"Lục công
" Triệu Đà vui vẻ gọi, chống quải trượng run run đi về phía Lục Giả:"Đại vương!!" Lục Giả cười đi nhanh tới trước mặt Triệu Đà, cúi người hành lễ bái kiến:Quý Bố đứng sau lưng Lục Giả, quan sát vị Nam Việt vương làm Đại Hán đau đầu này, chỉ thấy ông ta trang phục không chỉnh tề, mặt mày tái nhợt, râu tóc hoa râm, mắt mờ đục, lưng lom khom, mỗi bước chân đều run run, như mạng không còn bao lâu nữa
Quý Bố không khỏi lắc đầu, hào kiệt năm xưa xưng bá một phương, nay đã già rồi
Lục Già kinh ngạc:" Đại vương vẫn khỏe chứ?""Ôi, không biết còn sống được bao lâu, khụ khụ, trước lúc lâm chung gặp được bạn cũ, có thể coi là may mắn
" Triệu Đà nói được vài câu đã ho khù khụ, Lục giả vội đỡ ông ta, ông ta hỏi:" Bệ hạ khỏe chứ?""Bệ hạ vẫn khỏe
""Năm xưa Lục công tới, ta thường cùng bệ hạ thư từ qua lại, nay lâu rồi không nhận được thư của bệ hạ
""Đại vương, Cao hoàng đế giá băng rồi
""Ồ! Phải rồi nhỉ
" Triệu Đà giọng trầm xuống, kéo Lục Giả đi dự tiệc, Quý Bố vẫn theo sau họ quan sát bọn họ, Triệu Đà mang tới một nhóm sĩ tốt, đa phần ăn mặc kiểu người Tần
Triệu Đà coi như là dư nghiệt của Bạo Tần, ông ta là tướng lĩnh nước Tần, suất lĩnh sĩ tốt mở rộng lãnh thổ, thành chư hầu hùng bá một phương
Bởi thế ông ta thực hiện chế độ ở Nam Việt, cho binh sĩ ăn mặc, quân chế, không khác gì Bạo Tần
Triệu Đà không mang theo nhiều giáp sĩ, nhưng có thể nhìn ra đều là tinh nhuệ, vẻ mặt lãnh khốc, nhìn Quý Bố và mấy giáp sĩ đi cùng, chỉ cần họ có hành động lạ là giết ngay
Nơi này là dãy núi, ba mặt là rừng, Quý Bố lờ mờ thấy bóng người loáng thoáng bên trong, cây cối xanh um, gần như chẳng thấy đường
Thi thoảng có chim chóc vỗ cánh bay đi, Quý Bố nhíu mày, nếu đánh vào đây, đúng là không dễ
Triệu Đà mời tiệc Lục Giả, hai người thân thiết nói chuyện quá khứ
Những người từ thời đại Thủy Hoàng Đế này luôn có rất nhiều đề tài chung, vừa nói tới quá khứ huy hoàng, vừa cảm khái hiện trạng ngày nay
Lục Giả thấy Triệu Đà từ đầu tới cuối không nói chuyện Lưu Trường, chủ động hỏi tới:" Đại vương lần này vì sao muốn bái kiến Đường vương?"Triệu Đà ngây ra mất một lúc mới nói:" Lục công, sứ thần nói với ta, Đường vương giống ta lắm
Thật vậy không?"Nghe câu này Quý Bố lần nữa nhìn thật kỹ ông già trước mắt, nhìn một cái mà thất kinh, người này đúng là rất giống đại vương nhà mình
Nhất là đôi mắt và lông mày, Lưu Trường có khuôn mặt và cằm giống Lưu Bang, nhưng đường nét trên mặt lại không giống
Lưu Bang mày rậm mắt nhỏ, khi cười mắt thành khe hẹp, rất thân thiết
Lưu Trường thì khác, cuối lông mày của y bao gồm cả khóe mắt cũng xếch lên, là mắt đan phượng trời sinh, rất có uy thế, nhìn là thấy chẳng phải loại lương thiện, nhất là khi y trừng mắt lên, như muốn xông vào giết người, khiến người ta lạnh gáy
Mà Triệu Đà cũng thế, chỉ là đôi mắt vô thần, trông không uy thế như Lưu Trường, mũi miệng cũng giống hệt Lưu Trường
Chỉ khác đúng khuôn mặt, mặt Triệu Đà vương hơn
Lục Giả do dự chốc lát, gật đầu:" Đúng là như thế, người thiên hạ tướng mạo giống nhau nhiều lắm, đại vương chẳng lẽ vì thế mà muốn gặp Đường vương sao?"Triệu Đà lắc đầu, giọng yếu ớt:" Tuổi ta hoa giáp, mọi người đều biết, ta có một nhi một nữ
Nhưng họ không biết, khi chưa lĩnh binh xuất chiến, còn ở quê, ta đã thành gia, tuổi lập quan rời nhà, chinh chiến tứ phương để lại hai tử một nữ
""Về sau, Đại Tần mất, ta là tướng lĩnh nước Tần, tông tộc bị ta làm liên lụy, đa phần bị bãi miễn, nam đinh trong nhà bị giết, nữ làm cơ
Ta nhiều lần phái người nghe ngóng, không biết tung tích
Triệu vương Trương Ngao có một ca cơ
Ca cơ đó họ Triệu, sau gả cho Cao hoàng đế, có một nhi tử
"Triều Đà càng nói càng kích động, mắt đỏ hoe
Quý Bố há hốc mồm, cứ ngỡ là phản tặc tụ hợp, kết quả là tổ tôn gặp lại à?Lục Giả cũng bàng hoàng:" Đại vương
Chẳng qua là trùng hợp thôi, mẹ đẻ Đường vương đúng là họ Triệu Chân Định, cũng là ca cơ của Triệu vương
Có điều
Đường vương chưa chắc là chí thân của đại vương
""Ta muốn gặp Đường vương
""Đường vương tuổi nhỏ, đối với chuyện quá khứ không biết gì mấy đâu
"Lục Giả không dám thừa nhận, không phải ông ta không tin Triệu Đà, mà đề tài mẹ đẻ của Lưu Trường quá nguy hiểm
Người trước đó dính vào đã không biết tung tích đâu nữa, mà người đó còn là tâm phúc của thái hậu
Sắc mặt Lục Giả ngày càng tệ, phải làm sao đây, chợt nói:" Đại vương, vị này là Quý Bố xá nhân của Đường vương, có lẽ ngài đã nghe tới
"Quý Bố sững người nhìn Lục Giả quyết đoán đẩy mình ra thế mạng, ông ta không phẫn nộ mà bình tĩnh bái kiến Triệu Đà
Triệu Đà rất kích động, hỏi gấp:" Đường vương là người như thế nào?"Quý Bố trầm tư nói:" Đại vương sức khỏe vô song, thân thể cường tráng, đại khái không phải thân thích của ngài đâu
""Thế thì đúng rồi, nhà ta đời đời làm tướng, tổ tiên ai nấy khôi ngô, khỏe mạnh cao lớn, tổ tiên ta truyền tổ từ Quý Thắng, Quý Thắng là đệ của Ác Lai! Đó là phong thái tổ tiên
"- Giải thích, Ác Lai là tổ tiên nước Tần còn Quý Thắng là tổ tiên nước Triệu
Hết giải thích
"Ặc
Đại vương nhà ta hung hăng nóng nảy, là người lỗ mãng
""Đúng! Đúng! A phụ ta đi săn, thấy hổ hại người, đánh nhau với hổ, ta năm xưa chinh chiến cũng lấy thân làm sĩ tốt, tự mình giết địch, có chút chiến công, tới già mới thu lại tính xấu
"Quý Bố mặt trắng bệch, vội giải thích:" Đại vương nhà ta tính tình ương bướng khó bảo
""Cái này thì chắc là giống cha
" Triệu Đà không nhận cái này:Lục Giả và Quý Bố nhất thời chẳng biết phải nói làm sao nữa, Triều Đà xúc động nói:" Tuổi ta đã cao, nếu trước lúc lâm chung gặp được chí thân, có chết cũng không tiếc
"Quý Bố lắp bắp:" Đại vương
Đường vương còn nhỏ, không thể tới đây gặp ngài
""Không sao, cứ để nó chọn địa điểm, lão phu tới là được
Ta sớm không còn tự mình chấp chính, hậu sự căn dặn cả rồi, dù trên đường đi có xảy ra chuyện gì cũng không sao
"Triệu Đà đúng là già rồi, cuối bữa tiệc thì mệt mỏi, được người dìu đi nghỉ
Lục Giả và Quý Bố chỉ biết nhìn nhau
"Chuyện này phải làm sao đây?""Không sao, chúng ta tới Nam Việt không phải để Đường vương nhận thân, chuyện này không quan trọng
" Quý Bố hạ giọng nói:" Quan trọng là, Triệu Đà có đúng là không còn chấp chính nữa không, nếu ông ta già tới mức ấy, nay do con ông ta chấp chính, vậy thì có bắt ông ta cũng chẳng ảnh hưởng gì
Nhi tử ông ta chắc gì đã xuất binh giải cứu
"Lục Giả gật đầu:" Vậy chúng ta làm sao hoàn thành được sứ mệnh
""Nếu đại vương có thể thuyết phục được Triệu Đà để họ xuất binh, chúng ta có thể hoàn thành sứ mệnh
""Lấy đất Lĩnh Nam kỳ thực không có ý nghĩa gì với Đại Hán, Nam Việt vương không có ý bắc thượng, nếu ông ấy quy phục, miễn đi binh đao là chuyện tốt
"Quý Bố lạnh lùng nhìn Lục Giả:" Sát nách Đại Hán, há cho cường địch rình rập
Nay Nam Việt không có ý bắc thượng, nhưng nếu Đại Hán và Hung Nô giao chiến, Nam Việt có còn như thế nữa không? Nay Hán mạnh Việt yếu mới như thế, nếu không thừa cơ tiêu diệt sau này có đại họa!"Triệu Đà tựa hồ chẳng hề phòng bị họ, liên tục mấy ngày dẫn họ đi khắp nơi, xem phong cảnh Nam Việt
Nơi này dã nhân rất nhiều, đường sá không thông, dã thú tới lui, tuyệt không phải đất lành
Mà Triệu Đà nhiều năm qua cũng làm không ít chuyện, ông ta quản lý Lĩnh Nam theo chế độ triều Tần, bất kể là sĩ nhân hay dã nhân đều vô cùng kính phục ông ta
Ngôn ngữ nơi này vô cùng phức tạp, lẫn với tiếng địa phương Triệu, Tề, Sở, đó là vì năm xưa Thủy Hoàng Đế di cư bách tính các nơi tới đây, trải qua thời gian dài dung hợp, hỗn tạp ngôn ngữ địa phương, thành ngôn ngữ thế này
Triệu Đà chỉ lấy tinh hoa Tần pháp, bỏ đi cái hỏng, giảm bớt điều lệ hà khắc, khai khẩn canh tác, luyện quặng chê sắt, đang nỗ lực biến người hoang dã thành người vương hóa
- Giải thích, Một trong những công lao của Triệu Đà được ghi lại là “Hòa tập Bách Việt”, ông ta là người đầu tiên dung hòa văn hóa Bách Việt phức tạp với nhau mà không phải xóa bỏ nó
Giáo hóa, khai hoang, dạy nghề, vì thế 2000 năm được gọi là bậc hiền vương, đùng cái, mọi công lao bị xóa hết, coi như kẻ xâm lược ác độc với âm mưu đồng hóa, có công bằng không
Hết giải thích