Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 390 - Chương 390: Phản Tặc! Tất Cả Các Ngươi Là Phản Tặc(2)

Chương 390: Phản tặc! Tất cả các ngươi là phản tặc(2)

"Nhị ca!!!" Lưu Trường tức giận cắt ngang:" Huynh có ý gì?""Trường đệ

Trẫm làm hoàng đế bao năm chẳng có thành tích gì, chính vụ đều do a mẫu vất vả

Một việc cũng không làm nổi

Từ lâu trẫm đã nghĩ, đệ làm hoàng đế thích hợp hơn trẫm

Nước Đường được đệ cai trị sắp vượt triều đình

Còn trẫm mà không có a mẫu, ngay cả đại thần nói thật hay giả cũng không phân biệt được

""Trẫm không dám nói ra ngoài, nhưng lần trước nhìn thấy đệ toàn thân thương tích, trẫm hiểu rồi

Điều trẫm muốn là bảo vệ mọi người

Nếu không làm được điểm này, vị trí hoàng đế không có sức hấp dẫn với trẫm

"Lưu Trường khó chịu:" Chẳng lẽ có sức hấp dẫn với đệ sao? Đệ ở nước Đường không gì ràng buộc, quốc sự ném cho đám Trương tướng, mỗi ngày ăn thịt uống rượu, ăn no rồi dẫn vài thân tùy đi săn bắn, thi thoảng đóng vài du hiệp, chém đầu vào kẻ ác

Không ai dám cản đệ, không ai dám mắng đệ, huynh muốn đệ bỏ cuộc sống đó tới Trường An làm trâu ngựa à?"Lưu Doanh nghiêm túc nói:" Trường, đó là sứ mệnh của đệ

""Không phải, huynh biết đệ làm Đường vương thế nào không? Mười mấy năm số tấu biểu đệ xem chưa tới ba mươi cái, đều ném cho Trương tướng hết

Cùng lắm đệ tặng Trương tướng cho huynh?""Trương tướng giống đệ, ở nước Đường vô ưu vô lo, trái ôm phải ấp, sợ không chịu tới đâu

"Lưu Trường nghiến răng:" Đệ biết a mẫu làm gì rồi, muốn ép đệ đây! Ý a mẫu là, đệ không làm hoàng đế sẽ giết đám đại ca, muốn dùng người vô tội uy hiếp đệ

""Nhị ca, huynh nói xem, họ có lỗi gì chứ, hành vi này làm người ta khinh thường

""Đệ thậm chí có thể đoán ra, đợi đệ vào Tiêu Phòng Điện, nhất định thấy a mẫu dáng vẻ bệnh tật, đặt tẩu biểu bên cạnh, giống như bị quốc sự làm hại, huynh tin không?"Lưu Doanh trầm ngâm:" Cái này trẫm không biết

"Lưu Trường càng nổi đóa:" Sao bên cạnh đệ toàn người không có đạo đức như thế, lớn lên trong hoàn cảnh này, quả nhân vẫn thành quân vương hiền minh, chẳng dễ dàng gì

"Lưu Doanh lại tràn trề tự tin:" Chuyện này đệ không đồng ý cũng phải đồng ý, không thương lượng gì hết

Dù đệ thuyết phục được a mẫu, cũng không thuyết phục được trẫm

"Lưu Trường tới đây là để cầu viện nhị ca, thấy nhị ca cũng làm phản, y nhảy dựng lên:" Phản tặc, các người đều là phản tặc

""Người ta suốt ngày nói quả nhân là phản tặc, nói quả nhân mưu phản, kết quả thiên hạ này trừ quả nhân ra, tất cả đều là phản tặc! Đều là Trương Bất Nghi!"Lưu Doanh kéo y ngồi xuống, nhẹ giọng nói:" Trường à, không phải đệ không muốn là được, đệ là con cháu tông thất, phải gánh trách nhiệm

Nay trọng trách này phó thác đệ, trong các huynh đệ chỉ đệ phải khiến mọi người quy phục

""Chuyện trên đời này đều như thế, thường do bất đắc dĩ mà ra

""Người khác có lẽ là thế, đệ thì không, đệ là Lưu Trường

" Lưu Trường tuyên bố xong mặt hầm hầm đi tới Tiêu Phòng Điện:Khi Lưu Trường đi vào Tiêu Phòng Điện thì Lữ hậu ngồi trước bàn, bên trên đặt tấu biểu cao như núi, bà lom khom người, dáng vẻ mạng không còn bao lâu

Lưu Trường tức thì mặt đen xì, còn Lưu Doanh đi cùng thì thiếu chút nữa không nhịn được cười

Quả nhiên, luận tới hiểu a mẫu, không ai so được với đệ đệ mình

"A mẫu!!" Lưu Trường gọi:Lữ hậu xoay người qua nhìn Lưu Trường, trông rất mệt mỏi:" Trường

Con về rồi à?"Lưu Trường bất lực ngồi xuống:" A mẫu, con về rồi

""Về là tốt rồi!" Lữ hậu cảm khái:Lưu Trường mặt mày phức tạp nhìn a mẫu, nhìn thế nào cũng thấy thiếu tự nhiên:" A mẫu, con ở bên a mẫu mười mấy năm, bệnh thật hay bệnh giả, con nhìn ra được, a mẫu đừng như thế có được không?""Ài, ta không bệnh

" Lữ hậu lắc đầu:"Thế này hơi giống rồi đấy, mày nhíu lại chút, đúng, đúng, tay run một chút

Á, á, không phải, đừng lấy gậy, đại ca cứu đệ

" Lưu Trường hét lên chạy ra sau lưng Lưu Doanh, né tránh liên hồi:Lữ hậu đuổi đánh, mắt chửi:" Thằng nhãi bất hiếu này, ép ta phải ra tay đúng không?""Không phải đâu a mẫu, con chỉ đề xuất cái nhìn của mình, dùng hay không là ở a mẫu, a mẫu dạy con thế mà

""Lại đây, ta dạy ngươi thế nào là hiếu thuận

""A mẫu, con hiếu thuận lắm, nếu người giận thì đi đánh đại ca con

""Ngồi xuống!"Lưu Trường ngoan ngoãn ngồi xuống, Lữ hậu cầm gậy đi qua đi lại:" Giờ ngươi giỏi rồi, phái người đi cướp Tề vương, còn đánh thiên sứ bị thương, không để ta vào mắt nữa

""Không phải con, đó là kiến nghị của Quý Bố

""Ta nuôi ngươi mười mấy năm, còn không biết à?" Lữ hậu đùng đùng nổi giận:" Thiên hạ đâu ra chư hầu vương can thiệp vào triều đình, sau này chuyện tương tự không được chen vào

Ta đã phái người đi, Tề vương nhất định phải tới Trường An, nếu không ta xóa bỏ nước Tề

"Quả nhiên chuyện phát triển đúng như Lưu Trường dự đoán, nên chẳng có chút ngạc nhiên nào:" A mẫu cần gì phải thế, con ở nước Đường, cần cù vất vả, trăm công nghìn việc, vì quốc sự mà

"A phụ!!!"Tiểu Lưu An từ phòng trong lao ra, cười toe toét lao vào lòng Lưu Trường, Tào Xu đứng cách đó không xa, cười ôn nhu

Lưu Trường bế thằng nhóc lên, cười ha hả:" Ha ha ha, nó còn a phụ nó kìa, a mẫu, nó còn nhớ con kìa

"Lưu An ôm Lưu Trường không buông:" Đại mẫu có tranh của a phụ, ngày nào cũng xem

"Lữ hậu hơi xấu hổ, lạnh lùng nói:" Ta sợ An không nhận ra ngươi

"Lưu Trường liên tục thơm lên má phính của nó, như hóa phép lấy từ ống tay áo ra rất nhiều món ăn, Tiểu Lưu An tham lam ôm hết vào lòng, cắn cái này, sợ cái kia

Y ngẩng đầu nhìn Lữ hậu:" A mẫu, tranh đó vẽ bao giờ, ai vẽ, lấy ra cho con xem đi

""Tranh thì xem lúc nào cũng được, có điều phải làm chính sự trước đã, ra lệnh cho người của ngươi đưa Tề vương tới Trường An đi

"Tiểu Lưu An hết nhìn thái hậu, lại nhìn Lưu Trường:" A phụ, không được làm đại mẫu giận, phải nghe lời

"Lưu Trường đánh đầu nó một cái:" Thằng nhãi, không tới lượt con nói, ăn đi

"Thái hậu thấy Lưu Trường mắng nhi tử cũng mắng:" Thằng nhãi, An hiểu chuyện hơn ngươi, thân là a phụ rồi, sao không bằng đứa bé, chẳng lẽ nó nói không đúng à?"Tiểu Lưu An chạy tới bên Lữ hậu, Lưu Trường hết nói:" A mẫu

Con nói chuyện riêng với a mẫu được không?"Lữ hậu bảo mọi người đi trước, Lưu An vẫn còn kêu lên:" Đại mẫu, cháu muốn ăn thịt

"Lữ hậu dỗ dành:" Được, cháu đợi một chút, để a mẫu đưa cháu đi ăn thịt trước, lát nữa đại mẫu chơi với cháu

"Lưu Trường hâm mộ nhìn Lưu An chạy đi:" Đại mẫu

À, a mẫu, con cũng muốn ăn thịt

""Ngồi yên đó

" Lữ hậu ngồi xuống đối diện:Lưu Trường mặt rầu rĩ, thói đời thật bất công:" A mẫu, mục đích của người không phải giết chư hầu vương nào, mà muốn lập con làm hoàng thái đệ, đúng không?"Lữ hậu nheo mắt:" Ai nói? Trần Bình à?""Đúng, chính Trần Bình nói với con!" Lưu Trường đẩy ngay Trần Bình ra, tha thiết nói:" A mẫu, cần gì phải ép con, người biết con không muốn làm hoàng đế mà

""Nay mọi hỗn loạn trong thiên hạ đều vì ngươi mà ra

""Con á, liên quan gì tới con?""Vì ngươi không muốn, nên quần thần, chư hầu, ngoại địch, không kẻ nào ngoan ngoãn bổn phận

Ngươi không thấy có lỗi với ta, có lỗi với a phụ ngươi à? Nếu tương lai thiên hạ đại loạn, chính là lỗi của ngươi

"Nghe giọng điệu quen thuộc này, Lưu Trường lắc lư đầu:" Tốt rồi, con cứ nghi là di nguyện của a phụ, thì ra nguyên nhân ở đây

"

Bình Luận (0)
Comment