưng mà kiểu tính tiền hồ đồ này khiến Vũ Mị đang kiểm kê tài sản các nhà rất hài lòng, quyết định đưa kho tiền của Vân Na vào danh sách khác, không hạch toán chung.
Dù sao với kiểu quản lý tài sản của Vân Na tính nửa đời cũng chẳng ra.
Vân Sơ nghe nói Huyền Trang đại sư bị thương liền xách theo rương thuốc, mang thân phận y chính tới trị thương.
Cứ cho rằng Huyền Trang đại sư sẽ dùng đủ loại lý do để tránh gặp mặt, không ngờ Huyền Trang đại sư mang cái đầu trọc sưng tím, thoải mái tiếp đãi Vân Sơ.
Vân Sơ nhìn cục u trên đầu đó mà đau hộ, vốn định nói gì, nhưng vì đối diện đại sư còn một hòa thượng già ăn mặc lôi thôi, nên y yên tĩnh ở bên, nếu cho ông một bát thuốc giảm sưng đau.
"Đại sư thanh tu nhiều năm hẳn có tâm đắc, không biết đại sư tới có gì dạy bảo Huyền Trang."
Lão tăng mặc tăng bào màu đen lấy từ trong ống tay áo ra một vật, đưa tới trước mặt Huyền Trang:" Thứ gì đây??"
Huyền Trang đại sư nhìn hồi lâu mới nghi hoặc hỏi:" Cứt chó?"
Hắc y lão tăng nói:" Người xuất gia trong lòng có phật thì nhìn vạn vật như Phật, trong lòng có cứt chó thì nhìn gì cũng là cứt chó."
Khi Vân Sơ nghĩ Huyền Trang đại sư sẽ dùng bát ăn cơm đập ông ta thì Huyền Trang lại cả kinh:" Hàm chứa càn khôn, chặn đứng dòng chảy, ông muốn tìm đường khác à??"
Hắc y lão tăng nói:" Phật phương bắc đã đi Tây Vực, lão tăng đành đi phương nam tìm cảnh cửa mới."
Nói tới đó còn lấy ra một cái bát sắt đen xì xì bẩn thỉu đặt trước mặt Huyền Trang. Huyền Trang đại sư thở dài, đặt chuỗi phật châu làm bằng ngọc Hòa Điền vào trong bát.
Hắc y lão tăng cũng không nói cáo ơn, đương nhiên như Huyền Trang phải làm thế, đứng dậy rời Phật đường, tới cửa rồi còn vịn khung cửa nhìn Huyền Trang:" Đáng thương, đáng thương."
Nói xong mang thân thể hôi thối đi đôi giày cỏ rách, cứ thế nghênh ngang mà đi.
Vân Sơ thấy Huyền Trang đại sư chìm vào trầm tư thì không nói gì cả, đợi ông tỉnh lại mới thì thầm:" Đại sư không sở trường đánh nhau, nếu còn có chuyện như vậy, cứ giao cho ta là được."
Huyền Trang dùng ánh mắt nhìn cục cứt chó để nhìn Vân Sơ:" Trong lòng bần tăng có phật, điểm này bần tăng chưa bao giờ hoài nghi.
"Phật của bần tăng từ đâu mà tới? Là do đọc vô số kinh Phật ngộ ra, hắc y tăng nói trong lòng bần tăng chỉ có cứt chó, vì ông ta nghĩ bần tăng tu sai, đại biểu các phật môn phương bắc tu sai ... Ông ta lập nguyện vọng, chỉnh lý lại lý luận Phật môn."
"A Di Đà Phật, đúng là vị đại đức vô lượng."
Vân Sơ rất nghi ngờ:" Ông ta nói linh tinh thì sao?"
"Ngươi thấy một cao tăng đắc đạo từ Vân Môn Sơn Lĩnh Nam không ngại ngàn dặm xa xôi tới đây, chỉ để nói linh tinh với lão nạp vài cây à?"
Vân Sơ không muốn tranh luận với người vừa đi tranh luận tới mức sưng u đầu như thế. Y thấy bằng vào chuỗi phật châu mà Huyền Trang đặt vào cái bát của Hắc y tăng đủ mấy chục hắc y tăng mò từ Lĩnh Nam tới Trường An lừa ông.
Nhìn lại thứ đen xì xì, đúng là cứt chó mà.