Vì thế đại vu đặt mấy cục đá xuống, kể về mấy nhi tử của Mạo Đốn
Đầu tiên là Kê Chúc, hắn là người rất ôn hòa, không hề giống nhi tử của Mạo Đốn, người trong bộ lạc đều rất thích hắn, còn tướng lĩnh đi theo Mạo Đốn thì căm ghét hắn
Mỗi lần tác chiến xong, hắn liền phân phối vật tư cho các bộ hạ
Tuy người này không tin bói toán, nhưng lại rất tôn trọng đại vu, còn từng thưởng cho một miếng thịt
Sau đó là Hộ Đồ, tên này cứng đầu, lòng thẳng nói ngay, thường vì lời nói mà đắc tội với người khác
Lần Mạo Đốn tới Đinh Linh cảm khái gió bên này càng lúc càng lạnh, kết quả là Hộ Đồ đáp: Không phải thời tiết thay đổi mà a phụ già rồi nên thấy lạnh
Mạo Đốn nổi điên thiếu chút nữa dùng roi quất hắn
Nhi tử thứ ba là Thát Cố, người này kế thừa hoàn mỹ tính cách hung tàn của Mạo Đốn, là kẻ ngang ngược, hiếu sát, quan hệ với Kê Chúc rất ác liệt
Ở trước mặt Mạo Đốn thì là đứa con ngoan, trước mặt người khác là dã thú ăn thịt người, người Hung Nô đều rất sợ hắn, đôi khi vì người khác chỉ nhìn một cái mà hắn giết người, khiến trong bộ tộc lòng người hoảng loạn
Thứ tư là Na Xa, nhờ mẹ đẻ mà được Mạo Đốn sủng ái nhất, nhưng tuổi nhỏ, thế lực không lớn, thường bị hai huynh trưởng bắt nạt, quan hệ với Kê Chúc rất tốt, Kê Chúc rất yêu quý hắn, thường dẫn đi các nơi du ngoạn
Nghe vậy Trần Bình đã có tính toán
Kê Chúc hiền nhiên là người kế thừa hoàn mĩ nhất, nếu để hắn nắm quyền sẽ mau chóng đoàn kết các bộ tộc với nhau, trở thành đại họa
Mấy đứa nhi tử khác có thể lợi dụng, nhất là Thát Cố quan hệ với Kê Chúc tệ nhất, để tên điên đó kế thừa, Hung Nô không cần đánh cũng phá được
"Ta định để ngươi đi liên hệ với Thát Cố, giúp hắn lên làm thiền vu
"Trần Bình còn chưa nói hết thì đại vu đã ném mấy cục đá trong tay ra, sau đó mặt biến sắc:" Quý nhân, không được, nhất định sẽ thất bại
"Trần Bình hít sâu một hơi, lạnh lùng hỏi:" Ngươi không muốn đi?""Đó là kết quả bói
" Thấy sắc mặt Trần Bình không ổn, đại vu vội giải thích:" Huống hồ Thát Cổ nổi tiếng ghét triều Hán, hắn thường ngược đãi tù binh, Mạo Đốn vì thế mà đánh hắn
Trước đó Mạo Đốn muốn nghị hòa với Đại Hán, hắn là kẻ phản đối dữ nhất
Quý nhân không tin thì cứ hỏi người Hung Nô khác
"Nếu tên này nói là thật, vậy kẻ này có thể lợi dụng nhưng không thể tiếp xúc, Trần Bình liền đổi mục tiêu sang lão nhị nhanh mồm thẳng tính:" Ngươi ở Trường An vài ngày, ta sẽ tra xem lời của ngươi có thật không, nếu mà ngươi dám lừa ta
"Trần Bình làm việc rất cẩn thận, một việc ông ta luôn xác nhận từ nhiều phương diện, không dễ tin một ai
Trong thời gian đó đại vu liền ở trong một trạch viện của Trường An, đây vốn là nhà Thẩm Thực Kỳ, về sau bị xét nhà nơi này liền để trống, không hiểu sao rơi vào tay Trần Bình
Đại vu liên tục bói vận mệnh tiếp theo của mình
"Hung
Hung
Lần này nguy rồi
"Hắn đang lẩm bẩm thì chợt có một người nghênh ngang đi vào, vừa ngẩng đầu lên thì giật này mình
Người tới là Lưu Trường, đối với tên này, Lưu Trường rất tò mò, nghe nói trong thời gian ở nước Đường, bất kể là bói cái gì hắn cũng bói ra thất bại, đại hung, không ổn:" Từ khi ngươi bị quả nhân bắt, có từng bị đói chưa?""Chưa ạ
""Nếu chưa thì làm chút việc báo đáp ân tình của quả nhân đi
""Vâng
""Quả nhân kỳ thực không hề có ý chiến đấu với Hung Nô, đều vì tên Kê Chúc gây khó dễ, hắn ngăn cản ta lấy vật tư ở Sóc Phương, khai chiến với hắn là bất đắc dĩ mà thôi
Ngươi đã hàng Đại Hán, người Hung Nô lại coi trọng ngươi, nếu ngươi giúp quả nhân, quả nhân thăng tước cho ngươi, để ngươi có thể phú quý cả đời ở nước Đường, con cháu nối dõi
"Đại vu vội gật đầu:" Thần nguyện ý ra sức vì đại vương
""Ừm, chuyện khác Trần Bình sẽ nói với ngươi nên làm thế nào, Hung Nô sớm muộn gì cũng diệt vong trong tay quả nhân, nếu ngươi muốn phú quý, muốn sống, vậy yên tâm làm việc cho quả nhân, quả nhân không bạc đãi ngươi
" Lưu Trường vỗ vỗ vai hắn:"Đại vương muốn phái thần về Hung Nô phải không?""Ngươi cũng không ngốc, ta muốn ngươi đi liên hệ với tên Nhị vương tử kia, thành bằng hữu của hắn, giúp hắn làm nên việc lớn
"Đại vu trầm ngâm chốc lát nói:" Đại vương cho thần bói một quẻ
"Lưu Trường lắc đầu:" Không cần, ngươi thử tính xem vận mệnh Hung Nô tiếp theo sẽ thế nào?"Đại vụ vội ném đá tính toán, quả nhiên hắn nhảy dựng lên:" Hung! Đại hung! Sắp có chuyện lớn rồi
"Lưu Trường cảm giác mình hiểu tên vu sư này rồi, tiếp theo đó lại bảo hắn bói vài lần, ví dụ như không chuyên tâm làm việc cho y sẽ ra sao, không đi Hung Nô sẽ ra sao, bỏ chạy sẽ ra sao
Đại vu bói lần nào đại hung lần đó, toàn thân run bần bật
Đoán chừng tên này lúc học bói toán chưa học được bói lành ra sao, chỉ biết bói dữ
Sau này đi đánh trận, mang tên này theo, hỏi tình hình kẻ địch sẽ thế nào, nhất định sẽ làm phấn chấn lòng người
Lưu Trường thỏa mãn rời đi, trước khi đi rút kinh nghiệm với Hảo Huynh Đệ, hỏi:" Ngươi tên là gì?""Đại vương, thần tên Đại Vu Cách
"
Đối diện với phản vương Lưu Trường, thái độ của quần hiền giả dối vô cùng phức tạp
Khi Lưu Trường được Phù Khâu Bá mời tới thái học, quần hiền nơi này thần sắc khác nhau, có mừng rỡ, có sợ hãi, có phẫn nộ
Lưu Trường chẳng bận tâm, chỉ cần họ bồi dưỡng ra nhiều nhân tài cho Đại Hán là được, còn thái độ với mình không quan trọng, dù sao họ không dám nói ra
Suy nghĩ của y mau chóng tan biến
"Thần nghe nói bệ hạ rất ân sủng đại vương, ăn cùng chiếu, đi cùng xe, nhưng nay đại vương chiếm hoang cung, lệnh sĩ tốt của mình đóng ở Trường An, đuổi thiên tử tới hậu cung, nắm triều chính, đây là cái lý gì?" Một Nho sinh chắn trước mặt Lưu Trường lớn tiếng quát:Đồng liêu bên cạnh sợ tái mắt, thậm chí không dám ở gần hắn
Phù Khâu Bá hết sức phẫn nộ:" Bạch Sinh ngươi có thể về rồi
"Nho giả họ Bạch này là đệ tử của Phù Khâu Bá, nhưng đệ tử Nho gia xưa nay không nghe lời lắm, nhìn mấy đứa đệ tử của Tuân Tử là biết
Đối diên với lão sư, Bạch Sinh càng giận:" Lão sư từng nói với đệ tử, phú quý không được xa hoa, bần tiện không đổi chí, uy quyền không khuất phục! Ngay người lại cúi đầu trước cường quyền là sao? Đường vương chuyên quyền, thiên hạ đều biết, sao không ai dám phản đối y?"Nói rồi tay đặt lên chuôi kiếm
Mấy giáp sĩ đi theo Lưu Trường định xông lên, Lưu Trường bảo họ lui, hứng thú nhìn Nho sinh này, y gặp nhiều loại đại nho như Thúc Tôn Thông, đột nhiên có một Nho sinh dám mắng chửi mình, Lưu Trường ngạc nhiên lắm
"Đại vương, xin khoan thứ cho tội của hắn, hắn là đệ tử của thần, thần chỉ dạy hắn đạo lý mà không dạy hắn cách đối nhân xử thế
" Phù Khâu Bá rất lo lắng cho đệ tử của mình:"Không cần cầu xin, ta thà chết chứ không cúi đầu trước phản tặc
"Bạch Sinh còn định chửi bới, Phù Khâu Bá lớn tiếng quát:" Câm mồm!"Lưu Trường đột nhiên bật cười:" Ngươi tuy ngu xuẩn, nhưng cũng xem như có chút cốt khí, quả nhân không giết ngươi
Người đâu, bát kẻ này giam vào đình úy vài ngài cho hắn suy ngẫm
"Giáp sĩ bấy giờ mới xông lên bắt người, kéo Bạch Sinh vẫn còn chửi bới điVipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ