Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1075 - Chương 1076: Chiêu Mộ.

Chương 1076: Chiêu mộ.

"Huynh đệ, ta nhìn một cái biết ngay ngươi là người sở trường dạ chiến, nước Hạ ta đang thiếu nhân tài như ngươi. Nhìn da ngươi này, đánh dạ chiến người ta không thể nhìn thấy ngươi, làm sao ngươi làm được thế?"

Cống Đa La nghiêm mặt, mặt càng đen.

Hạ Hầu Tứ không nhìn tiếp được nữa, kéo ống tay áo Lưu Tứ: "Đại vương ... Người ta là người Thần Độc, sinh ra đã đen rồi."

Lưu Tứ không thèm để ý, vẫn nắm chặt tay người đó:" Ngươi nên đến nước Hạ của ta, huynh đệ có điều chưa biết, nước Hạ ta kỵ binh tám mươi vạn, toàn bộ mặc giáp ... Có thể nói thiên hạ vô địch. Quan trọng nhất là gì? Nước Hạ ta rất bao dung, bộ tộc gì cũng có, thêm Thân Độc bộ cũng không sao, tới khi đó, ngươi có thể làm quốc tướng ...."

Cống Đa La chẳng lạ gì giọng điệu này nữa, Lưu Tứ tới quân học chưa lâu đã thành công làm cả quân học biết tới mình.

Vì hắn gặp ai cũng kéo tới nước Hạ, ngày nào cũng tóm lấy người khác nhau, hôm nay tới mình.

Hắn nghiêm túc nói:" Đa tạ ý tốt của đại vương, nhưng ta học thành rồi phải đi Thân Độc, giúp a phụ ta phòng bị người An Tức."

"A phụ ngươi là ai?"

"Tướng quân A Liệt Cổ Đa."

Lưu Tứ cả kinh, nắm tay đối phương càng chặt:" Thì ra là A Liệt tướng quân, ta ngưỡng mộ ông ấy đã lâu, không ngờ hôm nay gặp được con của ông ấy ..."

Hạ Hầu Tứ câm nín, hắn dám khẳng định, trước ngày hôm nay vị đại vương nhà mình chưa từng biết tới tướng quân Thân Độc nào hết ...

Cống Đa La nghe Lưu Tứ ra sức tán dương cha mình thì vui lắm.

Lưu Tứ vẫn tiếp tục tuyển người:" Nếu ngươi muốn đi Thân Độc thì lại càng nên tới nước Hạ."

"Ngươi chưa biết chứ gì, lãnh địa nước Hạ rất rộng, xuất phát từ nước Yên tới Tây Đình, thảo nguyên xung quanh đều của ta ... Ta thậm chí tiếp giáp với An Tức. Đương nhiên ở giữa còn vài bộ tộc nhỏ không nghe lời lắm, nhưng vấn đề không lớn. Ngươi biết Đại Hán mà thảo phạt An Tức thì kỵ binh là nhanh nhất không? Từ nước Hạ đánh An Tức thì không thể tốt hơn."

"Ồ, thật sao?" Cống Đa La bị lời nới của Lưu Tú mê hoặc, nghiêm túc hỏi:

Hạ Hầu Tứ thở dài nhìn hai người đó nhiệt tình bàn bạc tương lai đánh An Tức thế nào, lại một người nữa mắc lừa.

Khi Lưu Tứ đang lừa gạt Cống Đa La lên thuyền giặc thì tân tế tửu tới.

Nhìn thấy vị tân tế tửu này, Lưu Tứ hết sức đau lòng, đấm ngực mình mấy cái ... Vì đó là Chu Bột.

Ý đồ lừa Chu Bột tới nước Hạ đã tan vỡ triệt để rồi.

Lưu Tứ đau lòng lắm, Chu Bột là tế tửu nghiêm túc nhất, ngày đầu tiên tới quân học đã khiến đám học tử ý thức được phong cách làm việc của ông ta. Ông ta trừng phạt tất cả học sinh không trả lời được câu hỏi của mình, trong đó có cả Hạ vương Lưu Tứ .... Không phải là lấy chuyện công báo thù tư, mà là sự nghiêm khắc theo thông lệ của ông ta.

Nhưng Chu Bột chưa từng giảng bài cho người ta nên dù kinh nghiệm thực chiến phong phú, nên giảng bài chẳng có trọng tâm, chẳng có thứ tự gì, nghĩ sao nói vậy.

Lưu Tứ mấy lần bị ông ta nhắm vào, đợi tới khi tan học thì toàn thân nhũn ra, đến cả sức đứng lên cũng không có.

"Đây có phải là giảng bài đâu, đây là thao luyện, trả lời không đúng một cái là bắt ta đứng dậy thao luyện thể năng ... Đồ thần kinh!"

Lưu Tứ chửi mắng, được Hạ Hầu Tứ và Cống Đa La dìu đứng lên, đưa về phòng nghỉ.

Thế nhưng tên nhãi này cũng ương bướng lắm, dùng đủ mọi cách tiếp cận Chu Bột, thuyết phục ông ta bỏ việc, theo mình tới nước Hạ. Dù hắn nói gì, Chu Bột cũng không hứng thú, nhiều lần làm khó hắn. Lưu Tứ vào lúc này thể hiện được nghị lực mạnh mẽ như Lưu Trường, bất kể bị Chu Bột xua đổi thế nào, lần sau gặp lại hắn vẫn nhe răng cười mời ông ta tới nước Hạ. Chu Bột tựa hồ quen rồi, lực độ trừng phạt chỉ tắc không ít."

Chu Á Phu trong tháng này sẽ dẫn quân tới Hà Tây, hắn sẽ thống soái quân đội đương địa thao luyện cùng Bắc quân.

Nay trong quân học tập trung toàn bộ lão tướng quân Đại Hán.

Bọn họ hay tụ tập với nhau, nói chuyện quá khứ, không khí rất tốt, chỉ có Chu Bột không hòa nhập được, ông ta chẳng nói chẳng rằng, vác cái mặt lạnh nghe họ nói.

"Luận tới dạy con thì chẳng ai bằng được Chu Bột, xem mấy đứa con của ông ta đi, không đứa nào không thành tài. Thắng Chi đã tới Thân Độc, Á Phu sắp đi chỉnh đốn ba quân, điều này nói lên điều đi, tương lai nếu xuất chinh An Tức, nhất định hắn sẽ làm thống soái ..."

Nghe bọn họ trò chuyện, sắc mặt Chu Bột càng tệ, xoay người bỏ đi.

Ông ta vừa ra khỏi cửa thì thấy ngay Lưu Tứ, lòng giận dữ, thằng nhãi này, ngươi chưa chịu thôi đi hả.

"Quân hầu, ngài chớ giận ... Ta nghe nói rồi, a phụ ta coi rẻ ngài, dùng nhi tử ngài ... Nhưng trong lòng ta, không vị tướng quân nào bằng ngài. A phụ ta không dùng ngài là tổn thất của ông ấy, ta trọng dụng ngài, để ngài thống soái quân đội, xuất phát từ thảo nguyên, đánh tới An Tức. Khi nhi tử ngài còn chưa rời Thân Độc thì ngài đã bắt được An Tức vương rồi."

"Quân hầu nói đi, có muốn theo ta tới Hạ không?"

Chu Bột dứt khoát nói:" Không muốn."

Lưu Tứ tung ra chiêu khích bác tổ truyền:" À, ngài sợ thua nhi tử ngài chứ gì?"

Ai ngờ Chu Bột gật đầu:" Đúng."

"Ta, ta, ta ..."

.................

"A phụ!" Lưu Tứ quỳ trước mặt Lưu Trường, nước mắt ròng ròng:" Phép khích tướng người truyền thụ không ăn thua, Chu Bột không mắc bẫy mà còn bắt con chạy ở giáo trường nửa ngày."

Lưu Trường thong thả nói:" Trước kia hẳn có tác dụng, nhưng người dùng phép khích tướng với ông ta nhiều rồi, không hiệu quả nữa ... Ngươi không cần gấp, chớ quên ta dạy ngươi, gặp hiền tài phải kiên trì bền bỉ mới cảm hóa được."

Lưu Tứ tuyệt vọng:" Con dựa theo lời a phụ dạy ra sức đeo bám quấy rối, nhưng không có tác dụng gì, ông ấy ngày càng tàn nhẫn .... Nghĩ tới nước Hạ, giờ chưa có nổi một tướng quân uy chấn thiên hạ, lòng con cay đắng biết bao, tướng tốt thiên hạ nhiều như thế, sao không ai tới nước Hạ ... Nếu có thể khiến toàn bộ tướng quân tới Hạ thì tốt quả."

Lưu Trường vuốt râu:" Chuyện này quá dễ, ngươi về nước Hạ, dẫn 20 vạn đại quân nam hạ. Đảm bảo chẳng mấy chốc sẽ thấy Chu Bột xuất hiện trong vương thành của ngươi, nói không chừng còn thấy các danh tướng khác như Chu Á Phu, Ngụy Thượng, Từ Lệ nữa ấy chứ."

Lưu Tứ làu bàu: "Họ có tới làm việc cho con đâu, người ta tới lấy đầu con thì có, quân công to tướng ... A phụ không muốn giúp con thì con đi tìm đại mẫu."

"Ngươi tìm ai cũng vậy thôi, người ta ở Trường An còn làm được chút việc chứ tới nước Hạ làm được gì? Thu phục mấy bộ lạc nhỏ cướp dê à, bắt mấy trộm quèn à?"

Lưu Tứ thất vọng rời Hậu Đức Điện, mồm còn lẩm bẩm cái gì đó "hôn quân", "vô đạo", làm Lữ Lộc không nhịn được cười. Hắn không khỏi nhớ tới bệ hạ năm xưa, bảo sao quần hiền các nơi cứ về Trường An là đánh thằng nhãi này một trận ... Quá giống, thực sự quá giống rồi, đánh nó thực sự rất có cảm giác thành tựu, ha ha ha ha.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment