Hai người đi vào phòng ngồi đối diện với nhau, trong phòng không có ai khác, Lưu Trường ra hiệu ông ta nói
Trương Khôi chỉnh lại sắc mặt, bộ dạng trang trọng trình bày suy nghĩ của mình: "Thái hậu nhìn thấy là Đại Hán hiện thời, thần nhìn thấy là Đại Hán trong tương lai
Vì sao thái hậu muốn lập đại vương là hoàng đế? Vì không thích bệ hạ, cho rằng bệ hạ vô năng, nhưng bệ hạ vô năng sao? Thực ra không, chỉ vì không được như kỳ vọng của thái hậu mà như thế
""Tào hoàng hậu là người cường thế, có thể phò tá bệ hạ, nhưng thái hậu còn, hoàng hậu không thể phát huy, bởi thế hai người sinh mâu thuẫn
""Để đại vương kế thừa đại thống, thái hậu có thể bảo toàn tông tộc của mình, đại vương có thể trong vỗ về quần thần, ngoài kháng cự cường địch
Nhi tử của đại vương tuy nhỏ, nhưng có hiền danh, vượt xa nhi tử của bệ hạ
""Nhưng nếu mượn tích cũ mà làm, còn là chuyện Tống Tuyên Công, vậy thiên hạ sau này sẽ học theo, các hoàng đế sẽ kiêng kỵ trọng phụ, huynh đệ của mình, phí hết tâm tư giết chết họ bảo toàn ngôi vị cho nhi tử
Thiên hạ ắt đại loạn
""Tiền lệ thần muốn đặt ra là, trước tiên, sau thái hậu, hậu cung không được can dự chính sự, thái hậu di giá Trường Nhạc cung, hoàng hậu chủ nội, chính vụ do thiên tử toàn quyền
""Đại vương cũng không thể trực tiếp lập làm hoàng thái đệ, nếu bệ hạ qua đời, nhi tử chưa lập quan, lại không biểu hiện ra được tài năng gì, do tông thất tiến cử một vị đức cao trọng vọng đăng cơ
"Trương Khôi giải thích rất lâu, Lưu Trường nghe mà mệt:" Ông tới gặp quả nhân vì cái này à?""Nhi tử của hoàng đế còn nhỏ nên tông thất tiến cử? Vậy sau này nhi tử của hoàng đế còn sống nổi tới lúc trưởng thành không? Xem thái tử có tài năng không? Phải giống quả nhân, hay giống huynh trưởng mới là có tài
""Ông toàn phun rắm!" Lưu Trường mắng chửi một chập:Trường Khôi chẳng có chút tức giận nào:" Đại vương, đây chẳng qua chỉ là một suy nghĩ của thần mà thôi, còn có chỗ cải tiến
""Cải tiến cái rắm, vậy mà còn là Pháp gia, đi chơi trò Nho gia, hay là mọi người quay hết về thời cổ đại, học Nghiêu Thuấn xem ai có tài thì truyền vị cho người đó!" Lưu Trường cực kỳ bất mãn, ấn tượng về Lưu Khôi tụt dốc thảm hại:Lưu Khôi vẫn bình tĩnh nói:" Đại vương, làm hoàng đế không cần có tài năng lớn, có thể giúp thiên hạ yên ổn, không tới mức vong quốc là được
Hoàng đế nhỏ kế vị sẽ không đảm nhận được chức trách, nếu hậu cung giúp đỡ thì lại thành cục diện như hiện nay
Nếu tông thất thì khác, dù chết vài hoàng tử thì sao, người hiền năng lên, thiên hạ vẫn họ Lưu
"Trong mắt ông ta, trị quốc quan trọng nhất là ổn định, mà muốn ổn định phải thông qua chế độ và luật pháp vững vàng lập nên, còn luật đó nguy hại cho người khác không thì ông ấy mặc kệ
Lưu Trường rốt cuộc hiểu ra vì sao ông ta thời gian dài không vào sĩ đồ mà nhàn rỗi ở nhà dạy học rồi
Kẻ này tư tưởng quá khích gấp bội Trương Bất Nghi và Triều Thác:" Rốt cuộc ông thuộc phái nào thế?""Đại vương, học vấn quá khứ không phải vì hiện tại mà định ra
" Trương Khôi trang trọng nói:" Đại vương sớm muộn cũng là chủ thiên hạ, khi đó cần định ra chế độ thiên hạ
""Được được được, đợi quả nhân làm chủ thiên hạ sẽ tìm ông, giờ ông về đi
""Đại vương, thần nói tới chế độ không phải là
"Lưu Trường không còn kiên nhẫn nữa mời vị đại hiền này về, nhìn Trương Khôi đi xa mà lắc đầu, vị huynh đại này đọc sách tới nửa điên nửa khùng rồi, chí xa mà tài mỏng, hoàn toàn không xét tới thực tế, mở mồm ra là lập kế cho nghìn năm sau, ngươi mà xứng à?Lưu Trường hoàn toàn không để lời người này trong lòng, cũng chẳng muốn ở cái phủ trống không quá lâu, lệnh giáp sĩ chuẩn bị lễ vật, chuẩn bị ra ngoài
Giáp sĩ lập tức đi mua lễ vật, cười nịnh:" Đại vương đi bái kiến Phàn hầu ạ?""Khụ khụ, chỗ nhạc trượng để muộn chút hẵng đi, đợi ông ấy nguôi giận đã
Ngươi về nói với Xu là quả nhân đi thăm bạn cũ, bảo nàng không cần đợi ta
"Lưu Trường dẫn theo vài người tới khu dân cư ở thành tây, đám giáp sĩ đều ngạc nhiên, tòa trạch viện này trông hết sức bình thường, hẳn là nhà bình dân, sao đại vương lại có người quen ở đây được?Giáp sĩ tới gõ cửa, rất lâu sau mới có người mở cửa, thò đầu ra nhìn, thấy Lưu Trường thì thất kinh, cuống quít cúi người hành lễ:" Bái kiến đại vương
""Ha ha ha, Vương giáo đầu khỏe chứ?""Thần khỏe ạ
"Người đó vội mới Lưu Trường vào, đây chính là người từng tự phát dạy võ nghệ cho thái học sinh, kết quả bị Lưu Trường vật cho trọng thương
Lưu Trường quan sát nhà của hắn, rõ ràng không giàu có gì, Vương giáo đầu xấu hổ lắm:" Đại vương, nơi này đơn sơ
""Nói gì thế, thương tích của ngươi ra sao?""Đại vương, thần không sao
""Vương quân, quả nhân đời này chưa từng làm chuyện gì thẹn với lòng, chỉ có chuyện của ngươi khiến quả nhân áy náy
""Được đãi ngộ thế này của đại vương, dù đại vương vật chết thần thế này, thần cũng không oán trách
""Vậy chúng ta thử lần nữa xem?"Vương giáo đầu thất kinh, Lưu Trường cười to, hắn cũng gãi đầu cười theo
Hai người trò chuyện hồi lâu, Lưu Trường ôm cổ hắn, nhiệt tình nói:" Đợi ngươi học thành tài rồi tới nước Đường ta, nước Đường cùng khổ, bách tính không đủ áo che thân, không đủ cơm no bụng, thiếu người như người giúp quả nhân
"Vương giáo đầu ở một mình, chưa lập gia thất, trong nhà quá sơ sài, không có gì khoản đãi Lưu Trường, đứng ngồi không yên
Lưu Trường hiểu ý kéo hắn ra quán ăn quen
Rất nhanh tới nơi quen thuộc, chỉ là nơi này vắng vẻ hơn trước nhiều, y dẫn Vương giáo đầu đi vào một góc, hai người ngồi xuống liền có người tới hầu hạ
"Chỗ các ngươi đổi chủ rồi à? Vậy rượu có đổi không?"Tới hầu hạ là một người trẻ tuổi vạm vỡ, cười nói:" Quý khách, chỉ đổi chủ thôi, mỹ tửu và bào trù không đổi
""Thế thì tốt
" Lưu Trường phất tay:" Mang mỹ tửu cho ta và vị huynh đệ này, có bao nhiêu mang lên bấy nhiêu, thêm ít thịt lợn
""Quý khách, chỗ tại hạ có thịt dê
""Ồ, có thịt dê à? Tốt, vậy thì mang thịt dê lên
"Gọi món xong, Lưu Trường cười khà khà nói:" Bây giờ cả quán ăn của Trường An cũng ăn được thịt dê, đó là vì công của quả nhân đó
"Vương giáo đầu thì nhíu mày không nói gì
Lưu Trường vẫn ba hoa:" Quả nhân cùng Hung Nô tác chiến, thu hoạch vô số bò dê
"Trong lúc Lưu Trường khoác lác, người trẻ tuổi kia mang thịt lên, lại có người mang rượu đặt trước mặt Lưu Trường
Lưu Trường đưa tay cầu vò rượu, đột nhiên Vương giáo đầu vươn tay chộp tay y
"Đại vương!" Mắt Vương giáo đầu rất nghiêm túc
Lưu Trường kinh ngạc nhìn hắn
Vương giáo đầu đứng dậy, tay từ từ đặt lên chuôi kiếm, chỉ vò rượu:" Mời các hạ uống trước
""Hả?" Tên sai vặt hoang mang nhìn Vương giáo đầu:" Quý khách có ý gì?""Ta mới ngươi uống trước
""Không, không, quý khách, tại hạ là người ti tiện sao dám uống rượu này
""Ta nói, mời ngươi uống trước
" Giọng Vương giáo đầu lạnh dần, kiếm rút ra quá nửa:Tên sai vặt kinh hoàng, Lưu Trường lúc này sắc mặt rất khó coi nhìn hắn chằm chằm
Tên sai vặt vội cầm vò rượu lên:" Quý khách ban rượu, vậy tại hạ uống
"Hắn nâng vò rượu lên, bất thình lình ném vào mặt Lưu Trường, đồng thời lòng bàn tay không biết từ khi nào đâm vào Lưu Trường, Vương giáo đầu tuốt kiếm đâm tới
Khách khứa xung quanh đột nhiên xông lên cản Vương giáo đầu