Bên trong Tuyên Thất Điện, Lưu Doanh ngồi ở thượng vị mặc miện phục khi có nghi thức trọng đại, ưỡn thẳng người rất uy nghi nhận Nguyệt Thị vương hành lễ
Sau khi Nguyệt Thị vương bái kiến, Lưu Doanh mới lên tiếng:" Mời đứng dậy, ban ngồi
"Nguyệt Thị vương ngồi ở hàng ngũ chư hầu, Lưu Trường tất nhiên cũng ngồi xuống bên cạnh ông ta
Lưu Doanh sai người lớn tiếng đọc chiếu thư, đại khái là thiên tử lòng mang nhân nghĩa, che chở sinh linh thiên hạ, ngay Nguyệt Thị quy thuận, kiểu kiểu như vậy
Nguyệt Thị vương hiểu tiếng Hán, chỉ là đối diện với loại chiếu lệnh này thì ông ta mù tịt, không biết quan viên râu dài kia đang nói gì, hỏi nhỏ:" Đường vương, đang nói gì thế?"Lưu Trường nghe một lúc hắng giọng:" Chính là hoan nghênh ngươi đó, không có gì khác
""Ra là thế
" Nguyệt Thị vương quan sát các đại thần phía đối diện, hỏi tiếp:" Vị tướng quân như con hổ kia là ai?""À, ngươi nói Vũ Dương hầu à, để ta giới thiệu cho ngươi, người đó là Phàn Khoái, ông ta từng theo a phụ ta tác chiến, lần đầu ra trận chém hơn 300 người, sau đó liền thành tướng quân
""Ồ!""Người bên cạnh là Chu Bột, cả đời đánh trận chưa từng thua trận nào, ngươi biết Hàn vương Tín không? Chính là kẻ quy quận Hung Nô
Ông ta dùng hơn 6000 sĩ tốt đánh bại liên quân Hàn vương Tín và Hung Nô, chém đầu Hàn vương Tín
Mạo Đồn phái mấy tướng lĩnh tới đều bị ông ta chém đầu
Không giết nhiều lắm, bốn năm vạn thôi
"Hả!?""Kia là Trần Bình, năm xưa Mạo Đốn tác chiến với a phụ ta, ông ta chỉ gửi một lá thư là Mạo Đốn vội vàng rút lui
Người đắc tội với ông ta không sống quá ba ngày
""À!""Kia là Hạ Hầu Anh, ông ta từng đánh xe xung phong một ngày một đêm, không ngừng chút nào, giết tới cả chiến xa thành màu đỏ, hôm nào ta mời ngươi ngồi
"Lưu Trường tốt bụng giới thiệu quần thần cho Nguyệt Thị vương, sắc mặt Nguyệt Thị vương ngày một không ổn, hiển nhiên ông ta bị dọa cho phát hãi rồi
"Vậy mé bên chúng ta thì sao?" Nguyệt Thị vương chuyển hướng:"Ồ, họ đều là chư hầu vương
" Lưu Trường tiếp tục giới thiệu từng người:" Kia là Tề vương Lưu phì, hắn vốn rất béo, bình sinh thích ăn thịt người, sau thiên tử hạ lệnh không cho hắn ăn nữa, hắn liền gầy đi
Nước chư hầu của hắn ở đất Tề, quy mô hơn nước Đường một chút, giáp sĩ mấy chục vạn
Ngươi đừng chọc giận hắn, nghe nói giờ hắn vẫn lén ăn thịt người
""Tên kia là Như Ý, đừng thấy tướng mạo hắn chẳng ra sao, kỳ thực là kẻ hung tàn nhất, hắn cực kỳ hiếu chiến, thích giết người, hắn tới đâu là giết sạch tới cả chó gà, hắn là kẻ tiểu nhân thù dai, một khi bị hắn thù là giết cả nhà
Từng có người tên Khoái Thông đi đường trợn mắt với hắn một cái, hắn giết cả nhà luôn
Lãnh địa của hắn nhỏ hơn nước Đường chút, giáp sĩ chừng mười vạn
""Người kia là Hàn vương Hằng, hắn rất tốt, chỉ có một thói xấu, thích phát minh ra các loại khốc hình, các ngươi biết hình phạt lăng trì không? Do hắn nghĩ ra đấy
""Kia là Ngô vương Hữu, bình thường không nói chuyện đâu, mở miệng là giết người
"Sắc mặt Nguyệt Thị vương mỗi lúc một trắng, Lưu Trường an ủi:" Không sao đâu, giờ ngươi là người mình rồi mà, bọn họ sẽ không đối phó với ngươi đâu, cứ yên tâm ở nước Đường, đừng giao tiếp với bọn họ
""Khụ, khụ!" Thúc Tôn Thông đột nhiên ho mấy tiếng, Lưu Trường và Nguyệt Thị vương cứ như học sinh trên lớp nói chuyện riêng bị bắt được, vội nghiêm mặt nhìn về phía trước
Thúc Tôn Thông hô:" Mời Nguyệt Thị vương tiếp chiếu!"Nguyệt Thị vương vội đứng dậy, thiên tử ban thưởng cho ông ta, ông ta bái tạ
Đúng lúc này ông ta thấy Tề vương Phì cười với mình, lộ ra hàm răng trắng ởn, ông ta thấy ruột gan đảo lộn, đáp lại bằng nụ cười gượng gạo
Thiên tử đích thân lập một tòa phủ đệ cho Nguyệt Thị vương ở Trường An, ông ta vào phủ một cái là không thò mặt ra ngoài
Trường An thực sự quá nguy hiểm, khắp nơi toàn kẻ điên, trong phủ an toàn hơn
Mà lúc này các chư hầu vương cũng đang chuẩn bị rời đi
Huynh đệ lần nữa tụ tập ở Đường vương phủ, chỉ là tâm tình đều hơi nặng nề, không ai nói gì
Trước kia bọn họ ngày ngày dính lấy nhau, giờ mỗi lần gặp nhau phải đợi mấy năm
Lưu Trường toét miệng cười:" Huynh trưởng nếu không nỡ, sau này tới nước Đường bái kiến đệ nhiều một chút
""Ha ha ha, thằng nhãi này sao lúc nào cũng muốn bọn ta tới triều kiến đệ?" Lưu Phì cười mắng:"Vì nước Đường của đệ nghèo lắm, nếu không phải có các huynh trưởng thường xuyên cứu tế, chỉ e đệ cũng đã chết đói ở Vương cung
""Trường, đừng nói lời không may, tổn thương khí vận
" Lưu Hằng trách:"Khí vận sao có thể vì lời nói mà tổn hại chứ? Nhân định thắng thiên!""Ha ha ha, không thẹn là đích truyền của Tuân Tử, nắm bắt học vấn không tệ
"Mọi người nói cười, không trầm mặc như trước nữa, Lưu Khôi tiếc nuối:" Đáng tiếc lần này đi quá gấp, không đợi được tới hôn sự của Trường
""Ài, đệ cũng không muốn thành gia vội, Chu Thắng Chi thành gia rồi suốt ngày ở trong phủ, không dám tùy ý ra ngoài nữa
" Lưu Trường gãi đầu, xem ra có vẻ không muốn lắm:Lưu Hằng nghiêm mặt:" Đệ không thể chơi suốt cả đời được, sớm thành gia thất mới an phận
""Huynh trưởng, năm sau đệ cũng viết thư cho huynh, để huynh tặng quà cho nhi tử của đệ, chúng ta đều sắp làm a phụ rồi
"Lưu Trường vui vẻ nói, quay sang Như Ý:" Đúng không Như Ý?"Như Ý sầm mặt không đáp
Lưu Trường cười hăng hắc:" Các vị huynh trưởng về nước nhớ viết thư cho thái hậu nói khó khăn trong nước, cần tướng quốc hiền năng tọa trấn
"Lưu Phì nghi hoặc:" Trường đệ, đệ thực sự định đưa đám Trần Bình tới các nước à? Vì sao?""Làm thế là vì bảo vệ họ, đại ca không cần hỏi nhiều
""Nhưng họ là trọng thần, làm sao mà đi được chứ?"Lưu Trường hạ thấp giọng xuống:" Tất nhiên là không thể đi hết, nhưng điều từng người một, qua một thời gian sẽ phái họ đi
""Vì sao họ nhất định phải đi
""À, vì họ không chịu tặng quà cho đệ
""Hả?"Lưu Hằng chen vào:" Trường đệ khi nào về nước?""Chưa vội, ở triều đình còn vài việc chưa làm xong, đợi đệ làm xong, rồi thành gia thất, đại khái sẽ tới lúc phải đi
" Lưu Trường nâng cao chén rượu:" Không nói mấy chuyện này nữa, nào nào, uống thôi
"Sứ thần quỳ trước mặt Triệu Đà, thuật lại chuyện ở Trường An
"Ồ, thái hậu chấp chính à, ngươi chắc chứ?""Là thế này ạ, thần thấy thiên tử trước khi hạ lệnh đều phải nhìn thái hậu trước rồi mới quyết định
"Ha ha ha ha
" Triệu Đà cười lớn, ông ta ăn mặc xa hoa, tuổi đã không nhỏ, nhưng không có vẻ lom khom của người già, thân hình thẳng tắp, gương mặt giống hệt Lưu Trường, vóc người cao lớn, khẽ vuốt râu:" Vậy không phải lo nữa rồi, ta đoán tiếp theo bọn chúng sẽ rơi vào nội chiến, mấy chục năm nữa cũng chẳng có năng lực toàn diện khai chiến với chúng ta
"Sứ thần tiếp đó kể:" Lúc sắc phong, có gió lớn nổi lên làm gãy cờ
"Triệu Đà mắt sáng rực:" Đó là thiên mệnh
"Sứ thần vội nói:" Đường vương bước tới, dựng cờ trong gió
"Nghe sứ thần thuật lại chi tiết ngày hôm đó, Triệu Đà không ngắt lời thêm lần nào nữa, đợi hắn nói xong mới trầm tư:" Chẳng lẽ là Hạng vũ phục sinh hay sao, thiên hạ lại còn có dũng sĩ như thế à?"Sứ thần do dự rất lâu mới nói:" Đại vương
Y giống hệt đại vương
""Hả?""Y giống đại vương lắm, cực kỳ giống
Thần theo đại vương đã lâu, bộ dạng của y gần như giống hệt đại vương còn trẻ
Đại vương
" Sứ thần không dám nói tiếp:Triệu Đà kinh ngạc:" Giống ta à, sao, sao có thể?""Thần đi hỏi khắp nơi vị Đường vương này có liên quan tới đất Triệu không, chỉ là mọi người khiếp sợ, không ai dám đáp, hết sức lạ
Khi thần rời Trường An rồi mới biết được trong miệng một quan viên địa phương
Mẹ đẻ của Đường vương là người Chân Định quận Hằng Sơn, từng là ca cơ trong nhà Triệu vương Trương Ngao, sau theo Cao hoàng đế
"Triệu Đà mặt đờ đẫn nhìn phương xa
Sứ thần hoảng sợ gọi:" Đại vương, đại vương!"Triệu Đà bừng tỉnh :" Mẹ đẻ của y còn không?""Nghe nói
Đã tự sát thân vong ở lao ngục
"Tích tắc đó, sứ thần nhìn thấy đôi mắt đại vương không ngừng biến ảo, phẫn nộ và bi thương đan xen, ngay cả hô hấp cũng nặng thêm vài phần