Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 426 - Chương 426: Kiêm Chức Chư Hầu Vương

Chương 426: Kiêm chức chư hầu vương

Có được môn khách này, Tứ Vận vô cùng vui mừng, trong những ngày tiếp theo liền dẫn y đi khắp nơi

Lưu Trường phát hiện, tên này không xử lý chính vụ gì hết, suốt ngày chơi bời, thi thoảng lấy cơ tra tặc khấu kiểm tra thương cổ dọc đường, tốc độ kiểm tra rất chậm, lại dùng đủ thủ đoạn đe dọa, thương cổ đành lén đút tiền để được đi

Mà đây không phải là hành vi của một mình Tứ Vận, người các huyện thành khác đều tới tặng lễ vật cho hắn

Thế là nước Tề này hình thành mô hình thương nghiệp hoàn chỉnh, từ đường đi tới cổng thành, gặp phải thương cổ không giao tiền, tất nhiên biến thành tặc khấu, chúng "đánh bại tặc khấu", vừa cướp được tang vật, lại có công

Bọn chúng làm việc không che đậy gì cả, không bận tâm người khác có nhìn ra hay không

Cứ như vậy bảy tám ngày sau, Tứ Vận gọi Lưu Trường, nói muốn dẫn y vào thành làm việc

Lưu Trường theo Tứ Vận vào quốc đô nước Tề, bên trong phồn vinh vô cùng, uy vọng của Tứ Vận càng cao, người thấy hắn không ai không bái kiến

Lưu Trường cau mày, y đột nhiên hiểu ra, Lưu Kính trong triều vì sao luôn kiếm chuyện với đại tộc địa phương

Đám tướng lĩnh năm xưa theo a phụ lập công, sau đó về quê, có các loại đặc quyền, gia tộc của họ trở nên lớn mạnh, tùy ý làm càn, câu kết với nhau, hỗ trợ nhau, hoành hành địa phương

Tứ Vận muốn dẫn Lưu Trường đi gặp a phụ mình

Tới nơi Lưu Trường liền biết tự tin của Tứ Vận ở đâu ra, a phụ hắn tên Tứ Quân, là huynh trưởng của vương hậu đại ca mình, là thân cữu phụ của Lưu Tương

Chẳng trách dám làm xằng ở nước Tề, có cái thân phận này, thực sự ở Tề không ai dám trêu chọc chúng

Tứ Vận ngốc nghếch dẫn Lưu Trường vào thư phòng:" A phụ con về rồi

"Tứ Quân lúc này đang trò chuyện với người khác, thấy nhi tử xông vào chẳng để ý mà nhìn tráng hán phía sau, hồ nghi hỏi:" Đây là ai?""Môn khách của con, tên là Hạng Bất Nghi

"Tứ Quân nhìn một lượt, gật gù:" Đúng là tráng sĩ

Chỉ là người ngồi bên cạnh Tứ Quân mặt trắng bệch, hai chân run bần bật:" Đại

Đại

"Lưu Trường tò mò nhìn người này, không nhận ra ông ta, vậy mà ông ta tựa hồ nhận ra mình

Tứ Quân nhìn vẻ mặt kinh hãi của hảo hữu, lại nhìn Lưu Trường:" Người này có gì không ổn?"Người kia không dám đáp, quỳ xuống bái lạy:" Thần bái kiến đại vương

"Đại vương gì? Tứ Quân choáng váng, chợt nhớ ra cái vóc dáng đặc trưng này cũng vội quỳ xuống:" Bái kiến đại vương

"Chỉ có Tứ Vận ngốc nhất, kinh ngạc nhìn tráng hán:" Đại, đại vương

Ngươi bảo mình là tặc khấu mà

""Đúng thế, nghề chính của quả nhân là tặc khấu, nghề phụ chư hầu vương, ngươi thấy có vấn đề à?"Sắc mặt vị đại thần không biết tên của nước Tề và Tứ Vận rất khó coi, chỉ có Tứ Quân là nhanh chóng bình tĩnh lại

Lưu Trường ngạo nghễ ngồi xuống thượng vị:" Gan của các ngươi to lắm, ngay cả thứ của quả nhân cũng dám đụng vào, quả nhân sống lâu như vậy, xưa nay chỉ có quả nhân cướp của người khác chưa có ai dám cướp của quả nhân

""Đại ca ta chẳng qua chỉ nghỉ ngơi ở Tế Bắc một thời gian, các ngươi dám biến nước Tề thành ra thế này!Bị chất vấn, Tứ Quân trấn định đáp:" Đại vương, bọn thần không phải vét túi riêng, đại vương ra lệnh giảm lao dịch hạ thuế má, nay kho lương nước Tề đã trống, nếu bọn thần không nghĩ cách, ngay sĩ tốt cũng không nuôi nổi

Nước Tề vốn là nước lớn, lương thực sung túc, nhưng bây giờ lương thực đều ở trong tay dân đen, kho lương trống không, bọn thần có cách gì chứ?"Lưu Trường cười lạnh:" Ý ngươi đây là lỗi của quả nhân?""Thần không dám

""Quốc khố không có lương thực, vì sao không tấu lên triều đình? Tự ý điều động người gia tộc làm tặc khấu, mở mồm ra là nói vì nước, vô liêm sỉ

"Lưu Trường thời gian qua đi theo Tứ Vận biết không ít, Tứ gia ở các nơi có phủ đệ xa hoa, đất canh vô số, điền hộ không kể siết, tộc nhân phân bố khắp các huyện và trong quân, thế lực che trời

Cái gì mà quốc khố không lương thực, chỉ là phun rắm, nước nào thiếu lương thực cũng có thể chứ không phải nước Tề

Lời ma quỷ này chỉ lừa được Như Ý thôi

Đối diện với Lưu Trường, tứ quân không sợ, mồm nói đâu vào đó, tỏ ra rất thẳng thắn, biến hành vi của mình thành quang minh lỗi lạc, cứ như mình vì nước Tề mà mang tiếng ác

Rất nhanh Loan Bố dẫn giáp sĩ đi vào, hắn vốn không lo cho an nguy của đại vương, với vũ lực của đại vương mà nói, trừ khi uống say khướt mất đi sức chiến đấu, nếu không muốn bắt được, giết chết đại vương là nằm mơ nói mộng

Chỉ là lần này đại vương vào phủ Tứ Quân, một đại tộc ở Tề, hắn đợi một lúc không yên tâm, dẫn giáp sĩ xông vào phủ, khống chế hạ nhân, chẳng mấy chốc tìm được đại vương

Tới rất đúng lúc, đó là lý do Lưu Trường yên tâm dẫn theo một mình Loan Bố, phất tay:" Phái người giam mấy kẻ này ở đây, đừng để chúng ra ngoài

"Tứ Quân cau mày:" Đại vương! Nếu đại vương thấy thần phạm lỗi có thể trừng phạt, giam thần trong nhà là vì

"Bốp !Đại khái thấy Tứ Quân đã có tuổi, cho nên Lưu Trường không khách khí, không đợi ông ta nói hết đã cho một đấm giữa mặt, ông già trên sáu chục ngã vật xuống tức thì

"A phụ!" Tứ Vận vội lao tới đỡ lấy

Lưu Trường khinh bỉ:" Là vì để ngươi dưỡng thương trong nhà đấy

"Vị đại thần kia không dám ho he một lời

Lưu Trường dẫn Loan Bố rời khỏi nơi này:" Loan Bố, tình hình các nơi có vẻ không ổn, ngự sử căn bản không có tác dụng gì, Tú Y sứ giả chưa vươn xa được như vậy, phải nghĩ cách

"Loan Bố biết đại vương lo lắng gì, chuyện ở nước Tề chẳng qua là hình ảnh thu nhỏ của thiên hạ:" Đại vương, không phải ngự sử không có tác dụng, mà là họ không muốn có tác dụng

Những kẻ này là chỗ quen biết cũ, nể mặt nhau

Đại vương nếu muốn chỉnh đốn địa phương thì nên đổi người giám sát, thần thấy Triều Thác không tệ

Nếu đại vương thấy Triều Thác quá trẻ, vậy thì dùng Trương Bất Nghi

"Lưu Trường trầm tư rồi gật đầu, hai người đi trên đường phố, lúc này mặt trời chói mắt, y lại thấy lòng u ám, thở dài:" Đại ca già rồi, thân thể của nhị ca như vậy không biết chống đỡ được bao lâu, nghe nói trọng phụ cũng không rời giường được nữa

Trừ Tứ ca, các chư hầu vương khác dễ bị đại thần lừa gạt

Ở trong triều, đại thần bị quả nhân trấn áp, lòng chứa bất mãn

""Kê Chúc ở Tây Vực làm hỏng danh dự Đại Hán, không ngừng thẩm thấu lôi kéo các nước

Địa phương thì toàn kẻ bất chính, làm xằng làm bậy

""Sao nhiều vấn đề như thế, lúc a phụ còn, sao không có

"Loan Bố nhẹ giọng đáp: "Vì đại vương là hiền vương, lòng mang chúng sinh thiên hạ, mới có nhiều phiền não

"Lưu Trường liếc hắn: "Quả nhân thích bộ dạng cương chính của ngươi, đừng học Trương Bất Nghi và Triều Thác

"Loan Bố cười:" Đại vương xử lý những kẻ này ra sao?""Giết là được

""Đại vương, kẻ này có thân thích với Tề vương, rất được tín nhiệm, huống hồ ông ta làm việc cẩn thận, thông qua kiểm tra mà ép thương cổ bỏ tiền, cướp bóc cũng do tặc khấu làm, không cách nào tra ra liên hệ giữa ông ta và tặc khấu

""Quả nhân là chủ chung của thiên hạ, thiên tử nổi giận, thây chất trăm vạn, máu chảy ngàn dặm, giết vài người còn cần lý do à?" Lưu Trường vừa mở miệng là lộ ngay bản chất bạo quân:Loan Bố lắc đầu nói: "Vẫn nên điều tra kỹ càng, quan trọng không phải giết người mà là cảnh cáo kẻ khác, để chúng không dám làm thế nữa

""Được, ngươi phái người từ Tế Bắc tới tra, đừng dùng người Tề

""Vâng!"

Bình Luận (0)
Comment