Trong phủ thái tử, Trình Bất Thức và Trương Phu mặc giáp cầm vũ khí, đứng trước mặt Lưu An, oai phong lẫm liệt.
Kịch Mạch hâm mộ họ.
Còn về phần vì sao họ bộ dạng thế vì: Đêm qua nhìn quân thiếp, bạo quân lệnh trưng binh. Danh sách mười hai tập, từng tập ghi tên người ...
Trình Bất Thức và Trương Phu cũng ở trong hàng ngũ bị trưng binh, bản thân hai người hơi choáng, họ không phải lang quan, cũng không có chức vụ, chỉ là xá nhân thái tử thôi. Sao cũng phải theo lên chiến trường?"
Lưu An lại rất tán đồng việc này, cười nói:" A phụ có ý mài rũa các ngươi, lần này lên chiến trường không phải để lập công, theo a phụ học tập binh pháp nhiều vào."
Kịch Mạnh ủy khuất :" Thần không được triệu tập."
Lưu An an ủi:" So với tác chiến, ngươi càng giỏi đấu đơn, huống hồ bên cạnh ta có rất nhiều việc cần tới ngươi, ngươi sao cót thể đi cùng được?"
Nghe vậy tâm tình tốt hơn không ít, cười hì hì gật đầu.
Trình Bất Thức nhíu mày, so với bản thân, hắn càng lo cho thái tử, hoàng đế xuất chinh, đại sự sẽ đặt hết lên thái tử.
Hắn rất lo lắng thái tử còn trẻ liệu trấn giữ được cục diện không, có đối phó được với nhiều con chó già như vậy không? Đám chó già đó kẻ nào kẻ nấy giảo hoạt. Vậy mà lúc này bọn họ lại không có bên cạnh.
"Điện hạ, hay để thần ở lại?"
Lưu An lắc đầu:" Không sao, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, không phải lo, ta biết phải làm sao, ta sẽ làm tốt."
Nghe vậy Trình Bất Thức không nói nữa, cáo biệt thái tử, cùng Trương Phu tới giáo trường.
Lưu An về tới phòng trong, Đề Oanh đang cùng mấy thị nữ trò chuyện, thấy Lưu An đi vào thì vui vẻ tới đón. Hai người tân hôn chưa lâu, vẫn ở giai đoạn cực kỳ quấn nhau.
"Nghe nói a phụ sắp xuất chinh, thiếp muốn tặng a phụ một cái bùa hộ thân."
"Đại mẫu đã kiếm cho a phụ mấy trăm cái rồi, chẳng thà nàng chuẩn bị ít rượu để a phụ uống trên đường còn hơn."
Lưu An cười khổ ngồi xuống, tuy ở trước mặt thuộc hạ tỏ ra rất tự tin, nhưng lúc này hắn cũng hơi e ngại ... Tam công cửu khanh đều là năng thần dưới quyền bệ hạ, có ai là dễ nói chuyện đâu, quyền quý toàn là trưởng bối của hắn ... Muốn trấn nhiếp bọn họ, dẫn dắt họ làm chút việc để tới khi a phụ về không tới mức đánh mình ... Thực sự không dễ dàng.
Đề Oanh nhìn ra Lưu An bất an, khẽ nắm tay hắn:" Điện hạ, đợi bệ hạ trở về, nhất định sẽ giật mình ... Thiếp biết chàng là người thông minh nhất, sẽ không phụ sự trông đợi của bệ hạ."
Trong Hậu Đức Điện, mọi người yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng cười của Lưu Trường và Lưu Linh.
Lưu Trường thời gian qua chẳng đi đâu, suốt ngày ở bên người nhà, y tựa hồ không lo thế cục Lưu An phải đối diện khi mình đi. Thậm chí y còn chẳng tiếp kiến đại thần, không dặn dò gì hết, bình thường họ làm gì, lúc này vẫn làm thế, chẳng nhìn ra có gì khác.
Lữ hậu ngồi ở thượng vị, Lương và Tứ chia ra ngồi hai bên bà, ba người Tào Xu, Phàn Khanh, Ung Nga ngồi ở bên trái, Lưu Trường ngồi bên phải. Lưu Bột ngồi bên phải, tiểu công chúa ngồi trong lòng y.
Cả nhà đông đủ rồi, không thiếu một ai.
Tiểu công chúa nhún nhảy trong lòng Lưu Trường, Lưu Trường giữ hông nó, nó dùng sức đạp mạnh, Lưu Trường liền làm nó "bay" lên, hồi lâu mới đáp đất. Lưu Linh vui vẻ cực kỳ, không ngừng nhảy lên.
Những người khác chẳng được vui như thế.
Ba người Tào Xu mặt đầy lo âu, Lữ hậu không nói gì chỉ nhíu mày, Lưu Bột cúi thấp đầu, Lương cố gắng không khóc.
Có về phần Tứ ... Nó đang ra sức nhét thức ăn vào mồm.
"A phụ mang quà về cho con nhé?"
"Đương nhiên, mang rất nhiều quà ... Đảm bảo đều là thứ ở đây không hề có."
Lưu Trường dùng râu trên mặt cọ vào Lưu Linh, mặt dạt dào hạnh phúc.
"Bệ hạ chuyến này bao lâu mới về?"
Tào Xu lên tiếng đầu tiên, Tào a mẫu vừa hỏi một cái, dù Lưu Linh ngang ngược cũng không dám làm ồn nữa, vì cả hoàng cung chỉ a mẫu là đánh nó ... Lần trước nó không nghe lời, chân đất chạy trong hoa viên, a mẫu cầm roi mây đuổi đánh nó suốt dọc đường.
Lưu Trường vuốt râu :" Ta cố gắng thật nhanh, lần này đi toàn kỵ binh, đợi tới nơi chắc cuộc chiến bên đó đã kết thúc, tới khi đó ta mang vài quý khách Thân Độc về ... Tóm lại nàng đừng lo, không quá lâu đâu, bây giờ đường sá làm rất tốt, khác trước kia rồi."
Tào Xu vẫn lo lắng:" Nếu ..."
"Chuyện này do thái úy an bài, hoàng hậu không cần hỏi tới."
Lữ hậu lên tiếng, Tào Xu mạnh mẽ trước mặt người khác, đem so với Lữ hậu không đáng nói, đành vâng dạ.
Lưu Trường đặt Lưu Linh sang bên, nhìn mọi người:" Lần này trẫm đi vì đại kế trăm năm của Đại Hán, không thể chậm trễ ... Về phần an nguy của trẫm, với người thái úy gom lại bây giờ, đủ di ... Đánh Thái Nhất rồi."
Từ sau khi Lưu Linh ra đời, Lưu Trường nói chuyện ôn hòa hơn, dù sao thì y cũng không nói bậy trước mặt khuê nữ.
Lưu Bột không nhịn được nói:" A phụ, cho con theo đi, con chiếu cố người."
Lưu Trường nhìn đứa con này.
Lưu Bột kế thừa hoàn mỹ vóc dáng của Lưu Trường, cao lớn, khỏe mạnh, chỉ là tính cách ....
"Nếu con muốn xuất chinh, vài năm nữa có thể dẫn theo quân của mình, lần này thì thôi." Lưu Trường không đồng ý, tiếp đó nói:" Hiếm khi cả nhà đoàn tụ, nào! Ăn đi!"
Khi cả nhà Trường lão gia đoàn tụ, "người ngoài" nào đó không mời mà tới.
Lưu An vừa đi vào liền thấy cảnh cả nhà quây quần.
Mà nhìn thấy hắn, Lưu Trường rất vui, vẫy tay:" An, ngươi tới đúng lúc lắm, nào, nào, đàn một khúc cho mọi người vui đi."
"Trường!" Lữ hậu không vui mắng, thằng nhãi này chỉ thích bắt nạt nhi tử:
Lưu Trường bấy giờ mới không trêu thái tử nhà mình nữa, vẫy tay gọi Lưu An tới bên cạnh:" Một mình trị quốc rồi, có vui không?"
"Con ..." Lưu An không biết phải trả lời vấn đề này thế nào:
Lưu Trường đưa tay ra xoa đầu hắn, với Lưu An đã lập gia đình mà nói, động tác này không phù hợp, hắn không phải trẻ con nữa. Lưu Trường mặc kệ, làm tóc hắn rối bù:" Làm cho tốt, đừng để trẫm về đánh ngươi."
"Vâng !"
Tiếp đó mọi người không bàn quốc sự nữa, chỉ nói chuyện thường nhật, tiểu công chúa chạy qua chạy lại, Lưu Trường uống rượu, kéo An nhảy cùng, Bột tựa hồ uống trộm chút rượu mặt đỏ bừng bừng, Lương độc chiếm đại mẫu, ngồi trong lòng bà nhìn mọi người, Tứ vẫn ăn ... Ba vị phu nhân bàn chuyện hôn sự của Bột.
Làm mọi người bất ngờ là tới tận khi bữa tiệc kết thúc, Lưu Trường không dặn dò Lưu An phải làm gì.
VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ 1: đại quản gia là ma hoàng 2: hồng hoang quan hệ hộ 3: ta an tĩnh làm cẩu đạo 4:vô địch kiếm vực 5: trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ 6: công tử biệt tú 7: ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo 8:siêu cấp phản diện 9: vô địch siêu thúc tổ 10: đại phụng đã canh nhân 11: đệ nhất danh sách 12: đạo quân 13: quỷ bí chi chủ 14: ta không biết ta là cao nhân 15: côn lôn ma chủ 16: minh thiên hạ 17: vợ ta là thiên hạ giảng đường 18:mật mã tây tạng 19: ta bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu 20: vô địch thật tịch mịch 21: ta không mún nghịch thiên 22: nguyên lai ta là tu tiên đại lão 23: cổ chân nhân 24:ta có hệ thống auto tu luyện 25:lão nạp phải hoàn tục 26:siêu thần yêu nghiệt 27: thế giới hoàn mỹ 28:ta thành lập tổ chức sát thủ ở huyền huyễn 29: thái cổ thần vương 30: mục thần ký 31: we chát của ta thông tam giới 32: tuyệt đỉnh đan tôn 33: tiên lộ tranh phong 34: con thỏ này phải chết 35:vô địch kiếm vực 36: tàn bào 37:vạn cổ tối cường tông 38: chí tôn đặc công 39:cửu tinh thiên thần quyết 40:đại bát hầu 41: cửu tiêu 42: vạn tộc chi kiếp 43:đồ nhi vi sư ko xún núi 44: đầu bếp tại dị giới 45:hệ thống tu luyện toàn năng 46: huyền huyễn ta là thần thoại 47:lược thiên ký 48: ma thiên ký 49:ma kiếm lục 50: khủng bố sống lại 51:minh thiên hạ 1-2 52: ngũ hành thiên 53:nguyệt huyết thần toạ 54:như ý tiểu lang quân 55: siêu cấp phản diện 56:phong khí quan trường 57:ta chỉ mún an tĩnh chơi game 58:siêu cấp thiên phú 59:siêu phẩm vu sư 60:sử thượng đệ nhất tổ sư gia 61:ta là võ học gia 62:ta có thể là giả tiên 63:hàn môn kiêu sĩ 64: toàn cầu hung thú 65:toàn cầu cao võ 66:thần sủng tiến hoá 67:tạo hoá chi vương 68:thiên đồ đạo thư quán 68:thế giới sụp đổ 69: vạn tộc chi kiếp 70:tiên quốc đại đế 71:thôn thiên 72: tiên ma biến 74:tả đạo khuynh thiên 75:tu la ma đế.. Còn tiếpnnm