Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 409 - Chương 409: Đường Vương Nâng Đỉnh(1)

Chương 409: Đường vương nâng đỉnh(1)

Lưu Trường chỉ điểm các chư hầu một phen, bảo họ thoải mái mà làm đi, đừng kiêng kỵ triều đường, đồng thời cho họ mục tiêu mới, trừ Triệu vương Như Ý

Lưu Như Ý nhìn Lưu Trường căn dặn từng chư hầu, hắn đầu tiên là khinh bỉ, chẳng qua là thằng nhãi thôi, sau đó lại tức giận, bằng vào cái gì bỏ qua ta? Tiếp đó thấy áy náy, vì sao chỉ nước Triệu yếu kém

Tiếp đó hắn bình tĩnh, thằng nhãi này đang gây áp lực cho mình

Cuối cùng hắn lại phẫn nộ, không đúng, thằng nhãi này coi thường mình

Nói ra Lưu Trường nắm quyền, các chư hầu vương giảm không ít cố kỵ, Lưu Doanh cũng tín nhiệm bọn họ, nhưng bên cạnh còn có Lữ hậu, phía dưới còn có quần thần, đám này chăm chăm theo dõi nhất cử nhất động của các chư hầu, tìm mọi cách áp chế

Lưu Trường thì khác, các chư hầu vương như quay về thời Lưu Bang, lúc đó các chư hầu trong họ phóng tay mà làm, một mặt vì những người đó là nhi tử hoặc huynh đệ của Lưu Bang, mặt khác Lưu Bang tự tin áp chế được các chư hầu

Lưu Trường cũng vậy, có sức không đánh người ngoài mà đóng cửa đánh người mình là cái thứ gì?Kích động nhất trong các chư hầu có lẽ là Yên vương Lưu Tị, hắn cùng Lưu Trường choàng vai bá cổ, vui sướng vô cùng:" Đại vương, ta muốn làm rất nhiều việc, nhưng trong nước kéo chân, trên triều toàn kẻ không tín nhiệm, lần này ta có thể yên tâm liều mình với người Hồ rồi

Đại vương, sao mãi mới chịu tạo phản?"Lưu Trường trịnh trọng nói với hắn:" Cứ lớn gan mà làm, cần gì nói với ta

"Các chư hầu khác đại khái cũng nghĩ giống Lưu Tị, nhưng bọn họ không dám nói, dù sao Lưu Tị chưa từng sống cùng với Lữ hậu, chưa biết sự khủng bố đó

Đám huynh đệ tiệc tùng tới nửa đêm mới đi

Khi Lưu Trường chuẩn bị nghỉ ngơi thì Trần Bình tới tìm

"Trần hầu, nửa đêm không nghỉ mà tới chỗ quả nhân?"Chỉ vài chục ngày ngắn ngủi, Trần Bình đã không cách nào giữ sự bình tĩnh vốn có, may là tính ông ta hướng nội, chứ phải người khác đã chửi um lên rồi

"Đại vương, thần xử lý xong công việc hôm nay, muốn tới báo cáo

""Ha ha ha, trọng phụ đi cùng quả nhân, chúng ta vừa đi vừa nói

"Hai người đi dạo trong hoàng cung, các cận thị theo sát

Trần Bình nói tới tấu biểu phê duyệt, trả lời hôm nay, nói tới tình thế địa phương, Lưu Trường chăm chú lắng nghe

""Trọng phụ thời gian qua vất vả rồi, quả nhân bất đắc dĩ mới làm thế, bên cạnh a phụ có Tiêu tướng, nhưng bên quả nhân chỉ có trọng phụ

Trương tướng có năng lực, nhưng không chịu dốc toàn lực, trọng phụ xem, ông ấy mới tới đã vội ra ngoài, nói khảo sát gì đó, thực ra đi tìm quả phụ các nơi

""Quả nhân nhất định sẽ bồi thường cho trọng phụ, quần thần trong triều luôn miệng nói trung thành với quả nhân, nhưng không kẻ nào giúp quả nhân chia sẻ ưu lo

Trọng phụ thì khác, chưa từng cung kính hay lấy lòng quả nhân, nhưng lại giúp quả nhân nhiều nhất

"Trần Bình bình thản nói:" Đại vương muốn mua chuộc lòng thần thì nên nhỏ vài giọt nước mắt, có lẽ thần sẽ cảm động một chút

""Ha ha ha, quả nhân chưa bao giờ làm việc vô dụng, nếu trọng phụ dễ mua chuộc thế thì a phụ cũng không luôn mang theo bên cạnh rồi

""Vậy đại vương vì sao đột nhiên nói những lời này với thần?""Ta muốn nói với trọng phụ, ân oán trước kia giữ chúng ta bỏ qua, ta không truy cứu tội của trọng phụ nữa

" Lưu Trường mỉm cười nói:Trần Bình nheo mắt:" Té ra đại vương vẫn nghi thần

""Chuyện này không quan trọng nữa

Quả nhân luôn thấy chuyện đệ bát phu nhân quá trùng hợp, mưu hại xong cả tông tộc bị giết, quá sạch sẽ

Sạch sẽ tới mức người ta hoài nghi

Mới đầu ta nghi Tào hoàng hậu

"Lưu Trường nhìn vấn đề sâu hơn Tài Xu: "Nhưng về sau ta nhận ra, Tào hoàng hậu cố ý lạnh nhạt với Xu, lo thế lực Tào gia quá mạnh khiến Xu mất ân sủng của a mẫu

Tào hoàng hậu là người thông minh nhưng không ác độc, a phụ ta sẽ không nhìn lầm người

Ta không tin đệ bát phu nhân có lá gan đó

""Cho nên đại vương hoài nghi thần xúi bẩy phía sau

""Không quan trọng là trọng phụ cũng tốt, không cũng tốt, quả nhân xá miễn rồi, thiên hạ này cần Lưu Trường ta, cũng cần trọng phụ

" Lưu Trường vỗ vai ông ta sải bước mà đi:Trần Bình nhìn bóng lưng Lưu Trường, mặt cũng xuất hiện nụ cười, đi nhanh theo sau

Ngày tế tự rốt cuộc cũng tới, trời quang mây tạnh

Ngoài Trường Tín điện, giáp sĩ trấn thủ bốn phía xung quanh, các đại thần mặc triều phục trang trọng đứng hai bên

Các chư hầu đứng trên cùng, mặc miện phục, uy vũ bất phàm

Nhạc sư tấu nhạc, tế tự chính thức bắt đầu, Thúc Tôn Thông phụ trách tế tự này, cùng với tiếng trống như sấm rền, Lưu Doanh bước ra, Lưu Trường theo bên cạnh, tuy y đi sau nhưng thu hút tất cả ánh mắt

Lúc này Lưu Trường chỉ mặc vương phục, nhưng vì người mặc khác, nên khí thế còn hơn Lưu Doanh

Thúc Tôn Thông sai người giết súc sinh tuyên đọc nội dung tế tự, tất cả mọi người cúi đầu

Tám vị giáp sĩ hô lớn, từng bước đi về phía Trường Tín Điện, bọn họ đan vác chính là đỉnh thiên tử, cực kỳ to lớn

Giáp sĩ phụ trách vác đỉnh rất tráng kiện, dù vậy họ vẫn đi rất chậm, trán không ngừng có mồ hôi chảy xuống, tiến lên từng bước

"Mọi người đều chờ đợi, chỉ có Lưu Trường xem thường cười to:" Đi chậm như thế thì bao giờ mới tế tự được?"Không đợi mọi người kịp phản ứng, Lưu Trường bước nhanh về phía đám giáp sĩ, Thúc Tôn Thông cả kinh, muốn nói gì lại không dám

Lưu Trường tới trước mặt đám giáp sĩ, bọn họ gian nan đặt đỉnh xuống, thở hồng hộc, y phất tay bảo họ tránh ra

Mấy giáp sĩ nhìn nhau:" Đại vương, đỉnh này rất nặng, không phải sức người

""Tránh ra

"Lưu Trường quát to, mấy giáp sĩ vội nhường vị trí

Tức thì bất kể là chư hầu hay quần thần, giáp sĩ phía dưới đều vươn đầu nhìn, bọn họ biết Lưu Trường muốn làm gì, quần thần xôn xao bàn tán, Lưu An còn nhỏ, nghe một hồi tò mò nhìn bá phụ ở bên:" Tứ bá phụ, bọn họ vì sao nói là Tần Vũ vương, Tần Vũ vương là ai?"Lưu Hằng sầm mặt hỏi:" Là kẻ nào nói

"Lưu An ngoan ngoãn chỉ một người trong đám quần thần:" Chính người kia

"Lưu Hằng lạnh lùng nhìn vị đại thần đó rất lâu rồi quay sang Lưu Trường

Lưu Trường lúc này nhìn đỉnh lớn:" Không tệ, cái đỉnh này không tệ, sau này vừa vặn làm đỉnh của quả nhân, sau này ném vài con dê vào cũng chín được

"Nói rồi cúi xuống sẵn tay áo, dùng lưng đỡ đỉnh

"A !" Lưu Trường rống lớn, chiếc đỉnh từ từ nâng lên, Lưu Trường đặt lên vai mình, không ngừng dồn sức, gương mặt trở nên dữ tợn

Cánh tay y càng lúc càng to, áo trên như không thể bọc nổi tay, trán nổi gân xanh, toàn thần run rẩy, mặt đỏ bừng bừng

Đỉnh bị nâng lên, mấy giáp sĩ sau lưng kinh hoàng lùi lại mấy bước

Lưu Trường đứng thẳng người, đỉnh đè sát lên người y, cứ thế bị y nâng lên

Đám nhạc sư nhìn toái choáng váng, thộn mặt chốt lát thình lình nhớ ra, Đường vương phá trận nhạc cao vút mà phấn chấn lòng người được tấu lên

Dưới tiếng nhạc chủ đề là chính mình, Lưu Trường chỉ thấy toàn thân tràn trề sức lực, giáp sĩ cầm vũ khí đập vào đại thuẫn theo nhịp, phát ra những tiếng rầm rầm, khí thế này làm quần thần người há hốc mồm, người sợ tới suýt ngã xuống đất

Chư hầu vương sẵn sàng đi tới, cũng khiếp hãi nhìn Lưu Trường

Đây là thứ sức mạnh khủng khiếp gì chứ?Lưu Trường vác đỉnh, từng bước đi lên nơi cao, mỗi bước chân đều vững vàng, thân hình cao lớn gần như bị chiếc đỉnh che khuất

Trong tiếng nhạc mỗi lúc một gấp gáp, Lưu Trường bước nhanh hơn, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, đám giáp sĩ theo sát sau

Tới nơi cao nhất Lưu Trường vận toàn lực gầm lên nâng cao đỉnh, mắt nhìn về phía quần thần, quần thần không ai dám đối diện, cúi đầu xuống

"Đại vương! Đặt xuống đi! Đặt xuống đi!" Thúc Tôn Thông kinh hãi hét lên:Lưu Trường từ từ hạ thấp người, cùng với tiếng động lớn, đỉnh đặt xuống đất, y hoạt động thân thể, hô giáp sĩ: "Lấy tế phẩm!"Ở nơi cao nhất, Lưu Trường cử hành tế tử, lớn tiếng nói: "Quả nhân lễ chí thành!! Đại Hán phải mưa thuận gió hòa!""Hô ! hô ! hô !"Giáp sĩ hô vang hết đợt này đến đợt khác, Lưu Trường ngạo nghễ đứng trước đỉnh cười lớn

Bình Luận (0)
Comment