Triệu Đà không vì thái độ của Lưu Trương mà kinh ngạc, bất kỳ ai đột nhiên gặp một người tự xưng là đại phụ mình cũng sẽ không dễ tin
Ông ta quát :" Thu nỏ lại
"Tướng sĩ Nam Việt thu vũ khí, Lưu Trường bắt ông ta, quát về phía Nam Việt:" Lục Giả ! Quý Bố! Lại đây!"Hai người kia chuẩn bị đi thì sĩ tốt bao vây, Lưu Trường nổi giận, lần nữa lấy Triệu Đà uy hiếp, nhưng những người kia không động lòng
"Nam Việt vương! Thả người của ta ra!"Triệu Đà lắc đầu nói:" Ta sớm không chấp chính nữa, nếu là chuyện của ta, ta có thể quản, nếu chuyện giữa hai nước, ta không thể làm gì
"Lưu Trường lúc này do dự, lão này già rồi, dù bắt về cũng vô ích, căn bản không có tác dụng gì
Mà phía Nam Việt đã có chuẩn bị, không dẽ dàng xuất binh, giờ mang Triệu Đà đi là vô cơ gây mâu thuẫn giữ hai nước, sau này Nam Việt sẽ còn cướp biên, Đại Hán phải hao phí lượng lớn tinh lực để đề phòng
Đầu óc Lưu Trường xoay chuyển rất nhanh, phất tay:" Các ngươi thu binh khí lại
"Loan Bố, Trương Bất Nghi kinh ngạc, song vẫn làm theo
Lưu Trường buông Triệu Đà ra, lần nữa ngồi xuống trước mặt ông ta, đối diện với lão già ốm yếu mà y có cảm giác không biết làm sao
Triệu Đà có vẻ không để ý tới thái độ ác Liệt của Lưu Trường, vuốt râu nói:" Ta không có chí hướng như Doanh Chính, Lưu Bang, từ đầu tới cuối, chuyện ta muốn làm chẳng qua là bảo vệ mình, thế nhưng luôn có người muốn hại ta, không để ta an hưởng tuổi già
""Thực ra Nam Việt và Hán không phải là kẻ địch, Nam Việt có nhiều đặc sán mà Hán không có, mà Hán có đồ sắt, công cụ, lương thực mà Nam Việt cùng, nếu hai bên trao đổi thành nước quân thần chân chính chẳng lẽ không tốt sao?""A, quân thần chân chính à?" Lưu Trường cười nhạt:" Thế thì phải triều kiến thiên tử, phải tiến cống triều đình, quan lại do thiên tử bổ nhiệm
Ông có chỗ nào giống chư hầu vương không?""Ta cũng muốn triều kiến, chẳng hề muốn va chạm với Hán, nhưng có tiền lệ của Hàn Tín, Bành Việt, Anh Bố, sao ta dám đi?""Đương kim thiên tử không phải người bạc tình, càng không lạm sát
""Thiên tử đúng là người như thế, nhưng thái hậu thì sao?" Triệu Đà làm Lưu Trường cứng họng:" Thái hậu sẽ giết ta, không phải chỉ vì ta là ngoại vương, càng vì ta là người thân của cháu
""Hừ, bằng vào ông nói vài câu, trông có vài phần giống ta liền thanh người thân của ta à?""Cháu không nhận ta, ta không thể không nhận cháu
"Lưu Trường khinh thường không thèm nhìn Triệu Đà:" Con người ông không nói thật nửa câu
A mẫu ta không ngốc, sẽ không giết ông làm gì
"Triệu Đà thong thả đứng dậy:" Vậy thì đứng dậy thôi
Đi nào
"Lưu Trường ngớ người:" Đi đâu?""Đi Trường An gặp thiên tử
""Hả?" Lưu Trường choáng váng, y không định bắt lão già này nữa, nhưng ông ta lại muốn theo y, đúng, đi rồi, ông ta vẫy tay về phía Nam Việt rồi đi về phía Hán
Quân Nam Việt phía đối diện chẳng kinh ngạc, thả Lục Giả và Quý Bố ra, để hai người đi theo
Triệu Đà bước chân run run, thấy Lưu Trường còn đứng đó, mắng:" Thằng nhãi, còn không mau dìu ta
""Dạ!" Lưu Trường giật mình, vội đi tới dìu ông ta:Đám tướng sĩ há hốc mồm, đại vương bảo đi bắt Triệu Đà mà, sao lại giống Triệu Đà bắt về thế? Ông già này cứ như về doanh trại mình, chẳng xa lạ, cười ha hả gật đầu với mọi người
Lưu Trường theo sau, cứ như thế đi tới xa giá của y, Triệu Đà lên xe
Vừa rồi hai bên cách nhau rất xa, Loan Bố không nghe rõ bọn họ nói gì, đi tới bên Lưu Trường:" Đại vương
Sao, sao ông ta phối hợp thế?""Quả nhân khuyên nhủ, ông ta liền bỏ tối theo sáng, quyết định cùng ta tới Trường An, bái kiến thiên tử
""Hả???"Trương Bất Nghi cũng đi tới nói nhỏ:" Đại vương, nhìn mặt lão này là hạng xảo trá tiểu nhân, đứng dễ tin
""Láo! Ông ấy tiểu nhân xảo trá chỗ nào?" Lưu Trường đùng đùng nổi giận:Trương Bất Nghi không hiểu ra sao, vừa nhìn kỹ mặt Triệu Đà liền hắng giọng:" Thần nhìn nhầm, người này mặt mày quả thực trung lương
"Mọi người không hiểu, vì sao Triệu Đà đi nạp mạng?Đừng nói người khác Lưu Trường cũng chẳng hiểu, có điều, thứ y không hiểu thì chẳng bao giờ rối rắm vì nó, dù sao chuyện làm xong là tốt! Quả nhân tới Nam Việt, bắt sống vương của chúng, đưa về Trường An, thế chẳng phải đủ rồi à? Quan tâm cái khác làm gì?Lưu Trường sai người đưa Triệu Đà tới nước Ngô, bản thân và các xá nhân đi cuối, phòng bị Nam Việt đột nhiên tập kích
"Lục công, người này là Triệu Đà thật à?" Lưu Trường tò mò hỏi:Lục Giả đáp:" Đúng là Triệu Đà
""Không phải thế thân chứ?""Không
""Vậy thì ông ta già tới hồ đồ rồi
"Quý Bố vội nhắc:" Đại vương, là bỏ sang theo tối, sao lại gọi là hồ đồ?""À, đúng đúng, bỏ sáng theo tối, nhưng ta không hiểu, vì sao ông ta lại đi Trường An?"Lục Giả nói:" Ông ta nói với thần, đã không còn quản đại sự quốc gia, lại thấy mạng không còn xa nữa, nên vì thế mới tới Trường An
Muốn trước khi chết gặp người nhà và cố thổ
"Nói tới đó chần chừ hỏi:" Đại vương, ông ấy không nói gì với đại vương chứ
""Hả
À, không có gì, ông ấy nói ngưỡng mộ ta, muốn nhường nước Nam Việt cho ta, ta không đồng ý!"Mọi người nghẹn lời, không biết nói sao, chỉ Trương Bất Nghi vỗ đùi:" Ài, sao đại vương không đồng ý, nam bắc giáp kích
À, vì triều đình thu phục Nam Việt, chẳng lẽ không phải là công lớn à?"Không có Triệu Bình ở đây, đám Loan Bố chẳng buồn đáp lời hắn
Lưu Trường lắc đầu, nói:" Ông ta làm gì có ý tốt, dứt khoát là muốn hại ta
"Giả Nghị hỏi:" Vậy đại vương, còn đánh Nam Việt không?""Đánh cái gì mà đánh, Nam Việt vương bị bắt rồi, còn cần đi đánh à? Nếu Nam Việt thực sự muốn thành thần tử Đại Hán, không đối kháng nữa, chúng ta không tốn chút sức lực nào có được Lĩnh Nam thì cần gì đánh
Có điều quân đội không rút vội, xem tình hình thế nào đã
"Khi mọi người đang nghị luận thì giáp sĩ đưa hai người tới, là người từ quân Nam Việt qua, Lưu Trường nhận ra là hai người khi nãy dìu Triệu Đà
"Các ngươi muốn gì?""Đại vương nhà ta già yếu, bên cạnh không thể không có người chiếu cố
"Nghe họ nói vậy Lưu Trường không ý kiến gì, phất tay cho tới chỗ Triệu Đà
Giả Nghị thì lại nói:" Triệu Đà nhập Hán chưa chắc là chuyện tốt
""Hử, vì sao lại thế?""Ông ta tuổi cao, đường đến Trường An xa xôi, nếu giữa đường xảy ra chuyện, người thiên hạ sẽ nghĩ là triều đình giết ngoại vương đã quy thuận, ngoại vương Đại Hán không phải chỉ có Triệu Đà
"