Khi Kê Chúc đang an bài thì quần thần nước Đường đứng ngoài thành Tấn Dương cung kính chờ đợi
Đằng xa một đội quân đang đi về phía Tấn Dương, bọn họ vũ trang hoàn bị, khí thế phi phàm, thân hình cường tráng, so với sĩ tốt nước Đường còn dũng mãnh hơn nhiều, bọn họ chính là chủ lực của Đại Hán, Bắc quân
Bắc quân là đội quân tinh nhuệ nhất của Đại Hán, không một quân đội chư hầu nào sánh bằng, nhưng quần thân không ra nghênh tiếp Bắc quân, mà nghênh tiếp một nhân vật đáng nể
Khi Hàn Tín đứng ngoài thành Tấn Dương, ông ta hít sâu một hơi ngẩng đầu nhìn tòa thành này lẩm bẩm:" Thằng nhãi này
Làm được lắm
""Bái kiến Hoài Âm hầu!"Trương Thương đứng trên cùng, vị quốc tướng thường ngày sái thoát này giờ cũng có chút bất an
Những người khác cũng đồng loạt bái kiến, Hàn Tín chỉ yên tĩnh nhìn bọn họ, ánh mắt mau chóng dừng ở trên người Trương Bất Nghi vẫy vẫy tay
Trương Bất Nghi toét miệng cười chạy tới bên cạnh Hàn Tín cúi người hành lễ
Mắt hắn rất nhanh liếc qua Quán Anh và Trần Bình đứng trái phải Hàn Tín, lòng hiểu ngay vì sao thái hậu dám thả Hàn Tín ra, có hai người này giám sát, một khi Hàn Tín có hành động gì khác thường là giết ngay
Quả nhiên Hàn Tín chỉ Quán Anh:" Ông ta mới là chủ tướng, ta chỉ là phụ tá, các ngươi bái kiến ông ta
"Mọi người bấy giờ mới đi bái kiến Quán Anh
Hàn Tín hỏi Trương Bất Nghi:" Thằng nhãi đó khi đi có dặn gì ngươi không?"Trương Bất Nghi nhìn Trần Bình một cái rồi lắc đầu
Hàn Tín mắng:" Cứ nói không sao hết, thằng nhãi đó tưởng mình có thể che trời vượt biển, thái hậu không nhìn ra sao?"Trương Bất Nghi quật cường vươn cổ ra:" Ngài là sư phụ đại vương, nhưng không được vô lễ với đại vương, nếu ngài còn mắng đại vương, hạ quan lấy mạng ra liều
"Hàn Tín bị hắn làm tức tới bật cười:" Tên này đâu giống nhi tử Lưu hầu! Nói đi! Đại Đường vương anh minh thần vũ, trí kế vô song, quyết thắng ngàn dặm trước khi xuất chinh nói với ngươi cái gì?"Bây giờ Trương Bất Nghi mới chịu nói:" Đại vương dặn, nếu Hoài Âm hầu tới, bảo ngài đánh đất Hà Nam, đại vương sẽ làm mồi dụ chủ lực địch đi, giữ chúng ở phía tây bắc, thuận thế thu phục đất Hà Nam
""Nếu ta không tới?""Nếu trong vòng nửa năm ngài không tới thì thông qua thái úy, liên hệ với người Nguyệt Thị, xuất binh từ Bắc Địa nghênh tiếp đại vương
"Hàn Tín mặt biến sắc:" Thằng nhãi này định từ Tây Vực về
Không xong!"Ông ta cắt ngang Quán Anh đang hàn huyên cùng quần thần:" Theo ta tới Vân Trung!"Chủ tướng Quán Anh nghe theo ngay, Hàn Tín không nói một lời, vội vàng lên xe, Bắc quân hướng về phía Vân Trung vội vàng mà đi
Quần thần đưa mặt nhìn nhau không biết xảy ra chuyện gì, Trương Bất Nghi hết sức bất an, vừa rồi hắn thấy mặt Hàn Tín biến đổi nên sắc mặt cũng tái mét nhìn Trương Thương:" Thừa tướng, tập hợp quân đội toàn quốc đi, đại vương xảy ra chuyện rồi, hạ quan phải đi cứu!"Trương Thương nhẹ giọng nói:" Hoài Âm hầu tự xuất phát rồi, sẽ không có chuyện gì đâu
"Nói xong ông quay về, mặt chẳng hề lo lắng
Trương Bất Nghi phẫn nộ định đi, Triệu Bình giữ hắn lại:" Ngươi muốn đi đâu?""Ta muốn triệu tập nhân thủ đi Bắc Địa, giải cứu đại vương
""Ngươi cứu đại vương hay đại vương cứu ngươi?""Triệu Bình, ngươi được đại vương coi trọng, chẳng lẽ vừa rồi không nhìn thấy sắc mặt Hoài Âm hầu sao?"Triệu Bình vẫn giữ chặt tay hắn, bàn tay già nua sức không nhỏ:" Đừng nghĩ chỉ mình ngươi biết lo cho đại vương, nước Đường từ trên xuống dưới có ai là không lo? Trương tướng nhiều ngày không ngủ rồi, Cái công càng không ăn uống
Cách làm của ngươi bây giờ là gây thêm rắc rối cho đại vương, chẳng giải quyết được vấn đề gì hết!"Trương Bất Nghi hoang mang:" Vậy chúng ta phải làm sao?""Làm tốt việc trong phận sự của ngươi, nghiêm tra quan lại phạm pháp, chỉnh đốn quan viên, làm chuyện một đình úy nên làm, giúp đại vương trị quốc
"Hàn Tín tới Vân Trung, chiếm luôn phủ của quận thủ, quận thủ Chu Táo lúc này không có mặt, ông ta đang tác chiến ở tiền tuyến, ở lại chỉ có quận thừa
Hàn Tín ở trong phủ lấy bản đồ ra, Quán Anh và Trần Bình ngồi ở phía đối diện
"Lý Tả Xả ở ngoài Đại Quận giằng co với địch, Chu Bột và Yến Vương thì ở Ngư Dương
"Hàn Tín nói ngay:" Lệnh Chu Táo xuất lĩnh xa kỵ tới đất Hà Nam, dọc đường gặp địch không dây dưa, chiếm lĩnh Sóc Phương, quét sạch bộ tộc ở đây
""Quán Anh, ngươi xuất binh từ Vân Trung, đi đường vòng hội quân cùng Chu Táo, sau đó bắc thượng chiếm Cao Khuyết, cắt đứt liên hệ giữa Mạo Đốn và đất Hà Nam
""Chu Bột, áp sát đại quân Mạo Đốn từ bên mé, đừng đánh vội, toàn diện phòng thủ, gây áp lực cho Mạo Đốn, để chúng không dám toàn lực đánh Lý Tả Xa
""Lệnh Yên vương xuất binh từ Hữu Bắc Bình, chiếm lĩnh Lang Cư Tư Sơn, đánh theo hướng Mã Lô Thủy
""Chúng ta hình thành bốn lộ đại quân, phía đất Hà Nam do Quán Anh ngươi phụ trách, Lang Cư Tư do Chu Bột phụ trách, Lý Tả Xa thì ta tự có an bài, giờ ta tới chỗ ông ta
"Hàn Tín nói ra bố trí của mình làm Quán Anh nhíu mày nhìn Trần Bình
Khi xuất phát, thái hậu từng ra lệnh riêng cho bọn họ, phải theo sát Hàn Tín, không rời một tấc
Nếu dựa theo lời Hàn Tín làm, để ông ta thoát thân một mình, Lý Tả Xa chính là tâm phúc của Hàn Tín, Quán Anh sao dám nhận lệnh
Hàn Tín thấy Quán Anh do dự thì bình tĩnh nói:" Ta nghe nói, nhi tử Quán A của ngươi, nhi tử Trần Mãi của Trần hầu đều rất thân với Đường vương, Đường vương chưa lập quan, quốc lực cường thịnh, mà thái hậu thì già rồi
Quán hầu nhận lệnh đi
"Quán Anh lại nhìn Trần Bình, thấy Trần Bình gật đầu
"Vâng!"Vì thế Quán Anh lập tức suất lĩnh Bắc quân từ Vân Trung hướng về phía bắc, còn Hàn Tín cùng Trần Bình tới chỗ Lý Tả Xa
Khi Hàn Tín chưa tới nơi thì mệnh lệnh của ông ta đã liên tục truyền tới, Lý Tả Xa không chút do dự, phái Chu Táo công chiếm đất Hà Nam, hành động của quân Hán được đặt trước mặt Mạo Đốn
Thời gian qua hai bên không ngừng giao chiến, có thằng có bại
Mạo Đốn bại nhiều hơn, quân Đường không ngừng tiến liên, đã uy hiếp tới thiền vu đình
Nhưng lúc này Mạo Đốn ngồi trong lều không hề sốt ruột, trông ông ta khoan khoái lắm, tướng lĩnh bên cạnh đứng ngồi không yên:" Đại thiền vu, sao chưa toàn lực tiến lên, quân đội chúng ta đông hơn, thực lực mạnh hơn, vì sao liên tục rút lui? Có thể đánh một trận tiêu diệt nước Đường mà!"Mạo Đốn liếc nhìn hắn, bực mình nói:" Kẻ địch ở gần nước Đường có thể rút về bất kỳ lúc nào, chúng ta không ngăn cản được chúng
Ngươi không ném ra vài miếng thịt, làm sao có được con mồi?""Huống hồ thời gian giao chiến càng dài càng bất lợi cho bọn chúng, chúng muốn tiến, được thôi, ta cho chúng tới, nhưng chúng muốn đi thì không dễ
"Đột nhiên có sĩ tốt vào bẩm báo động tĩnh của quân Đường
"Bọn chúng muốn tới đất Hà Nam à?""Vậy bọn chúng chắc chắn là chiếm Cao Khuyết, cắt đứt liên hệ giữa chúng ta và đất Hà Nam
Ngươi dẫn bốn vạn tinh nhuệ đi Cao Khuyết, di chuyển lương thực vật tư nơi đó, bảo bộ tộc nơi đó chuyển đi
Để quân Đường chiếm Cao Khuyết trước, sau đó bao vây, biến nơi đó thành cô thành, dụ người Đường tới cứu viện
"Viên tướng vừa được chỉ mặt đứng dậy "vâng" một tiếng hăm hở đi ngay, kẻ khác nhao nhao lên
"Người Đường rốt cuộc có hành động lớn rồi
Ha ha ha, tốt
" Mạo Đốn tuốt đao:" Chuẩn bị sẵn sàng, thời cơ diệt quân Đường đã tới
"Trong lều hú hét vang lừng
Mạo Đồn không biết rằng kẻ địch của ông ta đã thay đổi
Hàn Tín vừa mới tới khiến tướng sĩ vây quanh, ai nấy sùng bái bái kiến, cả Lý Tả Xa cũng vậy, Hàn Tín cười đỡ Lý Tả Xa lên, thái độ hòa nhã này hoàn toàn không giống đối xử với người khác
Lý Tả Xa không hàn huyên, nói thẳng:" Tướng quân phải Quán Anh chiếm Cao Khuyết, Mạo Đốn nhất định có bố trí, trận này ta ắt bất lợi
""Ta biết
" Hàn Tín nhìn quanh, ở đây không ít người quen của ông ta:"Trần Tị, ngươi dẫn hai vạn người, xuất phát sau Quán Anh sáu ngày, đợi địch bao vây Quán Anh rồi thì đánh chúng, trước sau giáp kích
""Tôn Xích, ngươi làm tiên phong, tối nay chúng ta đánh đại quân Hung Nô
""Nhâm Ngao, ngươi dân 2000 kỵ binh tới mé phải Hung Nô, nếu chúng đánh Chu Bột thì chặn đường lui, cắt đứt liên lạc với Mạo Đốn
""Lý công, mời ngài về nước Đường, triệu tập dân tráng, xuất binh từ Bắc Địa, đánh mé trái Hung Nô, ta sẽ sai Chu Táo xuất binh từ đất Hà Nam hội quân với ngài
"