Tụ tập được một lần như thế này không dễ dàng gì, Lưu Trường không muốn huynh đệ bất hòa, đi tới đá vào mông Hạ Hầu Táo, hắn né vội, Lưu Trường cười mắng:" Tên kia, sao cứ chĩa mũi giáo vào Á Phu thế? Hắn là giáo úy, không nghiêm mặt sao cầm được quân? Các ngươi là huynh đệ không giúp hắn còn châm chọc?""Đại vương sắp làm thiên tử cũng có nghiêm mặt đâu, chẳng lẽ giáo úy còn tôn quý hơn chư hầu vương
" Hạ Hầu Táo rõ ràng có nhiều bất mãn với Chu Á Phu:"Ngươi thử theo quả nhân đánh trận xem, không nghe hiệu lệnh là chém đầu ngay, A Phu còn nhẹ đấy
"Trần Mãi cũng lên tiếng:" Trị quân phải nghiêm
Táo, đừng làm tổn hại hòa khí
""Được rồi, ta biết rồi
" Hạ Hầu Táo đáp lấy lệ rồi nhìn Lưu Trường:" Đại vương phải chú ý chút, đừng hơi chút là ra tay, đại vương có sức nâng đỉnh, lỡ đánh chết thần thì sao? Đại vương không thấy có lỗi với a phụ thần à?""Nếu đánh chết ngươi, nói không chừng a phụ ngươi còn cám ơn ta thanh lý môn hộ, sau này không ai làm mất mặt ông ấy nữa
""Ha ha !" quần hiền cười rộ lên:Chu Thắng Chi vội nói:" Đại vương, thần ở dưới nhìn đại vương nâng đỉnh, kích động tới không nói ra lời, kết thúc thậm chí còn ôm Lữ Lộc khóc
""Phun rắm, ôm kiểu gì có bóp cổ, ngươi rõ ràng muốn bóp chết ta, ta bị ngươi bóp chảy nước mắt
"Mọi người cười to, không khí mau chóng thoải mái, cả đám tiến vào trạng thái quần hiền
"Đại vương thật khí phách, ném đỉnh đi, sau đó nói muốn Đại Hán gió thuận mưa hòa, cứ như đang ra lệnh cho trời, nếu không nghe sẽ đánh chết
Đại đâu phải thiên tử, đây là thiên phụ
" Phàn Kháng kích động nói:"Sao, hâm mộ à, muốn nói một câu đại trượng phu phải như thế?""Tên thập trưởng bé xíu, câm mồm
"Nhìn quần hiền huyên náo, Lưu Trường cũng cười vui vẻ
Tức khắc có người mang thức ăn lên, mọi người ăn uống hăng say, Lữ Lộc cười hì hì:" Đại vương, thịt dê này không ngon bằng thịt dê nhà thần, có cơ hội đại vương tới nhà thần mượn dê
"Chu Thắng Chi khinh bỉ:" Đại vương nay nắm quyền lớn trong tay, mượn cái gì, trực tiếp phái quân tới xét nhà
""Sao không xét nhà ngươi?"Cả đám lại ồn ào, Phàn Kháng tò mò:" Đại vương, năm xưa Tần Vũ vương cũng nâng đỉnh, Sở Bá vương cũng nâng đình, đại vương nâng đỉnh, sau khi chết gọi là Vũ vương hay Bá vương?"Trần Mãi thiếu chút nữa phun nước quả ra:" Kháng, tên gian tặc
"Lưu Trường không kỵ húy gì hào hứng nói:" Quả nhân thấy Bá vương hay hơn, hay lấy thụy hiệu là Bá vương?""Không ổn, đại vương làm thiên tử, sao thụy là vương? Phải là Hán Bá đế
""Bá đế nghe không hay, không phải có thái tổ Cao hoàng đế à? Hay gọi là Bá tổ Võ hoàng đế?""Thối lắm, ngươi biết cách đặt thụy hiệu không? Đừng nói bừa bãi, đại vương phải xưng tông, nhưng đại vương có công mở rộng bờ cõi, có thể xưng thế tổ, còn có công trị quốc, nên gọi là Văn, Thế tổ Văn hoàng đế
""Cái gì mà Văn hoàng đế, nghe giống đại vương không?""Vậy ngươi chọn một cái đi
""Thụy hiệu phải phù hợp với Đại vương, để ta nghĩ, nghĩ xem
"Lưu Trường kích động bàn luận thụy hiệu của mình, nói tới hào hứng, Trần Mãi mấy lần muốn cắt lại bọn ngốc này, đại vương còn trẻ khỏe, các ngươi thảo luận thụy hiệu cái rắm
Cãi nhau nửa ngày chơi không xác định được thụy hiệu, Lưu Trường nói mệt rồi, nhìn Chu Á Phu:" Khi ngươi tới, thái úy có dặn gì không?""Không ạ, đại còn chưa biết, Bắc Địa, Sóc Phương có người bẩm báo, nói có kẻ đóng giả kỵ binh nước Đường, cướp bóc thương cổ Tây Vực
Thái úy phái người bắt được vài tên, đều do Kê Chúc phái đi, muốn làm hỏng danh tiếng nước Đường, để các nước Tây Vực không dám thân cận với Đại Đường
Kê Chúc còn phái người thẩm thấu các quận huyện của nước Đường, xúi bẩy người Hồ làm phản, mấy tháng qua bọn thần bắt được hơn mười tên
""Kê Chúc, tên thái tử Hung Nô ấy à?""Vâng
""Không phải các bộ lạc Hung Nô đang tranh đoạn vị trí trữ quân à? Tên đó sao còn đối đầu với Đại Đường ta?" Lưu Trường tức giận:" Đợi quả nhân xử lý xong chuyện ở đây sẽ đi gặp hắn
"Chu Á Phu lắc đầu:" Đại vương, tên Kê Chúc này còn xảo trá hơn Mạo Đốn, thủ đoạn nhiều hơn, hắn giỏi lôi kéo người khác, nghe nói hắn cùng ăn cùng ở với kỵ sĩ bộ tộc, tâm phúc của hắn sẵn lòng tử chiến vì hắn
Hắn còn thiết lập chế độ quân công, lập ra mười cấp tước vị
Thái úy nói, hắn khó đối phó hơn Mạo Đốn, tuyệt đối không thể để hắn kế thừa Mạo Đốn, tốt nhất là lôi kéo hỗ trợ nhi tử khác của Mạo Đốn, áp chế Kê Chúc
""Hung Nô cũng bắt đầu chế độ quân công à?" Lưu Trường tức thì nổi đóa:" Thằng nhãi dám sao chép chế độ Đại Đường ta sáng tạo ra
"Trần Mãi hắng giọng:" Đại vương, thực ra
""Thực ra làm sao?" Lưu Trường trợn mắt lên:Trần Mãi đổi giọng ngay:" Không có gì ạ, hắn đúng là sao chép chế độ của chúng ta
""Tên Kê Chúc này, tuyệt đối không thể bỏ qua
" Lưu Trường đang hùng hổ, đột nhiên vuốt cằm:" Chuyện này quả nhân đã có cách, các ngươi không cần để ý nữa
""Đại vương có kế sách gì ạ?""Ha ha ha, các ngươi sẽ nhanh biết thôi
"Quần hiền nay thân phận đã khác, không thể uống rượu, dù sao còn phụ trách đóng quân ở Trường An, ăn thịt xong liền cáo biệt
Tiễn quần hiền đi rồi, Lưu Trường vội vàng về cung, đi qua quán rượu, thấy mỹ nhân xinh đẹp, đành cắn răng không nhìn, phản tặc đáng hận, làm mình giờ không thể bận rộn xử lý quốc sự ở quán rượu nữa
Lưu Trường về hoàng cung tới thẳng Tuyên Thất Điện
Trần Bình lúc này đang chỉ huy mọi người phê duyệt tấu biểu tới từ các nơi, ông ta thong thả ăn trà, đám quan viên trẻ bận rộn
Thấy Lưu Trường vào, mấy chúc quan vội hành lễ bái kiến, y cười bảo họ tiếp tục làm việc rồi ngồi xuống trước mặt Trần Bình
"Trần hầu, ta có việc vô cùng quan trọng muốn bàn bạc
""Đại vương cứ nói
""Theo tin tức từ Hung Nô, Mạo Đốn có bốn nhi tử nắm thực quyền, trong đó có một kẻ tên Kê Chúc, nay hắn đang học theo nước Đường
"Lưu Trường kể hết chuyện liên quan tới Kê Chúc rồi mới nói:" Tên này còn có thủ đoạn hơn a phụ hắn, thực sự khó đối phó
Mạo Đốn đánh trận chỉ kém hơn sư phụ ta, tên này đánh trận khả năng không bằng Mạo Đốn, nhưng ở phương diện khác thì còn đáng sợ hơn Mạo Đốn, nếu để hắn kế thừa Mạo Đốn thì Hung Nô càng khó đối phó
""Có phải đại vương muốn nâng đỡ nhi tử khác của Mạo Đốn kế thừa
""Đúng, đúng thế
"Trần Bình gật gù, nói nhỏ:" Đây đúng là một biện pháp hay, Mạo Đốn tuổi cao không biết sống được bao lâu, ông ta vội vàng phân phong nhi tử đại khái ví thế
vậy đại vương định lôi kéo ra sao, có kế gì hay?""Kế hay của quả nhân chính là nhờ Trần hầu nghĩ kế hay cho quả nhân
" Lưu Trường tự tin nói:"À, kế này của đại vương đúng là phi phàm
" Trần Bình cũng nhiễm thói xấu của Lưu Trường rồi, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:" Muốn làm việc này phải nâng đỡ một kẻ đủ ngu xuẩn, tiện cho đại vương khống chế, không để nuôi hổ gây họa
Ngoài ra còn phải nghĩ cách lấy được tín nhiệm của đối phương, cho ăn mà không thể cho ăn quá nó
Sứ giả Đại Hán không thể làm được điều này, đại vương có người Hung Nô trước kia có chút địa vị không?"Lưu Trường nghĩ ngay ra một người:" Có, trước kia quả nhân từng đơn thương độc mã công phá bộ tộc mười vạn người, bắt thủ lĩnh của chúng, nghe nói từng là đại vu của Mạo Đốn, người này hẳn vẫn còn ở nước Đường
""Đại vu à, vậy mời đại vương đưa người này tới đây, chuyện còn lại cứ giao thần
"