"Đại vương, nay bệ hạ bệnh nặng, không thể động đậy, chỉ có đại vương có thể làm chủ quốc sự, làm đức Chu công, ban đạo đức cho thiên hạ, có thể tôn bệ hạ làm thái thượng hoàng, đại vương đăng cơ làm đế
""Thiên hạ ngưỡng mộ thánh thiên tử đã lâu, đại vương vang danh hiền đức, không ai không biết
Tiên đế lúc còn từng để di chiếu, người an định thiên hạ trong tương lai là Đường vương của trẫm
""Nay bệ hạ thân mang bệnh nặng, đại vương tự mình hầu hạ ở bên, nhưng đại sự quốc gia không thể thiếu người lo liệu, thần khẩn xin đại vương đăng cơ làm đế! Cứu vãn chúng sinh thiên hạ
"Khi Thúc Tôn Thống vái lạy, Lưu Trường liền nghĩ tới vị huynh trưởng "mắc bệnh hiểm nghèo"," mạng không còn lâu", cần tới hai ba vị phi tử tới hầu hạ, sắc mặt càng đen hơn
Từ khi Lưu Trường mưu phản, Thúc Tôn Thông là đại thần đầu tiên tới bái kiến y, hơn nữa còn là người đầu kiên khẩn cầu y đăng cơ xưng đế
Thúc Tôn Thông phụ trách lễ pháp, lúc này vì Lưu Trường kiếm đủ các loại cớ đăng cơ, chuyện từ miệng ông ta nói ra, ai không biết còn tưởng Lưu Trường không phải là hôn quân
Thúc Tôn Thông không bận tâm ai là hoàng đế, ông ta chỉ quan tâm vị hoàng đế đó có cần học phái của mình không?Lưu Doanh tuy không xem thường Nho gia, nhưng càng khuynh hướng về Hoàng Lão, các chư hầu khác dưới sự ảnh hưởng của Cái công, cũng thành môn đồ trung thành của Hoàng Lão, chỉ có Sở vương và Đường vương là ngoại lệ
Lão sư của Sở vương là Nho gia, nên ông cực kỳ coi trọng Nho gia, ngay cả nhi tử cũng phái tới Trường An, học Phù Khâu Bá
Còn Đường vương à, khó nói y thuộc học phái nào, hoàn cảnh khác nhau thì y thuộc học phái khác nhau
Có điều so với Lưu Doanh, Lưu Trường không có lập trường cố định, Thúc Tôn Thông tin, chỉ cần ông ta thể hiện ra tác dụng của Nho gia, vị tân hoàng đế này sẽ trọng dụng tư tưởng Nho gia
Đúng như Thúc Tôn Thông nghĩ, nghe những lời này, Lưu Trường gãi cằm:" Thúc Tôn công, trước kia a phụ lập đại phụ làm thái thượng hoàng là vì hiếu đạo, không muốn thấy đại phụ hành lễ với mình, quả nhân tôn huynh trưởng làm thái thượng hoàng sợ không ổn
""Đại vương cũng vì hiếu đạo, bệ hạ bị bệnh không thể quản lý quốc gia, đại vương thà mang tiếng ác cũng hiệp trợ bệ hạ, hành động này không phải hiếu thuận sao?" Thúc Tôn Thông cảm động rơi nước mắt, kích động nói:" Có quân vương hiền minh như bệ hạ, lo gì Đại Hán không thịnh trị
""Càn rỡ, quả nhân là chư hầu vương, sao có thể xưng bệ hạ
""Bệ hạ! Đây là lời phế phủ của thần!" Thúc Tôn Thông dập đầu liên hồi:"Được rồi, đứng lên đi
" Lưu Trường phất tay cho ông ta đứng lên:" Quả nhân nắm triều chính, chỉ sợ thiên hạ nhiều người sợ hãi, ta biết Thúc Tôn công nhiều môn sinh, nếu có thể vỗ về lòng thiên hạ, quả nhân sẽ rất vui mừng
""Bệ hạ yên tâm, thần làm ngay
" Thúc Tôn Thông hành lễ mấy lượt mới cẩn thận rời đi:Lưu Trường không nhịn được cười lớn, bảo sao a phụ thích Thúc Tôn Thông, người này đúng là không tệ
Có cận thị đi vào nhắc:" Đại vương có đi dự tiệc không ạ?""Đi chứ!"Bữa tiệc này do Lưu Doanh tổ chức, đại khái là ăn mừng Lưu Trường mưu phản
Khi Lưu Trường tới nơi thì mọi người cũng gần tới đủ rồi, Lưu Doanh thấy y vội vàng đứng dậy vẫy tay, muốn y ngồi ở thượng vị
Lưu Trường đi thẳng tới chỗ Lữ hậu ngồi xuống bên cạnh
Lưu Doanh mặt mày hồng hào, mấy ngày qua sống rất dễ chịu, chẳng qua Lữ hậu ở đây, hắn không dám nói nhiều
Lưu Trường vừa ngồi xuống, Lữ hậu liền hỏi gấp:" Mấy ngày qua xử lý tấu biểu ra sao, có chuyện gì lớn không?""Chẳng có chuyện gì lớn, Chu Bột đi đánh người Hồ rồi, nghe nói trận đầu chém tướng đối phương, người Hồ sợ hãi chạy tứ tán
Chu Bột thật lợi hại, kiểu gì cũng đánh được, làm quốc tướng cho Như Ý thật phí
" Thấy Lữ hậu còn muốn hỏi, Lưu Trường nói:" A mẫu, những chuyện này giao cho con, người đừng lo, nước Đường con còn quản được, huống hồ Đại Hán
"Lữ hậu liếc y một cái, hỏi:" Bao giờ Trương Thương tới Trường An?""Hả, sao a mẫu biết
""Con có thể ngồi ở Tuyên Thất Điện ba ngày đã ngoài dự liệu của ta rồi
""Chuyện nước Đường do Vương Lăng lo liệu là đủ, dù sao người có thể làm quốc tướng nhiều lắm
Trương Thương thì phải đưa tới, bên này thiếu người như ông ấy
Thôi, thôi, không nói mấy chuyện này nữa, hôm nay là gia yến, chuyện khác để sau
"Lữ hậu không nói nữa, mọi người cùng ăn uống, Lưu Trường ăn ngấu ăn nghiến, tới thịt của An cũng cướp, làm An khóc toáng lên, y lại cười ha hả, nói nhường thịt cho cha là hiếu đạo, Lữ hậu tức giận thiếu chút nữa là ra tay
Đại khái là nhận ra mình ở đây trừ Lưu Trường ra, ai cũng gò bó, Lữ hậu liền chuẩn bị dẫn An về Trường Lạc cung, trước khi đi bà còn chuyên môn nói với Lưu Trường:" Trường, ta nghe nói con trọng dụng Thúc Tôn Thông, còn thưởng tước vị cho ông ta
Làm quân chủ, không được dựa vào yêu ghét để thưởng phạt quần thần
""Con phải công chính, có công thì phải thưởng, có tội không được xá miễn, không được vì yêu ghét của bạn thân mà quyết định đại sự
""Thúc Tôn Thông tâng bốc con tới mấy cũng là vì có dụng tâm khác, không nên tùy ý ban thưởng
Dù là kẻ thù của con cũng không nên nổi giận, học chuyện của a phụ con và Ung Xỉ!""A mẫu yên tâm, con không phải loại người mượn chuyện công báo thù tư
" Lưu Trường thề thốt:Lữ hậu đi rồi, không khí bữa tiệc hiển nhiên thoải mái hơn, Tào hoàng hậu ngồi bên Lưu Doanh, vẻ mặt hơi phiền muộn
Lưu Trường cười nói:" Đại tỷ, phải quản giáo huynh trưởng đấy, nay huynh ấy không bận quốc sự nữa, phải trông cho kỹ, sợ huynh ấy không biết khắc chế
"Tào hoàng hậu bấy giờ mới cười:" Trường
Đại vương yên tâm!""Đại vương gì chứ, gọi Trường đệ nghe vừa tai hơn
""Được!""Nào, Tường, qua đây!"Lưu Trường bế Lưu Tường vào lòng, xoa đầu nó, biến cố thời gian trước làm thằng nhóc này sợ hãi, vốn là đứa rất nghịch, đột nhiên trở nên trầm mặc, không dám nói
Lưu Trường rất có thủ đoạn đối phó với trẻ con, đùa mới nó một lúc, nó nói nhỏ: "Trọng phụ, có giáp sĩ hung dữ với cháu
""Hả? Ai dám hung dữ với do tử của ta? Mai ta dẫn cháu đi quanh hoàng cung một vòng, cháu chỉ ra là ai, ta đánh vỡ đầu hắn
"Có lẽ trọng phụ cao lớn đem lại cảm giác an toàn, Lưu Tường gật mạnh đầu
"Tường, cháu không phải sợ, nơi này có trọng phụ, không ai bắt nạt được cháu, nếu có, cứ tới nói với trọng phụ
Nhìn thấy cánh tay của trọng phụ không? Tới giờ chưa ai đỡ được một đấm đâu
"Lưu Trường gồng tay khoe cơ bắp, để Lưu Tường du trên cánh tay mình nhấc nó lên, Lưu Trường vui vẻ hét ầm ĩ
Tào hoàng hậu nhìn cảnh đó mỉm cười
Cái gì chưa nói, Lưu Trường rất sủng ái đứa do tử này, còn thường than vãn An không giống y như Tường
Mỗi lần ra ngoài đều không quên mua quà cho Lưu Tường, Lưu Tường cũng rất thích trọng phụ
Nghiêm khắc mà nói, đám nhóc nhà các chư hầu đều thích trọng phụ này, vì trọng phụ rất vui, biết kể chuyện, nghe chúng nói, còn ra mặt cho chúng
Bao gồm cả tiểu nhi tử nhà Tứ ca cũng thường viết thư cho Lưu Trường, Lưu Trường đã tặng nó một con chó săn, thằng nhóc mừng chết thôi
Sau đó những đứa khác biết chuyện bắt đầu điên cuồng viết thư cho Lưu Trường xin quà
Rõ ràng Lưu Phì nhiều tuổi nhất, nhưng đám do tử lại gọi Lưu Trường là đại trọng phụ, chắc vì trong mắt chúng Lưu Trường vừa cao vừa lớn, ý nghĩa nào đó mà nói là trọng phụ to nhất
Còn mấy đứa nhi tử khác của Lưu Doanh thì lại không thân với Lưu Trường, chủ yếu vì mẹ đẻ bọn chúng luôn cố ý lấy lòng Lưu Trường, mới mượn con mình liên lạc với ý, mong dựa vào thế lực của y leo lên
Mà Lưu Trường thì ghét loại hành vi này, cho nên không thân cận
Lưu Trường và Lưu Doanh chẳng mấy chốc uống say tít, đỡ nhau ca hát, loạng choạng rời đi, nói cái gì mà muốn dạo vườn mua vui