Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290: Man Di, Toàn Là Man Di Hết

Chương 290: Man di, toàn là man di hết

"Trọng phụ, à không đúng, nhạc trượng, nếu như tuổi đã cao, vậy thì ở trong phủ an hưởng tuổi già, chuyện còn lại giao cho bọn ta làm là được rồi

Chinh chiến nửa đời người, khi già còn gây chuyện làm gì? Yên ổn có phải hơn không?""Ta thực sự không muốn đối phó với mọi người, ta rất kính trọng mọi người

Có điều ta không kính trọng những kẻ ngày nay, ta kính trọng người năm xưa đi theo sau Cao hoàng đế, chưa chìm đắm trong phú quý quên cả mình là ai

Ta còn có chuyện muốn làm, nhạc trượng không cần tiễn

"Lưu Trường nói xong xoay người rời phòng

Tào Tham vẫn ngồi yên tại chỗ, từ từ đưa đôi tay đầy nếp nhăm của mình lên, hai hàng nước mắt bỗng tuôn ra, những dũng sĩ năm xưa, rốt cuộc đi đâu cả rồi?Lưu Trường lại mở yến hội trong phủ, triệu tập mấy người Trần Bình, Phàn Khoái, Quán Anh, Chu Bột tới

Tuyên Nghĩa thì không gọi, dù sao tên đình úy lừa, à không ngự sử lừa đó không dùng lời nói mà đánh động được

Khi bọn họ tới liền kinh ngạc phát hiện, các chư hầu cũng có ở đây, ngồi ở mé trái Lưu Trường, bọn họ đi vào, đám chư hầu nhìn chằm chằm, nhưng mấy người họ chẳng cảm thấy gì, bái kiến Lưu Trường xong thì ngồi ở mé phải

Lưu Trường cười lớn: "Ha ha ha, các vị trọng phụ, từ khi ta tới phủ này, chưa bao giờ có nhiều hiền tài tụ tập như thế, đây là vinh hạnh của ta, nên uống, nên uống

"Trần Bình và Chu Bột không nói gì cả, Phàn Khoái khó chịu nhìn y chằm chằm, Quán Anh không nhịn được lên tiếng:" Đại vương rốt cuộc có chuyện gì?""Cũng chẳng có chuyện gì, chỉ muốn mở tiệc khoản đãi mấy vị trọng phụ

Nào, hôm nay chỉ bàn tư tình, không luận quốc sự

"Lưu Trường vỗ tay, rất nhanh có người đưa cơm nước rượu thị lên, yến tiệc bắt đầu

Các chư hầu và đại thần nhìn nhau, cũng không biết là Lưu Trường muốn làm cái gì, thằng nhóc này càng ngày càng khiến người ta khó đoán, nhìn như một kẻ thô bạo đơn giản, nhưng giờ phần lớn đã hiểu ra, đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi

Không , cũng không hẳn thế, vì cái bề ngoài đó cũng có thể biến thành thật bất kể khi nào cần

Lưu Trường chỉ cười nói, bảo mọi người không cần gò bó, tùy tiện ăn uống, có người tấu nhạc

Trương Bất Nghi hỏi:" Đại vương có cần mua kiếm trợ hứng không?"Phàn Khoái tức thì hừ lạnh một tiếng! Muốn chơi trò Hồng Môn Yến tước mặt ta à? Ngươi mà cũng xứng sao?Lưu Trường phất tay:" Nếu làm người khác bị thương thì không hay, không cần múa kiếm!"Mọi người cười lớn, tiệc qua một nửa, Lưu Trường ăn no uống say, lau miệng

Quán Anh lại hỏi lần nữa:" Đại vương, rốt cuộc là có chuyện gì?""Ha ha ha, là thế này, trước đó thái hậu thưởng cho không ít quốc tướng, để họ vào miếu đường làm quan, còn các nước thiếu quốc tướng

Các vị đều là trọng thần triều đình, lại trẻ nhất, không ngại thay thế những người kia tới các nước làm quốc tướng chứ?""Ta nghĩ rồi, Quán hầu tới nước Yên, Trần hầu tới nước Đường, Chu hầu tới Tề, di phụ nếu muốn, người có thể tới nước Ngô

"Lưu Trường vừa dứt lời mấy đại thần biến sắc, điều này tương đương với việc đá họ khỏi triều đình, để họ rời xa trung tâm quyền lực, muốn loại trừ kẻ chống đối sao

Trần Bình tò mò hỏi:" Đây là ý của thái hậu hay của đại vương?"Lưu Trường mỉm cười:" Cũng là một thôi

"Trần Bình chẳng có phản ứng, bình thản đáp:" Nếu là lệnh thái hậu, không dám không nghe

"Tràn Bình đủ tự tin, giờ ông ta và Quán Anh làm tả hữu thừa tướng, quốc sự lớn nhỏ do bọn họ xử lý, Chu Bột tuy không còn là thái úy, vẫn có thể nắm giữ bắc quân, sao có thể ném họ ra khỏi Trường An? Trong triều, bọn họ nắm vai trò quan trọng nhất, họ mà đi, triều đình trong thời gian ngắn không vận hành được

"Được! Nếu Trần hầu đã đồng ý, lát nữa ta đi tìm thái hậu

"Trần Bình trầm mặc nhìn Lưu Trường toét miệng cười, lòng thấy không ổn

Các chư hầu đều kinh ngạc, để những đại thần này tới làm quốc tướng cho mình ư, bọn họ không dám mơ tới chuyện đó

Cùng là khai quốc công thần nhưng có khác biệt, đám Trần Bình, Chu Bột ở trong đám công thần cũng xếp hàng trên, có thể được loại người này tới phò tá, chỉ có Tề vương Lưu Phí từng được Tào Tham phò tá, người khác chưa có tư cách

Tiếp đó Lưu Trường không nói gì thêm, yến hội cứ thế mà kết thúc, mọi người đều không hiểu gì hết, hoang mang mà đi

Đám Trần Bình cáo từ, Phàn Khoái ở lại

"Di phụ!"Lưu Trường cười ha hả đi tới trước mặt Phàn Khoái, Phàn Khoái nhìn Lưu Trường, do dự một lúc hừ lạnh xoay người rời đi

Mấy người kia đi cả rồi, Lưu Phì tới bên Lưu Trường hỏi:" Trường đệ, đệ có ý gì thế?""Không có ý gì cả, chỉ muốn tìm cho các huynh một tướng quốc không tệ thôi

""Nhưng bọn họ đều là trọng thần trong triều, lý nào lại tới nước chư hầu làm tướng chứ?""Có thể được hay không chưa nói vội, các huynh trưởng đều đừng sốt ruột, sẽ có kết quả

"Trong đám chư hầu chỉ có Lưu Hằng ngẫm nghĩ rồi nói:" Trường đệ, phải cẩn thận đấy

"Lưu Trường vỗ ngực:" Huynh cứ yên tâm đi

"Cùng lúc ấy, Nguyệt Thị vương cũng dần tới gần Trường An

Nguyệt thị vương không phải dị tộc đầu tiên được phong vương, minh ước chỉ Lưu thị mới được phong vương không hạn chế dị tộc quy thuận này

Đại Hán vẫn rất coi trọng Nguyệt Thị, dù sao họ cũng là bộ tộc duy nhất trên thảo nguyên có năng lực đối kháng với Hung Nô lâu như thế

Mà bọn họ quy thuận mang tới lợi ích cực lớn cho Đại Hán, chiến mã

Nguyệt Thị tới, có chiến mã!Có Đại Hán làm chỗ dựa, Nguyệt Thị có thể đảm bảo mình không bị vong tộc, suốt những năm qua, Hung Nô không nừng bức bách họ bỏ chạy, nếu không có Đại Hán thu nhận thì họ đã phải chạy tới Tây Vực

Lại từ Tây Vực chạy tới đại lục Nam Á, thuận tay diệt các nước ở đó, thành lập nên quốc gia có chút thanh danh đời sau, quốc gia đó gọi là Quý Sương

Lưu Trường bốc phét với hảo huynh đệ tới buôn bán ngựa, chẳng mấy chốc bốc phét lên một đế quốc to lớn

Thực ra Lưu Doanh không muốn để Lưu Trường đi đón, vì lo y làm xằng làm bậy, ảnh hưởng tới Nguyệt Thị quy thuận

Nhưng thái hậu quyết định để Lưu Trường đi, Lưu Doanh không tiện ngăn cản, nhưng hắn nhiều lần dặn dò, phải lễ độ, ngàn vạn lần đừng sỉ nhục người ta

Lưu Trường dẫn theo xá nhân của mình, còn có cả mấy đại hiền, được thân binh hộ tống, tới đón Nguyệt Thị vương

Bọn họ gặp nhau giữa đường, Nguyệt Thị vương sai người dừng xe, ông ta đích thân dẫn người tới, rất nhiều người nhận ra Đường vương dùng lễ pháp Đại Hán lóng ngóng hành lễ

Lưu Trường đi nhanh tới, đỡ hai tay Nguyệt Thị vương, dùng tiếng Nguyệt Thị nói:" Chúng ta là huynh đệ, sao lại hành lễ?"Nguyệt Thị vương cả kinh, dùng tiếng Hán hỏi:" Đại vương biết tiếng Nguyệt Thị sao?""Một hảo huynh đệ của ta day, thế nào, nói có tốt không?""Tốt! Quá tốt! Dám hỏi đại vương, vị huynh đệ đó tên là gì?""À

Ừm

quả nhân nhiều huynh đệ Nguyệt Thị lắm, kể không hết, đừng khách khí, ta dẫn đi uống rượu

" Lưu Trường lấp liếm rồi nhìn người Nguyệt Thị xung quanh, phất tay nói lớn:" Đứng đó làm cái gì? Theo ta đi uống rượu! Có thịt không?""Có !"Lưu Trường và Nguyệt Thị vương choàng vai bá cổ ngồi xuống, lớn tiếng bàn luận về nữ nhân, mọi người ngồi xung quanh, nói cười lấy tay cầm thịt ăn, miệng tu từng ngụm rượu lớn

Cách đó không xa, Thúc Tôn Thông đi theo chuẩn bị đọc chiếu lệnh mặt đờ đẫn

Man di, man di! Toàn là man di hết!

Bình Luận (0)
Comment