Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 148 - Chương 148: Thái Tử Xử Lý Công Việc

Chương 148: Thái tử xử lý công việc

Lưu Doanh nghe Lưu Trường nói vậy, hổ thẹn cúi đầu :" A phụ vừa đi một cái, ta liền không biết phải làm sao nữa, trước kia tư chưa từng

Đây là lần đầu tiên, ta không hiểu gì hết, sợ mình làm sai, mỗi ngày đều hết sức cẩn thận

Ôi, ta thật bất hiếu

""Ca, huynh sợ cái gì cơ chứ? Muốn làm cái gì thì làm nấy thôi, a mẫu đã mười mấy ngày không nghỉ ngơi rồi, dù là vì a mẫu, huynh cũng phải làm

Nếu làm sai cũng dễ thôi, kéo bừa một đại thần ra, nói đó là lỗi của ông ấy, chính là do ông ấy sai, giết là được

"Lưu Doanh cả kinh, nghiêm túc nói:" Trường, không được giết người bừa bãi!""Vậy thì chối không nhận là được, cứ sợ trước sợ sau thì sao có thể tính là đại trượng phu? Làm sai thì sao? Ai có thể chỉ trích huynh, ai dám? Nếu thực sự có kẻ dám chỉ trích, đệ nấu hắn

" Lưu Trường nghiến răng nghiến lợi nói:Lưu Doanh hít sâu một hơi, đặt Lưu Trường sang bên, đứng dậy đi tới trước cận thị

"Thái tử có gì sai bảo?""Gọi Tào tướng, thái úy, ngự sử đại phu, lang trung lệnh tới đây, ta có chuyện sai bảo

""Vâng!"Lưu Trường nhe răng cười:" Thế mới phải chứ

"Rất nhanh mấy đại thần trọng yếu trong triều đều tới tuyên thất điện, khi bọn họ đi vào điện phát hiện ra người triệu kiến mình không phải là Lữ hậu, mà là Lưu Doanh

Bọn họ rất kinh ngạc, nhưng vẫn cung kính hành lễ với Lưu Doanh, ngồi trước mặt hắn

"Lưu Doanh bây giờ mời hỏi:" Chuyện đăng cơ xác định vào ngày nào?""Sau ngày mười lăm là ngày lành ạ

""Tốt, hôm nay ta sẽ chia thịt cho chư hầu, mai các khanh dẫn quần thần tới để ta đáp lễ

""Vâng

""Tào tướng

" Lưu Doanh điểm danh:"Thái tử có gì sai bảo ạ?" Tào Tham nghiêm mặt đi lên:"Trước đó a phụ không đồng ý cho khanh giảm thuế, ta muốn miễn giảm

" Lưu Doanh hơi thiếu tự tin hỏi:" Vậy có được không?""Đương nhiên là được

"Thời khắc đó trên khuôn mặt nghiêm nghị cứng nhắc của Tào Tham cũng nở nụ cười vui vẻ

"Được, ngoài ra trước đó thừa tướng bắt quá nhiều người rồi, xá miễn một phần đi

""Vâng!!"Lưu Doanh hỏa tốc căn dặn vài việc, càng nói càng kích động, càng nói càng nhiều, hắn đem toàn bộ những suy nghĩ trước đó đem ra nói

Quả nhiên mấy vị trọng thần không một ai phản đối, bọn họ đều cúi đầu, hoàn toàn nghe theo lệnh thái tử

Mặc dù Lưu Doanh vẫn còn chưa đăng cơ, nhưng trong mắt mọi người, hắn sớm đã là hoàng đế rồi

Dằn dò xong xuôi, Lưu Doanh đang muốn hành lễ với bọn họ, Tào Tham vội vàng né tránh, lớn tiếng nói:" Bệ hạ làm bọn thần tổn thọ

"Một tiếng bệ hạ này nói cho Lưu Doanh hơi choáng, quần thần bấy giờ mới thận trọng dùng lễ bái biệt hoàng đế với Lưu Doanh, rời khỏi Tuyên Thất Điện

Tiễn bọn họ đi rồi, Lưu Doanh mới ngồi xuống bên cạnh Lưu Trường thở dốc từng ngụm lớn, cảm thụ một cảm giác khác lạ

"Sớm phải như thế

Đúng rồi, còn một việc, xin bệ hạ giúp thần

""Ài, ta còn chưa đăng cơ

" Lưu Doanh nghe đệ đệ nói câu này vẫn thấy ngại, ra vẻ nghiêm nghị:" Nói đi, chuyện gì?Lưu Trường chuyển bộ mặt đau khổ:" Bệ hạ, nước Đường của thần nhân tài thiếu hụt, ba mặt là địch, bách tính đang chịu khổ nạn

"Lưu Doanh chột dạ, hắn cũng biết ngón sở trường của Đường vương, phất:" Đệ nói thẳng đi, muốn gì?"Nay Lưu hầu đang ở Trường An, xin bệ hạ phái Lưu hầu tới nước Đường

""Chuyện này

" Lưu Doanh không dám nhận lời:"Chẳng lẽ bệ hạ vừa lên làm hoàng đế đã quên tình nghĩa huynh đệ rồi sao

Nếu là a phụ còn, người nhất định sẽ đồng ý

" Lưu Trường "gào khóc" thảm thiết:" A phụ ơi

Huynh trưởng không giúp con, lên làm hoàng đế liền không nhận đứa đệ đệ này nữa

A phụ ơi

""Được rồi, đệ đừng gào nữa, ta đi nói với Lưu hầu

"Khi Trương Lương rời khỏi Tiêu Phòng Điện thì Lưu Doanh đã suất lĩnh mọi người đứng đợi ở ngoài cửa từ trước

Trương Lương đi ra nhìn thấy thái tử đang đợi thì sửng sốt, vội hành lễ bái kiến

"Lưu hầu!" Lưu Doanh đáp lễ:"Thần đang muốn đi tìm thái tử, lại không ngờ thái tử tự mình tới

"Trương Lương đi tới bên cạnh Lưu Doanh, cũng không biết là đám văn sĩ thời buổi này rốt cuộc ăn cái gì? Trần Bình, Tiêu Hà, Trương Lương, thậm chí là cả Triệu Nghiêu, không một ai là thấp bé hết, người này cao hơn người kia

Chiều cao của Trương Lương chỉ kém mỗi Trần Bình, còn cao hơn cả Tiêu Hà

Lưu Doanh không tính là thấp, nhưng đứng trước mặt Trương Lương thì phải ngẩng đầu nhìn

So với những người này, đám võ tướng lên trở nên nhỏ nhắn, trừ Phàn Khoái lạc loại ra, các vị tướng quân khác đều vóc dáng không cao

Chiều ngang thì không tính

Trương Lương trông rất hiền hòa, nhưng Lưu Doanh vẫn có chút khẩn trương:" Lưu hầu tìm ta à?""Đúng thế, thái tử có điều không biết, thần trước đó học cách phương sĩ, không ăn ngũ cốc, nhưng lại ngày càng yếu

Nghe hoàng hậu nói, trong cung có không ít danh y, thái tử không biết có thể phái người tài tới xem sức khỏe của thần không?""Hả? Lưu hầu không sao chứ?" Lưu Doanh mặt mày khẩn trương, cấp thiết nói:" Ta đi tìm ngay

"Nhìn bộ dạng đó của Lưu Doanh, Trương Lương lần nữa sửng sốt, vội vàng đưa tay kéo Lưu Doanh đang định chạy đi, ôn hòa nói:" Thái tử phái người triệu kiến là được

Xin đi theo thần đã

"Lưu Doanh đưa tay về phía trước đỡ Trương Lương, đối đãi như với trưởng bối

Trương Lương nhìn ra xa, đột nhiên lên tiếng hỏi:" Thần nghe nói thái tử thích đọc sách, không biết đã đọc qua sách của Mạnh Tuân chưa?""Đọc rồi

""Vậy thái tử cho rằng nhân chi sơ, tính bản thiện, hay là tính bản ác?""Là thiện

""Ồ, vậy xin nghe cao luận của thái tử

""Không phải là cao luận, ta chỉ thấy, chẳng ai sinh ra đã là kẻ ác, như Mạnh Tử nói, nước chảy xuống dưới, thi thoảng bắn lên cũng là vô ý bị thương tảng đá, tình thế bức ép thôi

Nếu hạng Kiệt, Trụ, Hồ Hợi có song thân quản giáo cho tốt, không nuông chiều, không bỏ mặc, hò vừa biểu hiện ra cái ác là quản giáo ngay

Vậy thì họ làm sao thành kẻ ác được?"Trương Lương cười to:" Ha ha ha, nếu bọn họ bản tính lương thiện thì làm sao lại cần quản giáo

""Lưu hầu, Mạnh Tử chưa bao giờ nói nhân tính vốn thiện, chỉ nói nhân tính hướng thiện, ta thấy rằng, bất kể là ai, trong lòng đều có thiện ý

""Nếu có thiện ý, vậy cũng có ác ý?""Chuyện này

Hẳn là như vậy

" Lưu Doanh tức thì do dự:" Vậy Lưu hầu thấy sao?""Thần một không dạy học, hai không trị quốc, bởi thế không có lý do gì để suy nghĩ những chuyện ấy

" Trương Lương trả lời ngoài dự đoán:Lưu Doanh hoang mang nhìn ông ta

"Bởi vì con người có thiện ý, bởi thế mới phải thi hành chính sách nhân từ, không để cho nước gặp đá mà bắn lên

Bởi vì con người có ác ý, cho nên phải quản thúc dòng chảy này, không cho nó đi ngược dòng

Thái tử sắp làm song thân của thiên hạ rồi, đừng để nuôi ra đứa bé như Kiệt Trụ

"Lưu Doanh đang trầm tư thì có thái y tới, tự mình chẩn đoán cho Trương Lương, dựa theo lời thái y, sức khỏe Trương Lương hết sức hư nhược, cần phải tĩnh dưỡng

Lưu Doanh phái người đưa Trương Lương đi, để ông tĩnh dưỡng ở Trường An một thời gian, sau đó mới quay về đất Lưu

Lưu Doanh vừa mới về Tuyên Thất Điện, Lưu Trường liền nhào tới

"Thế nào rồi, thế nào rồi?""Ài

Trường đệ, Lưu hầu bệnh nặng, cần phải tĩnh dưỡng, đây là lời do thái y nói đấy

Ta thực sự không thể nói với ông ấy chuyện kia

""Huynh bị Lưu hầu lừa rồi! Huynh trưởng, huynh trực tiếp hạ lệnh, ông ta còn có thể không phục sao? Trước tiên cứ đưa ông ấy tới nước Đường, dù không phục cũng phải ở lại đó!" Lưu Trường hậm hực nói:"Trường đệ, đệ chớ có giận, hôm nay Lưu hầu đi cùng ta, ta liền biết một đạo lý

" Lưu Doanh trầm ngâm hỏi:" Đệ đã đọc sách của Mạnh Tuân chưa?""Nói thừa, đệ là đích truyền của Tuân Tử, Nho gia chính tông, sao có thể không đọc

""Vậy để thấy con người là thiện hay là ác?""Thiện hay ác thì liên quan chó gì tới đệ? Làm mấy thứ hư vô đó, có thể khiến bách tính Đại Đường đệ có thêm một miếng ăn không? Có thể giúp bọn họ có thêm một cái áo không? Toàn là nói nhảm

" Lưu Trường mắng chửi rồi tức tối rời Tuyên Thất Điện, chẳng thèm quay đầu lại

"Để đó Lưu Doanh trợn mắt há mồm, ngây ra nhìn bóng lưng của nó

Bình Luận (0)
Comment