Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 1149 - Chương 1149: Kẻ Thù Chung.

Chương 1149: Kẻ thù chung.

Cơm nước được đưa lên, nhìn món ăn thịt soạn trước mắt, Lưu Trường thấy đói bụng, cùng Tào Xu ăn cơm.

"Thời gian tới ta phải ra ngoài một chuyến, An lại không ở Trường An, phải phiền nàng trông coi các con rồi."

"Hả? Bệ hạ muốn đi đâu?"

"Cũng không xa, tới nước Lương một chuyến thôi."

Tào Xu kinh ngạc:" Sao bệ hạ đột nhiên lại muốn tới nước Lương?"

"Còn chẳng phải vì Triều Thác sao?" Lưu Trường mắng:" Triều đường sắp bị tấu chương của nước Lương nhấn chìm rồi, trẫm mà không đi thì Ngũ ca sẽ lo lắng mà chết! Tên đó đúng là giỏi gây chuyện, quan lại nước Lương đại khái bị hắn dày vò sắp phát điên ... Tấu chương thời gian qua bắt đầu nói năng linh tinh ....

"Nghiêm trọng vậy sao?" Tào Xu cũng biết tiếng Triều Thác, nhưng chưa tiếp xúc nên không hiểu:

Lưu Trường đặt bát xuống là đủ thấy sự thể nghiêm trọng:" Nước Lương thì kho lương của Đại Hán, là nơi quan trọng nhất thiên hạ, trẫm phải tới xem, để Triều Thác kiềm chế bớt, hắn mà làm loạn, trẫm ném tới Tây Đình hoặc nước Hạ."

"Giờ trẫm lo Trương Thang sau này cũng làm người ta đau đầu như Triều Thác, trẫm kỳ vọng rất vào thằng nhãi đó, mong rằng nó sẽ không giống lão sư."

Tào Xu hỏi:" Thiếp nghe nói thái học sinh cực kỳ bất mãn với Trương Thang, muốn ra tay với hắn?"

Lưu Trường nghe tới đó đột nhiên vỗ đùi nói lớn:" Trẫm biết rồi!"

"Hả?" Tào Xu giật cả mình, không biết y nghĩ ra chuyện kỳ quái gì nữa rồi:

Trong thái học có một tòa phủ, chuyên giành cho các tế tửu bàn việc lớn.

Nơi này được đám học sinh gọi là "chửi nhau các", bởi vì tiếng cãi vã ở nơi này chưa bao giờ dừng, các tế tửu tụ tập biện luận sỉ nhục lẫn nhau, quan hệ cực kỳ ác liệt. Ngay cả tế tửu còn như thế thì nói gì tới học sinh.

Như lúc này đây có hai vị tế tửu chửi nhau.

Một là Nho gia Đinh Khoan, vị kia là Hoàng Lão Tư Mã Quý Chủ

"Rõ ràng là đệ tử Nho gia các ngươi sinh sự, nếu không Hoàng Lão bọn ta sao lại ra tay với các ngươi chứ?"

"Rắm thối! Là hoàng lão các ngươi tới địa giới Nho gia, còn mặt mũi nói bọn ta sinh sự à?"

Các tế tửu xung quanh chẳng có phản ứng gì, quen rồi, không cãi nhau mới là bất thường.

Đinh Khoan ỷ vào vóc dáng cường tráng, kéo ông tay áo Tư Mã Quý Chủ, nước bọt gần như bắn vào mặt đối phương, Tư Mã Quý Chủ thì mồm mép sắc bén nói cho Đinh Khoan nhiều phen á khẩu.

Hai người tranh chấp không phân cao thấp thì Thân Bồi vào, bọn họ cũng chẳng dừng, danh vọng của Thân Bồi không được như Phù Khâu Bá, chưa đủ để người ta đoàn kết.

Thân Bồi dẫn tới một người, nhìn cảnh tượng hỗn loạn thì hắng giọng.

Đại khái vì có người ngoài, hai vị tế tửu mới buông nhau ra, cho Thân Bồi chút thể diện.

Thân Bồi chỉ người bên cạnh:" Chư vị, đây là Bình Dương hầu, vừa được bệ hạ lệnh làm thái học lệnh sứ, sau này phụ trách giao tiếp giữa thái học và triều đường, phụ trách giải quyết mọi việc trong thái học."

Các tế tửu vội vàng đứng dậy, cái danh Bình Dương hầu quá vang vọng, vạn hộ hầu, thân tộc của hai vị hoàng hậu, không phải người thường có thể trêu chọc vào được.

Tào Kỳ ngạo mạn phất tay:" Được rồi, không cần gò bó, ngồi xuống cả đi."

Cảm quan của mọi người tức thì giảm mạnh, tên này sao vô lễ thế.

"Sau này ta quản lý các ngươi, nếu có việc gì cứ tìm ta, ta giải quyết hết, ta là thân do tử của hoàng hậu, xử lý chuyện gì cũng là chuyện nhỏ ..."

Thân Bồi mặt co giật, không nói gì cả.

Có tế tửu tới bên cạnh hỏi nhỏ:" Bệ hạ sao phái loại người này tới?"

Thân Bồi không hiểu:" Đại khái vì thân phận."

Cùng lúc này Tào Kỳ tới chỗ Đinh Khoan và Tư Mã Quý Chủ:" Các ngươi vừa cãi nhau cái gì đấy, vì sao ta vào lại không nói nữa? Thân là tế tửu sao lại cãi nhau ầm ĩ? Học sinh nhìn thấy có phải ảnh hưởng ác liệt không?"

"Các ngươi có vấn đề nói với ta, nói, vấn đề gì?"

Tư Mã Quý Chủ và Đinh Khoan không tranh nhau kể khổ hay hạ thấp đối phương như trước mà lờ tên này đi, chả buồn nói.

Thân Bồi nhìn cảnh này bừng tỉnh.

Tài dùng người của bệ hạ đúng là không phải đùa, bệ hạ đưa tới một tên đáng ghét làm kẻ thù chung cho mọi người.

"Đại phụ."

Hai đứa bé một trái một phải nằm trên đùi Lưu Trường, vui vẻ nhìn y, Lưu Trường đưa tay ra xoa đầu chúng.

Khác với Lữ hậu, Lưu Trường rất được vãn bối trong nhà yêu quý, cả tiểu nhi tử của Lưu chương, mấy đứa nhóc của Lữ gia, đều thích quấn lấy Lưu Trường. Vị đại phụ này trông có vẻ hung dữ, nhưng lại hiền hòa, thường mang đồ ngon cho chúng ăn, đưa chúng đi chơi.

Chỉ cần là vãn bối gặp y vài lần là thích, giống Lưu Trệ, rất thích chạy tới chỗ Lưu Trường.

Giờ bọn chúng không thể vô ưu vô lo chơi ở nhà nữa, phải tới Thiên Lộc Các theo các đại hiền đọc sách, người tiến hành dạy vỡ lòng cho chúng là Mao Trường, tâm phúc của Lưu An.

Tuy cái tên Mao Trường hơi đại nghịch bất đại, nhưng học vấn cao, hơn nữa so với lão nho, hắn rất ôn hòa, có kiên nhẫn với trẻ con, nên hai đứa bé này không ghét học như cô mẫu chúng.

Lưu Thiên, Lưu Trệ vừa học ở Thiên Lộc Các xong là chạy ngay tới chỗ đại phụ.

Lưu Trường cười hỏi:" Hôm nay học gì thế?"

Lưu Thiên ngây ra mất một lúc mới trả lời:" Hôm nay học quả nhỏ cho quạ lớn ăn ... Lão sư bảo bọn cháu học tập, cháu và Trệ ở trong điện đào đất, bắt được không ít giun, nhưng lại không tìm thấy quạ, mai bọn cháu chuẩn bị leo cây tìm ..."

Thấy tôn tử nói nghiêm túc như thế, Lưu Trường không giận, cười to nói:" Mai nhớ đem chuyện cháu làm kể cho lão sư, nhất định sẽ được thưởng."

Lưu Thiên gật đầu lia lịa.

Lưu Trệ lại nghi ngờ:" Đệ thấy không phải lão sư bảo chúng ta đi cho quạ ăn, mà là phải hiếu thuận với người lớn."

"Ý đệ là không nên lấy giun cho quạ ăn mà cho đại phụ ăn?" Lưu Thiên hỏi ngược lại:

Lưu Trệ ngớ hết người:" Chắc là không phải thế đâu ..."

Lưu Trường lại được một trận cười nữa, giải thích:" Giun và quạ chỉ là ví dụ thôi, Trệ nói đúng đấy câu chuyện này dạy các cháu phải biết hiếu thuận với người lớn. Đến chim còn biết, huống hồ con người."

Lưu Thiên hiểu ra rồi.

Đối diện với hai tôn tử, ánh mắt Lưu Trường đầy chiều chuộng. Nhìn hiện giờ thì Thiên hoạt bát hiếu động, nghĩ là làm, rất có phong phạm của y hồi nhỏ. Còn Lưu Trệ, tuy là lợn nhỏ, nhưng là đứa trẻ ngoan hiền, thông minh hiếu học ... Từ biểu hiện của chúng mà xét, Lưu Thiên sẽ phát triển theo hướng Lưu Tứ, còn Lưu Trệ sẽ bác học như Lưu An, cũng có khả năng thành quân vương lương thiện như Lưu Bột.

Lưu Trường lấy ít đồ ăn vặt cho hai đứa nhóc, sau đó đuổi chúng đi.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment