Khi tên sai vặt mặt hung tợn lao tới trước mặt Lưu Trường đột nhiên một nắm đấm to tướng thình lình đấm thẳng vào mặt hắn, vừa nhanh vừa chuẩn
Mặt tên sai vặt như muốn nổ tung, hắn bay ngược ra ngoài, va vào đám thực khách
Một tên thực khách bị Vương giáo đầu đâm trúng ngực mà chết
Tên sai vặt đau đớn ngã xuống, không nói một lời cầm chùy thủ đâm vào tim, chết ngay tức khác, số thực khách còn lại xông ra cửa
Vương giáo đầu trán đầy mồ hôi, chặn trước mặt Lưu Trường:" Đại vương có sao không?""Quả nhân không sao?" Lưu Trường mày nhíu thành cục giữa trán, sắc mặt chưa bao giờ khó coi tới thế:Giáp sĩ trông ngoài cửa đã xông vào, không thèm nói nhiều, thấy người là đánh, đám thực khách bỏ chạy bị giáp sĩ khống chế
Lưu Trường ngồi im tại chỗ, bình tĩnh nhìn cảnh hỗn loạn nhanh chóng được khống chế
Giáp sĩ đứng đầu đi tới trước mặt Lưu Trường:" Đại vương, đã bắt hết, vài kẻ ở hậu viện đã tự sát
"Vương giáo đầu phẫn nộ:" Dưới chân thiên tử mà có kẻ dám hành thích đại vương
"Lưu Trường áp chế lửa giận trong lòng:" Quả nhân nợ ngươi một mạng
""Đại vương coi thần là bằng hữu, cần gì phải nói lời ấy
""Được, ta không thừa lời nữa, sao ngươi phát hiện ra?""Đại vương có điều không biết, trước khi thần tới thái học từng làm đình trưởng, quanh năm bắt tặc khấu
Khi chúng ta đi vào, đám gian tặc kia nhìn đại vương rất lạ, tên sai vặt vạm vỡ, tay có vết chai, là người xuất thân quân ngũ
Thần chưa thành gia, thường ra ngoài ăn, chưa từng thấy thịt dê, mà khách xung quanh đều ăn thịt lợn cả
""Thần vốn hoài nghi cho nên quan sát ống tay áo hắn, nhận ra khác thường, lòng càng nghi, thịt này, rượu này tựa hồ chuyên môn chuẩn bị cho đại vương
"Lưu Trường mới nhớ tới a mẫu đánh giá, mình kinh nghiệm không đủ, dễ bị ám toán
Những điều Vương giáo đầu chú ý, vừa rồi Lưu Trường hoàn toàn không để ý, nếu không có người này, hôm nào đó mình tới đây ăn uống cũng là lúc phát tang mình
Lưu Trường càng nghĩ càng phẫn nộ, không ngờ có kẻ muốn giết mình?Vương giáo đầu lúc này cùng đám giám sĩ soát người, hồi lâu hắn tựa hồ phát hiện ra gì đó, lập tức giấu đi, lén lút đi tới bên Lưu Trường đưa cho y
Lưu Trường nhận ra một miếng tiết, cũng là tín vật khi các đại thần có tước vị dùng để hạ lệnh, miếng tiết này tới từ Bình Dương hầu Tào Tham
Lưu Trường giấu thứ này đi, không cho người khác thấy:" Vương giáo đầu, thứ này coi như không nhìn thấy gì
""Thần hiểu, có điều đại vương
Nếu là hành thích thì càng bí mật càng tốt, sao lại mang tín vật trên người?""Chắc chắn là vu oan
"Vương giáo đầu còn định nói gì đó nhưng thấy Lưu Trường rất kiên định liền gật đầu:" Vâng, đúng thế ạ
"Rất nhanh người của phủ đình úy tới nơi, vì vụ án liên quan tới Đường vương, nên đích thân đình úy Vương Điềm Khải ra mặt, ông ta hớt ha hớt hải chạy vào quán ăn, nhìn Lưu Trường một lượt mới thở phào, cúi người vái dài:" Đại vương! Chỉnh đốn không nghiêm là lỗi của thần
"Lưu Trường lãnh đạm nói:" Không sao, có chuyện gì thì hỏi Vương quân, hắn là hảo hữu của quả nhân, đã cứu quả nhân một mạng
""Vâng!""Quả nhân về trước
"Lưu Trường không còn tâm tư ăn uống nữa, dẫn giáp sĩ rời đi
"Hạ quan cho rằng, nên xử lý nước Thiện Thiện trước, nếu nước này quy phục Hung Nô, đường tới Tây Vực sẽ bị chặn
Ô Tôn từng xỉ nhục Thiện Thiện vương, muốn hiến nữ nhi cho hắn, Thiện Thiện vương coi là đại nhục
"Phùng Kính đang giảng giải cho Trần Bình nghe suy nghĩ của mình, giữa chừng nghe thấy trong sân huyên náo, hai người sửng sốt, vừa ngẩng đầu lên có người đá văng cửa hùng hổ xông vào
Phùng Kính đứng dậy:" Đại vương sao lại tới đây?""Mấy ngày qua ngươi đều ở bên ông ấy?""Vâng, thần luôn cùng Trần tướng thương lượng chuyện Tây Vực
""Ngươi ra ngoài sân đợi ta
" Lưu Trường lớn tiếng nói:Phùng Kính không chút do dự, xoay người đi luôn
"Trần hầu, ta đắc tội với ngươi khi nào mà ngươi hạ độc thủ với ta?" Lưu Trường nheo mắt nhìn Trần Bình:Trần Bình hồ nghi:" Đại vương nói gì?""Ha, kẻ kia bị ta bắt rồi, cũng đã thành thật khai ra
Trần hầu, ngươi luôn ở dưới vành mắt Phùng Kính, làm sao liên lạc được với bọn chúng?" Lưu Trường trực tiếp ngồi trước mặt Trần Bình, nhìn không chớp:"Thần không hiểu
""Không hiểu à, có kẻ hạ độc quả nhân, nếu không phải là có người trung lương bên cạnh thì quả nhân đã đi gặp a phụ rồi
Trần Bình! Quả nhân biết là ngươi làm!"Đối diện với lời chất vấn của Lưu Trường, Trần Bình không hề hoảng loạn, ông ta lắc đầu:" Thần không biết rốt cuộc mình làm sai cái gì, mọi chuyện ác trong thiên hạ lại bị gán lên đầu thần
Vì sao thần giết đại vương? Nếu đại vương chết, người đầu tiên thái hậu giết là thần, sao thần lại làm thế?""Xin đại vương cho biết, gặp hành thích khi nào? Gian tặc ra tay sao?"Lưu Trường cũng chỉ thử thôi, Trần Bình nói có lý, a mẫu luôn nghi ông ta, mình có chuyện gì, người a mẫu hạ thủ đầu tiên là Trần Bình, dưới tình huống đó ông ta có điên mới ra tay, vì a mẫu sẽ chẳng cần chứng cứ gì, y mà không còn, tất cả người bị hoài nghi sẽ đi uống rượu hết
Khả năng không phải uống rượu, mà là chặt đầu luôn
Vì thế Lưu Trường đem chuyện ở quán ăn kể cho Trần Bình
"Có thể cho thần xem miếng tiết kia không?""Cầm lấy!" Lưu Trường ném cho Trần Bình:Trần Bình xem rất kỹ, hồi lâu mới nói:" Của Tào Tham
""Kẻ muốn hành thích quả nhân lẽ nào mang thứ chứng minh thân phận trên người? Đừng nói với ta là vì xóa bỏ hiềm nghi, nếu quả nhân bị hạ độc, a mẫu không thèm quan tâm nghi hay không nghi, bằng vào thứ này là đủ mất đầu
""Đại vương
Có thể để thần tra chuyện này không?""Ngươi à?" Lưu Trường gằn giọng:" Được, để ngươi làm, nếu ngươi tra không ra, quả nhân không tha cho ngươi
""Đại vương yên tâm, không tốn bao lâu đâu
"Lưu Trường vừa rời phòng, Phùng Kính nóng ruột hỏi:" Đại vương, xảy ra chuyện gì rồi
""Không có gì, mấy ngày tới ngươi theo dõi Trần Bình, có gì khác thường là bắt ngay
""Vâng
"Lưu Trường lập tức về hoàng cung, trên đường đi tâm tình rất phức tạp, càng nghĩ lại càng tức giận
Khi y về tới Hậu Đức Điện thì Tào Xu đang học cùng An, An cầm bút viết
Tào Xu thấy Lưu Trường về mà không tới chỗ mẹ con nàng, đi thẳng vào phòng trong thì kinh ngạc, sai cận thị trông coi An, đi theo
"Đại vương, xảy ra chuyện gì rồi
"Lưu Trường ngần ngừ:" Không có gì
"Tào Xu càng sốt ruột:" Đại vương, rốt cuộc là có chuyện gì?""Xu, từ lúc nàng về có bái kiến đại tỷ không?""Đương nhiên, sao đại vương lại hỏi thế?""Thái độ đại tỷ thế nào?"Tào Xu cúi đầu
"Thế nào?""Rất lãnh đạm, không được thân thiết như trước
"Lưu Trường đắn đo rất lâu, rốt cuộc vẫn nói:" Xu, có người muốn hạ độc quả nhân
""Đại tỷ sao?" Tích tắc ấy Tào Xu mặt không còn sắc máu, toàn thân run lên:" Chắc không phải
Không, không phải tỷ ấy
"Lưu Trường lắc đầu, thấy Tào Xu sắp không tới nơi, dỗ dành:" Nàng đừng quá lo
Chỉ là kẻ hành thích phải tìm cho ta, mấy ngày tới nàng ở bên An, đừng đi đâu, không được rời mắt khỏi nó
"Tào Xu nói không ra lời, thở dốc liên tục
Đúng lúc này có tiếng bước chân gấp gáp truyền vào
"Đại vương!""Đại vương!"Cận thị hốt hoảng chạy vào phòng trong, quỳ sụp xuống, sợ tới run bần bật, giọng lạc đi:" Bệ hạ triệu kiến! Bệ hạ triệu kiến!"Lưu Trưởng nhảy bật dạy, chạy hết tốc độ khỏi Hậu Đức Điện, cận thị đuổi phía sau nhắc:" Cam Tuyền Cung! Cam Tuyền Cung!"Khi Lưu Trường xông vào Cam Tuyền Cung thì Lưu Doanh đang quỳ trước mặt thái hậu, khổ sở cầu xin, Lưu Tường khóc nức nở
Đằng xa có hai giáp sĩ đứng sau lưng Tào hoàng hậu, mặt nàng tái nhợt, mắt thất thần
Thái hậu thì đứng trước mặt họ mặt lạnh lùng
Vừa thấy Lưu Trường tới, Lưu Doanh vội đứng dậy lao tới:" Trường, cứu tẩu của đệ, cứu nàng đi, a mẫu muốn giết nàng
Lưu Trường đỡ Lưu Doanh lên, quát hai tên giáp sĩ:" Cút ra ngoài
"Giáp sĩ ngớ người nhìn Lữ hậu
Lưu Trường nổi điên sắn tay áo lên, Lữ hậu ra hiệu giáp sĩ rời đi
Bấy giờ Lưu Trường cười hì hì, tới bên cạnh Lữ hậu:" A mẫu, con đang có việc tìm người, sao người ở đây?"