Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1109 - Chương 1109: Trẫm Rất Ngu Xuẩn.

Chương 1109: Trẫm rất ngu xuẩn.

Ngày hôm sau rốt cuộc ban thưởng tới, Hạ Hầu Táo từ hầu tước bình thường lên làm triệt hầu, tước vị áp sát a phụ hắn. Lý Quảng phong Xa Sư hầu, nghiêm khắc mà nói cũng là quan nội hầu, ai bảo Tây Vực không phải quan nội? Chu Á Phu chỉ có thể thăng thực ấp thôi, tước vị hắn vốn đã cao, cứ chồng lên nhau liền thành vạn hộ hầu, áp đảo tất cả tướng lĩnh trẻ, thậm chí so với khai quốc tướng quân cũng ở hàng trên.

Lưu Trường đương nhiên triệu tập riêng họ, tới Ngũ Đỉnh Lâu của Lữ Lộc, mở đại hội quần hiền.

Quần hiền Trường An đều lũ lượt tới nơi, mọi người hiếm khi tụ tập một chỗ, tâm tình đều không tệ.

Lư Tha Chi nhìn Chu Á Phu, Hạ Hầu Táo mắng:" Các ngươi đi kiếm quân công, bỏ lại mình ta ở nơi này, chẳng kiếm được cái gì lại còn vì bắt giữ quan lại mà mang tiếng ác."

Hạ Hầu Táo cười to:" Lư sinh, ngươi còn trẻ, đừng vội, tương lai còn nhiều cơ hội. Là một triệt hầu, ta khuyên ngươi, hậu sinh trẻ ngươi không nên nóng vội."

"Ngươi còn nhỏ hơn ta hai tuổi đấy."

"Nhưng ta là triệt hầu."

"Ta cũng thế."

"Nhưng ngươi kế thừa, ta tự kiếm được."

"Ngươi ..." Lư Tha Chi chỉ Hạ Hầu Táo mắng:" Thăng tước lên mặt thấy rồi, thăng tước lên cả bối phận thì lần đầu mới thấy."

Mọi người cười to, Tuyên Mạc Như vuốt râu:" Triệt hầu gì đó khỏi lấy ra nói nữa, ở đây có ai không phải triệt hầu?"

Chu Kiên cúi đầu:" Chúng ta đổi đề tài được không?"

Lưu Trường đắc ý lắm:" Năm xưa trẫm nói dẫn các ngươi theo lập công dựng nghiệp, để các ngươi đều làm triệt hầu! Nay thế nào, trẫm giúp các ngươi thực hiện được rồi."

Lữ Lộc ngọt nhạt:" Vâng, nếu không có bệ hạ, thần chắc cả đời không thành Kiến Thành hầu, Phàn kháng không thể làm Vũ Dương hầu, Trần Mãi không thể thành Khúc Nghịch hầu ... Theo bệ hạ, đúng là thành hầu hết rồi."

Mọi người nói cười tán gẫu, ăn thịt uống rượu.

Hạ Hầu Táo chẳng biết từ khi nào tới bên cạnh Lưu Trường, nắm tay y chân thành nói:" Bệ hạ, có chuyện này Á Phu không cho thần nói, thần cũng sợ nói xong mất tước vị, nhưng thần không nhịn được ..."

Lưu Trường rất rộng lượng:" Ngươi cứ nói đi, trẫm không giận."

Hạ Hầu Táo hắng giọng:" Bệ hạ có biết cái nước Ba Đặc không?"

"Biết chứ."

"Bọn họ sùng bái bệ hạ lắm, dựng một bức tượng cao năm trượng, tay cầm trường mâu, trợn mắt nhìn về phía trước, giống như thật ... Thần nhìn còn sốc."

Lưu Trường mừng lắm, nắm tay Hạ Hầu Táo:" Lời này thật không? Vì sao không bắt vài tượng nhân về Trường An làm tượng cho trẫm ..."

"Bệ hạ đừng vội, bức tượng đó không mặc y phục toàn thân trần truồng."

"Có sao đâu, đó là phong cách của người ta, họ sùng bái cơ bắp, hiểu không? Ngươi xem trẫm toàn thân cơ bắp thế này, không điêu khắc ra cho nhiều người thấy, đúng là lãng phí."

Hạ Hầu Táo do dự:" Nhưng ... Cái, cái đó ..."

"Có gì nói nấy, sao ấp úng thế?"

Hạ Hầu Táo liều mình tới gần Lưu Trường thì thầm một câu, tức thì mặt Lưu Trường đỏ bừng.

"Khinh người quá lắm!"

Chu Á Phu vội nói:" Bệ hạ, không phải đâu, bọn họ làm thế là tôn trọng bệ hạ, càng nhỏ càng thông tuệ ..."

"Phun rắm, trẫm đi chơi chết tên Ba Đặc vương, để hắn biết trẫm ngu xuẩn thế nào."

Đám Lữ Lộc chẳng hiểu gì, sau khi được Chu Á Phu giải thích cười rộ cả lên.

Hạ Hầu Táo hồ nghi hỏi:" Bệ hạ sẽ không vì những lời này mà trừ bỏ tước vị của thần chứ? Triều thần nói không để quân công của thần trên a phụ ... Tới lúc đó sẽ không trừ bỏ chứ ạ?"

Lưu Trường nghiêm mặt:" Yên tâm đi, không rút, tới khi đó hợp nhất tước vị là được, cho ngươi chọn."

Hạ hầu Táo thở phào, hắn ngẩng đầu lên, toàn thân khoan khoái.

Hắn chỉ Lưu Trường:" Bệ hạ còn ngẩn ra cái gì, mau rót rượu cho thần."

Tức thì trong Ngũ Đỉnh Lâu chó chạy gà bay, quần hiền tụ hội chân đấm tay đá, tình cảm vô cùng.

Đại quân về rồi, mọi người đều tranh thù nghỉ ngơi, Chu Á Phu chuyên tâm đọc binh pháp, Hạ Hầu Táo suốt ngày khoe khoang chiến tích với lão phụ thân.

Trong phủ Lưu An, tam vương cũng tề tụ một chỗ.

Bọn họ như quay về thời còn nhỏ, Lưu An bỏ hết đại sự, suốt ngày cùng ba vị huynh đệ du ngoạn Trường An.

Phùng Kính nghỉ phép về quên, bái kiến thân tộc.

Chỉ Trường lão gia vẫn bận rộn như cũ.

Lúc này y đang ngồi trong phủ Trương Thương, xem chính sách hộ tịch mới.

Trương Thương rất hài lòng với chính sách của mình, giải thích chi tiết biện pháp thi hành.

"Trạm trú, di cư, đều có thể dựa vào đó mà thi hành ..."

Lưu Trường cẩn thận hỏi:" Nhưng làm thế những hào tộc bị di dời há chẳng phải có thể trở về sao, vậy thì chế độ lăng ấp thì sao?"

Trương Thương lắc đầu:" Khi di cư thì gia sản sung công, thế lực của chúng ở địa phương bị quét sạch rồi, chúng lấy gì mà về, không có tài lực thì uy hiếp được ai? Lưu Kính quá lo rồi, hào cường lưu lạc thành bần dân còn quật khởi được nữa sao? Đúng là nằm mơ nối mộng. Hào cường suy bại còn chẳng bằng bách tính ..."

Rồi lại rút ra mấy tờ giấy đặt trước mặt Lưu Trường:" Thần kết hợp với Tần pháp đặt ra, chỉ cần đem hộ tịch trói buộc với y quán, huyện học liên hệ với nhau, không có hộ tịch không được hưởng đãi ngộ này. Lại quy định người không có hộ tịch thì không được làm công, tin rằng bách tính chủ động làm hộ tịch. Trước tiên thi hành ở Trung Nguyên trước ..."

Lưu Hằng nghe chăm chú, cảm khái:" Trương tướng đại tài."

“Mang về xem đi, chớ tới làm phiền thần nữa, đang sống thoải mái ..."

Trương Thương lẩm bẩm rồi hạ lệnh đuổi khách.

Lưu Trường và Lưu Hằng hành lễ rời đi, vừa mới ra ngoài, Lưu Hằng nói:" Trường đệ, Trương công tuy có đại tài, nhưng tuổi cao lắm rồi, những chuyện này có thể tìm ta thương lượng, sao lại phiền tới Trương công?"

"Hả, Tứ ca, đừng thấy ông ấy miệng nói thế chứ không nhàn nổi đâu, suốt ngày ngồi ở cửa đợi, nếu không trẫm tới quấy nhiễu làm gì?"

Nói tới chuyện này Lưu Trường bụng đầy ủy khuất.

Lưu Hằng không phải lần đầu nói thế với y, tới ngay cả thái hậu cũng bảo y, đừng có nhè một con cừu rồi ra sức nhổ lông, Trương tướng bằng đấy tuổi rồi, tha cho ông ấy đi.

Lưu Trường hậm hực, sao lại thành lỗi của mình trẫm thế?

Có điều nhìn thành quả, Lưu Trường thấy chút ủy khuất có là gì, lão già này tuy xảo trá nhưng tài năng là thật, mười Loan Bố cũng không bằng một mình ông.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment