Tú Nương trải qua khổ nạn không thích nữ nhi, nàng luôn cảm thấy đứa con đó sinh ra sẽ chịu tội chịu khổ giống như mình.
Nếu trong nhà có một nam oa thì tốt quá, sẽ giống Ân Nhị Hổ, mạnh mẽ cường tráng, chuyện gì cũng ứng phó được.
Ân Nhị Hổ thì lại thích nữ nhi, thấy nữ nhi chỉ cần tìm được nam nhân đáng tin dựa vào là đủ, cả đời sống an nhàn.
Còn nhi tử, trong thế giới này, nam nhân luôn sống vô cùng vất vả ....
"Chưởng quầy Nhị Hổ, chưởng quầy Nhị Hổ ...." Lưu Nghĩa gọi ba tiếng mới kéo Ân Nhị Hổ ra khỏi suy nghĩ miên man."
"À, quản gia cứ nói, ta nghe đây." Ân Nhị Hổ đáp có phần qua loa."
"Quân hầu bảo ngươi tới Lạc Dương một chuyến."
Nghe thế Ân Nhị Hổ thấy không ổn, từ khi nào một tên quản gia cũng có thể sai phái tử sĩ đi làm việc vậy, chắp tay hỏi:" Không biết quản gia muốn mỗ đi Lạc Dương để làm gì?"
Lưu Nghĩa thong thả nói:" Ngươi cũng biết Vân Na tiểu nương tử đi Lạc Dương, nhưng tiểu nương tử chỉ huy một đám hòa thượng, làm việc không thuận tiện. Quân hầu muốn ngươi đi Lạc Dương, làm quản gia cho tiểu nương tử."
Ân Nhị Hổ nhìn quanh mới phát hiện không biết từ khi nào mà các chưởng quầy khác đều đi rồi, trong phòng chỉ còn hắn và Thôi ma ma, Lưu Nghĩa.
"Vì sao không để ta đi theo tiểu nương tử lúc rời Trường An?"
Lưu Nghĩa lắc đầu:" Không biết, đây là an bài của quân hầu, bất kể thế nào ngươi cũng phải bảo vệ chu toàn cho tiểu nương tử."
Ân Nhị Hổ đáp lời rồi rời học đường, hắn muốn tìm quân hầu hỏi cho rõ ràng.
Thành Lạc Dương không hề đơn giản, đám Phương đại nương tử lại khó bảo, hắn tới đó, ai sẽ phải ra lệnh ai?
Đi ra cửa, Ân Nhị Hổ nhìn sắc trời rồi tới thẳng Nhà ăn lớn, nếu hắn đoán không nhầm thì vào giờ này quân hầu đang uống canh thịt cừu trong nhã phòng.
Quả nhiên tới Nhà ăn lớn lấy thẻ trúc mua canh thịt cừu tới nhã phòng, quân hầu đang một mình xé bánh ném vào bát canh ăn.
Vân Sơ chỉ chỉ chỗ đối diện, bảo Ân Nhị Hổ ngồi xuống, thấy hắn đi vào cũng nhìn ngang ngó dọc:" Sao trông vẫn cái bộ dạng mấy năm trước thế, không thay đổi gì cả, không biết sống cho tử tế à"
Ân Nhị Hổ nghiêm mặt nói:" Tiểu nhân đợi quân hầu ra lệnh."
"Năm đó kéo ngươi từ loạn toán cương ra, đưa ngươi về chữa bệnh tốn bảy tám quan, tính chuyện ngươi làm bao năm qua, ta lãi lớn rồi." Vân Sơ vẫn đều đặn ngâm bánh vào nước canh ăn, không làm ảnh hưởng tới nói chuyện:" Giờ sống vì mình là được, làm việc cũng chỉ phải làm sao cho vui vẻ, đừng cứ cái bộ mặt khó đăm đăm ấy."
"Đừng nghĩ ngày nào đó bị người ta chặt đầu rồi mới coi như báo đáp ta, không cần phải thế, ngươi sống lâu, ta càng lãi."
Ân Nhị Hổ cũng học theo Vân Sơ, chấm bánh ăn:" Tiểu nhân thích làm việc cho quân hầu."
Vân Sơ nghĩ một lúc nói:" Vậy nghĩ cách phá hỏng đại hôn của thái tử cho ta, đừng giết người, Vân Na không thích đâu."
"Nếu đem cá thối, phân ném vào đại hôn thì sao"
"Không được, y ta nói phải làm cho sạch sẽ ấy, đừng để lại manh mối."
Ân Nhị Hổ lại có ý kiến khác:" Loại chuyện này không cách nào không để lại manh mối, manh mối phái có cho người ta xem, nếu không có lại sinh nghi ngờ. Không bằng quân hầu không thích ai thì chúng ta dẫn manh mối tới kẻ đó."
"Cẩn thận, Lạc Dương không dễ làm việc như ở Trường An đâu."
"Quân hầu, ở Trường An bọn tiểu nhân mới phái cố kỵ không để ảnh hưởng tới ngài, làm việc ở Lạc Dương dễ hơn nhiều."
Ân Nhị Hổ hạ thấp giọng xuống:" Từ khi Đông cung gặp phải chuyện bị Hoa Lang Đồ ám sát, thái tử luôn thấy bên cạnh có quá ít người để dùng, có người cũng không tin được. Ôn Nhu công tử liền phái một đám người tới cho điện hạ dùng."
"Vân Na tiểu nương tử còn tiến cử cho thái tử một ít nhân tài, nói là giúp thái tử bán rau. Vì thế người của chúng ta ở Đông cung không hề thiếu, muốn làm vài việc thuận lợi lắm."
Vân Sơ chưa từng nghe Ôn Nhu nói tới chuyện này, không kìm được thở dài.
Cơm của Vân gia có một đặc điểm là nhiều món, lượng lớn, ăn thoải mái no thì thôi. Một khi quen ăn cơm Vân gia rồi, không ăn được cơm nhà khác nữa. Quan trọng nhất là cơm Vân gia dễ giữ lòng người, mặc dù chưa bao giờ nói ăn bát cơm đó vào phải làm gì, nhưng người nguyện ý làm việc cho Vân gia rất nhiều, còn là tự phát.
Người đường thật thà, bản thân ăn cơm Vân gia sẽ kéo cả nhà tới ăn, ăn nhiều rồi, ăn quen rồi sẽ tự nhiên coi đó thành cơm nhà mình.
Chuyện tiếp theo sinh ra đó là đập vỡ bát cơm Vân gia là đập vỡ bát cơm nhà họ, mà người Đường ở chuyện bảo vệ bát cơm rất liều mạng.
Ví như những người ở phường Tấn Xương.
Vân Sơ chưa bao giờ phát tiền miễn phí cho bọn họ, tiền họ kiếm được đều là công sức lao động của bọn họ.
Vân Sơ cũng chẳng bao giờ đối xử nhẹ nhàng với họ, hơi một chút là lấy bạo lực ra nói chuyện, từ ngày đầu đã vậy rồi.
Vậy mà vị quân hầu như thế, bọn họ vẫn sẵn lòng đi theo.
Vì phường Tấn Xương có ưu thế đi trước, nên mỗi lần Trường An cải tạo, bọn họ đều thu được lợi ích lớn, đó là chuyện bình thường. Nhưng mà bách tính không nghĩ thế, bọn họ cho rằng huyện tôn luôn cố ý nới tay để bách tính trong phường nhặt lợi ích.
Bởi thế phường Tấn Xương là một quần thể lợi ích chặt chẽ xoay quanh Vân gia.
Người của Lý Hoằng từ đâu ra
Tất nhiên là tới từ phường Tấn Xương mà hắn luôn thích, thân thiết từ nhỏ, hắn luôn cho rằng người dân phường Tấn Xương biết lý lẽ, hiểu chữ tín, cần cù, trung thành ... Nên khi chiêu mộ nhân mã cho mình, ưu tiên người phường Tấn Xương.
Nhưng Lý hoằng lại là một thái tử nghèo, những người đó tới chỗ Lý Hoằng, không quen với việc làm tư lại nghèo nữa, bọn họ có thể kiếm được nhiều tiền hơn ở phường Tấn Xương.
Hiện làm việc cho thái tử chỉ có cái tiếng thôi, thân là người Trường An, ít nhất nghe thấy nhiều chuyện rồi, có người mấy đời làm việc cho nhà phú quý, kết cục cũng chẳng tốt. Nói cho cùng vẫn là dân đen, chẳng đáng nói, vẻn vẻn chỉ là người sai bảo ở Đông cung thôi.
Suốt cả năm tiền lương kiếm được chưa bằng phủ binh bán bánh bao ở Nhà ăn lớn.
Nếu cho lựa chọn thì họ thà về phường Tấn Xương tiếp tục làm nghề cũ.
Nếu trong Đông cung có người của Vân gia, vậy Bách kỵ ti Trường An e là cũng khó thoát.
Vân Sơ không muốn từ giờ đã hình thành một thế lực mới, y cũng không muốn thành thủ lĩnh thế lực nào đó bây giờ.
Lý Trị còn chưa lú lẫn, lại còn đang thanh lý thế lực các nơi, Vũ Mị chưa đoạt quyền, mâu thuẫn với Lý thị chưa tới mức không thể điều hòa, Lý Hoằng chưa được xác lập địa vị người kế thừa. Bây giờ thò đầu ra không phải thời cơ tốt.