Gia Phụ Hán Cao Tổ ( Dịch Full)

Chương 946 - Chương 947: Không Ai Ngăn Được Y, Không Ai Đánh Được Y.

Chương 947: Không ai ngăn được y, không ai đánh được y.

Vương quốc Ba Khắc Đặc Lý Á mặc dù chiếm cứ không ít đất đai của Thân Độc, nhưng chẳng ai coi họ là vương quốc Thân Độc.

Nơi này vốn thuộc về một phần của vương quốc Ba Tư, là cầu nối giữa Thân Độc và Ba Tư.

Hoàng đế trẻ Á Lịch Sơn Đại tức Alexander 3 đã chinh phục tới đây thì gặp kháng cự mạnh mẽ, có vị quý tộc đương địa tên Bối Tác Tư dùng địa hình có lợi chống lại Á Lịch Sơn Đại hai năm. Tuy sau đó ông phải đầu hàng, nhưng tranh thủ được điều kiện quy hàng có lợi, được người dân nơi này tôn xưng anh hùng.

Từ đó trở đi văn hóa nơi này mang phong cách Hi Tịch tức Hy Lạp nồng đậm.

Thống trị nơi này là người ngoại lai, người Hi Tịch bản địa hóa, bọn họ là số ít, cố gắng đem văn hóa tín ngưỡng của mình áp đặt lên bách tính tầng thấp, khiến vương quốc nội loạn khắp nơi, nhiều lần chia rẽ, rồi lại nhiều lần thống nhất.

Nay vương quốc không chỉ nội bộ chấn động, còn đối diện với khiêu chiến bên ngoài.

Ngoài rặng núi phía bắc vương quốc có một tòa bảo lũy, đây là một trong số bảo lũy kiên cố nhất của vương quốc, nơi từng chặn đứng bước tiến của Á Lịch Sơn Đại, nay nó lặng lẽ vì đế quốc ngăn cản kẻ địch tới từ bên ngoài.

Quốc vương Đức Mễ Đặc Lý nhị thế thong thả rời bảo lũy.

Hắn cưỡi một con ngựa đen thần tuấn, đội vương miện, mặc áo gấm, ngẩng cao đầu, giữ sự uy nghi của quốc vương. Sau lưng hắn là đội hộ vệ đó hơn 300 người tạo thành, họ cầm thuẫn lớn và trường mâu, đầu đội mũ trụ, lưng có áo choàng, chiến sĩ kiểu Hi Tịch.

Đằng xa có nhiều kỵ sĩ đợi họ.

So với đội hình chỉnh tề của người Hi Tịch, những người ở xa này lộn xộn hơn nhiều, họ mặc áo da, đeo cung ngắn, trang phục đủ kiểu, bộ dạng cũng khác biệt, chẳng xếp trận, cứ tùy tiện đứng đó thậm chí là chẳng nhìn ra ai là người đứng đầu.

Đức Mễ Đặc Lý nhìn đám người Hung Nô này, mày nhíu lại.

Hắn ghét đám người man rợ này, vương quốc Ba Khắc Đặc Lý Á tự hào về tri thức văn minh Hi Tịch, trước nay luôn xem thường những kẻ man rợ tự xa tới, đương nhiên xem thường của người Thân Độc, họ gọi người Thân Độc là "kẻ bị chinh phục."

"Người kế thừa Á Lịch Sơn Đại đại đế, người vô địch đại bại đế quốc Tắc Lưu Cổ, chủ nhân của Ba Khắc Đặc Lý Á, Đức Mế Đặc Lý nhị thế ở đây. Muốn cùng gặp mặt Hộ Đồ kẻ chinh phục trên thảo nguyên." Có một tùy tòng giọng khỏe đi lên phía trước hô vang:

Lúc này phía người Đột Quyết cũng có một kỵ sĩ cao lớn một mình cưỡi ngựa phóng ra, Hộ Đồ khinh bỉ cười phá lên:" Kẻ vô địch? Trước đó không lâu ta mới đánh bại ba đội quân của ngươi."

Đức Mễ Đặc Lý bình tĩnh nhìn kẻ man rợ trước mắt, hắn không tranh cãi vô nghĩa:" Nước Hán phái sứ giả tới, muốn ta đến thành Hoa Thị, không tới sẽ tiêu diệt đất nước của ta."

Ba Khắc Đặc Lý luôn có thiện chí muốn kiến lập quan hệ ngoại giao ổn định với Đại Hán, nhưng hiển nhiên quan hệ hiện nay không phải điều họ hi vọng. Đức Mễ Đặc Lý không muốn tới thành Hoa Thị, bọn họ đánh nhau trăm năm rồi, hai bên là tử địch, bảo mình tới đó, sao không bảo mình tự sát đi?

Nhưng hắn không dám xem thường uy hiếp của người Hán, bọn họ còn vất vả chống đỡ Hung Nô, làm sao có thể chống lại được người Hán.

Họ luôn theo dõi chiến sự ở Thân Độc, trước đó quốc gia chia năm xẻ bảy này còn loạn chiến liên miên, vậy mà quân Hán vừa tới một cái chiến loạn kết thúc nhanh chóng, cho nên họ thấy nguy hiểm, muốn tìm đồng minh, mà xung quanh chỉ có người Hung Nô thôi.

Hộ Đồ vẫn khinh bỉ:" Liên quan gì đến ta?"

Đức Mễ Đặc Lý tức giận:" Người Thân Độc nội đấu, kết quả quân Hán xuất hiện, bọn chúng không phản kháng được, đánh một trận đã khiến chúng không còn sức phản kháng nữa, tất cả quy phục rồi, giờ chúng đang nhòm ngó xung quanh ... Với địa hình của vương quốc ta, nếu chúng ta liên minh, có thể ngăn cản Đại Hán chinh phục. Ngươi cũng là quân vương, chẳng lẽ không biết, nếu bọn ta diệt vong, tiếp theo sẽ là các ngươi sao?"

"Ha ha ha, bọn ta không giống các ngươi, đánh không được thì bọn ta đi."

"Đi à? Ngươi đi đâu? Ba mặt là quân Hán, đi về phía tây, ngươi đánh lại được đế quốc Mạt Đế Á hùng mạnh không? Ngươi định chạy đi đâu?"

Hộ Đồ nheo mắt:" Ta có thể tiếp tục đi về phương bắc."

"Phương bắc giá lệnh là đường cùng, ngươi của ngươi sẽ chỉ hao mòn dần mà thôi, ngươi không bao giờ quay lại thảo nguyên trước kia của các ngươi nữa. Ta cho ngươi một lựa chọn thứ hai, chúng ta liên thủ, cùng chống lại bọn chúng, chúng từ xa tới, chỉ cần chúng ta lợi dụng địa hình ở đây, có thể ngăn chúng không thể tiến lên ... Chỉ cần ngăn được bọn chúng một năm, chúng sẽ phải lui binh."

"Ngươi có thể cho ta cái gì?"

"Hoàng kim, gia súc, nô lệ, ngươi muốn gì, ta đều có thể cấp cho ngươi."

Hộ Đồ hơi phân vân, nhìn quý tộc xung quanh, nhỏ giọng bàn bạc, thương lượng rất lâu mới có kết quả.

Mắt hắn ánh lên vẻ tham lam.

"Ta muốn 20 vạn nô lệ, tám tòa thành, các loại quân giới."

Hai bên tranh chấp không dứt, cuối cùng Hộ Đồ phải nhượng bộ, hạ xuống một nửa yêu cầu, dù thế hắn thấy mình cũng lãi lắm rồi, cười to:" Ngươi yên tâm, ngươi không thiệt đâu, kỵ sĩ của ta có thể cầm chân chúng, để chúng không cách nào toàn lực tiến công. Ngươi phụ trách thủ thành, ta quấy nhiễu, ta hiểu người Hán lắm, tướng cầm quân của chúng là ai?"

Đức Mễ Đặc Lý nghiêm túc nói:" Ngươi ở đây mà không biết chút gì hay sao? Là hoàng đế của chúng."

Hộ Đồ suốt ngày bận rộn cướp bóc sinh con, làm gì nghe ngóng mấy chuyện này.

Tích tắc đó nụ cười của hắn cứng lại.

"Ngươi nói ai?"

"Hoàng đế của chúng."

"Tên cưỡi tuấn mã trắng à? "

"Chính hắn."

"Coi như ngươi chưa từng gặp ta ... Không ai đánh được y, không ai ngăn được y, ta khuyên ngươi chuẩn bị trước đi."

Hộ Đồ nói xong xoay người đi ngay, đám kỵ sĩ theo sau, tốc độ cực nhanh chẳng mấy chốc biến mất, đi rất dứt khoát, không quay đầu lại lấy một lần.

Đức Mễ Đặc Lý há hốc mồm.

Hắn nghe nói rất nhiều về vị hoàng đế đó, nhưng hắn không ngờ người Hung Nô sợ hãi tới mức độ đó, chỉ nghe tên y đã chạy mất.

Nghĩ tới sức chiến đấu Hung Nô thể hiện mấy năm qua Đức Mễ Đặc Lý tức thì tuyệt vọng.

"Quốc vương, chúng ta phải làm sao đây?" Tướng lĩnh đi theo hắn hỏi:

"Sẵn sàng đi, ta sẽ đích thân kháng cự chúng, đây là quê hương của anh hùng Bối Tác Tư, tuyệt đối không đầu hàng."

Xung quanh ngớ ra, cuối cùng Bối Tác Tư đầu hàng Á Lịch Sơn Đại còn gì.

Các bạn đang nghe truyện tại Thư viện audio miễn phí truyendocviet.com

Bình Luận (0)
Comment