"Ta thực sự không hiểu
" Loan Bố cưỡi tuấn mã, đã hành quân ba bốn ngày rồi, lúc này hắn rất mệt mỏi, đi song song với Loan Bố nói:" Đại vương thường ngày nhìn như lỗ mang, nhưng tâm tư tỉ mỉ, chưa từng hành động tùy tiện, lần này thảo phạt Hung Nô sao sơ suất thế? Chẳng lẽ đại vương thù địch Hung Nô tới xem nhẹ sinh tử rồi sao?"Quý Bố nghe thắc mắc của Loan Bố nhưng chẳng mảy may có chút cảm xúc nào
Chuyện này cũng làm Loan Bố kinh ngạc lắm, thời gian qua Quý Bố hoàn toàn không khuyên can đại vương, mới đầu để ông ta làm phó tướng là để ông ta có thể ngăn cản đại vương, để đại vương sớm về
Nhưng bây giờ Quý Bố hoàn toàn không xứng mới trách nhiệm của mình
Loan Bố ném cho ông ta ánh mắt: Ngươi là thái hậu xá nhân kiểu gì vậy?Quý Bố đành phải nói:" Ngươi không cần lo, đại vương làm thế ắt có an bài
Đừng thấy đại vương nói rất hùng hồn, có nguy hiểm là đại vương chạy ngay, đại vương chưa bao giờ để ý tới thể diện gì hết, ngươi theo đại vương lâu nhất, hẳn biết tính đại vương
"Loan Bố ngẫm nghĩ:" Cũng phải
Nhưng đại mạc thế này, sao chạy nổi
""Đất trời mênh mông, chạy khó, đuổi cũng khó
" Quý Bố nheo mắt:" Ta đang nghĩ
Đại vương làm vậy, có phải là để thái hậu thả Hoài Âm hầu ra tác chiến
""Hả?" Loan Bố sửng sốt:" Đúng là có khả năng này, Trường An mất đi liên hệ với đại vương, nhất định sẽ phái người tới cứu
Có điều thái hậu có tin Hoài Âm hầu không?""Chắc chắn là không, nhưng không tin và dùng là hai chuyện khác nhau
""Đại vương đúng là gian trá
"Hai người đang nói chuyện thì Lưu Trường thúc ngựa tới bên cạnh:" Các ngươi đang nói gì thế?""Bọn thần đang khen đại vương bách chiến bách thắng thiên hạ vô song
" Quý Bố cười đáp:"Ồ thế thì tiếp tục đi, tiếp tục nói đi
" Lưu Trường cười rách cả mồm:" Quả nhân từ lúc xuất binh liên tục đánh phá hơn mười bộ tộc Hung Nô, chém chết hàng vạn, cướp bóc vật tư vô số
Chiến tích này đem so với Lý Mục, Bạch Khởi thì sao?"Loan Bố nhìn vị đại vương vô liêm sỉ đáp:" Đại vương từ lúc xuất binh chưa bao giờ đánh người Hung Nô đông hơn mình, chuyên chọn bộ tộc không có quân đội để tấn công, chém chết mấy vạn, trong đó chưa tới một nghìn mặc giáp
Đại vương suất lĩnh quân hổ lang, chuyên đánh bộ tộc hùng mạnh như thế, thực sự làm người ta kính phục
Bạch Khởi và Lý Mục là cái gì trước mặt đại vương cơ chứ?"Trong thời gian qua Lưu Trường dẫn quân đội đi chơi cút bắt với kẻ địch, phàm gặp được quân đội Hung Nô trên nghìn người, Lưu Trường sẽ quay người chạy ngay, không bao giờ ham đánh, trốn tránh khắp nơi, chọn bộ tộc nhược tiểu tấn công
Ly gián các bộ tộc, cổ vũ họ cải tà quy chính
Hơn mười ngày bị truy sát, quân đội của Lưu Trường đã gần một vạn
Theo cái nhìn của Loan Bố, đại vương nhà mình và đám người kia hợp tính hợp tình, chơi với nhau vô cùng vui vẻ
Trước kia Đại Hán truy sát Hung Nô, Hung Nô vừa đánh vừa chạy làm người Hán chửi té tát
Còn bây giờ Lưu Trường phát huy chiến thuật vô liêm sỉ này tới cực điểm, thành Lưu Trường cướp bóc phía trước, người Hung Nô vừa đuổi vừa chửi phía sau
Đúng như Loan Bố nghĩ, Kê Chúc không nhịn nổi chửi mắng liên hồi rồi
Hắn triệu tập gần sáu vạn kỵ sĩ, truy sát Đường vương trên đại mạc
Nơi này chỗ nào cũng là thảo nguyên mênh mông, vì thế hắn chỉ đành chia quân đội ra nhiều bộ, các bộ đi tìm kiếm, tìm được Lưu Trường thì bám lấy, không cho y chạy, để các bộ xung quanh bao vây, sau đó tiêu diệt
Chiến lược định ra thì không tệ, nhưng thực thi cụ thể lại chẳng dễ dàng
Đường vương chạy quá nhanh, thi thoảng gặp phải kỵ binh Hung Nô là y chạy mất luôn, Kê Chúc vì tránh dọa sợ đối phương giảm bớt số lượng quân truy tìm, nhưng dù có thế y vẫn cứ thấy là chạy
Kê Chúc đuổi từ đất Hà Nam tới nơi vốn là đất của người Đinh Linh, phải biết rằng nơi này là phía cực bắc của người Hung Nô, Lưu Trường có khả năng là người Hán đầu tiên tới nơi này
Trời ngày càng lạnh, Kê Chúc mãi không đuổi nổi Đường vương, các bộ tộc dọc đường liên tục gặp phải độc thủ, quân đội của y càng đánh càng nhiều
Cái chiến thuật kinh tởm này làm Kê Chúc cắn nát răng, rốt cuộc là ai sáng tạo ra cách đánh khốn kiếp này?À, là a phụ mình
Càng đi về phía bắc thì tiết trời sàng lạnh, may là trong thời gian qua đám Lưu Trường thu hoạch được lượng lớn vật phẩm chống lạnh
Kỵ sĩ người Đường chẳng bận tâm Hồ hay không hồ, từ đầu tới chân là trang phục kiểu người Hồ, thậm chí cả hai chân đều mặc "quần" của người Hung Nô, bao gồm cả Lưu Trường
Mới đầu Lưu Trường còn tính vờ vịt, nói mình chưa bao giờ sợ lạnh, nhưng chẳng được mấy ngày đã chịu thua rồi, vội vàng mặc vào
Nếu không phải cờ của bọn họ, đám người này không giống quân Đường, ai không biết còn cho rằng Mạo Đốn dẫn quân tới tuần tra
Lưu Trường thở ra một hơi lạnh, hét lên:" Cái nơi quỷ quái này làm tâm nguyện của quả nhân hỏng rồi
""Ồ, đại vương có tâm nguyện gì?""Quả nhân muốn đứng trên Lang Cư Tư Sơn đái xuống, thời tiết này há chẳng phải lạnh rớt luôn trym?""Ha ha ha !"Đám kỵ sĩ cười rộ lên, dẫn đường đem lời Lưu Trường phiên dịch cho người Hồ xung quanh, người Hồ cũng cười
Có một người Đinh Linh đi tới nói với dẫn đường, dẫn đường báo lại:" Đại vương, hắn nói nếu muốn tới Lang Cư Tư Sơn thì đi ngược đường rồi, chúng ta đang tới Ô Yết Ô Tôn
"Lưu Trường cười mắng:" Bên đó là chỗ Mạo Đốn đóng, ta mà tới sợ mình không nhịn được chơi Mạo Đốn, làm nhục uy danh, thôi thì hôm khác
"Mọi người lại cười to, thực ra trong lòng ai cũng biết, đi về phía đông bắc là tự tìm đường chết, chủ lực của Mạo Đốn ở đó
Mạo Đốn chỉ huy toàn tinh nhuệ, cái loại một người ba ngựa, nếu gặp phải Mạo Đốn ở phía đó thì đừng mong chạy, Lưu Trường bây giờ dùng trò vừa đánh vừa chạy này là do người ta nghĩ ra
Bọn họ rất ghét Mạo Đốn, nhưng bọn họ không dám xem thường Mạo Đốn
Lưu Trường cũng như thế, y chưa bao giờ gặp người này, chỉ nghe đám Chu Bột kể lại, nói rằng một khi cờ của người này xuất hiện, quân đội Hung Nô tức thì trở nên vô cùng dũng mãnh
Khi không có ông ta, sức chiến đấu của quân đội Hung Nô hoàn toàn khác
Người mà chỉ bằng uy danh của mình cũng khiến sĩ tốt tử chiến, trong Trường Thành chỉ có Bạch Khởi, Hạng Vũ, Hàn Tín thôi
Còn ngoài Trường Thành, chỉ một mình Mạo Đốn
Bởi thế Lưu Trường mồm có bốc phét đến đâu cũng nào dám chạy về phía đông bắc, ngược lại chuồn về phía tây bắc, đây là nơi Hung Nô vừa mới thu phục
Bắc Đinh Linh, Nam Nguyệt Thị, thế lực của Hung Nô ở nơi này không lớn, còn có nhiều bộ tộc nhỏ bị ép di cư tới, có thể thu phục
Lưu Trường hành tung bất định, thi thoảng hướng đông, thi thoảng hướng tây, dẫn đại quân chạy khắp nơi, khiến kẻ địch không hiểu nổi mục đích của y
Kê Chúc rốt cuộc cũng hiểu ra rồi, truy đuổi kiểu này không cách nào tiêu diệt được kẻ địch, chỉ tiêu hao bản thân, a phụ đang giằng co với người Đường, mình lại dẫn theo tám vạn người ở đây, không ra sao
Hắn thay đổi sách lược, không thể bị động truy đuổi phải chủ động bố trí
Kê Chúc gọi mấy tâm phúc tới, để bọn họ truyền tin đi phương xa