Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1147 - Chương 1147: Trương Thang Công Chính Vô Tư.

Chương 1147: Trương Thang công chính vô tư.

Khi Loan Bố tới hoàng cung không ngờ Lưu Trường đang nghe thuyết thư.

"Ra ngoài."

Người thuyết thư lần nữa bị Loan Bố đuổi đi, Lưu Trường bất lực:" Các ngươi làm sao vậy, không để trẫm được nghe hoàn chỉnh một câu chuyện à?"

Loan Bố nghiêm túc ngồi trước mặt Lưu Trường.

"Bệ hạ xưa nay không phải người lạm sát, lần này vì sao lại giết nhiều người như thế? Lại còn ra lệnh cho địa phương thẳng tay giết chóc, chuyện này rõ ràng để Ngô vương ra mặt là có thể giải quyết, đâu cần như thế.”

"Bệ hạ nay chỉ dùng thủ đoạn tàn khốc, chẳng lẽ quên kết cục của Bạo Tần rồi sao?"

Lưu Trường cũng trở nên nghiêm túc:" Triều đình cách tân, không phải là chơi đùa."

"Có vài việc nhìn rất nghiêm trọng, nhưng tội không tới mức chết, như Hạ Hầu Táo hỗn láo váo trẫm nhiều lần rồi, dám đánh trả trẫm, trẫm không xử tử hắn. Có kẻ tới lăng mộ a phụ trẫm ăn trộn, trẫm không xử tử hắn. Có kẻ mắng chửi trẫm, sỉ nhục trẫm, trẫm cũng không xử tử .... Như trẫm đã nói, chuyện đó không quan trọng.”

"Nhưng đám chó già tụ tập ngoài hoàng cung, trong mắt các ngươi không nghiêm trọng bằng chửi mắng, sỉ nhục, đánh trả hoàng đế. Trong mắt trẫm đó là tội diệt tộc."

"Vì chúng không hại trẫm, mà là hại lê dân bách tính."

"Cái thứ đó thì gọi gì là bách tính nữa, chúng sở dĩ phản đối tân thuế, là vì bất lợi cho chúng thỏa sức thôn tính đất đai, tích góp lương thực, bức hại bách tính làm gia nô cho chúng. Tất cả vì cản trở chúng xà xẻo bách tính."

"Trẫm xưa nay coi trọng sinh mạng, ít giết người, a mẫu mắng trẫm thiếu quyết đoán .... Mạo phạm trẫm, trẫm không truy cứu, nhưng ảnh hưởng tới chúng sinh, trẫm tuyệt đối không xá miễn."

"Nay trẫm khoan dung cho chúng, vậy ai khoan dung cho bách tính của trẫm?"

Đối diện với câu hỏi của hoàng đế, Loan Bố không biết trả lời ra sao, hắn thở dài:" Nếu là thế cũng có thể giao đình úy điều tra, bệ hạ sao trực tiếp sai người giết giữa đường, thiên hạ xôn xao ... Thần lo ảnh hưởng tới thanh danh của bệ hạ."

"Thanh danh à?" Lưu Trường bĩu môi:" Trẫm mà để ý tới cái đó thì trẫm đã chẳng làm hoàng đế."

"Loan Bố, ngươi không cần phải lo nữa, trong triều có không ít kẻ cùng một bọn với tam lão, còn ngầm sai khiến chúng, nếu có đại thần tới tìm ngươi, nhớ ghi lại danh sách."

"Còn nữa, thái học là nơi dễ bị kích động nhất, ngươi phải phái người trông coi."

"Vâng, thần sẽ nghĩ cách bình định chuyện này." Loan bố thi lễ lui ra:

Ra ngoài hoàng cung, Loan Bố thấy đầu nhâm nhẩm đau, ngẩng đầu nhìn trời:" Ài, sao năm xưa ta lại đi đưa bức thư đó."

Khi Trương Thang về tới nhà, hắn gõ cửa thật lâu không có ai ra mở.

Đến khi hắn lớn tiếng gọi, a phụ hắn mới cẩn thận mở cửa cho hắn vào.

Trương huyện thừa nay đã thăng lên Trương lệnh sử, làm việc trong tướng phủ, nhưng mấy ngày hôm nay ông ta không dám đi làm.

Đợi nhi tử vào ông ta nhanh chóng đóng cửa, lại còn khóa vào.

Ánh mắt Trương Thang trở nên sắc bén:" A phụ, có kẻ tới gây sự à?"

Ngay cả là cha hắn, đối diện với ánh mắt đó cũng thiếu tự nhiên:" Làm gì có."

"Sao a phụ phải sợ?"

"Không sợ sao được, bây giơ con nổi tiếng rồi, cả Trường An đang bàn tán về con, ta làm sao mà dám mở cửa ... Ôi trước kia ta không nên để con theo học Triều Thác."

"A phu đừng sợ, giết con không có bất kỳ ý nghĩa nào với chúng, con không định ra chính sách, con chỉ là thanh đao trong tay bệ hạ, bẻ đao có ý nghĩa gì ... Bọn chúng không dám trút giận lên bệ hạ, nên sỉ nhục con, nhưng chúng không dám ra tay với con ..."

Rầm, rầm, rầm !

Bên ngoài nhà Trương Thang có tiếng gõ cửa kịch liệt, cắt đứt lời Trương Thang.

Trương lệnh sử vội vàng nói:" Con mau mau trốn ra hậu viện đi."

Trương Thang hiển nhiên không né tránh, hắn đi ra mở cửa, chưa đợi Trương Lệnh Sử ngăn cản thì hắn mở cửa ra rồi.

Đứng ở bên ngoài là ba thanh niên.

"Thang, nghe nói ngươi về Trường An thay thế a phụ ngươi, đang định tới thăm ngươi thì biết chuyện ngươi làm." Lưu Tứ cười to:

Trương lệnh sử vội vàng thi lễ mời Hạ vương ác danh vang vọng với hai tên tả hữu không kém phần của hắn.

Bốn người ngồi xuống rồi, Lưu Tứ nhìn Trương Thang tán thưởng.

"Tốt lắm, trong triều thiếu đại có khí phách như ngươi, đúng là không ai địch được, nếu ngươi theo ta tới nước Hạ, ta phong ngươi làm quốc tướng."

Trương Thang nghiêm mặt:" Thần chỉ làm việc theo lệnh, không xứng được tán dương như thế."

Đổng Trọng Thư ở bên lên tiếng:" Dù làm việc theo lệnh cũng hiếm có ai lợi hại như ngươi, bây giờ ngươi nổi danh ở thái học lắm, không ít người muốn làm chuyện bất lợi cho ngươi, nên ta vội vàng báo cho đại vương."

Hạ Hầu Tứ lớn tiếng nói:" Bọn ta tới đây là để bảo vệ ngươi."

Lưu Tứ hạ thấp giọng xuống:" Chắc ngươi chưa biết, không ít thái học sinh hẹn nhau giết ngươi. Bọn chúng đều muốn thông qua ngươi để nổi danh, nếu giết được ngươi chắc chắn tiếng tăm vang dội thiên hạ. Bên trong thái học nhiều nhất là loại điên cần danh không cần mạng ... Để ta dâng tấu lên a phụ, để a phụ phái giáp sĩ tới bảo vệ ngươi."

"Thần không sợ."

"Nhưng ngươi có người nhà, bọn họ bị chúng làm hại thì sao?"

"Nghe vậy Trương Thang bái tạ Lưu Tứ:" Đa tạ đại vương."

Lưu Tứ phất tay:" Không cần phải thế, quả nhân xưa nay luôn đối đãi với người khác chân thành, lần này tới đây không phải vì lôi kéo ngươi, hay thi ân với ngươi để được ngươi trung thành ... Đương nhiên nếu ngươi cảm động đi theo ta thì ta hoan nghênh. Ta rất tán thưởng ngươi, tương lai gặp chuyện gì, nhất định phải tới tìm ta, ta sẽ toàn lực tương trợ.”

Trương Thang lần nữa hành lễ.

Ăn no uống say, Lưu Tứ dẫn hai đồng bọn rời khỏi nhà Trương Thang, Trương Thang cũng tiễn họ ra tận cửa.

"Được rồi, ngươi không cần tiễn nữa .... Mấy người bọn ta phải đi đua xe, ta hẹn với mấy người nữa rồi, ngươi ngươi có thời gian cũng tới chơi."

Đột nhiên Trương Thang chặn Lưu Tứ lại: "Đại vương!"

"Làm sao?"

"Thần Trường An huyện thừa Trương Thang, hoài nghi đại vương sắp đua xe trong thành, mời đại vương theo thần tới huyện nha."

Lưu Tứ há hốc mồm: "Hả?"

Trương Thang sau bị Hán Vũ Đế ban chết, có đứa con là Trương An Thế còn xuất sắc hơn.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment