Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1084 - Chương 1084: Nhân Tuyển Thích Hợp.

Chương 1084: Nhân tuyển thích hợp.

"Ha ha ha, đây chính là Thân Độc, chúng ta rốt cuộc cũng tới nơi rồi."

Hạ Hầu Táo vuốt chòm râu rậm trên mặt, nhìn Thân Đồ Gia bên cạnh, giọng điệu đầy đắc ý.

"Ngài thấy sao, ta sẽ nói là sẽ thành công hộ tống ngài tới Thân Độc mà, ta không nuốt lời chứ?"

Mặt mày Thân Đồ Gia rất khó coi, nhìn thành trì phương xa, ông ta nghiến răng:" Đúng thế, tướng quân chọn đường đi tốt lắm, từ Tây Đình tới Thân Độc mà đi mất nửa năm. Nếu không phải có tù binh chỉ đường, sợ là tướng quân giết nước Yên rồi."

Hạ Hầu Tào phất tay:" Quân công dọc đường có thể chia cho ngài một phần, vừa đi đường vừa có quân công, ngoài chỗ ta ra thì ở đâu có nữa."

Làm gì ở đâu có nữa.

Thân Đồ gia nghiến răng, suýt nữa thì ông ta đã "Xuất sư chưa thắng thân đã chết, để anh hùng lịch sử cười rụng răng" rồi.

Chết vì lạc đường.

Bệ hạ mà biết chắc cười ba năm.

Tên này không rõ là hoàn toàn mù đường hay thấy quân công không kìm được, dù sao cũng giải quyết sạch đám đạo phỉ chiếm núi cướp của thương cổ rồi.

Ngươi thích đánh nhau như vậy sao không tới Hoằng Vũ Điện luyện võ cùng bệ hạ, đi làm tướng quân làm cái gì?

Khi bọn họ đang nói chuyện thì thành trì phía xa cũng đã có phản ứng, một đội quân rời thành, bao vây bọn họ.

Đa phần là sĩ tốt đương địa, da đen đúa, bộ dạng nhút nhát, chỉ có ba giáp sĩ cầm đầu là người Hán cũng rất khẩn trương, hỏi thân phận của họ.

"Thì ra là Thân Đồ tướng quân!"

"Bọn ta phụng lệnh đợi ngài ở đây, đợi mãi không thấy ngài tới, còn tưởng ngài đã gặp phải chuyện bất trắc ... Tốt quá, tốt quá rồi."

Thân Đồ Gia gượng gạo giải thích:" Dọc đường gặp phải tặc khấu, vì diệt trừ chúng nên lãng phí chút thời gian."

Hạ Hầu Táo đắc ý cười với Lý Quảng, hàm ý rõ, ràng, thấy chưa, cứ có quân công là đâu vào đó hết mà.

Mấy giáp sĩ kia kích động vô cùng, hỏi ra mới biết bọn họ là quan viên do Phùng Kính phái ra, không phải là sĩ tốt. Theo bọn họ vào thành trì, Hạ Hầu Táo nghênh ngang nhìn quanh, tựa hồ đã coi đây là vật trong túi, thậm chí còn hỏi quan viên tình hình nơi này bao gồm số lượng bách tính, diện tích đồng ruộng. Quan viên rợn người, không dám trả lời.

Thân Đồ Gia lần đầu tới Thân Độc, nhưng trong lòng chẳng hiếu kỳ với tình hình nơi này, trực tiếp hỏi tình hình mấy viên quan lớn.

"Phùng công ở Hoa Thành ... Ngài có điều chưa biết, hai tháng trước Khổng Tước vương bệnh mất ... Trong nước hết sức bất ổn, Phùng công chủ trì đại cục, đề xuất nghênh tiếp Khổng Tước thái tử ở Trường An, để hắn kế thừa vương vị ... Các đại quý tộc ở Khổng Tước đều rục rịch hành động, tướng quân A Liệt ở Hoa Thành, nếu không đã xảy ra đại loạn rồi ... Ngài tới muộn một chút, đám tặc khấu đáng hận ..."

Trường An, Tuyên Thất Điện.

Lưu Trường mặt lạnh tanh, bên cạnh là rất nhiều đại thần nội triều do Trương Bất Nghi đứng đầu .. À, phải nói là đại thần của môn hạ mới đúng.

Phẩm cấp của bọn họ không cao, nhưng có thể theo bên hoàng đế, bày mưu tính kế, thuộc về tầng quyết sách.

Lúc này trước mặt bọn họ đặt thư tín từ phía Thân Độc truyền tới, nội dung là Khổng Tước vương bệnh tình nguy kịch. Thế nhưng mọi người đều biết, bên kia phát văn thư này, chứng tỏ Khổng Tước vương đã tới thời khắc cuối cùng, lúc này đây e là không còn nữa.

Mọi người đều trầm mặc, không dám tùy tiện phát biểu ý kiến.

Chủ Phụ Yển nhìn quanh, thấy mọi người không định nói gì thì đứng dậy:" Bệ hạ, theo thần thấy, hiện giờ quan trọng nhất là để thái tử Khổng Tước nhanh chóng về nước, coi như là cơ hội thể hiện lòng hiếu thảo ... Ngoài ra xin để nước Tây Đình mật thiết giám thị tình hình Khổng Tước, sợ có kẻ lợi dụng Khổng Tước vương bệnh mất để giở trò.

Trương Bất Nghi đùng đùng nổi giận, đập văn thư xuống bàn:" Bệ hạ, thần thấy nên phái Xa kỵ tướng quân tới Thân Độc. Người An Tức luôn nhòm ngó Thân Độc, lần này bọn chúng thừa cơ tung tin đồn, nói chúng ta mưu hại Khổng Tước vương, muốn cùng gian tặc đương địa liên hợp phản đối bệ hạ ... Nước Tây Đình không đối phó được với tình huống này đâu."

"Chuyện này ắt có liên quan tới người An Tức, xin an bài chuyện thái tử kế vị trước, đề phòng hắn bị mưu hại, có thể để Xa kỵ tướng quân hộ tống hắn trở về."

Cả đám ngớ ra nhìn nhau, chuyện này sao lại liên quan tới An Tức, sao họ không hay biết gì?

Lưu Trường đuổi các đại thần khác đi, chỉ giữ lại Trương Bất Nghi, day day trán nói:" Giờ không còn ai nữa, ngươi nói đi, rốt cuộc chuyện phía Thân Độc là sao?"

Trương Bất Nghi mặt mày nghiêm nghị khác xa bình thường:" Bệ hạ, ban đầu bọn thần nhận được tin, phía Tây Đình vương và Khổng Tước vương viết thư qua lại, kết bạn với nhau. Khổng Tước vương tặng không ít nô lệ để Tây Đình xây dựng thành trì, Tây Đình vương tặng rất nhiều sứ giả trong đó có trí giả các học phái."

"Khi đó thần nghĩ, Tây Đình vương kết giao với Hồ vương, ắt khiến triều đình kiêng kỵ, với sự thông tuệ, thao lược của Tây Đình vương, sao có thể làm chuyện ấy? Bây giờ Khổng Tước vương bệnh mất ..."

Lưu Trường nói ngay:" Ý ngươi là bị Tây Đình vương hại chết à?"

Trương Bất Nghi lắc đầu:" Sao có thể thế được ạ? Nhất định là do người An Tức làm."

Lưu Trường bĩu môi:" Cái thằng nhãi này, trẫm luôn thấy, trong đám con cháu của trẫm thì hắn là đứa khá nhất, đủ để trấn thủ phía tây."

"Hắn đúng là làm không tệ, nhưng không chịu an phận ... Tên nhãi này có tinh thần độc đáo, dám làm chuyện người khác không dám làm, không vì tư tình trói buộc, luôn ẩn nhẫn phát động sau, từng chiêu chí mạng ... Trẫm ngày càng lo cho hắn."

Trương Bất Nghi tới gần hỏi:" Bệ hạ thấy Tây Đình vương sẽ tạo phản sao?"

Lưu Trường xua tay:" Mưu phản thì chưa tới mức, trẫm vẫn tin nhãn quang của mình, tuy hắn có chút bạc tình, nhưng không phải loại ngu xuẩn như Tứ và Như Ý, tất nhiên không phản."

"Với lại không tới mức đi chiến đấu với An, Ngang, Tường ... Bọn chúng chơi với nhau từ nhỏ."

Trương Bất Nghi tất nhiên hoàn toàn tin tưởng nhãn quang của bệ hạ:" Có điều dã tâm của vị Tây Đình vương này đúng là quá lớn, mới hơn 20 đã lấy bảy phần đất đai Tây Vực, giờ lại nhòm ngó Tây Đình, không phải là chuyện tốt."

"Bệ hạ, dù sao cũng phải cảnh cáo một phen, để hắn đừng đi quá xa, ít nhất trước khi làm phải báo lên triều đình."

"Để xa kỵ tướng quân hộ tống Khổng Tước thái tử tới Thân Độc, một mặt cũng là để đi qua Tây Đình, cảnh cáo Tây Đình vương, tránh sau này phạm phải sai lầm lớn hơn."

Lưu Trường gật gù:" Ừm, cứ theo đó mà làm, ngoài ra còn phải phái một người có phân lượng hộ tống sắc phong."

Trương Bất Nghi cẩn thận nói:" Không phải bệ hạ định tự đi chứ."

"Đương nhiên không rồi, trẫm đã có một người rất thích hợp."

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment