Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Chương 79

 
Sự thật chứng minh, chuyện không bị đồng đội kéo chân là điều không thể.

Lại Vũ Đông cảm thấy trải nghiệm này thật kỳ diệu. Mới chỉ vài ngày kể từ buổi thu hình đầu tiên, hắn đã có thể dùng từ "bị kéo chân" để hình dung những gì mình gặp phải trên sân khấu, thay vì là người kéo chân cả đội.

Nhưng thực tế còn hơn thế nữa.

Trong lúc di chuyển, Lại Vũ Đông suýt chút nữa va phải Tằng Khải vì cậu ta nhớ sai động tác. Hắn nhanh nhẹn né được, nhưng vì sau gáy không có mắt, hắn lại đụng trúng La Phi Nhiên đang đứng sai vị trí phía sau. Đối phương đau điếng kêu lên một tiếng, khiến hắn giật mình vội vàng nói "Xin lỗi".

Toàn bộ khung cảnh có thể dùng hai từ "hỗn loạn" để miêu tả.

Dù Lại Vũ Đông đã kịp thời trở về vị trí ban đầu và tiếp tục những động tác vũ đạo bị gián đoạn, nhưng biểu cảm ngưng trọng của các huấn luyện viên đã không thể cứu vãn. Khuôn mặt lạnh lùng của họ chẳng khác nào những bức tượng điêu khắc khô cứng.

【...ừm, nhóm này không cứu nổi nữa, mời rời sân khấu đi...】

【Nhưng Yuki vẫn đáng để giữ lại đó】

【Ở vị trí center cũng tạm được, nhưng chưa đủ ấn tượng】

【Giọng của Triệu lão sư vừa cất lên, tôi liền tha thứ cho việc ảnh nhảy không tốt】

【Yuki xui quá, người ta thì đang nhảy, còn cậu ấy như đang dò mìn】

【Xin lỗi, dù rất thảm nhưng vẫn buồn cười quá, cậu ấy giống y như trái bóng bàn bị người ta đập tới đập lui】

【Hôm nay không đánh bóng bàn, hôm nay đánh bóng Yuki!】

Lại Vũ Đông: …

Nỗi đau của nhân loại vốn không giống nhau.

Kết quả không cần nói cũng biết, nhóm của họ bị thầy dạy nhảy – Tào Ngạn – mắng một trận tơi bời, đến cả Phó Hàm Vũ – người nổi tiếng hiền lành – cũng không ngần ngại mà chỉ ra: “Nhóm em cần luyện tập nhiều hơn nữa.”

"Đội trưởng của nhóm các em là ai?" Tào Ngạn cau mày hỏi.

Thư Đằng Kiệt giơ tay: "Là em."

"Giải thích một chút, tại sao lại không quen thuộc với vũ đạo đến vậy? Đến cả di chuyển vị trí cũng có thể đâm vào người khác?"

"Xin lỗi ạ." Thư Đằng Kiệt hiểu rõ đạo lý "bị mắng thì cứ xin lỗi trước", cậu ta cúi đầu giải thích, "Nhóm em là Chu Thụy và Miura phụ trách dựng vũ đạo, tốc độ hơi chậm, nên mọi người học khá rời rạc, không có đủ thời gian luyện tập."

Lại Vũ Đông giật nhẹ mí mắt – chuyện này cũng đổ lên đầu bọn hắn sao?

Dù Thư Đằng Kiệt không nói thẳng ra, nhưng ý tứ trong câu chữ đã quá rõ ràng. Nếu khán giả không biết chuyện gì đã xảy ra, có lẽ sẽ cho rằng chính hai người họ đã ảnh hưởng đến toàn đội.

Mà cái tên của hắn, một học viên "mù tịt" về vũ đạo, lại xuất hiện trong khâu dựng vũ đạo, đương nhiên sẽ khiến người ta cảm thấy vô lý.

Không trách Tô Tuấn Triết không muốn dạy người khác. Người ta không chịu tập là một chuyện, đến lúc có chuyện còn bị đổ lỗi thay, ai mà biết mấy thực tập sinh không thân không quen này sẽ buông lời gì?

【Yuki sao không giải thích một câu】

【Ngày thường có nói được mấy câu đâu, còn mong cậu ấy giải thích với lão sư sao?】

【Im lặng là cách làm thông minh nhất】

【Đúng là vậy, nhưng tôi vẫn thấy cậu ấy đáng thương quá TT】

【Xong rồi, bị chiêu ngược fan này làm cho cảm động rồi】

【Mẹ kiếp! Đi vote cho Yuki đây!】

Lại Vũ Đông im lặng không nói, bởi hắn không thấy cần phải tranh cãi lý lẽ làm gì – vừa giống như đang biện hộ, lại khiến người ta cảm thấy lươn lẹo. Huống chi, các huấn luyện viên đâu phải không có mắt.

Nhưng nếu bọn họ may mắn cùng nhau vào được vòng công diễn thứ hai, hắn nhất định sẽ tránh xa bọn họ.

Quả nhiên, người mang tinh thần “keep real” khắc sâu vào xương máu như huấn luyện viên Lý Kha không thể ngồi yên trước lời giải thích đó.

Vị rapper thẳng tính ấy lập tức bắt lấy cơ hội, còn sốt ruột hơn cả hai người trong cuộc, bắn liên thanh loạt câu hỏi:

“Vậy tại sao hai người đó lại biết nhảy? Tại sao main vocal với main rapper cũng nhảy được? Thấy dựng bài chậm mà còn để Miura – người không có nền tảng – làm dựng bài, mấy em định mài dũa lính mới à? Ra đề thi cho cậu ta làm thử à? Những người còn lại làm gì? Không tìm nổi người thứ ba biết dựng bài sao? Tôi thấy mấy em lời cũng chưa thuộc đâu? Hát có tốt không? Hai bạn rapper phụ cũng không ổn?”

Anh kết thúc bằng một câu tổng kết: “Hay là, mấy em căn bản chẳng để tâm vào luyện tập?”

"..."

Thư Đằng Kiệt khẽ há miệng, nửa ngày không nói được lời nào.

【Sướng một chữ thôi!】

【Hả hê! Hai ngày nay không dám coi phòng tập nhóm Bạc Hà A vì sợ tức chết】

【Cũng may huấn luyện viên là người hiểu chuyện】

【Thụy Thụy à, lần sau mở to mắt ra, đừng chọn phải đồng đội quái dị nữa】

【Chu Thụy mới là cao thủ dò mìn thật sự】

【Cầu mong Yuki lần sau vào nhóm tốt hơn】

 

Bình Luận (0)
Comment