"Đại vương! Nơi này chính là Trường An!"
Hạ Hầu Tứ nhìn phương xa, trang trọng báo cáo.
Lưu Tứ lập tức vung tay bợp cho hắn một phá:" Rắm chó, có phải Trường An hay không còn ngươi bảo với ta à? Lão tử vốn sinh ra ở nơi này."
Hạ Hầu Tứ ủy khuất ôm đầu tránh sang bên. Lưu Tứ bây giờ đã khác trước rồi, cao lên rất nhiều, không thua kém gì đám tùy tùng phía sau nữa. Quanh năm phơi nắng làm hắn đen đi, mặt dài ra, nhìn ở bên rất giống Trường lão gia, hào khí mười phần. Thêm vào hông đeo trường kiếm, đúng là phong phạm anh hùng xuất thiếu niên.
Hạ Hầu Tứ và Đổng Trọng Thư chia ra đứng hai bên hắn.
Phía sau còn có tám tùy tùng.
Những người này không phải do Lưu Trường an bài, mà là tâm phúc hắn thu phục được trong thời gian lao dịch. Lưu Tứ từng cứu mạng họ, nên được họ trung thành đi theo, bảo sao nghe vậy. Theo lời Lưu Tứ là bảo bọn họ xông vào đánh hoàng đế, bọn họ không hề do dự, mặc dù chẳng có khả năng đánh được.
Sau khi hoàn thành lao dịch, Lưu Tứ nghênh ngang về Trường An.
Đứng ở nơi này đã thấp thoáng nhìn thấy kiến trúc Trường An.
Khi Lưu Tứ kích động nhìn phương xa thì rốt cuộc cũng có tướng quân tới đón, nhìn thấy người này, Lưu Tứ cực kỳ vui, bắc tay làm loa gọi:" Cữu phụ."
Vị tướng quân cưỡi con ngựa lớn đột nhiên nghe thấy tiếng cữu phụ này thì sợ tới mặt trắng bệch, thiếu chút nữa ngã lăn xuống ngựa.
Tới khi ngẩng đầu nhìn đã có một đoàn người chạy tới trước mặt.
"Tứ? Ngươi nhanh thật đấy." Lữ Sản bề ngoài tươi cưới, trong lòng chửi bới, không ngờ đi tuần tra cũng gặp phải thằng nhãi này:
Lưu Tứ tới gần thì chính thức bái kiến:" Cữu phụ lâu rồi chưa gặp, người có mạnh khỏe không?"
Lữ Sản trầm mặc chốc lát rồi xuống ngựa, đi tới bên cạnh hắn:" Lâu rồi không gặp, ngươi thay đổi không ít."
"Không ngờ biết quan tâm tới trưởng bối rồi."
Lưu Tứ ngẩng đầu lên, cười ngoạc miệng:" Cữu phụ, trước kia cháu nhỏ tuổi nghịch ngợm, có chỗ nào mạo phạm, xin cữu phụ đừng trách ... Lần này vội về vội về gặp cha mẹ, không mang theo quà gì."
"Ha ha ha ha không cần chuẩn bị lễ vật gì hết! Ta nhận lễ của ngươi rồi! Ta rất mừng, khá lắm, sau này tới nhà ta, ta đích thân giết dê chiêu đãi."
Lữ Sản vỗ vai Lưu Tứ, lại phái kỵ sĩ mở đường cho đám Lưu Tứ, dọc đường không cần kiểm tra, còn hắn tiếp tục đi tuần tra.
Dưới sự hỗ trợ của kỵ sĩ, đám Lưu Tứ tới thẳng hoàng cung.
"Đại mẫu!"
Nghe tiếng gọi quen thuộc, Lưu Hậu ngớ ra, ngẩng đầu lên thấy thiếu niên đen đúa chạy tới trước mặt, ôm lấy bà.
Lữ hậu giật mình, tiếp đó mắng:" Con lợn rừng nhỏ về rồi."
"Đại mẫu vẫn khỏe mạnh!"
Trong đám tôn tử đông đúc của Lữ hậu, Lưu Tứ là đứa duy nhất dám tới ôm bà, tuy Lữ hậu mắng, nhưng sự yêu thương trong mắt không giấu được. Lưu Tứ ngoan ngoãn ngồi xuống trước mặt, biết tôn tử vừa về, chưa gặp phụ mẫu đã tới chỗ mình, Lữ hậu càng kinh ngạc.
"Trước kia chỉ có a phụ cháu khó bảo, không ngờ cháu có truyền thừa của nó."
"Hả? A phụ mà có thể hiếu thuận như cháu à? Đại mẫu thấy cháu được mấy phần của a phụ?"
"Hai phần!"
"Sao lại chỉ có hai, bằng vào a phụ hôn quân ..."
Nghe câu này Lữ hậu vui vẻ tăng thêm một phần:" Vậy là ba rồi."
Tổ tôn nói chuyện rất lâu, thấy thằng nhãi này cứ ngồi lỳ ở đó, Lữ hậu tức giận đuổi di:" Mau đi gặp a phụ a mẫu, mới về sao cứ quấn lấy ta? Đi mau, đi mau!"
Khi Lưu Tứ miễn cưỡng rời Vĩnh Thọ Điện, lão thái thái vui lắm:" Lao dịch đúng là có ích."
Rất nhanh Lưu Tứ quỳ trước lão hôn quân kia.
Hắn cúi đầu len lén nhìn a phụ, Tào Xu và đám Phàn Khanh ngồi bên Lưu Trường, cười vui vẻ.
Lưu Trường nghiêm mặt:" Sao, vừa mới về đã chạy ngay tới Vĩnh Thọ điện, trên đường gây ra họa gì?"
"Đâu có ạ, chỉ là lâu rồi chưa gặp đại mẫu, hơn nữa chữ hiếu đi đầu, cho nên con đi gặp đại mẫu trước."
"Không tệ, biết nghe lời mưu sĩ rồi."
"Dạ, mưu sĩ gì?"
"Còn giả vờ, ngươi tưởng nãi công không biết đây là lời Đổng Trọng Thư bảo ngươi à?"
Lưu Tứ xấu hổ sờ mũi:" A phụ đúng là anh minh, chuyện gì cũng không giấu được, a phụ đúng là ..."
"Thôi, thôi ... Đừng nịnh bợ nữa. Xu, nàng suốt ngày nói nó còn quá nhỏ, không nên đưa đi lao dịch. Xem đi, thế nào? Đây là thành quả đấy ... Đừng quỳ nữa, đi vấn an a mẫu đi."
A phụ đã lên tiếng, Lưu Tứ mới chạy tới chỗ a mẫu và hai "đại tỷ". Ba nàng xoa đầu Lưu Tứ, cứ nói hắn đen hơn, khỏe hơn.
Ung Nga bình thường cứ than vãn về đứa nhi tử này, giờ gặp lại nước mắt tuôn ra không cách nào ngăn được.
Nàng gần như nắm bóp toàn thân nhi tử một lượt, xác định nó bình an vô sự.
"Tứ!"
Lưu An cười to đi vào điện, không đợi Lưu Tứ hành lễ đã ôm lấy:" Thằng nhãi này cuối cùng cũng về rồi, làm ca ca nhớ chết đi."
"Đại ca, huynh nhớ đệ mà còn đưa đệ đi xa thế à?"
"Ta muốn tốt cho đệ thôi! Thằng nhãi này, không sao là tốt là tốt." Lưu An mắt đỏ hoe:
Lưu Tứ xúc động an ủi:" Đại ca đừng như thế, lúc mời đầu đệ còn trách huynh, nhưng ở đó càng lâu, càng nhớ huynh ... Nhớ đại ca không còn ở bên cạnh lòng bỗng sợ hãi, đại ca luôn tốt với đệ nhất ..."
Lưu Trường yên tĩnh ngồi đó nhìn hai huynh đệ, mặt có chút bi thương, thậm chí hâm mộ.
Cho dù hơi kỳ quái, giống như đứa bé nhìn đứa bé khác khoe đồ chơi mà mình chẳng thế có, bất giác mắt nhòe đi.
Mọi người không chú ý, Lưu Trường nhanh tay lau nước mắt.
"Được rồi! Đừng nói nữa! Tào Xu cắt ngang hai huynh đệ:" Tứ về là tốt, đây là chuyện mừng, nha đầu Linh lát nữa về sẽ vui lắm đấy."
Lưu Linh chưa về, Lưu Lương đã về trước.
Lưu Lương vẫn học ở Thiên Lộc các, hay tin cấp tốc về gặp đứa đệ đệ cứ tự xung là ca ca.
Bây giờ hai huynh đệ đã khác biệt lắm rồi, Lưu Lương trắng trẻo hơn nhiều.
Lưu Tứ thay đổi rất lớn.
Thằng nhãi này vẫn tính cách đó, ham chơi, ngang tàng, nhưng đã biết chung sống với người khác, tôn trọng người khác, thương xót người khác.
Lần lao dịch này khiến Lưu Tứ trưởng thành lớn, thậm chí là vượt ngoài dự liệu của Lưu Trường, nhìn nó thuần thục trò chuyện với các vị a mẫu và Lưu An, thế này Lưu Trường cũng yên tâm rồi. Chỉ cần nó không lần nữa chệch hướng, sau này muốn làm nên một phen sự nghiệp không khó.
Tính tình ương bướng khó bảo xưa không phải là khuyết điểm.
Sau khi Lưu Linh về, khung cảnh càng thêm náo nhiệt, tiếng cười dài vang mãi.
Hậu Đức Điện lâu rồi chưa náo nhiệt như vậy, Lưu Tứ về đem cả không khí náo nhiệt xưa về, ai nấy đều cao hứng.
Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com