Hai người nói chuyện rất lâu, Trương Thương lại không nhắc tới chuyện mưu phản dù chỉ một lời, nhìn mấy người phía dưới:" Đại vương muốn thần mang họ tới, không biết có dụng ý gì?""Quả nhân ắt trọng dụng
"Mấy người trẻ tuổi này đều là nhân tài ưu tú Lưu Trường chuyên môn mang từ nước Đường tới, trừ Triều Thác và Trần Mãi, Lưu Trường không quen mấy người kia lắm
Trương Thương giới thiệu từng người một
"Đây là Viên Áng, là người cương chính, có tài, làm viên lại ở nước Đường, chính tích tốt
"Lưu Trường gật gù:" Ta nghe nói tới ngươi rồi, mang thân có tội, lập nên được công huân như ngày nay, khá lắm
"Viên Áng vội bái lạy, người này trông rất nghiêm nghị, có phong phạm của Chu Xương, Tuyên Nghĩa
Mặc dù Lưu Trường không thích loại đại thần này, nhưng không thể không có họ, nếu trong triều toàn loại gian tặc như Trần Bình thì có mà nát hết
Sở dĩ Lưu Trường biết người trẻ tuổi này quá khứ cầm mẫn của hắn, a phụ hắn là cường đạo, bị đưa tới nước Đường, là nhi tử của cường đạo, hắn chăm chỉ đọc sách, cần cù hiếu học, cuối cùng thành công làm viên lại nước Đường
Hắn làm việc xuất sắc, làm người cương chính, nhiều lần dâng thư trình bày hay dở ở địa phương, bởi thế lọt vào mắt xanh của Trương Thương
Triều Thác rất kích động, miệng cười suốt:" Nghe nói đại vương rốt cuộc hạ quyết tâm, trừ Trương Bất Nghi ra thì ai cũng vui sướng chúc mừng đại vương
Đại vương đáng lẽ sớm ngồi lên đệ vị rồi, khắp thiên hạ chỉ có đại vương có tư cách này
"Tên phản tặc này khác Trương Bất Nghi, tuy chưa tham dự nhiều, nhưng vẫn cảm thấy tâm nguyện nhiều năm thành hiện thực, cực kỳ vui vẻ
"Sao Trương Bất Nghi không vui?" Lưu Trường thắc mắc:Triều Thác nghe Triệu Bình kể, nén cười nói: "À
Đại vương, hắn khác gì châm lửa đốt bếp, nấu cơm nước mấy năm, kết quả sơ ý một chút mà không ăn được
""Ha ha ha
" Lưu Trường vui vẻ cười to, có thể tưởng tượng ra cái tên thích mưu phản đó rốt cuộc không được tham dự thì thất vọng thế nào:Viên Áng thì khó chịu liếc Triều Thác:" Tiểu nhân siểm nịnh
"Triều Thác và Viên Áng như định sẵn sinh ra đã không hợp, suốt dọc đường đi, hai người nhiều lần tranh cãi
Triều Thác không ngờ rằng sẽ có một ngày mình lại ghét một người hơn cả Giả Nghị, mà Viên Áng lại làm được điều ấy
Cả hai đều rất cương, khác là, sắc thái Nho gia trên người Viên Áng đạm hơn Giả Nhị, bới móc Triều Thác đủ điều, hai người cực kỳ không hợp nhau
Từ khi gặp Viên Áng, Triều Thác thấy Giả Nghị vừa mắt hơn nhiều
Lưu Trường thì chẳng quan tâm tới chút mâu thuẫn giữ họ, giao thẳng cho Trần Bình làm trợ thủ
Trần Bình đối xử với họ rất công bằng, dù là nhi tử Trần Mãi cũng đối xử giống người khác
Công việc của Trần Bình nhẹ nhàng hơn nhiều
Khi Lưu Trường chuẩn bị cùng Trương Thương đi khắp nơi khảo sát thì ba vị chư hầu khác mãi cũng tới nơi
Ngô vương, Trường Sa vương, Giao Đông vương
Điều này làm Lưu Trường rất đau lòng, vì Trương tướng chỉ có thể đi một mình, sư phụ tuổi cao như thế, một mình khảo sát, vất vả lắm
"Trường đệ!" Lưu Hằng mặt rất bình tĩnh:Lưu Trường đi tới nắm tay hắn:" Đệ nghe chuyện Tứ ca làm ở nước Ngô rồi, thật lợi hại, đệ phải trải qua nhiều trận huyết chiến mới đẩy lui được Hung Nô, thu phục hai quận
Huynh chỉ vài lời đã khiến Mân Việt vương hiến nước làm quần, đệ kém xa
"Lưu Hằng lắc đầu:" Mân Việt khác Hung Nô, huống hồ mới đầu chỉ định để Mân Việt ngả theo, không ngờ Mân Việt vương hiến nước
"Chuyện này làm Lưu Hằng đau đầu, hắn không muốn thôn tính Mân Việt, định dùng Mân Việt làm trung gian với Nam Việt, lấy Mân Việt đả kích Nam Việt, kết quả mình làm người tốt quá đà, Mân Việt vương hiến nước luôn, nói thế nào cũng không chịu làm vương nữa
""Trường đệ
" Lưu Hữu rụt rè nói:"Huynh trưởng trước đó vì cứu đệ thiếu chút nữa mưu phản, đệ rất vui
" Lưu Trường hàn huyên với Lưu Hữu rất lâu mới nhìn sang đứa đệ đệ khó bảo:"Thất ca
"Giao Đông vương Lưu Kiến hành lễ, thằng nhãi này trưởng thành không ít, Lưu Trường vò đầu hắn, hắn chỉ ngời ngớ ngẩn không phản kháng
Khi còn nhỏ hắn không thích vị ca ca suốt ngày bắt nạt mình này, nhưng lớn dần, hắn cũng ngoan ngoãn hơn, không như vị đại vương nào đó, chết không đổi, ngoan cố không chịu giáo hóa
""Thằng nhãi này, không hiểu quốc sự thì đừng xen vào, ngươi biết bao nhiêu người đàn hặc ngươi không?" Lưu Trường nghiêm mặt mắng hắn:Lưu Kiến cúi đầu:" Huynh trưởng, đệ chỉ muốn làm chút việc
""Ngươi tuổi này thì làm được gì, không gây thêm loạn là tốt rồi!"Mọi người ngồi xuống, Lưu Hằng ngạc nhiên hỏi:" Các chư hầu khác đâu, sao không có mặt
""Đừng nhắc nữa, đi chơi cả rồi, bọn họ bị tên hôn quân Như Ý làm hư rồi
" Lưu Trường lắc đầu thở dài:Lưu Kiến vội hỏi:" Thất ca mưu phản thật à?""Con mẹ nó ta đã tiếp kiến ngươi ở Tuyên Thất Điện rồi, ngươi nói ta có mưu phản không?""Vậy khi nào Thất ca đăng cơ?""Khi nào Nhị ca ngươi chết
"Lưu Kiến tức thì không dám hỏi nữa, bĩu môi làu bàu
Lưu Hằng nhìn quanh:" Trường đệ, nay khác trước rồi, chuyện hộ vệ trong điện nên để cả Nam quân và sĩ tốt nước Đường cùng đảm nhận
Đừng xem nhẹ, đệ tuy dũng mãnh, nhưng không phòng được ám tiễn
""Đệ biết, sau này mọi người nhớ đệ thì tới triều đường, không nhớ thì yên tâm phát triển, đệ không ép mọi người tới triều kiến
Có thời gian đi đường không bằng dùng phát triển trong nước
Sau này thiên hạ do đệ định đoạt
""Đệ có rất nhiều ý tưởng muốn thi hành ở các nước, mọi người phải giúp đệ
""Tứ ca, nếu bảo huynh thu phục Nam Việt, huynh cần bao nhiêu quân?"Khi tất cả chư hầu vương của Đại Hán tụ tập với nhau, khung cảnh hơn loạn
Có nghiêm mặt đóng Chu Xương, có một người chiếm ba chỗ, có tên nhóc bị ép xuống cuối cùng, có người nghĩ không thông muốn tỉ thí với Lưu Trường, có người ôn hòa khuyên do tử cưới thêm thiếp, có xấu hổ nghe trọng phụ bảo mình cưới thêm thiếp, có người khóc lóc nước mình nghèo, có người hỏi có ai muốn mượn quốc tướng không, có người người uống say ca hát
Đúng là quần ma loạn vũ
Đối với chuyện Lưu Trường mưu phản, ý kiến các chư hầu thống nhất kinh người, làm nhanh chút
Trong đó bao gồm Hán Nhị Tế không muốn tiết lo danh tính
Lưu Trường bị đám huynh đệ chuốc rượu, chẳng mấy chốc mà say
"Hôm nay hiền vương thiên hạ tụ tập, đúng là thịnh hội, a phụ sáng nghiệp mới thành đã đi, nay thiên hạ rơi vào tay những hiền vương đáng tin cậy chúng ta
Quả nhân nói trước, chúng ta phải phát huy ý chí của a phụ, dốc toàn lực
""Quả nhân nói trước, không ai được dấu tài
Tứ ca, nhất là huynh, đệ biết huynh rất lợi hại, nhưng huynh không muốn biểu hiện, sợ cái này sợ cái kia, giờ đệ nắm quyền rồi, huynh muốn gì cứ làm đi, quần thần kẻ nào dám phản đối cứ giết rồi nói với đệ một tiếng
""Nam Việt, Mân Việt đều không đáng nói, huynh thoải mái tích trữ lương thực, triệu tập quân đội, huynh có phát triển nước Ngô giàu hơn triều đình cũng chẳng sao
"Lưu Trường say khướt khóa vai Lưu Hằng, Lưu Hằng thiếu chút nữa bị đè bẹp, tốn sức lắm mới đỡ được thằng nhãi này:" Ta biết, ta biết
""Lục ca, Dĩnh Khách, lại đây
"Lưu Trường vẫy tay gọi hai người đó tới bên cạnh, dặn:" Chuyện ở phía nam, quả nhân phó thác cho Tứ ca rồi, năng lực hai người không như Tứ ca, chuyện đối ngoại tác chiến không được tự ý quyết định, cứ yên tâm phát triển
Tứ ca mà dùng binh thì phải giúp huynh ấy
""Còn ngươi nữa Tương, ngươi làm việc lo trước sợ sau sao mà được? Với vị trí nước Tề, muốn giàu có khó gì đâu, lần sau quả nhân gặp ngươi nếu sản lượng lương thực không hơn bây giờ, ta treo ngươi lên đánh, nghe rõ chưa?"Lưu Tương vội vâng dạ