Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 314 - Chương 314: Thằng Nhãi Lưu An Này Là Ai

Chương 314: Thằng nhãi Lưu An này là ai

Lưu Trường chỉ có chút bi thương trong lòng, nếu mình sinh sớm mấy chục năm, có lẽ sẽ thành bằng hữu rất thân thiết với Tào Tham

Quan trọng là Tào Tham qua đời rồi, Tào Xu hẳn là thương tâm lắm, mình lại không thể ở bên nàng lúc ấy, lòng áy náy, y chẳng qua chỉ là tính vô tâm thôi, lúc nghĩ tới cũng nhớ lắm

Khi Lưu Trường tới Tào phủ liền kinh ngạc phát hiện, đại môn Tào phủ khóa chặt

"Chuyện này là sao?""Tào Xu đâu?""Người nhà Tào Tham đâu?"Trần Mãi vội đi tới đáp:" Đại vương, nhi tử của Tào công đã chuyển đi lâu rồi, đón cả mẹ đi

Còn về Tào phu nhân, trước khi Tào công qua đời liền bị đưa về hoàng cung, không có tin tức nữa

"Nghe câu này Lưu Trường hết sức nóng ruột:" Sao lại đột nhiên đón vào hoàng cung?""Bọn thần không biết

""Về hoàng cung!"Lưu Trường hướng về phía Tào phủ bái lạy, lập tức lên tuấn mã, vội vã phóng về phía hoàng cung

Nếu Tào công qua đời, Tào Xu đưa về hoàng cung còn hiểu được, nhưng theo lời Trần Mãi nói thì nàng bị đưa đi trước khi Tào Tham qua đời

A mẫu luôn không thích nàng, vì sao lại đón nàng vào cung?Chẳng lẽ cái chết của Tào Tham có liên quan tới chuyện này?Trong lòng Lưu Trường càng lúc càng cấp thiết, khi y xông tới cổng hoàng cung thì mấy xá nhân đã đợi sẵn

"Các ngươi về Đường vương phủ trước, ta tới tìm các ngươi sau

"Lưu Trường nói xong thì vội vội vàng vàng vào cung, khi y đi trong hoàng cung quen thuộc, cận thị gặp phải rối rít hành lễ bái kiến, y mặc kệ đi nhanh về Tiêu Phòng Điện

Ở cửa Tiêu Phòng Điện, Lưu Trường gặp được Lưu Kiến

"Thất ca!!" Lưu Kiến hết sức vui vẻ lập tức nhào vào lòng y:Lưu Trường bế nó lên hỏi vội:" Kiến, đệ biết thất tẩu đệ ở đâu không?""Thất tẩu là ai?""Chính là thê tử ta!""À, biết, biết! Tẩu ấy ở Tiêu Phòng Điện!"Lưu Trường thở phào, béo má Lưu Kiến:" Thằng nhóc này ăn gì mà béo thế, cẩn thận biến thành như Ngũ ca đấy

"Lưu Kiến cười ngốc nghếch:" Thất ca mang về cho đệ quà gì?""Quà à, đệ nhớ ta cỡ nào?""Cực, cục kỳ nhớ! Thật đấy, đệ rất nhớ Thất ca! Nhớ hơn Tường, Cường, Bất Nghi, Hoằng, Triêu, An

"Những người Lưu Kiến nói đều là nhi tử mà Lưu Doanh sinh ra mấy năm qua, Lưu Gia chắc là có thiên phú sinh nhi tử, như Tứ ca từ 14 tuổi tới nay có 5 nhi tử

Lưu Doanh 15 tuổi sinh nhi tử, mỗi năm một đứa, cũng liền mấy đứa rồi, nhưng chỉ có đúng Lưu Tường cùng hoàng hậu sinh ra

Lưu Trường nhớ, khi mình đi Nhị ca chỉ có bốn nhi tử mà Lưu Kiến nói tới sáu cái tên:" Té ra Nhị ca một năm sinh hai đứa à, được rồi, lát đưa quà cho đệ

"Lưu Trường đi nhanh vào Tiêu Phòng Điện, từ xa đã hét to:" A mẫu!"Trong điện Lữ hậu đang bế một đứa bé, bà ngẩng đầu lên nhìn Lưu Trường, Lưu Trường gọi a mẫu định nhào tới, Lữ hậu lại mắng:" Cẩn thận chút!"Rồi giơ đứa bé trong lòng lên

Lưu Trường tủi thân:" A mẫu, con hơn một năm không gặp người rồi, đừng chỉ để ý tôn tử chứ, a mẫu xem, con gầy rồi

Có điều con có râu rồi, a mẫu xem

"Thấy Lưu Trường vừa líu lo không ngừng vừa làm nũng, Lữ hậu lại chỉ nói:" Tới đây, xem đứa bé này

"Lưu Trường rất miễn cưỡng cúi đầu nhìn thằng nhãi trong lòng a mẫu, nó chừng một tuổi, mày nhíu lại, tay nắm chặt, tướng mạo hung hãn, đang ngủ say:" Ài, đại ca sao không bỏ thói xấu đi, lại sinh đứa nữa, suốt ngày chìm đắm nữ sắc, sao không học con chứ? Còn sinh ra đứa xấu xí như thế

"Lữ hậu cười nhạt nhìn chằm chằm Lưu Trường:" Đúng là đứa xấu xí

"Đúng lúc này có cung nữ dìu một người đi ra, Lưu Trường ngẩng đầu lên, người đi ra chính là Tào Xu

Tào Xu thấy Lưu Trường thì thẹn thùng cúi đầu:" Thần thiếp bái kiến đại vương

""Khụ khụ

Nàng

A mẫu, thế này là

""Thằng nhãi này, con còn không biết xấu hổ mắng đại ca con, đại ca con sinh nhi tử ít nhất còn mai mối cưới hỏi đàng hoàng, con thì sao?" Lữ hậu đột nhiên mắng mỏ:Lưu Trường sững sờ chốc lát rồi cúi đầu nhìn thằng bé, miệng cứ há dần ra, giọng run run:" A mẫu, người đừng nói với con

Nó, nó là

Của con

""Đúng, nó là nhi tử của con và Tào Xu đấy

"Lưu Trường thoáng cái đần mặt, mồm há hốc

Đi Nam Việt một chuyến, về phát hiện a mẫu bế nhi tử của mình

Lưu Trường hồi lâu không có phản ứng gì, như hóa đá luôn rồi

Cho tới khi Lữ hậu đưa đứa bé cho y bế, Lưu Trường luống cuống chân tay bế nó, tâm tình vô cùng kích động:" Sao có thể chứ

Con, chẳng phải con vẫn là

Không phải con

"Lưu Trường loạn tung cả lên rồi, y nhìn đứa bé trong lòng, đứa bé lúc này đã mở mắt ra nhìn người cao to bế mình toét miệng cười

Nhìn nụ cười đó trong nháy mắt trái tim của Lưu Trường bị hòa tan, một cảm giác chưa từng có dâng lên trong lòng y, làm y không nói nổi câu nào, chỉ biết toét miệng cười lại

Nhìn hai đứa ngốc nhìn nhau cười, Lữ hậu lắc đầu:" Bế sai rồi, bế từ bên này

""A

A

Nhi tử, nhi tử của ta

Ha ha ha, nhi tử của ta

" Lưu Trường chỉ cười ngớ ngẩn, nó năng vô nghĩa:" A mẫu, mọi người đặt tên cho nó chưa?""Rồi, chính ta đặt tên cho nó, gọi là Lưu An

Sao? Ta không có tư cách đó à?""Có, đương nhiên là có, nhưng vì sao không lấy tên khí phách một chút? Ví như gọi là Lưu Hổ hoặc là Lưu Bi ấy

"Lữ hậu lườm y một cái, đón lấy đứa bé từ lòng Lưu Trường, đưa cho Tào Xu, Tào Xu đi về cho đứa bé bú

Lưu Trường nhìn theo hoang mang gãi đầu:" A mẫu, làm sao lại đột ngột như thế

Con, con làm sao lại có nhi tử rồi?""Hừm, giống hệt a phụ con! Còn tìm một đứa họ Tào nữa chứ

" Lữ hậu tức giận hết sức:Lưu Trường cúi đầu xuống, nói ra Lưu Bang trước khi cưới Lữ hậu cũng có một tình nhân họ Tào, sau đó có đứa con tư sinh không có danh phận gì cả, đó chính là đại ca của bọn họ, Lưu Phì

Lưu Trường lần này đúng là kế nghiệp rồi, chưa thành hôn đã cùng nữ nhân họ Tào sinh con

Thấy bộ dạng bó tay hết cách của Lưu Trường, Lữ hậu cũng đành nói:" Ta hạ chiếu rồi, thành hôn cho các con

Ôi, Trường

""A mẫu

""Con nên lớn rồi, đã làm a phụ, không được hồ đồ như trước kia nữa

""Con

Con biết rồi

A mẫu, con có thể

" Lưu Trường ấp a ấp úng:"Đi đi, đi đi!" Lữ hậu không hỏi cũng biết, xoa tay:Lưu Trường ngồi bật dạy, chạy tới bên Tào Xu, cẩn thận thò đầu ra, nhìn nàng và đứa con trong lòng:" Xu

Chuyện lớn như thế vì sao không nói với ta?""Đại vương ở xa, thần thiếp sợ chàng phân tâm

" Tào Xu nhỏ nhẹ nói:"Ài

Cái này

Thực ra ta không phân tâm đâu

Nàng chờ ta chút đã

"Lưu Trường tới giờ vẫn chưa hoàn hồn, hít sâu một hơi bình ổn tâm tình rồi đón lấy con, bấy giờ mới nhìn nó thật kỹ

Giỏi thật đấy, nhìn thế này Lưu Trường mới phát hiện thằng nhãi giống mình như thế, nhất là lúc nó cười thì giống hệt luôn

Lưu Trường không nhịn được kêu lên:" An, ta là a phụ con đây! Nào, gọi a phụ đi, a phụ!"Tào Xu dở khóc dở cười:" Con còn nhỏ, mới biết trở mình làm sao biết nói được

"Lưu Trường mặc kệ, cứ dụ đứa bé nói mãi, rồi đột nhiên không nhịn được cười :" Ha ha ha, ta còn định cho mọi người một niềm vui bất ngờ, vậy mà mọi người làm ta hết hồn

Lưu Trường ta làm cha rồi sao? Ha ha ha

""Phải rồi, ta phải viết thư ngay, viết cho Như Ý, ta có nhi tử rồi! Ha ha ha ha!"

Bình Luận (0)
Comment