Khi người trong địa điện gần đi hết, Tào Xu mới tới bên Tào hoàng hậu: "Đại tỷ
"Tào hoàng hậu không nhìn muội muội phản ứng lãnh đạm
"Đại tỷ, muội làm sai điều gì, sao tỷ đối xử với muội như thế?""Muội không làm sai chuyện gì hết
"Tào Xu không hiểu được, nàng chân thành nói:" Khi muội còn nhỏ, tỷ thường dẫn muội đi chơi
Muội muốn gì, tỷ đều nghĩ cách kiếm cho muội
A phụ ở ngoài, a mẫu bận việc nhà, tỷ làm cơm cho muội, giặt quần áo cho muội, chưa từng để muội chịu khổ
""Nay a phụ a mẫu đều không còn nữa, huynh trưởng ra ngoài làm quan, ở đây muội chỉ còn một máu mủ thân thích, vì sao tỷ lại đối xử với muội như thế?"Tào hoàng hậu bấy giờ mới quay sang, giọng bình tĩnh:" Vì ta là hoàng hậu, muội là thê tử của chư hầu cường đại nhất, vậy thôi
""Trọng phụ, từ hôm nay trở đi trọng phụ không đảm nhận quốc tướng nữa
" Lưu Trường nhìn Trần Bình ngồi trước mặt mình, nói dứt khoát:Trần Bình mở tỏ mắt, sao tân đế chấp chính chuyện đầu tiên lại bãi miễn ta? Bao năm qua lão phu vì ngươi mà gánh không ít tội
Xưa nay Đường vương công chính, chưa từng vì yêu ghét ảnh hưởng tới phán đoán đưa ra quyết định lớn nhất từ khi chấp chính, bãi miễn Trần Bình
Trần Bình hít sau một hơi:" Vâng
""Trọng phụ đừng quá tức giận, quả nhân làm vậy không phải vì tình riêng, Trương tướng chuẩn bị tới, quả nhân phải dọn vị trí cho ông ấy, nên đành bãi miễn trọng phụ
""Đa tạ đại vương, đại vương nói thế thần đúng là không còn quá tức giận nữa rồi
Nếu vậy thần cáo lão hồi hương, mong đại vương bảo trọng
" Trần Bình đứng dậy muốn hành lễ cáo biệt:Lưu Trường kéo ông ta ngồi xuống:" Không phải, thiên hạ này còn cần trọng phụ, trọng phụ không đi được
""Vậy đại vương rốt cuộc muốn thần làm gì?"Trần Bình lúc này trong lòng giận lắm, mấy năm qua dù không nói rõ, nhưng ông ta giúp Lưu Trường không phải ít, vậy mà tên này nắm đại quyền trong tay xong bãi miễn mình luôn
Thế nào là thỏ chết chó vào nồi? Hiền nhiên là thế này đây
Lưu Trường tủm tỉm cười kéo tay ông ta, tha thiết nói:" Trọng phụ, vị trí cửu khanh trước đó bãi miễn ba người, trong đó thiếu phủ thực sự không tìm được ai đảm nhận, đành nhờ trọng phụ
"Cái gọi là thiếu phủ, có thể lý giải là quản gia của thiên tử, quản lý tài sản hoàng thất và sự vụ cuộc sống, vị trí này không thể nói là không trọng yếu, nhưng so với quốc tướng thì không là gì
Tướng quyền lúc này không phải như đời sau, nói cơ bản nhất đi, thiên tử phê duyệt tấu chương xong, tướng quốc sẽ xem qua có nên làm không, nếu thấy không nên, có thể trực tiếp phản bản, trả lại cho thiên tử
Trong tam công cửu khanh, cửu khanh giống như chúc quan của quốc tướng, chuyện gì cũng cần quốc tướng phụ trách, quyền lực cực lớn
Như Tào Tham, dám đánh thiên sứ, mắng Lưu Doanh, không phải không có lý của nó
Như Tiêu Hà, ông ta dám ngang nhiên chống đối Lư Bang, Lưu Bang phải nhịn, khi không nhịn được nữa mới cho vào đình úy ba ngày
Có điều đấy là với uy vọng cực lớn của Lưu Bang mới làm được, đổi lại Lưu Doanh làm tới làm thì thành chuyện lớn rồi
Từ quốc tướng tới thiếu phủ, sắc mặt Trần Bình khó coi
Lưu Trường lần nữa ấn Trần Bình xuống, nói nhỏ:" Quả nhân tìm sẵn chúc quan cho trọng phụ rồi
Đệ đệ của Trương Bất Nghi ở đất Lưu, rồi Triều Thác ở nước Đường, Trần Mãi, nhi tử của trọng phụ
""Ngoài ra còn có nhiều tài tuấn trẻ tuổi nữa
Nước Đường có người trẻ tuổi, phụ thân hắn từng làm cường đạo, bởi thế bị phái tới nước Đường
Nhưng hắn phấn đấu vươn lên, còn trẻ mà đã làm chúc lại cho đình úy
Quả nhân đã hạ lệnh cho các nơi tiến cử người trẻ tuổi như vậy, để họ tới làm chúc quan cho trọng phụ
"Trần Bình nheo mắt:" Đại vương muốn cải biến thiếu phủ sao?""Đúng thế, sau này thiếu phủ có năng lực giúp thiên tử xử lý tấu biểu
Đại sự thiên hạ phó thác toàn bộ cho trọng phụ, dù quốc tướng cũng không thể can dự
Thiếu phủ vốn làm việc trong cung, vừa vặn đưa tấu biểu tới đó, thiếu phủ chỉnh lý, quyết sách, trọng phụ chỉ cần báo cho quả nhân là được
"Trần Bình hiểu rồi:" Đại vương vì không muốn xử lý chính vụ mà tốn công thật
"Lưu Trường hắng giọng:" Quả nhân không phải sợ việc, chỉ là đại thần hiện nay đa phần tuổi cao, nếu không nhanh chóng bồi dưỡng ra người nối nghiệp, chỉ sợ sau này không có ai để dùng nữa
Quả nhân vì muốn mau chóng bồi dưỡng ra một nhóm người trẻ tuổi có thể làm việc lớn, dùng làm dự bị
"Nếu dựa theo cách nói của Lưu Trường thì vị trí thiếu phủ đúng là vô cùng trọng yếu, thậm chí phải là người thiên tử tin tưởng nhất đảm nhiệm
Trần Bình có chút hồ nghi nhìn Lưu Trường:" Đại vương tin thần vậy sao, vị trí này chẳng lẽ không nên giao cho Trương tướng hoặc Loan Bố?""Không, phải là trọng phụ, cả triều đường, kỳ thực quả nhân tin tưởng nhất chính là trọng phụ
""Ồ, vì sao?""Vì trọng phụ là người thông minh nhất mà quả nhân biết, chỉ có kẻ ngu xuẩn mới nghĩ cách làm sao lừa quả nhân, mưu lợi cho mình
Trọng phụ không làm thế, trọng phụ có tầm nhìn, giao quốc sự cho trọng phụ, đám gian tặc trong thiên hạ không qua mắt được trọng phụ
Trọng phụ, quả nhân giao quốc sự cho trọng phụ, trọng phụ có giúp quả nhân không?" Lưu Trường nhìn Trần Bình rất chân thành:"Đại vương đề cao thần rồi, thần không có tài năng như thế
" Trần Bình khiêm tốn một câu, đợi Lưu Trường cuống lên mới kiêu ngạo nói:" Nếu đại vương đã khẩn thiết như vậy, sao thần không giúp cho được
""Ha ha ha! Tốt, thực sự quá tốt rồi! Trọng phụ yên tâm, đợi trọng phụ chết, quả nhân nhất định sẽ chọn cho trọng phụ một thụy hiệu tốt nhất
"Trần Bình sầm mặt:" Làm phiền đại vương rồi, thần đi tiếp nhận thiếu phủ đây
"Lưu Trường làm việc không lề mề như Lưu Doanh, y nghĩ gì là làm nấy, không do dự
Chuyện thiếu phủ y mới nghĩ ra gần đây, thực sự không chịu nổi phê duyệt tấu biểu, nên muốn lựa chọn một đám tâm phúc tới giúp mình, càng trẻ càng tốt, địa vị không cao, quyền lực lại lớn, chỉ nghe mình
Khi cần thì phải ra ngoài làm quan, lúc cần giúp mình xử lý quốc sự, quá tốt
Một là mình bớt khổ, hai là tránh trọng quyền rơi vào tay quần thần
Ngày hôm sau mở triều nghị, Lưu Doanh không thèm tới luôn, chỉ có Lưu Trường, y cũng chẳng kỵ húy gì, ngồi vào vị trí Lưu Doanh
Quần thần cúi đầu, không dám nói
"Quả nhân chuẩn bị phế trừ pháp lệnh ra vào quan, sau này bách tính thiên hạ có thể tự do tới các vùng, quần thần thấy sao?""Đại vương!" Lưu Kính đứng dậy, nghiêm mặt nói:" Nếu như thế các nơi không thể phòng ngừa đạo tặc, hộ tịch hỗn loạn
""Thối lắm, ra vào thành tốn nửa canh giờ, nước Đường ta sớm phế trừ rồi, có thấy nơi nào hỗn loạn đâu
""Các ngươi luôn mồm nói để dân nghỉ ngơi, biết nghỉ ngơi là gì không? Không phải là không phát động lao dịch, để người dân ở nhà không làm gì hết, mà là để người dân thấy thoải mái tự do
Nước Tần luật pháp hà khắc, cái gì cũng muốn quản, nay bách tính không được rời nơi ở, đề phòng đạo tặc à? Vậy đình trưởng Đại Hán làm cái gì?Lưu Trường phất tay:" Chuyện này cứ quyết định như thế đi
Còn nữa, quả nhân quyết định giảm phú thuế, miễn nửa điền tô
"Tức thì không chỉ có một đại thần kêu lên:" Đại vương, quốc khố không có bao nhiêu lương thực làm sao giảm được?""Sao hả? Nay Hung Nô mới bại thời gian ngắn không uy hiếp được Đại Hán, giảm thuế thì sao, ngươi đói à? Ngươi xuống địa phương chưa? Con chó già này!""Trừ nước Đường ra, ngươi biết bao nhiêu người bị đói không? Để bách tính bị đói, quốc khố có chất cao như núi cũng có ích gì? Đợi Trần Thắng Ngô Quảng tới cướp à?""Đám lão thất phu chó đẻ các ngươi, có biết Khoái Thông chết thế nào không?" Lưu Trường rống lên:Tích tắc đó, quần thần nhớ lại nỗi sợ hãi bị Cao hoàng đế chi phối, theo Lưu Doanh lâu rồi, bọn họ quên mất từng có hoàng đế ra tay ngay trên triều
So với Lưu Bang, Lưu Trường đã khắc chế lắm rồi, ít nhất y không đánh, chỉ chửi tục luôn mồm
Sử quan run rẩy không biết phải ghi chép ra sao
- Giải thích, cái Lưu Trường lập ra gọi nội các, tiểu triều đình, có vài hoàng đế làm thứ này, đáng kể nhất là của Hán Vũ Đế và Càn Long
Hết giải thích