Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 410 - Chương 410: Đường Vương Nâng Đỉnh(2)

Chương 410: Đường vương nâng đỉnh(2)

Khi tế tự kết thúc, đám thái y lệnh ở đây chạy ra, vây quanh Lưu Trường, không ngừng sờ người y mặt đầy lo lắng

"Đại vương không sao chứ ạ?"Đại vương có giơ được tay lên không?""Đại vương có đau đầu không?""Cút, cút xéo, quả nhân khỏe lắm! Các ngươi đều mong quả nhân có chuyện đúng không?!"Lưu Trường khó chịu đẩy bọn họ ra, nhưng đám thái y này nói thế nào cũng muốn bắt mạch cho y, mấy thái y luân phiên bắt mạch, vị tuổi cao suýt giật đứt râu, vậy mà không sao cả, có còn là con người không?Lưu Trường đi nhanh tới chỗ mấy huynh đệ, vênh váo hỏi:" Thế nào, điềm lành này được chứ, quả nhân nói mà, quả nhân không cần điềm lành gì hết, quả nhân chính là điềm lành!"Lưu Kiến cẩn thận bóp tay Lưu Trường:" Ca, chúng ta là huynh đệ ruột thịt chứ?""Làm sao?""Vì sao đệ không có sức lực như thế?""À, ngươi được nhặt về đấy

""A phụ! A phụ!" Lưu An là người vui vẻ nhất, nó nhảy cẫng lên:" A phụ lợi hại nhất!"Lưu Trường cười ha hả, bế Lưu An lên thơm vài cái

Mấy chư hầu khác còn chưa hết sợ, Lưu Doanh mắng:" Sao đệ lại làm cái chuyện như thế? Có biết Tần Vũ vương chết thế nào không?""Đệ chỉ biết Khoái Thông chết thế nào, còn Tần Vũ vương chết thế nào liên quan gì tới đệ?"Lưu Hằng, Lưu Khôi cũng rất tức giận, vì hành vi của Lưu Trường quá mạo hiểm, chỉ có Lưu Như Ý xoa cằm:" Bảo sao mà đệ chẳng làm việc giống người, té ra đệ không phải là con người

Đệ là Hạng Vũ phục sinh muốn báo thù Đại Hán à?""Quả nhân là Tần Vũ vương phục sinh thực hiện di nguyện

" Lưu Trường vênh váo đáp:Dọc đường đi mọi người đều đàm luận chuyện vừa rồi, Lưu Kiến hào hứng vô cùng:" Huynh trưởng không biết, lúc huynh nâng đỉnh lên, đệ thấy mấy đại thần mắt muốn lòi ra ngoài, còn có người sợ tới ngã oạch xuống đất luôn, ha ha ha

""Mọi người có thấy mặt Vũ Dương hầu không, đó mới gọi là sợ hãi, ngay cả ông ấy còn sợ thế, huống hồ là người khác?""Trọng phụ đúng là thần lực, trước kia cháu nghe chuyện Hạng Vũ nâng đỉnh còn không tin, hôm nay nhìn thấy trọng phụ như thế, cháu tin rồi

"Được mọi người tâng bốc, Lưu Trường cảm thấy phiêu phiêu

"Thế đã là cái gì, đừng nói là một cái đỉnh, dù chín cái ta cũng nâng lên được! Hạng Vũ là cái thá gì, hắn không gặp phải ta, nếu không ta ấn hắn xuống đất chơi rồi

""Thế à?""Đương nhiên

Á, a a mẫu

"Không khí hoan lạc tức thì biến mất, mọi người nhìn thấy thái hậu từ đối diện đi tới, mặt tái hết, cúi đầu im như thóc

Lưu Trường bất an cười nịnh:" Sao a mẫu lại tới

""À, ta nghe nói có thằng ngốc diễn trò ở đây, cho nên tới xem sao

""Cái, cái đó

""Các ngươi lui ra đi

"Thái hậu hạ lệnh một cái, các chư hầu vương khác liền biến mất tăm tích, không dám quay đầu lại một cái nào, Lữ hậu thì nhẹ nhàng cầm gậy gỗ lên:" Bình thường ta dạy ngươi thế nào

Vì cậy mạnh khoe khoang, tới mạng cũng không cần nữa à?""A mẫu

Con không sao, a mẫu

Á

A mẫu

Á á

"Trong tiếng ca hát của Cao hoàng đế, hành động của Lưu Trường cũng được quần thần và các giáp sĩ truyền đi khắp nơi

So với chính lệnh nghiêm túc, loại tin này càng truyền bá nhanh hơn

"Ngươi biết không, đại vương tới gần đỉnh lớn, sấm chép rền vang, đại vương thình lình nâng đỉnh lên, đi thẳng tới nơi cao nhất

Đó là thiên tử chân chính, không phải sức người làm được

""Nghe nói chưa, đại vương một tay nâng đỉnh lớn, giơ cao đi lên Trường Tín Điện, lấy đỉnh lớn lệnh Thái Nhất khiến Đại Hán mưa thuận gió hòa

"Nghe kể chưa, đại vương cầm đỉnh khiêu vũ, bên trong đỉnh có một con trâu

"Công Tôn Thần rốt cuộc hiểu sao đại vương lờ điềm lành của mình đi rồi, đây mới là điềm lành thực sự, nâng đỉnh thiên tư, chẳng phải là thiên tử sao? Công Tôn Tần giam mình trong phòng ba ngày ba đêm, không nghĩ ra được điềm lành mới áp được chuyện này

Đó là một thảo nguyên bằng phẳng, bốn phía đặt xe chỉnh tề làm thành bức tường đơn giản, giữa xe với xe có khoảng cách, đây không phải tường thành, chỉ dùng ngăn cản kỵ binh xung phong quy mô lớn thôi

Những chiếc xe cao lớn này có thể làm vách chắn, ngăn cản hữu hiệu địch kỵ xạ

Nơi này cũng có sự phồn hoa khác biệt, đám trẻ con chạy qua chạy lại ngoài lều, la hét gì đó, nữ nhân làm thức ăn, thương cổ rao bán hàng

Nơi này chính là thiền vu đình của Mạo Đốn

Sau cuộc chiến lần trước với nước Đường, Mạo Đốn rất ít xuất hiện trước mặt mọi người, bộ tộc các nơi có tin đồn, nói thiền vu không cứu được nữa, cũng có người nói Mạo Đốn thực ra đã chết

Có điều tin đồn như thế dù có nhiều tới mấy, cũng không có ai dám đi thử làm phản

Mạo Đốn dù có trải qua một lần đại bại, uy vọng của ông ta vẫn đủ trấn áp những kẻ này, chỉ cần ông ta còn sống, đế quốc Hung Nô rộng lớn sẽ không tan rã

Trong lều chính, Mạo Đốn ngồi trên giường, khoác áo da dày, mặt mày tái nhợt, đang nghe tướng lĩnh bẩm báo

"Nước Yên bé xíu mà cũng dám xuất binh à?" Mạo Đốn nghe tin mới nhất hừ lạnh:" Thống soái là ai?""Nghe nói là Chu Bột

""Hắn chẳng phải là Triệu quốc tướng à? Sao lại có hắn?"Tướng lĩnh lắc đầu:" Thuộc hạ không rõ, Yên Triệu đều nghe Đường, Chu Bột hẳn là nghe lệnh Đường vương xuất binh

Đại thiền vu, chúng ta xuất binh chứ?""Liêu Đông cằn cỗi giá lạnh, không cần thiết, nước Yến yếu kém, dù chúng mở rộng nữa cũng khó làm được chuyện lớn

" Mạo Đốn gian nan đứng dậy, được tướng sĩ xúm quanh rời lều, cảm thụ hương thơm từ thảo nguyên, ông ta tham lam hít sâu vài hơi rồi đi về phía tây

Nơi này có hàng rào đơn giản, phía trong là lượng lớn tượng nhân

"Thế nào, làm ra chưa?""Đại thiền vu

" Người đứng đầu vội bái kiến, chỉ chiến mã:" Đã làm xong rồi ạ, thiền vu có thể thử

"Bọn họ đang chế tạo bàn đạp của nước Đường, những tượng nhân Hung Nô này tới từ khắp nơi, có Hung Nô, Triệu, Yên, Tây Vực

Vì giao lưu kỹ thuật thường xuyên, khiến kỹ thuật Hung Nô tiến bộ ổn định, nhất là trong quãng thời gian Mạo Đốn quật khỏi, kỹ thuật luyện sắt của Hung Nô phát triển mạnh mẽ, góp phần giúp họ thành bá chủ thảo nguyên

Mạo Đốn không cưỡi thử, ông ta chỉ phất tay:" Các ngươi thử là được rồi, ta còn chuyện khác phải làm

Chỗ người Đường có không ít đồ tốt, các ngươi phải phái nhiều người tới đó, có thể bắt chước được càng nhiều càng tốt, muốn bao nhiêu tiền tài ta có thể cung cấp

"Tuân lệnh!"Mạo Đốn đi quanh các đại doanh rồi mới về lều của mình

Sau trên chiến lần trước, Mạo Đốn trở nên rất quái dị, ông ta không toàn lực bồi dưỡng Kê Chúc nữa mà cố ý lạnh nhạt hắn, thi thoảng thưởng cho các nhi tử khác, để bọn chúng sinh ra tâm tư không nên có

Mà đối diện với hành vi này, Kê Chúc tựa hồ chẳng để ý

Hiện Kê Chúc vẫn ở phía tây, không ngừng phái sứ giả tới Tây Vực, thi hành một loạt chính lệnh cổ quái trong bộ tộc, như chẳng lo vị trí thiền vu của mình

Mạo Đốn ngồi xuống, giấu bàn tay run rẩy đi:" Phía Kê Chúc có tin gì không?""Không có ạ, các vị đại vương khác đều thao luyện quân đội, trấn áp bộ tộc không nghe lời, chỉ hắn là không có động tĩnh gì

""Ồ, vậy không cần phái người thăm dò nữa

"Trong Đường vương phủ, quần hiền đông đủ

Chu Á Phu dẫn đám quần hiền trong quân Phàn Kháng, Lữ Lộc, Chu Thắng Chi, Lư Tha Chi, Hạ Hầu Táo

Trần Mãi và Quán An cũng xin nghỉ phép, tới bái kiến đại vương

Mọi người hiếm khi tụ tập với nhau, chia ra ngồi hai bên, chỉ là tuổi tăng lên, không còn tùy ý như trước, không khí có chút yên tĩnh

Lưu Trường ngồi ở thượng vị, nhìn quần hiền gò bó thì không vui:" Đều trộm gà bắt chó lớn lên cùng nhau, vờ vịt ra vẻ hiền nhân cái gì?"Hạ Hầu Táo ồm ồm nói:" Đại vương, nay tình hình đã khác, thần sợ nói sai, lát về ăn quân côn

"Phàn Kháng phụ họa ngay:" Đúng ạ, đám giáp sĩ bọn thần ngồi với giáo ý, sao dám tùy ý

"Biết bọn họ nhắm vào mình, Chu Á Phu bĩu môi:" Trong quân tự có quân pháp, lúc này không cần nhắc tới

""Vâng!" Hạ Hầu Táo cung kính khom người thi lễ với Chu Á Phu, rõ ràng vẫn có ý móc mỉa hắn

Bình Luận (0)
Comment