Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 358 - Chương 358: Đại Vương, Binh Pháp Của Ngài Do Sở Bá Vương Dạy À? (1)

Chương 358: Đại vương, binh pháp của ngài do Sở Bá Vương dạy à? (1)

Lưu Trường chưa bao giờ thấy người Hung Nô có xương mềm như vậy

Y lại vừa "anh dũng" đánh phá một bộ lạc lớn, một vạn người yếu ớt không sợ cường địch đã dũng mãnh tác chiến, rốt cuộc đánh thắng bộ lạc lớn do hơn 200 mục dân tạo thành, được 11 người Hung Nô tọa trấn

Khi Lưu Trường liên tục giết chết 10 người Hung Nô, tên thứ 11 đầu hàng luôn

Lưu Trường rất ngạc nhiên, người Hung Nô rất khó đầu hàng, dưới trướng y toàn là tù binh bị bắt sau khi chiến bị mới đầu hàng, chưa từng thấy tên nào còn chưa bắn một mũi tên đã quỳ xuống cầu xin rồi

Người như thế sao được Mạo Đốn trọng dụng tới quản lý một bộ lạc?Tên Hung Nô này người thấp, nhưng rất vạm vỡ, lại còn béo, tuổi không lớn, đang không ngừng hô to cái gì đó

Lưu Trường hỏi:" Hắn hô cái gì thế?""Hắn nói hắn chấp nhận quy hàng đại vương, xin đại vương tha cho hắn một mạng

""Ha ha chấp nhận quy hàng à?" Lưu Trường quan sát quý tộc Hung Nô:" Quả nhân cần một tên hèn nhát như ngươi làm gì, lãng phí lương thực mà thôi

"Được phiên dịch xong tên kia càng sợ, la hét càng to

"Đại vương, hắn nói hắn có thể vì đại vương hiến ra tình huống của Hung Nô, bao gồm đóng quân và chuyện liên quan tới Mạo Đốn

""Chẳng qua là bách phu trưởng của cái bộ lạc nhỏ thì biết được bao nhiêu đại sự Hung Nô chứ?" Lưu Trường khinh bỉ:"Đại vương, hắn nói từng là đại vu của Mạo Đốn, nên biết rõ

"Lưu Trường sửng sốt, Hung Nô có tôn giáo của riêng mình, bọn họ tôn thờ trời đất nhật nguyệt, mỗi bộ lạc đều có đại vu, những người này phụ trách bói toán, dự đoán chiến tranh lành dữ, đồng thời còn phụ trách cúng tế

Người Hung Nô thờ cúng tổ tiên, quỷ thần, đất trời, trăng sao, phạm vi rất rộng

Bọn họ mỗi năm vào tháng năm tiến hành đại tế tự, sáng rời lều bài nơi mặt trời lên, chiều bái nơi mặt trời lặn

Nếu kẻ trước mắt này thực sự từng là đại vu bên cạnh Mạo Đốn, vậy thì hắn biết không ít thứ

Lưu Trường tức thì tươi cười kéo hắn tới bên cạnh, hỏi:" Vậy vì sao ngươi luân lạc tới mức này?""Đại thiền vu trước đó tác chiến với Đinh Linh, ta dự đoán ba lần, xác nhận xuất binh là đại hung, đại thiền vu thưởng cho ta vì dám nói thẳng, cho ta tới đây làm bách phu trưởng

""Ha ha ha, ngươi chả thông minh mẹ gì, bọn ta trước khi xuất chiến cũng xem bói, nhưng ta chưa bao giờ nghe nói ai dám bói ra đại hung, đều đại cát, Mạo Đốn chưa giết ngươi là nhân từ rồi, ha ha ha ha!"Lưu Trường không nhịn được cười to, dù là ở Hung Nô hay Đại Hán đều có truyền thống xem bói cùng cúng tế trước cuộc chiến

Có điều kết quả luôn là đại cát, làm thế là để phấn chấn lòng quân, khiến tướng sĩ tin tưởng lần này xuất chinh nhất định thắng lợi

Chứ chẳng phải nói thật, muốn ngươi dự đoán xem có thuận lợi hai không? Tên đầu đất này ba lần dự đoán ra đại hung, đừng nói Mạo Đốn, là y thì cũng thưởng tới Nam Việt làm quan rồi

Lưu Trường gần như có thể đoán ra đại quân sắp lên đường khi đó sợ hãi ra sao, sắc mặt tướng sĩ đầy kinh hoàng, còn Mạo Đốn thì hẳn đặc sắc lắm

Chưa giết tên này đúng là nhân từ

Vị đại vu này thở dài, hiển nhiên là hắn hiểu ra đạo lý ấy hơi muộn

"Bọn ta sắp rời khỏi nơi đây, ngươi, theo ta, nói cho ta nghe tình hình bộ lạc Hung Nô ở các nơi

"Đại quân vội vàng rời đi, vị đại vu kia thì theo bên Lưu Trường kể tình hình, sau khi Mạo Đốn bình định Nguyệt Thị, hoặc giả nói là sau khi Nguyệt Thị di cư về phía nam liền để lại ba vị vương

Tên khó nghe làm Lưu Trường nghe ba lần không nhớ, có điều thực lực ba vị vương này không cường đại mấy, số lượng kỵ binh tinh nhuệ không nhiều

Mạo Đốn mệnh lệnh ba vị vương này tập kích quấy nhiễu Tây Vực, ép các tiểu quốc cúi đầu với Hung Nô

Nghe thế Lưu Trường không lo nữa, bọn họ có thể thuận lợi như vậy là nhờ kẻ địch không có phòng bị, y lại bất ngờ xông thẳng vào giữ lòng địch, nơi này không có quá nhiều quân đội, chỉ cần không có ai chặn phía trước thì y cứ dẫn đại quân chạy vòng quanh là được

Bộ lạc ở nơi này hiển nhiên không có năng lực ngăn cản y

Lưu Trường ngửa mặt lên trời cười to:" Quả nhân ra vào đại mạc, không ai địch nổi

""Đại vương!" Quý Bố cưỡi ngựa chạy về cắt ngang lời khoe khoang của Lưu Trường, thần sắc hết sức nghiêm túc:" Đại vương! Phía trước phát hiện ra lượng lớn kỵ binh, bọn chúng phát hiện thám báo của chúng ta, số lượng cực nhiều

"Lưu Trường kinh ngạc:" Cực nhiều?""Vâng!" Quý Bố xác nhận:" Riêng số chúng ta gặp được đã trên vạn người, bọn chúng tựa hồ còn phái người liên lạc, không biết nhân số cụ thể bao nhiêu!"Lưu Trường bất ngờ lắm, sở dĩ y chạy về phía tây bắc là vì nơi này không có cường địch, quân Hung Nô ở hết phía đông rồi, đâu ra nhiều kỵ binh như thế? Y đùng đùng nổi giận, nhìn chằm chằm tên đại vu kia:" Không phải ngươi nói xung quanh đây không có bộ lạc Hung Nô nào lớn à? Chuyện này là sao?"Vị đại vu kia cũng rất sợ, vội kêu lên:" Thực sự không có bộ lạc lớn nào xung quanh đây

Vậy không phải là quân Hung Nô được

""Vậy là quân đội của ai?""Của Ô Tôn!""Hử?"Đại vu bị Lưu Trường trừng mắt một cái sợ són đái, giải thích một tràng:" Năm xưa Ô Tôn tác chiến với Nguyệt Thị mà vong quốc bỏ chạy, Ô Tôn vương tử Liệp Kiêu Mỹ chạy nạn bị đưa về Hung Nô, Mạo Đốn thích lắm, nuôi tiểu vương tử này bên cạnh, dạy hắn bản lĩnh cầm quân

Sau khi hắn lớn lên giao cho hắn quân đội, để hắn đánh bại Nguyệt Thị, phục quốc làm vương

Ở phía này có nhiều quân như thế, chỉ có Ô Tôn vương Liệp Kiêu Mỹ thôi

"Sắc mặt Lưu Trường mỗi lúc một khó coi, bảo sao truy binh phía sau giảm tốc độ, cố ý để mình chạy về phía này, té ra là đã liên hệ với Ô Tôn để cùng tới săn quả nhân

Nay trước sau đều có truy binh, Lưu Trường muốn lần nữa chạy thoát trở nên khó khăn hơn nhiều

Truy binh bao vây từ ba mặt, thong thả tiến lên, mà phía trước lại là trọng binh của Ô Tôn, đường đi của Lưu Trường đã bị chặn rồi

Sự xuất hiện bất ngờ của Ô Tôn thực sự làm loạn bố trí của Lưu Trường, giờ y mới ý thức được, đối thủ không rõ tên của mình là kẻ rất lợi hại

Những người khác vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, còn đang cười nói rôm rả

Chỉ có những người bên cạnh Lưu Trường, thần sắc bất an, cả Quý Bố cũng như thế, tiếp theo phải chạy đi đâu?Loan Bố thì phân tích bản đồ:" Chúng ta có thể đi về phía nam, vượt qua lãnh đại cũ của Nguyệt Thị, từ đó về bắc địa, truy binh của kẻ địch lúc này hẳn đang ở

"Lưu Trường nhíu mày lấy túi rượu buộc bên hông ra tu ừng ực mấy ngụm, rượu thuận theo khóe miệng chảy vào vạt áo, toàn thân nóng lên, không thấy lạnh nữa:" Cho toàn quân dừng lại, giết gia súc mang theo, đêm nay mở tiệc, khao thưởng toàn quân

"Mọi người hoàn toàn không hiểu dụng ý của Lưu Trường, chỉ có Quý Bố tựa hồ biết

Mọi người dừng lại, đốt lửa, giết gia súc, đem nướng, hết sức thuần thục, tiếng cười nói ăn uống rộn ràng

Lưu Trường ngồi ở chính giữa, tự hào nói:" Khi quả nhân có hơn nghìn kỵ binh giết cả Cốt Đô Hầu, phá vạn kẻ địch, nay kỵ sĩ của quả nhân đã hơn vạn, có thể giết một vị vương của Hung Nô làm công tích của mình rồi

""Quả nhân rời nước Đường từng hạ lệnh, ai giết được người Hung Nô sẽ được trọng thưởng

Nay quả nhân định giết Hung Nô vương, ai cắt được đầu hắn, sẽ được đất phong ở Đại Hán, con cháu đời đời hưởng thụ phú quý

"Lưu Trường đứng dậy, thân hình hùng tráng của y cực kỳ có sức hút, y lớn tiếng chất vấn:" Quả nhân làm tiên phong, ai muốn theo quả nhân?"Quý Bố đờ đẫn nhìn đám người rừng hú hét theo, chỉ biết lắc đầu

"Quý xá nhân, làm sao vậy?" Loan Bố hỏi nhỏ:"Đại vương theo Hoài Âm hầu học tập bao năm, cuối cùng lại dùng binh pháp của Bá vương, Hoài Âm hầu mà biết thế nào cũng chửi mắng

" Quý Bố không đành lòng nhìn cảnh trước mắt:" Năm xưa ta theo Bá vương tác chiến cũng như thế này, chỉ một lời nói khiến sĩ tốt sẵn lòng đi theo tử chiến, hoàn toàn dự vào vũ dũng và sức hút của bản thân, đâm xuyên kẻ địch trước mắt

""Không, đại vương không giống Bá vương, đại vương ngoài lỗ mãng trong tinh tế, tuyệt không đánh trận cẩu thả

" Loan Bố tin tưởng đáp lại

Bình Luận (0)
Comment