"Vẫn là nơi này thích hợp nhất rồi."
"Địa điểm trống trải, xung quanh không có nhà cửa gì, cách xa trong thành, có thể nhanh chóng tới được bến tàu Vị Thủy, nối với Đồng Quan ..."
Hàn Tín đứng ở một nơi cao, chăm chú nhìn xung quanh, bên cạnh ông ta có hơn mười người, xa xa có giáp sĩ bảo vệ. Đứng ở nơi này cơ bản đều là nhân vật lớn của quân đội Lý Tả Xa, Triệu Đà, Hạ Hầu Anh, Chu Á Phu, Lư Tha Chi, Tống Xương, Trương Mạnh, Tần Đồng ... Trừ người đang xuất chinh ra thì cơ bản những ai có thể tới được đều tới rồi.
Có cả Đại Hán đệ nhất dũng sĩ, Trường lão gia.
Có điều y tới gần Hàn Tín mà ngồi dưới bóng cây đằng xa, đang nhồm nhoàm ăn thịt, hoàn toàn không để ý tới anh mắt khinh bỉ của Hàn thái úy.
"Không phải là trẫm tham ăn, mà là đói quá nếu không kịp thời ăn uống, toàn thân mệt mỏi yếu ớt ... Ngươi xem đám người kia gầy khô như củi, tất nhiên không cần ăn như trẫm, làm sao có thể hiểu được hành vi của trẫm, thậm chí cho rằng tham ăn tục uống là hôn quân, toàn là hiểu lầm."
Lữ Lộc nhìn những tướng môn vai hùm lưng gấu, phì nhiêu hùng tráng, chẳng liên quan gì tới mấy chữ gầy khô như củi:" Không sao, bệ hạ cứ ăn thoải mái, vóc dáng của bệ hạ tất nhiên phải ăn nhiều hơn họ."
Lưu Trường vừa ăn thịt trâu vừa nói:" Bọn họ nhìn trúng nơi này, muốn lập quân học rồi."
"Sao bệ hạ biết."
"Quá dễ, trẫm nhìn cái là thấy, rộng rãi bằng phẳng, dễ khởi công, đi đâu cũng tiện ... Bất kể thao luyện hay mở rộng sau này đều được. Sư phụ trẫm kỳ thực sớm trúng nơi này rồi, nhưng ông ấy thích khoe khoang, những người khác chắc gì không nhìn ra, nhưng họ vờ không biết, nên trái lòng khen ông ấy."
"Sư phụ trẫm cái gì cũng tốt, chỉ hai điểm không tốt, quá cuồng vọng, thích bốc phét ... Ông ấy còn không để Tôn Vũ, Bạch Khởi vào mắt. Trẫm nhiều lần khuyên ông ấy đừng như thế, nhưng ông ấy không nghe."
Lữ Lộc cảm thấy miêu tả của hoàng đế quen thuộc vô cùng:" Bệ hạ nhìn người khác thật thấu triệt."
Lưu Trường không nghe ra ý mỉa mai trong đó, khinh bỉ chỉ đám tướng lĩnh:" Đám người đó nhìn như khiêm tốn thực tế toàn là hạng tiểu nhân a dua nịnh bợ, trong lòng biết hết nhưng tâng bốc sư phụ. Ngươi nói xem, tướng quân Đại Hán ta sao toàn loại tiểu nhân như thế."
Khi Trường lão gia chửi mắng đám tướng quân thì Hàn Tín dẫn người đi tới, y vội vàng đứng dậy.
"Bệ hạ, quân học sẽ thiết lập ở nơi này, bệ hạ có suy nghĩ gì không?"
"Hả, lập quân học ở đây sao? Sư phụ anh minh, không ngờ nghĩ tới lập quân học ở đây, nhãn quang sư phụ tốt thật ..."
Nhìn bộ dạng nịnh bợ của Lưu Trường, Lữ Lộc tặc lưỡi mãi, không biết là bệ hạ quên điều vừa nói rồi hay là bệ hạ không nghe thấy lời bản thân đang nói.
Hàn Tín lại thích thế, khẽ vuốt râu cùng Lý Tả Xa bàn chuyện tiếp theo.
Ở chuyện bồi dưỡng cụ thể, Lý Tả Xa và Hàn Tín có ý kiến bất đồng. Lý Tả Xa muốn chiêu một người tài từ Nam Bắc quân, bồi dưỡng 4 năm. Hàn Tín cho rằng nên làm giống thái học, đối tượng là toàn bộ người trẻ tuổi Đại Hán, còn quân đội có cách khảo hạch khác.
Hai người vì chuyện này mà tranh luận rất lâu, cuối cùng vẫn dùng cách của Hàn Tín.
Còn về phần tướng quân khác không dám tranh luận gì với Hàn Tín, ông ta nói sao là vậy.
Rất nhanh mọi thứ xong xuôi, đám tướng quân tụ tập với nhau bày tiệc, đây là chuyện hiếm có. Quan văn tụ tập không sao, nếu võ tướng tụ tập có vấn đề ngay, tiếp ngay đó có khi ngự sử đại phu tới tham dự lập tức.
Lưu Trường và Hàn Tín ngồi cùng nhau.
"Sư phụ, Thân Độc và An Tức đánh nhau mấy lượt rồi. Sư phụ còn nhớ tướng quân tên A Liệt không?"
"Ừ, ta còn nhớ, hắn đi đánh An Tức à?"
"Hắn dẫn kỵ binh tập kích trạm gác An Tức, An Tức bắt đầu xây tháp cao, đào kênh dọc biên giới với Thân Độc. Xem ra bọn chúng sắp có hành động ở phía tây rồi nên sợ chúng ta ra tay với chúng. Người An Tức còn cưỡng ép di dân ở nơi sát khu tiếp giáp Thân Độc, thiêu hủy rừng rậm phá hỏng nguồn nước, vườn không nhà trống."
Hàn Tín giục: " Vậy mau mau thông báo với với phía Thân Độc, để họ điều động quân đội, bảo tên ngu xuẩn A Liệt đề phòng người An Tức xâm nhập."
Lưu Trường ngớ ra:" Bọn chúng vườn không nhà trống thiết lập tháp canh, phá hỏng đường sá, rõ ràng là chuẩn bị tây tiến, vì sợ chúng ta nên phòng bị, sao lại tới lượt chúng ta phòng bị rồi."
"Nên mới bảo ngươi ngu xuẩn." Hàn Tín mắng:" Bọn chúng làm thế kỳ thực thăm dò Đại Hán, xem chúng ta có ý định xuất binh không. Đồng thời cũng là để che mắt chúng ta, khi chúng ta lơi lỏng, chúng ắt xuất binh đoạt Ba Đặc Lợi, chiếm lấy quyền chủ động ... Biện pháp tốt nhất lúc này là điều động trọng binh, làm ra vẻ chúng mà rút là sẽ thừa cơ truy kích. Như thế chúng giả vườn không nhà trống sẽ thành vườn không nhà trống thật."
"Chỉ cần Đại Hán giữ thế tiến công, chúng không dám tùy tiện tập kích ... Sau A Liệt tăng cường cướp phá đi."
"Đại Hán cách Thân Độc quá xa xôi, giao chiến với An Tức sẽ bất lợi cho chúng ta."
"Xem ra tên An Tức vương này có bản lĩnh đấy, hắn nhất định bám chặt lấy Ba Đặc Lợi có chút cơ hội là quyền chủ động sẽ rơi vào tay chúng."
Nghe thế trong lòng Lưu Trường chợt có chút lo lắng.
Lãnh thổ Đại Hán quá mức lớn, Bắc quân không thể đóng ở Thân Độc thời gian dài, vật tư tiêu hao không chịu nổi.
Nếu người An Tức đột nhiên tấn công, Thân Độc có trụ nổi không?
"Sư phụ, có nên phái một tướng tài tới Thân Độc thống lĩnh đại quân không? Trẫm tin A Liệt, nhưng hắn xuất thân quá thấp, người Thân Độc có ý kiến lớn với hắn, trẫm sợ một khi đánh nhau, hắn sẽ bị đâm sau lưng .."
Hàn Tín vuốt râu:" Vậy đệ hạ thấy ai đi thì hợp."
"Trẫm thấy bản thân thích hợp nhất, nhưng bây giờ thoái vị nhường ngôi cho An thì nó chưa làm được việc."
"Bệ hạ không cần lo như thế, An Tức không am hiểu Đại Hán, chưa chắc dám tới đánh. Nếu nhất định phái người đi Thân Độc, thần có một người phù hợp."
"Ai?"
"Thân Đồ Gia." Hàn Tín nghiêm túc:" Người này xuất thân giáp sĩ, tuy không có thiên phú gì nhưng tham gia nhiều trận đánh, kinh nghiệm phong phú. Hắn là người trầm ổn, không tham công mạo hiểm bất chấp tính mạng tướng sĩ. Người ra người này còn có tài chính trị, từng đứng đầu ở địa phương."
"Người như thế chưa chắc phá được An Tức, nhưng có hắn ở Thân Độc, nhất định gây phiền phức lớn với An Tức."
"Được, người này tuổi tác chưa nhiều, nhưng không phải là chim non, quan tước cũng thích hợp ... Hơn nữa hay mắng trẫm, không hiểu lòng người như Trương Bất Nghi, đi thân Thân Độc là đúng."
Lưu Trường nói rồi đứng dậy đi về phía đám Chu Á Phu, Hàn Tín biết, nhất định là tới đó, ăn cắp suy nghĩ của mình để khoe khoang với người khác, nghe người ta nịnh bợ.
Ông ta nhiều lần khuyên nhưng y không nghe.
Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com