Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 427 - Chương 427: Không Phải Chỉ Ta Mới Có Huynh Trưởng

Chương 427: Không phải chỉ ta mới có huynh trưởng

Lưu Trường suy nghĩ về chế độ giám sát hiện giờ của Đại Hán, dẫn Loan Bố vào Tề vương cung

Biết Đường vương tới, Lưu Tương vội ra đón, thấy trọng phụ ăn mặc kiểu nhà bình thường, Lưu Tương ngẩn ra, vội hành lễ bái kiến

Lưu Trường chỉ trừng mắt một cái, đi vào vương cung

Lưu Tương len lén nhìn trọng phụ, không biết vì sao trọng phụ tức giận như thế

"Tương, ngươi về nước Tề bao lâu rồi

""Trọng phụ, nửa năm rồi ạ

""Nửa năm à, mới nửa năm mà đã biến nước Tề thành ra thế này, nếu để ngươi cai trị mười năm không phải vong quốc rồi sao?" Lưu Trường phẫn nộ mắng mỏ:" Ngươi đi tra xem vật tư nước Đường ta đưa tới thiếu bao nhiêu, thương cổ các nơi tới nước Tề bị tra xét bao lần

"Lưu Tương kinh ngạc, hắn hoàn toàn không biết mấy chuyện này, hoang mang hỏi:" Trọng phụ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ạ?""Tên cữu phụ của ngươi bị quả nhân bắt rồi, hắn vơ vét tiền tài, tham ô vật tư mà ngươi lại chẳng biết gì

Ngươi thật giống quốc tướng của ngươi, đều vô dụng như nhau

" Lưu Trường mắng một hồi mới bình tĩnh lại:" Quả nhân phái người tra chuyện này rồi, ngươi đừng xen vào, yên tâm đợi xử trí đi

"Lưu Tương lẩm bẩm:" Sao có khả năng chứ?""Thằng nhãi này

Thôi, quả nhân không mắng ngươi nữa, tiếp theo đây đừng ra ngoài, cũng đừng tiếp kiến đại thần, biết chưa?""Trọng phụ, chắc là có hiểu lầm, cữu phụ của cháu không phải loại tiểu nhân tham tiền

"Lưu Trường thiếu chút nữa không nhịn được mà đánh hắn:" Ngươi đừng mở mồm ra nữa, ngươi mà nói tiếp, cữu phụ nhà ngươi sẽ thành ý đồ mưu phản đấy

"Những điều thấy ở nước Tề làm Lưu Trường phải suy nghĩ rất nhiều

Không xử lý đám gian tặc này dù ban phát bao nhiêu chính sách có lợi cho bách tính cũng vô dụng, quan lại và hào tộc địa phương mới là vấn đề lớn nhất cần xử lý đầu tiên

Tứ Quân không phải là đại thần, ông ta chẳng có chức vụ gì, chỉ là hào tộc địa phương, dựa vào muội muội mà phất lên, điên cuồng hút máu nước Tề mà làm gia tộc lớn mạnh

Loại hào tộc như vậy không ít, khai quốc trọng thần trải rộng khắp Đại Hán, bọn họ dựa vào công lao mà phát đạn, nhưng việc làm ở địa phương không khác gì Tứ Quân

Cấu kết với quan lại địa phương, đưa tộc nhân lên làm quan, thốn tính đất đai, chiếm đoạn tài sản

Lưu Trường ý thức được, thế lực này về sau sẽ ngày càng mạnh, có thể uy hiếp tới toàn bộ Đại Hán

Đối phó với bọn chúng, không thể dùng cách của Lưu Kính, cưỡng ép di cư, dù sa bọn họ từng theo Cao hoàng đế, nếu dùng thủ đoạn tàn bạo với loại công thần này, sẽ làm người ta nguội lạnh

Khi Loan Bố điều tra Tứ Quân và đại thần câu kết với ông ta, Tề quốc tướng Tào Quật chậm chạp tới bái kiến Lưu Trường

Tào Quật là điển hình có phụ thân quá mạnh mẽ, con cái sẽ trở nên nhút nhát, Tào Tham cứng rắn như vậy mà nhi tử thì bộ dạng văn nhược, nhìn thôi đã thấy dễ bắt nạt rồi

Lưu Trương vừa nhìn thấy hắn đã muốn mắng chửi, nhưng ngại Tào Xu, cố nén phẫn nộ xuống:" Đây là thứ Loan Bố thu thập được, xem đi

"Tào Quật nhìn văn thư tức thì thất kinh:" Năm nghìn mẫu ruộng tốt?""Đúng, năm nghìn, đúng là điên rồi, huynh làm quốc tướng kiểu gì thế? Mặc cho chúng chiếm cứ nhiều ruộng đất như thế, xem lương thực tiền tài xoát được từ phủ của bọn chúng đi

"Tào Quật càng xem càng sợ, nói không ra lời

Lưu Trường càng nói càng giận, rống lên:" Nếu không vì Xu, vì a tẩu, quả nhân đã nấu ngươi rồi

"Tào Quật hổ thẹn cúi đầu:" Đại vương, thần xin từ

""Xảy ra chuyện thì ngươi nghĩ ngay tới chạy à?" Lưu Trường sôi máu:" Ngươi đi hiệp trợ Loan Bố, điều tra tình hình nước Tề, đợi hỏi tội

"Có Tào Quật phối hợp, Loan Bố làm việc càng thuận lợi, hắn nắm chắc lấy Tứ gia, truy ra không ít kẻ liên quan, nhiều quan lại còn thấy mình chẳng có tội gì, chỉ giúp mua đất thôi, hết thảy đều bình thường, thế mà cũng là tội à?Khi Loan Bố tra rõ toàn bộ tình hình, Tứ Quân dựa vào thân phận của mình, cấu kết công huân nước Tề, thôn tính đất đai, an bài người thân tộc làm quan

Còn về phần vật tư cứu tế của nước Đường, Tứ Quân chẳng biết gì cả, chuyện này do đám tộc nhân lòng tham không đáy lại chẳng biết nặng nhẹ tham ô hết

Tội chứng xác đáng, tiếp theo là bắt người

Người bị bắt rất nhiều, Lưu Trường chỉ nói một câu, bảo Loan Bố xử lý thật nặng, để thiên hạ biết hành vi này sẽ có kết cục gì

Nhưng đúng lúc ấy Lưu Tương cùng Tứ phu nhân cũng là đại tẩu của Lưu Trường tới cầu xin

Lưu Tương dập đầu:" Trọng phụ, cháu không xin trọng phụ bỏ qua cho ông ấy, chỉ mong người tha cho ông ấy một mạng

Cháu từ nhỏ được ông ấy nhìn lớn lên

Trọng phụ, cháu xin người

""Ông ta phạm pháp, gây nhiều tội ác, ta có thể tha được sao?" Lưu Trường không động lòng:"Đại vương, thần thiếp chỉ có một huynh trưởng, ông ấy phò tá huynh trưởng đại vương rất lâu

" Tứ phu nhân khóc lóc:Tâm chí Lưu Trường rất kiên định:" Tha cho ông ta thì những người bị tàn hại sẽ thế nào?"Khi Lưu Trường định ra lệnh xử tử Tứ Quân, Lưu Phí được giáp sĩ đỡ đi vào, hắn vừa đi vừa ho

Giáp sĩ cúi gằm mặt:" Tề vương nhất định muốn tới, bọn thuộc hạ không ngăn được

"Lưu Trường đứng dậy mắng do tử và tẩu tử:" Kẻ nào nói cho huynh trưởng, chẳng lẽ mạng huynh trưởng không bằng Tứ Quân

""Trường đệ, đừng trách họ

" Lưu Phì gian nan ngồi xuống, Lưu Tương vội đỡ hắn, Lưu Phì chua chát nhìn đệ đệ:" Ông ấy theo ta lâu rồi, đệ nể công lao ông ấy, tha cho ông ấy một mạng đi

""Huynh trưởng, sao lại nói lời đó, huynh biết ông ta đã làm bao chuyện ác không?""Trường đệ, khi ta còn ở hoàng cung, ông ấy đã là xá nhân rồi, theo ta mấy chục năm

Đệ nghĩ xem, nếu là Loan Bố, đệ có giết không?""Loan Bố không làm như vậy

" Lưu Trường nghiêm mặt đáp:Lưu Phì lúc này rất dằn vặt, một mặt là thân đệ đệ, một mặt là tâm phúc bao năm, còn là huynh trưởng của thê tử:" Trường đệ, ta không còn sống bao lâu nữa, đệ nể tình nghĩa chúng ta, tha cho ông ấy, còn lại đệ xử lý thế nào cũng được

Được không?"Bộ dạng dè dặt của Lưu Phì làm Lưu Trường càng nóng nảy:" Thân là chư hầu vương lại bao che cho gian tặc

"Lưu Trường cắn chặt răng nhưng không thể hạ lệnh, cuối cùng phẫn nộ rời đi

Loan Bố đợi ở ngoài hoàng cung, thấy Lưu Trường đi ra, sắc mặt vô cùng khó coi, vội đi tới:" Đại vương, xảy ra chuyện gì thế?""Không có gì, quay đây có chỗ nào săn thú không?"Lưu Trường bực tức dẫn Loan Bố rời thành định đi săn giải tỏa, chợt đừng xa truyền tới tiếng la hét, hai người nhìn tới, thấy mấy người vác một người từ ruộng chạy ra, đặt dưới gốc cây, đang lớn tiếng hô hoán gì đó

Lưu Trường xuống ngựa đi nhanh tới

Người tập trung ở đây đều là nông phu bản địa, ai nấy gầy trơ xương, toàn thân không có lấy chút thịt nào, còn người nằm dưới đất thì nhắm mắt, một người đang vừa lay vừa gọi

"Xảy ra chuyện gì?"Mọi người nhìn Lưu Trường ăn mặc xa hoa thì sợ hãi đứng dậy bái kiến

"Quý nhân, có người ngã bệnh

Không sao đâu

"Lưu Trường cúi xuống, người nằm đó toàn thân đẫm mỗ hôi, thở hổn hển, không phải bệnh mà là bị mệt, y cau mày:" Trời nóng bức như thế sao không nghỉ ngơi, lương thực không đủ ăn à?"Cả đám nông phu cúi gằm mặt không đáp

Lưu Trường chỉ mặt ông già:" Nói thật đi

""Quý nhân, bọn tiểu nhân là điền hộ ở đây, không có đất canh của mình, trong nhà đích thực không có lương thực

""Các nơi cổ vũ khai hoang, vì sao không đi?""Quan lại không cho, bọn tiểu nhân vốn có đất cày, nghe nói triều đình giảm nửa thuế, ai cũng vui

Nhưng đất đai bị người ta mua mất, không bán là đánh

Tới huyện nha tố cáo không ai nghe

Quan lại không cho bọn tiểu nhân đi nơi khác, bắt ở đây canh tác

"Một người nói, người khác liền nhao nhao chen vào, giọng nói đầy mệt mỏi và bất mãn

Khi quan lại và hào tộc câu kết, bách tính làm sao đối kháng được

Vì miếng ăn, đành làm điền hộ cho họ, bị bóc lột ngay trên mảnh đất vốn là của mình

Da họ cháy đen, môi nứt nẻ, mắt đờ đẫn

Một đứa bé bảy tám tuổi chạy tới bên người kia khóc nức nở, người nằm đó là huynh trưởng của nó

Nghe những nông phu đó kể chuyện, nhìn cảnh tượng trước mắt, Lưu Trường đột nhiên đứng bật dậy

Loan Bố tức thì đợi lệnh

"Thiên hạ này đâu phải chỉ ta có huynh trưởng

" Lưu Trường mặt hết sức nghiêm nghị, chỉ đô thành nước Tề:" Loan Bố, ngươi về thành, giết Tứ Quân, giết hết tông tộc của ông ta

""Vâng!" Loan Bố nhận lệnh đi ngay

Bình Luận (0)
Comment