Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 400 - Chương 400: Biết Thế Quả Nhân Không Tạo Phản(2)

Chương 400: Biết thế quả nhân không tạo phản(2)

"Đệ đâu phải bắt bách tính xây vương cung cho mình, mà phát động họ khai khẩn, đào kênh, sửa đường, chẳng lẽ là vì đệ à? Còn không phải vì bách tính có miếng cơm, đệ cũng đâu bắt làm không công, làm việc có cơm ăn, có gì không đúng?" Lưu Trường bực tức, cảm thấy mình rất oan ức:"Huynh trưởng, huynh bị đạo Hoàng Lão làm nhầm lẫn rồi, bọn họ nói nghỉ ngơi dưỡng sức, không xây dựng hoàng lăng, cung điện thì đệ hiểu

Nhưng khai khẩn, đào kênh cũng không cho, nói là bách tính trải qua Bạo Tần, đã mệt mỏi

Người xây Trường Thành, xây hoàng lăng năm xưa có phải bách tính bây giờ đâu, mệt cái chó gì?"" Đệ nghiên cứu Hoàng Lão mấy chục năm rồi, vô vi của Hoàng Lão không có nghĩa là không làm gì, nếu không làm gì thì cần triều đình làm gì, cần quan lại làm gì, cần hoàng đế làm gì?"Lưu Doanh đúng là đọc nhiều sách nhưng ở chuyện ăn nói lại không so được với đệ đệ

Lưu Trường càng nói càng tức:" Đám người này chưa từng bị đói, suốt ngày ra rả lời rỗng tuếch, Vương Lăng bị đám này lừa, trong nhà nuôi một đám đại hiền, suốt ngày la hét đệ hà khắc

Bọn chúng không cần đi canh tác, đệ không phát động bách tính làm việc, thu hoạch không, chúng cũng không đói

"Lưu Doanh nghe tới đó bừng tỉnh:" Thời gian trước có người đàn hặc đệ, nói có mấy văn sĩ dâng thư cho đệ, bị đệ ném ra ruộng làm việc, phái sĩ tốt giám sát, không cho nghỉ

Ra là vì chuyện này

"" Đệ đâu phải là không dung được ý kiến người khác, nhưng chúng khuyên đệ, nói mở rộng thượng phương là hao phí tiền tài, chê tác nông cụ không bằng thu nạp hiền tài

Đệ ném chúng ra ruộng canh tác, xem xem nông cụ có quan trọng không?""Có kẻ khuyên đệ, không nên phát động bách tính đi khai khẩn, đệ ban cho hắn nửa mẫu ruộng, để hắn kiếm ăn bằng nửa mẫu đó

""Ha ha ha

" Lưu Doanh cười không ngồi thẳng lưng lên được:" Trường đệ, đệ quá hung tàn rồi

""Đệ cho bọn chúng trải nghiệm cuộc sống mà

" Lưu Trường xem bản tấu khác, tức thì mặt đanh lại, không nói nữa:"Trường

" Lưu Doanh nhận ra:" Sao thế?"Lưu Trường không đáp, quát:" Người đâu, đưa trì túc nội sử tới đây

"Cận thị vội vàng rời đi, đại khái vì ác danh của Lưu Trường, cho nên vị nội sử kia tới rất nhanh

Đây là nhân vật cấp trọng lượng, từng theo Cao hoàng đế nhập quan, tên Tiết Âu, phong Quảng Bình hầu, trước làm điển khách, nay đảm nhận trì túc nội sử

Ông ta là tâm phúc của Lưu Bang, từng lấy thân phận xá nhân theo Lưu Bang, được trọng dụng như Lưu Trường với Loan Bố vậy

Bởi thế người này tuy công không cao, nhưng lại làm cửu khanh, chức cao quyền trọng

Tiết Âu tuổi đã cao, chống quải trượng đi vào bái kiến Lưu Trường và Lưu Doanh

Lưu Doanh đáp lễ, Lưu Trường chẳng thèm, nhìn chằm chằm ông ta:" Năm xưa ngươi theo Cao hoàng đế, Cao hoàng đế tin ngươi, cho ngươi làm cửu khanh

Giờ xem ra a phụ ta có mắt không tròng

"Tiết Âu nổi giận:" Đại vương mắng chửi lão thần, lão thần không oán hận! Nhưng đại vương không được nói Cao hoàng đế

""Được, không nói Cao hoàng đế, vậy nói tấu biểu này

" Lưu Trường ném tấu biểu trước mặt Tiết Âu, mắng:" Ngươi dâng bản tấu này định lừa ai? Sản lượng lương thực các nơi bị ngươi giảm đi mấy thành, số lương thực đó đâu? Ngươi ăn rồi à?""Lão thất phu! Nếu không phải quả nhân biết năm ngoái lương thực nước Đường bao nhiêu thì bị ngươi lừa rồi

Lương thực quả nhân nộp lên biến mất nhiều như thế, đi đâu rồi?"Nói rồi xông tới bóp cổ Tiết Âu:" Chỉ có quả nhân ăn của người khác, xưa nay chưa từng có ai dám ăn của quả nhân

""Bảo sao chuyện khai khẩn của Yên vương cứ bị trì hoãn mãi, ngươi sợ triều đình phái người đi xác nhận chứ gì? Gian tặc

"Lưu Doanh vội xông tới ôm tay Lưu Trường, không cho y đánh người:" Trường! Trường! Ông ấy chịu không nổi đâu!"Tiết Âu há hốc mồm, bi phẫn kêu lên:" Lão phu há có thể làm ra chuyện như thế

""Người đâu!" Lưu Trường quát một tiếng liền có giáp sĩ xông vào điện:" Đưa kẻ này tới chỗ đình úy! Bảo Vương Điềm Khải tra tới cùng, bắt kẻ nào giết kẻ đó

"Lưu Doanh nghiêm mặt nhìn Tiết Âu:" Thực sự do khanh làm sao?""Lão phu chưa bao giờ làm chuyện ác, chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Cao hoàng đế

"Tiết Âu bị giáp sĩ kéo đi, Lưu Doanh cau mày:" Chắc là do chúc quan làm, Tiết công không phải loại tiểu nhân như thế, huống hồ ông ấy tuổi cao, nhiều việc do người khác tương trợ, ông ấy chắc gì làm được

""Dù cho chúc lại làm, lão thất phu này vẫn có tội thất sát

""Ài, cần gì như thế, họ dù sao cũng là người theo a phụ

""Đó chính là nguyên nhân chúng dám làm bậy, vì không ai dám phạt nặng

Công là công, tội là tội, nếu vì công xưa mà xóa tội nay, vậy xóa bỏ đình úy, phái ít nhạc sư tới, suốt ngày ca tụng công lao chúng là được

"Lưu Doanh còn định nói, Lưu Trường trừng mắt, hắn liền thôi

Lưu Trường bận từ sáng tới tối mới xem xong tấu biểu, khi y rời Tuyên Thất Điện chỉ thấy toàn thân đau nhức, y thà đi đánh Hung Nô mười lần chứ không muốn chịu sự dày vò này, day trán về Hậu Đức Điện

Tào Xu không ở đây, Lưu Trường sai cận thị mang đồ ăn cho mình

Khi Lưu Trường đang uống rượu ừng ực thì Phùng Kính hớt ha hớt hải chạy vào hô to:" Đại vương!!"Lưu Trường tức thì bị sặc, ho khù khụ một trang, lau khóe miệng tức giận quát:" Ngươi muốn giết vua à?"Phùng Kính xấu hổ bái kiến Lưu Trường, lại gấp gáp nói:" Các nơi đều đang nói đại vương tạo phản rồi, nhất định là có kẻ muốn hại đại vương rồi, xin đại vương lập tức

""À, quả nhân đúng là phản rồi

""Hả?"Phùng Kính là ngoại thần nên không tham dự triều nghị, chuyện này các đại thần không dám nói nhiều, khi Phùng Kính nghe người ta nói Đường vương chấp chính thì cả kinh, cho rằng có kẻ muốn hại đại vương mình, hoảng hốt chạy vào điện báo cao, kết quả tin đồn là thật

"Vì sao ạ?""Nói ra dài lắm, phải rồi, mấy ngày qua ngươi làm việc ra sao?""Thần, thần

đại

Đại vương

" Phùng Kính không sao bình tĩnh được như Lưu Trường, đây là mưu phản đấy, làm sao đại vương thản nhiên như thế được chứ?Mất rất lâu hắn mới khôi phục lại được, nói:" Đã bàn bạc xong rồi ạ, chỉ là có chuyện cần đại vương tương trợ

""Nói đi

""Chúng ta đi sứ các nước Tây Vực, thế nhưng lại chẳng có ai hiểu ngôn ngữ, tập tục của họ, đại vương và Nguyệt Thị thân cận, liệu có thể giúp bọn thần tìm người am hiểu Tây Vực không?""Quả nhân đi đầu tìm người dẫn đường cho ngươi?" Lưu Trường lắc đầu:" Ngươi tự nghĩ cách đi, còn chuyện gì nữa

""Vậy, chuyện tế tự năm nay, Thúc Tôn Thông tìm thần, nói năm nay tế điển khác mọi năm, phải do đại vương

"Nghe tới mấy thứ cúng tế lễ điển là Lưu Trường đổi giọng ngay: "Muốn tìm người dẫn đường Tây Vực chứ gì? Được quả nhân viết thư cho Nguyệt Thị vương

"Đang thảo luận thì Tào Xu về, Phùng Kính liền cáo biệt

Vừa thấy Tào Xu, Lưu Trường than vãn: "Quả nhân hối hận rồi, chuyện phải làm quá nhiều, sao bên cạnh quả nhân không có Tiêu Hà?"Tào Xu chỉ cười, nghe Lưu Trường kêu ca xong thì nàng kể chuyện Lưu An hôm nay:" A mẫu chiều An quá rồi, hôm nay dắt nó đi bắt bươm bướm

"Lưu Trường yên lặng lắng nghe, bất tri bất giác nhớ lại chuyện cũ, mặt xuất hiện nụ cười ngốc nghếch quen thuộc

Hôm đó y đánh Như Ý, sau đó chạy về khóc lóc mách a mẫu

"A mẫu ! Như Ý làm đau tay con, con đánh hắn, vậy mà tay hắn còn dám cứng!"Lữ hậu đang dệt vải, vội dừng tay dỗ dành:" Đừng khóc, đừng khóc, a phụ con sẽ xử lý hắn, nào, theo a mẫu đi ăn thịt

"Lưu Trường ấm ức tới không thèm ăn thịt:" Không cần, con không ăn, con đi tìm a phụ, để a phụ đánh hắn

"Nói xong chạy vù ra khỏi Tiêu Phòng Điện

"Này, đừng đi!" Lữ hậu muốn đuổi theo nhưng không kịp nữa:" Ôi, thằng bé ngốc này

"

Bình Luận (0)
Comment