Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1034 - Chương 1035: Diễn Như Không Diễn.

Chương 1035: Diễn như không diễn.

Sau khi Lưu Hằng đi rồi Trương Bất Nghi mới lộ ra nụ cười, kích động nhìn Lưu Trường.

"Bệ hạ khỏe chứ ạ? Thần không ở đây làm bệ hạ chịu khổ rồi."

Lưu Trường hỏi lại:" Trẫm sai ngươi tới nước Hạ xây thành, sao lại tự ý về triều?"

Trương Bất Nghi vội đáp:" Thần nghe nói bệ hạ bị người ta dùng tình thân bắt ép, lòng phẫn nộ nên về, xin bệ hạ trị tội."

"Ngươi một lòng vì vua, sao có thể trị tội chứ?" Lưu Trường cười to:

"Ngươi về cũng đúng lúc lắm, Tứ ca quá hiền nhân, giờ làm đám Loan Bố bất mãn lắm rồi, khiến các loại chính lệnh không sao thực thi. Đám tâm phúc của trẫm đương nhiên cũng đồng ý cải cách, nhưng không muốn do Tứ ca làm."

Lưu Trường sai người mang thức ăn lên, còn mình ăn cơm thô canh nhạt trước mắt:" Bọn họ không nghĩ xem, trẫm mà không muốn, ai ép được trẫm ăn thứ cơm nước này."

"Trẫm chẳng qua là lập uy cho Tứ ca, để huynh ấy dễ làm việc, không ngờ lại gây ra bất hòa trên triều, giờ ngươi về là tốt rồi. Sau này ngươi tiếp tục tranh chấp với Tứ ca, để đám Lục Giả phối hợp với Tứ ca bắt đầu cải cách."

Trương Bất Nghi cười:" Vậy, bây giờ thần đi tìm đám Lục Giả, Loan Bố."

"Ha ha ha, vội cái gì, ngươi vừa tới, ở lại ăn cơm với trẫm, kể chuyện trên đường đi."

Trương Bất Nghi ngồi thẳng người lên: "Trên đường về thần có gặp Đại vương, Đại vương rất giống cha, không ngờ cảm hóa được tặc khấu, cảm hóa tặc khấu thành môn khách của mình, thật làm người ta thán phục ... Thần chúc mừng bệ hạ, thái tử học Hoàng Lão, là tân thánh của Hoàng Lão. Đại vương thiên tư tuy không bằng thái tử, nhưng thần xem hành vi cử chỉ, có phong phạm đại nho, hẳn tương lai cũng thành tân thánh của Nho gia ... Bệ hạ chỉ dạy bảo đôi chút, làm hai học phái có nhân vật như thế, bệ hạ đúng là tiên thánh của Bách Gia, Lão Trang Khổng Mạnh gì đó đều không bằng bệ hạ."

Lưu Trương nghe mà phiêu diêu, cảm khái:" Ngươi đúng là có tài tam công, trẫm nhìn người không sai bao giờ."

Hôm sau, trong phủ Tả tướng.

Loan Bố, Giả Nghị, Lục Giả, Thái Phó, Lư Tha Chi, Tuyên Mạc Như, Chu Á Phu ngồi hai bên Trương Bất Nghi, mặt mày hớn hở.

Nhất là Thái Phó, không còn che giấu được nụ cười nữa:" Ngô vương uy phong lớn quá, mới tới triều đường mà chuyện gì cũng xen vào, Đám người triều đường ra sức nịnh bợ, nói cái gì là hiền vương đức hóa bệ hạ, đúng là trò cười."

"Trương tướng vừa về một cái, luận điệu đại đức tiểu nghĩa đã truyền đi, đám người suốt ngày tìm cách dâng thư khuyên gián bệ hạ cũng phải câm mồm rồi."

"Xem sau này chúng còn nông cuồng nữa không?"

Loan Bố ngạc nhiên, Thái Phó trước nay là người ôn hòa:" Sao hôm nay Đồ công lại có nhiều oán khí thế?"

"Loan công không biết, Ngô vương nhân hậu, cũng cung kính với ta, không có chỗ nào thất lễ. Ngược lại đám thân tín của ông ấy, dâng thư nói bệ hạ trọng dụng người Hồ, xa rời hiền nhân, không phải là hiền quân. Còn thỉnh cầu phủ ngự sử điều tra ta, lấy ra tội chứng, nói ta an bài hơn ba mươi người Nguyệt Thị đảm nhận quan chức!"

"Gần như chỉ mặt nói ta mưu phản rồi."

Thái Phó nghiến răng:" Ta dâng tấu xin sửa thuế nông thành thuế gia súc cho các mục dân, chẳng lẽ là bao che họ, để họ không phải nội thuế sao? Chúng dâng thư nói ta can thiệp đường lối triều đình, cho phép người Hồ không phải nộp thuế."

"Đám đại tộc đó, miệng nói hiền vương, chẳng qua vì lo chúng có hàng nghìn gia súc ở tái ngoại, nếu tra ở đâu ra, chúng sẽ bị chém đầu, nên ra sức muốn kéo ta xuống, để người chúng lên, tiện bề thông đồng, vơ vét đầy túi."

Tuyên Mạc Như cười lạnh:" Đám người Đình úy phía dưới ta, ngày càng thân cận với phủ ngự sử, không coi đình úy ta ra gì ... Nóng lòng muốn cải cách kéo ta xuống."

Mọi người nói tới chuyện xảy ra từ khi Ngô vương tới đều đầy căm phẫn, tuy thuyết phục được một số người, nhưng kéo theo đám chủ nghĩa cơ hội, thấy bệ hạ cũng nghe lời Ngô vương, liền muốn thông qua Ngô vương ngăn cản chính sách có hại cho chúng.

Chúng ủng hộ cải cách không phải vì cải cách có lợi, mà chỉ muốn nhảy vào chiếm thêm lợi ích thôi, ví dụ như Thái Phó, đám đại tộc thèm khát lâu rồi, chức thái phó này cải cách sẽ có thêm ba vị trí béo bở phân quản chiến mã, mã xa, gia súc ... có được cái nào cũng lãi.

Trong này Loan Bố là bình tĩnh nhất.

Hắn không gặp chuyện gì phiền lòng, không có kẻ nào mù mắt tới tìm hắn kiếm chuyện, các đại thần cũng phải khách khí với hắn.

Trương Bất Nghi lên tiếng:" Lần này ta tới chính là giải quyết vấn đề này, chính là giải quyết vấn đề này, Ngô vương to gan, dĩ hạ phạm thượng, dám yêu cầu bệ hạ làm chuyện nọ việc kia, ta không tha cho hắn."

Thái Phó vội nói:" Thực ra ngự sử không tệ, chủ yếu là đám người nịnh bợ."

Trương Bất Nghi giận dữ:" Sao ngươi dám nói đỡ cho hắn?"

Thái Phó không dám nói nữa.

"Ta nhất định phải đuổi Lưu Hằng khỏi triều, ta đã về, sẽ hai chiến toàn diện, để hắn không làm được gì hết. Nếu ép ta, ta tìm người diệt hắn."

Nghe Trương Bất Nghi nói thế, Lục Giả không ngồi yên được nữa:" Tả tướng, ngự sử cũng chỉ phụng lệnh bệ hạ làm việc thôi."

"Bệ hạ bảo hắn làm gì, hợp tác với những kẻ như thế sao? Tóm lại ta sẽ không cho chúng được như ý muốn. Còn cả các ngươi nữa, không được làm việc cùng hắn." Trương Bất Nghi nghiêm khắc cảnh báo:

Loan Bố đứng lên luôn:" Vốn tưởng ngươi tiến bộ, không ngờ vẫn như thế, Ngô vương cải cách là đúng, chẳng qua có tiểu nhân giở trò, diệt là được, sao vì chuyện tư mà hỏng đại sự?"

Ngay cả đám Lư Tha Chi cũng gật đầu phụ họa.

Trương Bất Nghi phẫn nộ dùng tay chỉ đám nghịch tặc:" Các ngươi là một đám bất trung, đại sự của bệ hạ, chẳng lẽ chúng ta không làm được à? Sao cần một ngoại vương làm? Sao còn có thể giúp hắn, ta phải diệt hắn."

"Tả tướng, ngài còn nói thế, ta mời ngài tới đình úy đấy." Tuyên Mạc Như nhắc:

Không khí hài hòa vừa rồi thay đổi hẳn, Thái Phó vội giảng hòa:" Mọi người đều là thần tử của bệ hạ, không thể như thế."

"Ta không cần biết các ngươi làm gì, chỉ cần ta ở đây, phủ tả tướng không đứng cùng hoàng ngũ với Lưu Hằng."

Tiệc tan rã, mọi người nổi giận mà đi.

Rời phủ Trương Bất Nghi, đám Lư Tha Chi đều không vui:" Sớm nghe nói tới con người Trương tả tướng, cứ nghĩ có kẻ cố y bôi nhọ, hôm nay mới biết, tin đồn còn nói giảm rồi, chưa từng gặp loại người như thế."

Người khác đều chung suy nghĩ, Lục Giả thở dài:" Người này về là chuyện tốt cũng là chuyện xấu, thừa lúc đám tiểu nhân bị chấn nhiếp, chúng ta mau mau cùng phủ ngự sử bàn chuyện cải cách. Nếu trì hoãn lâu, tên này có lẽ chen vào, dù sao hắn là quốc tướng, nếu nhất quyết phản đối, chúng ta sẽ chẳng làm được gì."

"Ngô vương đã tới thỉnh tội với bệ hạ, chúng ta thuận theo đó mà hỏa hảo, cải cách xong không tới lượt gian tặc nhảy vào chỗ trống."

Mọi người bàn bạc xong, ai nấy về nhà.

Trong Trương phủ, Trương Bất Nghi bình tĩnh ăn hoa quả, mắt khép hờ, chuyện đã xong, có hắn gây áp lực, đám người kia phải mưu cầu ổn định. Được cái y đóng vai quá khích này chẳng có tí áp lực nào, cả Loan Bố, Lục Giả đều không nhận ra.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment