Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 608 - Chương 608: Vu Cách

Chương 608: Vu Cách

Hàn Tín lại không muốn đàm luận quá nhiều về đề tài này, sau khi hai người bàn bạc một loạt ý tưởng chiến lược nhắm vào tái ngoại trong tương lai, ông ta liền bảo Chu Á Phu đi chuẩn bị đồ ăn, còn mình thì bắt đầu hàn huyên chuyện khác với Lý Tả Xa.

"Thái úy à, ta cảm thấy Á Phu rất không tệ, mặc dù còn có chút non nớt, nhưng dù sao cũng đang rất trẻ.”

"Thiên tư cao hơn trung bình một chút mà thôi."

Hàn Tín nói: "Chỗ ta vừa vặn có một người, hắn quen thuộc tình huống ở tái ngoại, hiểu sâu ngôn ngữ phong tục nơi này, hơn nữa bản thân hắn chính là người Hung Nô, nếu dùng hắn làm sứ giả, vậy đại khái sẽ rất có trợ giúp đối với chiến lược kế tiếp của ngươi.”

Hàn Tín phân phó một tiếng, lập tức có người dẫn kẻ mà ông ta muốn nói tiến vào.

Kẻ này đương nhiên chính là vị Đại Vu tên là Cách kia.

Trong ánh mắt Cách tràn đầy vẻ bi thương, nhưng hắn lại không dám biểu hiện ra điểm này, hắn gượng gạo nặn ra một nụ cười, chỉ sợ chọc giận người trước mặt, bộ dạng cẩn thận từng li từng tí.

Lý Tả Xa nhìn hắn, hỏi: "Ngươi có quen thuộc với tình huống ở tái ngoại không?”

"Thực sự rất quen thuộc...."

"Nói được bao nhiêu ngôn ngữ?"

"Gần như có thể nói được ngôn ngữ của các bộ cơ bản ở tái ngoại, thế nhưng nói không quá lưu loát...."

"Ừm, không tệ." Lý Tả Xa khẽ gật đầu, "Ngươi có thể làm sứ thần của nước Đường.”

Cách muốn nói lại thôi, cực kỳ tuyệt vọng nhìn Hàn Tín ngồi ở một bên.

Lý Tả Xa nhíu nhíu mày, hỏi: "Sao vậy, ngươi không muốn làm ư?”

Cách chần chừ một hồi lâu, mới lấy hết dũng khí nói ra: "Thái úy, ngài đã từng đáp ứng ta.... Chờ khi nào đánh bại Kê Chúc thì sẽ để cho ta trở về, an tâm làm nông…”

Hàn Tín khẽ gật đầu, "Vậy được, ngươi cứ đi đi.”

Cách sửng sốt, "Tại hạ đi đâu được?”

"Muốn đi đâu thì đi, ta cũng không có ý bức bách người khác đến làm việc cho mình, nếu ngươi muốn an tâm làm nông, vậy cứ đi đi."

Hàn Tín phất phất tay, sau đó nhìn về phía Lý Tả Xa, "Thôi lại tìm một người khác làm chuyện này.”

Hai người cũng không tiếp tục để ý đến Cách nữa, cách quay sang bái lạy thật sâu với hai người, thật cẩn thận đi ra ngoài, trong lòng tràn đầy sợ hãi, chậm rãi đi qua bên người hai tên sĩ tốt, Cách đi ra phủ đệ, một khắc kia, hắn chỉ cảm thấy cả người tựa như đều nhẹ nhõm xuống, xoay người lại nhìn phủ đệ kia, khom người lễ bái một lần nữa.

Cách quyết định lưu lại ở quận Bắc Địa.

Khí hậu nơi này không khác nhiều so với quê hương hắn, đồng thời nơi này rộng lớn thưa thớt, Cách vốn không hề thích chỗ quá náo nhiệt.

Sau khi một mình đi ra khỏi phủ đệ huyện nha, Cách lại cảm thấy có chút mê mang, một thân một mình, cuối cùng cũng không biết nên đi tới nơi nào.

Hắn đi dạo vài vòng không chút mục đích ở trong huyện thành, cuối cùng mới dừng bước trước một quầy ăn uống.

"Khách nhân!"

Chủ tiệm cười thật tươi đi ra, sau khi nhìn thấy Cách, lập tức lại đổi ngôn ngữ, dùng tiếng Hung Nô xưng hô, Cách trả lời: "Ngươi cứ nói tiếng người Đường là được rồi.”

“Ha ha, ta cho rằng khách nhân vừa mới tới nước Đường, nghe khẩu âm của khách nhân, hẳn là đến từ Tấn Dương?”

Chủ quán rất nhiệt tình, mời Cách đi vào trong quán ăn, bên trong giờ phút này cũng có không ít khách nhân, có người đang vùi đầu ăn cơm, cũng có người đã ăn cơm xong, đang lớn tiếng tán gẫu, nhìn thấy gương mặt xa lạ xuất hiện, bọn họ nhìn Cách vài lần, sau đó lại lập tức trò chuyện.

"Khách nhân muốn ăn gì? Ở chỗ ta có rất nhiều thịt... gà, lợn, chó, dê đều có.”

Cách lục lọi tiền trên người mình, cầm đến trong lòng bàn tay tính toán qua, bất đắc dĩ nói: "Chỉ sợ lượng tiền này của ta không đủ a.”

"Khách nhân nói gì vậy... Số tiền này đủ để ngài ăn thịt ở tiệm chúng ta một tháng đó chứ!”

Cách lập tức sửng sốt, "Thịt ở nơi đây rẻ như vậy sao?”

"Ha ha, thịt ở nước Đường vốn không đắt." Lão bản nói.

"Ta biết, nhưng trước kia cũng không hề rẻ như vậy....”

"Đồng cỏ nhiều, dê bò nhiều, hiện giờ lại không cho phép tích trữ lương thực thịt, cho nên giá thịt đương nhiên cũng đã giảm. Không biết khách nhân muốn ăn gì?”

Cách gọi một loạt những món nổi tiếng bên trong quán ăn này, nhìn đủ loại thức ăn thịnh soạn trên bàn, Cách không khỏi nở nụ cười, "Quán các ngươi rất hoa văn mỹ vị, có rất nhiều đồ ăn trong đó mà ta chưa từng nghe thấy a..."

"Ài, khách nhân à, bây giờ đã khác xưa kia rồi, hiện tại người đến quán ăn rất nhiều, các loại hàng quán cũng phong phú hơn xưa, cho nên khách nhân cũng sẽ không muốn ăn chút đồ ăn đơn giản mộc mạc như trước kia nữa, hiện tại mở quán ăn như thế này không dễ, chỉ riêng mỗi cái nhà bếp này, một tháng đã hao tốn hai ngàn đồng a..."

Cách tán gẫu cùng chủ tiệm hồi lâu, phát hiện mình lại ăn không hết, hắn vội mời những vị khách nhân đang tán gẫu ở xa xa cùng đến ăn, những người kia cũng không câu nệ, ngồi ở bên cạnh hắn, cảm tạ ý tốt của hắn, lập tức tiếp tục bắt chuyện, những người này vẫn rất tò mò đối với hắn, thoạt nhìn giống như là người Hung Nô, nhưng mở miệng lại là khẩu âm Tấn Dương, lại không quá quen thuộc đối với phong tục nước Đường, vậy rốt cuộc là người phương nào a?

Cách cũng không nói rõ chi tiết đối với quá khứ của mình, chỉ hỏi: "Tại hạ muốn ở lại đây, không biết phải làm như thế nào?"

"Vậy ngài phải đi huyện nha trước tiên, làm hộ tịch ở chỗ đó. Không biết hộ tịch ban đầu của ngài ở đâu?”

"Ta chưa từng có hộ tịch...."

"A, vậy sao ngài có thể vào tận đây được?"

"Đi theo quân đội tiến vào."

Mấy người lập tức hiểu rõ, đua nhau đưa ra chủ ý cho hắn, "Trước tiên phải đi huyện nha, làm hộ tịch, phòng ốc nơi này cũng không đắt, ngươi lẻ loi một mình, có thể mua một chỗ nhỏ trước... Nếu không có việc gì làm, huyện nha sẽ sắp xếp giúp ngươi..."

Sau khi ăn uống đầy đủ, Cách vui vẻ bái biệt bọn họ, cho rằng hắn không quen thuộc với chỗ này, một trong những thực khách trong quán đã quyết định dẫn đường cho hắn.

Cách mới vừa rồi chính là từ huyện nha đi ra, thế nhưng đám người Hán Tín vốn ở hậu viện huyện nha, còn lần này hắn phải làm việc ở tiền đường.

"Người từ đâu đến?"

"Người Hung Nô." Cách đáp.

"Tên gì là gì?"

"Cách."

"Họ?"

Cách trầm tư hồi lâu, nói: "Vu.”

"Có sở trường gì?"

“Ta tinh thông xem bói, có thể định liệu cát hung, ta từng tính tiền đồ cho rất nhiều đại nhân vật của Hung Nô, Đại Hán, thậm chí còn tinh thông phương thức bói toán của Tây Vực.

Tên quan lại kia nghe một lúc, lập tức gật đầu, viết vào trong sổ đăng ký: "Không có sở trường.”

Tiếp đến là đo chiều cao của hắn, cuối cùng lại cần hắn cung cấp một số chứng cứ chứng minh người cùng với hộ tịch khai báo ban đầu, chuyện này vốn rất khó, thế nhưng dưới thỉnh cầu của Cách, Lý Tả Xa phái người dặn dò một tiếng, tên quan lại kia lập tức sắp xếp thân phận cho hắn.

"Vu Cách, người huyện Mã Lĩnh quận Bắc Địa nước Đường, nông hộ, thân cao bảy thước sáu tấc."

Cách đi ra khỏi huyện nha, cầm tờ hộ tịch trong tay, rốt cuộc không giấu được ý cười trên mặt. Vị khách nhân kia vẫn luôn chờ ở ngoài cửa, nhìn thấy Cách đi ra liền cười tiến lên chúc mừng, hai người vừa đi vừa tán gẫu, "May mà bây giờ tốt rồi, nếu như ở quá khứ, ngươi muốn làm xong cái này, ít nhất phải bận rộn một hai năm, có đôi khi, còn hoàn toàn không thể nào làm được.”

"Hoàn toàn không cho phép ra ngoài, cũng không cho phép chuyển hộ tịch.... Bây giờ trái lại đã không có nhiều hạn chế như vậy, có cái này, ngươi muốn đến chỗ nào trong Đại Hán đều có thể được, hoàn toàn không cần lo lắng... Hiện tại không mắc tội lỗi nào.... Gặp được Đình trưởng cũng không cần sợ hãi.”

"Đường vương của chúng ta là một vị Thánh nhân... Sau khi ngài ấy lên ngôi, chúng ta muốn làm gì cũng thuận tiện hơn rất nhiều..."

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment