Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 367 - Chương 367: Đường Vương Lại Cướp Dân Nữ Rồi

Chương 367: Đường vương lại cướp dân nữ rồi

Giây phút đó thần sắc Lưu Trường cực kỳ kinh ngạc

Y nhíu mày, nhưng không phải suy nghĩ lâu, thình lình cúi xuống, trong đôi mắt mở to khiếp hãi của nàng, thình lình nằm lấy tay nàng kéo một cái, Phàn Khanh ở trước mặt Lưu Trường tựa hồ chẳng có chút trọng lượng nào, bị y trực tiếp kéo lên chiến mã

Lưu Trường cười to ôm nàng vào lòng, hô lớn:" Xuất phát!"Tức thì Lưu Trường ra roi thình lình lao đi

Các kỵ sĩ khác nhìn cảnh đó đều hú hét phấn khích theo sau đại vương, lao đi ào ào

Người tới đưa tiễn đều bàng hoàng, Phàn Thị Nhân há hốc mồm nhìn đoàn kỵ sĩ rầm rập chạy tới phương xa, quay đầu hỏi Quán A: "Có phải vừa rồi đại vương cướp mất muội muội của ta không?"Quán A không vui:" Chuyện của đại vương sao có thể nói là cướp, hai người tình đầu ý hợp, đây gọi là tư bôn

""Nhưng ta nghe thấy Khanh cầu cứu ta! Không được! Ta phải cứu muội ấy, giờ ta tới nước Đường, ngươi nói với a phụ ta là ta đi cứu Khanh

" Phàn Thị Nhân vừa nói vừa tìm ngựa:"Từ khi nào mà con to gan thế hả?"Phàn Thị Nhân giật mình quay lại, vừa vặn thấy a mẫu đang nheo mắt lạnh lùng nhìn mình

Mà lúc này Phàn Khanh vừa mừng vừa sợ, cùng Lưu Trường cưỡi một con tuấn mã, cảm thục sức mạnh to lớn ấm áp bao quanh mình, nàng chợt yên lòng, chỉ cười ngốc nghếch, nép vào lòng Lưu Trường, đôi mắt thiếu nữ đầy mơ ước với tương lai

"Huynh cứ như thế cướp muội đi à?""Nói ít thôi, giờ muội là tù binh của quả nhân

""Được

"Lưu Trường mặt dương dương đắc ý, Loan Bố ở bên không chấp nhận được:" Đại vương, nếu người muốn nạp phi, hay dở gì cũng phải bẩm Vũ Dương hầu một tiếng, Vũ Dương hầu là khai quốc đại tướng, còn có thân thích với thái hậu

Đại vương cướp người đi như thế, Vũ Dương hầu sau này còn gặp ai được nữa?""Sợ cái gì? Ông ấy già rồi, không đánh được ta đâu

""Thái hậu thì sao?""Ha ha ha, đợi quả nhân xong việc, dù di mẫu có khóc lóc với a mẫu cũng được gì, không phải ngoan ngoãn chấp nhận sao

"Nhìn đại vương nhà mình bộ dạng hôn quân đắc ý, mặt Loan Bố co giật, ngẩng đầu nhìn trời: Có vua như thế, lo gì không mất nước?Phàn Khanh thì thẹn đỏ mặt, cúi đầu không dám nói gì

Quý Bố chẳng để ý, rất bình tĩnh nói: "Loan xá nhân, ngươi tranh thủ lên, đại vương làm a phụ rồi đấy

"Loan Bố không vui phản bác: "Ông thì sao, ông già hơn ta bao nhiêu

""Tôn tử lớn nhất của ta đã lên chiến trường rồi

" Quý Bố thản nhiên đáp:Loan Bố tròn mắt nhìn lại Quý Bố: "Sao ta không biết chuyện này?""Ta không muốn con cháu mượn thanh danh ta nên không lộ ra

"Loan Bố nhớ quãng thời gian đại vương còn nhỏ dẫn đầu đám nhóc khác chạy khắp Trường An, như có đàn ruồi ù ù bên tai, rùng mình:" Ta không vội, ta không phải độc tử trong nhà, còn mấy huynh đệ nữa, sau này hẵng nói

"Khi vạn người chuẩn bị từ Hà Nội quay về nước Đường, người đi đường vô cùng sợ hãi, ngay cả quan lại cũng rất sợ, bọn họ nghe nói, phong tục nước Đường rất gần man di

Nhiều người chế nhạo nước Đường, nói đó là man di chi quốc, thực ra nhiều quan lại không tin, tới khi bọn họ tận mắt nhìn thấy kỵ binh nước Đường

Thế là họ tin rồi, đúng là man đi, từ ăn mặc tới hành vi còn man di hơn đám man di! Ngay Đường vương cũng thế, đã biến thành bộ dạng man di rồi, thậm chí còn cướp một dân nữ

Nơi Lưu Trường đi qua, quai lại đều tới bái kiến, vốn còn phải bày tiệc khoản đãi nhưng Lưu Trường vội trở về, không tiếp nhận

Chu Thắng Chi theo Lưu Trường nhìn thấy hết tất cả, không khỏi cảm khái, y càng ngày càng hối hận, theo đại vương về nước Đường, mình phải làm hỏa phu hay dân tráng đây?Kỳ thực nước Đường cách Trường An rất gần, từ Cao Đô hành trang gọn nhẹ xuất phát, chưa tới mười ngày đến được Trường An

Đó là nguyên nhân vì sao quần thần sợ nước Đường, vì nước Đường thực sự có thể dễ dàng công chiếm Trường An, đó cũng là nguyên do trước kia Tiêu Hà không chịu cho Lưu Trường hai quận Hà Đông và Hà Nội, có hai quân này buổi sáng Lưu Trường xuất phát, chiều là có thể giết tới địa bàn Trường An rồi

Khi Lưu Trường từ xa thấy Cao Đô vẫn thương cổ qua lại không dứt thì thoải mái hơn một chút, chiến sự không ảnh hưởng tới thương mại nơi này, ngược lại vật tư thiếu hụt làm hoạt động thương nghiệp càng thêm tấp nập, thương cổ nước Đường cũng ra sức vì nước

Vốn các đại thần đề nghị bắt hết thương cổ tham chiến, giống nước Tần vậy, nhưng Trương thương không cho, trong nước tổng động viên gây thiếu hụt vật tư, nếu bắt cả thương cổ đi vật tư càng thiếu, phải để họ tự phát huy bản năng, đem vật tư nơi khác về

Nhưng phải hạn chế vật giá, đoạn tuyệt ý nghĩ thừa cơ phát tài của đám thương cổ này

Lưu Trường tới Cao Đô thì huyện lệnh đã dẫn người ra nghênh đón

Lưu Trường xoay người xuống ngựa, đi tới trước mặt huyện lệnh:" Giả huyện lệnh, quả nhân về nước sao chỉ dẫn chút xíu người thế này ra bái kiến

"Giả Nghị mặt hơi đen:" Huyện úy và quan lại khác đi đánh trận cả rồi, đại vương muốn thảo phạt Hung Nô, chiến tranh là đại sự quốc gia, sao có thể bày vẽ nghênh tiếp? Chẳng lẽ bày vẽ đón tiếp quan trọng hơn chiến tranh

""Ngươi chỉ là tên huyện lệnh nhỏ xíu mà dám chất vấn quả nhân à?" Lưu Trường nổi giận kẹp cổ Giả Nghị kéo vào huyện thành:" Đi thôi, quả nhân đang đói, tha tội cho người

"Giả Nghị bị kéo cổ kêu lên:" Đại vương, không được, thất lễ

""Vờ vịt cái gì, do nữ ta sống có quen không?""Đại

""Gọi cữu phụ

""Cữu phụ đại nhân, quen rồi ạ, nàng có thai rồi

""Hả, ha ha ha, đây là chuyện tốt

" Lưu Trường buông hắn ra:" Còn ngươi thì sao, sống nơi này quen chứ, ta thấy ngươi quản lý không tệ

"Giả Nghị kiêu ngạo nói:" Quản lý một huyện chẳng lẽ còn cần tài năng gì sao?""Ồ, ngươi lợi hại thế à?""Có điều cũng rất mệt, chuyện vụn vặt quá nhiều

"Đi vào huyện nha, Quý Bố dẫn đám kỵ sĩ đi nghỉ ngơi, Loan Bố đi theo

Khi Lưu Trường ăn cơm, Trương Yên ra bái kiến cữu phụ, y dặn dò:" Ta ở Trường An gặm được đại tỷ, tỷ trượng, bọn họ hỏi ta tình huống của cháu, có cơ hội viết thư cho phụ mẫu nhiều vào, hiểu chưa?"Trương Yên thi lễ:" Vâng ạ

"Nói chuyện nhà xong Lưu Trường mới quay sang Giả Nghị:" Chiến sự thế nào?""Biết được đại vương không sao, Hoài Âm hầu không xuất chinh nữa, nay Mạo Đốn đang phản công khắp nơi, muốn đoạt lại đất Hà Nam

""Quả nhân lần này xuất chinh, giết địch vô số, thu phục đất Hà Nam, có thể được ghi vào sử sách rồi

Quả nhân còn chuẩn bị thiết lập hai quận, phái dâng tráng tới xây dựng thành trì, mở đường, giáo hóa bách tính, biến bản đồ nước Đường ngày một lớn hơn

"Giả Nghị nghe những lời này thì nhíu mày, hắn đang định nói thì Lưu Trường hỏi:" Công tích của quả nhân, so với Tề Hoàn Tấn Văn thế nào?"Giả Nghị nghẹn lời:" Đại vương, Tề Hoàn công và Tấn Văn công sở dĩ vang danh không phải vì họ mở rộng cương thổ, mà là họ trọng dụng hiền thần, thi hành chính sách nhân từ, không hại bách tính

Nay đại vương triệu tập bách tính trong nước đi đánh trận, lại muốn họ xây thành làm đường

Đây dứt khoát không phải chuyện bậc hiền quân sẽ làm

""Vậy thì phải làm sao? Quả nhân đánh được đất đai cứ vứt đó, đẻ Hung Nô cướp về à? Sóc Phương có không ít đất tốt thích hợp canh tác, những nơi này không dùng thì quá lãng phí

""Đại vương, có thể đợi một thời gian, đợi quốc lực khôi phục hẵng làm chuyện này, nay bách tính đã kiệt quệ

"Lưu Trường ngẫm nghĩ, tựa hồ nghĩ ra cái gì, phất tay lên: "Quả nhân đã có an bài

"

Bình Luận (0)
Comment