Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 1092 - Chương 864: Dừng Cương Trước Bờ Vực (2)

Chương 864: Dừng cương trước bờ vực (2)
Chương 864: Dừng cương trước bờ vực (2)

Trương Huyễn cố gắng che dấu sự xấu hổ trong mắt, cười khan một tiếng hỏi: “Thái hậu bình thường làm những gì?”

Tiêu hậu đã nhìn thấu tâm niệm của nam nhân trước mắt này, nàng biết mình sắp thành công, liền hé miệng cười, “Ta từ nhỏ đã thích vẽ tranh, không có việc gì thì vẽ mấy phúc sơn thủy hoặc là nhân vật. Đúng rồi, ta đặc biệt vẽ cho điện hạ một bức chân dung, điện hạ muốn xem một chút không?”

“Vi thần đương nhiên muốn xem tác phẩm lớn của thái hậu!”

“Vẽ không đẹp lắm, điện hạ theo ta.”

Tiêu hậu đứng dậy, lại quay đầu nhìn Trương Huyễn thật sâu, dời bước hướng phía sau màn che bước đi. Trương Huyễn do dự một chút, hắn muốn khắc chế loại dục niệm đó, nhưng hắn dù sao cũng là phàm nhân, càng quan trọng hơn là hắn ở trên quyền lực địa vị cao đã lâu, loại độc dược quyền lực thà ta phụ người trong thiên hạ, đừng để người trong thiên hạ phụ ta đã sớm bất tri bất giác xâm nhập xương tủy hắn.

Trương Huyễn không do dự, theo Tiêu hậu đi về phía sau rèm, nhưng ngay tại lúc hắn mới vừa đi đến bên rèm, lại chợt dừng người lại, hắn nghe thấy phía sau có tiếng bước chân cực kỳ nhỏ, khóe mắt hướng phía sau quét tới, phía sau cũng không có người, nhưng Trương Huyễn lại thấy được một đôi giầy thêu xanh biếc được khảm tơ vàng cạnh cột lớn, lại hướng bên trên nhìn lại, hắn thấy ánh mắt phẫn nộ của một thiếu nữ.

~~~~

Buổi chiều, Trương Huyễn ngồi một mình ở trong quan phòng cung Tử Vi xử lý việc công, việc xảy ra buổi sáng làm trong lòng hắn thật lâu khó có thể bình ổn, hắn không biết mình nên tiếc nuối hay là nên may mắn.

Lúc này, có thị vệ ở ngoài cửa bẩm báo, “Khởi bẩm điện hạ, tin báo khẩn tám trăm dặm của Lý Tĩnh tướng quân đã đưa đến!”

Tinh thần Trương Huyễn rung lên, vội vàng nói: “Lập tức trình lên!”

Tuy chiến dịch trên chiến trường chủ yếu của phương nam đã chấm dứt, nhưng chiến dịch mở rộng hướng nam lại còn đang tiến hành. Tùy quân ở sau khi chiến dịch Giang Nam kết thúc, tận cùng phía nam đánh tới quận Đông Dương, nhưng tiếp tục hướng nam còn có quận Vĩnh Gia và quận Kiến An, đặc biệt quận Kiến An diện tích rất lớn, cũng chính là tỉnh Phúc Kiến đời sau.

Mặt khác ở sau khi chiến dịch Cán Giang kết thúc, một quận tận cùng phía nam Tùy quân khống chế là quận Nam Khang, cũng chính là ngọn nguồn Cán Giang, nhưng các quận Lĩnh Nam phía nam quận Nam Khang chiến dịch lần này lại chưa chạm tới.

Cho nên nhiệm vụ của Lý Tĩnh chính là đem quận Vĩnh Gia, quận Kiến An cùng các quận Lĩnh Nam thu vào bản đồ Bắc Tùy, bản thân chúng nó chính là ranh giới của Đại Tùy, toàn bộ quan viên đều do triều đình bổ nhiệm.

Sau khi Dương Quảng chết ở Giang Đô, các quận phía nam ở vào một loại trạng thái thoát cai trị trực tiếp, đã chưa tự lập làm chư hầu, nhưng cũng không có triều đình trung ương quản hạt, nhưng loại trạng thái danh bất chính, ngôn không thuận này sẽ không duy trì bao lâu, trong kế hoạch đông chinh của Lý Uyên đã bao hàm rõ ràng thu nạp đối với các quận phía nam, Trương Huyễn cũng chưa quên đi, trong chiến lược nam hạ của hắn cũng bao gồm phía nam các quận, Lý Tĩnh lại dẫn một cánh quân viễn chinh vạn người trực tiếp hướng phía nam thẳng tiến.

Không bao lâu, thị vệ đưa tới quân báo khẩn cấp, Trương Huyễn theo đó hạ lệnh: “Đi đem Phòng quân sư và Đỗ tham quân đều mời đến!”

Trương Huyễn chậm rãi mở quyển trục, cẩn thận đọc quân báo Lý Tĩnh viết đến, trước mắt quân viễn chinh đã thu phục quận Vĩnh Gia và quận Kiến An, lúc trước một đường thuận lợi, quân đội chỉ là ở huyện Nam An xảy ra một hồi chiến đấu, huyện Nam An bị một mũi hải tặc chiếm lĩnh.

Hải tặc nhân số không nhiều, chỉ có mấy trăm người, đã bị Tùy quân tiêu diệt, nhưng trên quân báo Lý Tĩnh nhắc đến một cái tình báo khác lại khiến Trương Huyễn cảm thấy rất hứng thú, bọn hải tặc này vốn đều là ngư dân vùng duyên hải, tụ tập làm cướp, qua lại ở giữa Vĩnh Gia, Kiến An với Lưu Cầu, Lưu Cầu đó là Đài Loan.

Những năm Đại Nghiệp, chiến thuyền Tùy quân từng hai lần tới Lưu Cầu, chủ tướng phụ trách việc này chính là Trần Lăng, nhưng vừa lúc Trần Lăng đại biểu triều đình đi trấn an Giang Hoài và Giang Nam, Trương Huyễn chỉ đành tạm thời đặt xuống ý niệm này.

Lúc này, thị vệ ở cửa bẩm báo: “Phòng quân sư và Đỗ tham quân đã đến!”

“Mời bọn họ tiến!”

Không bao lâu, Phòng Huyền Linh với Đỗ Như Hối đi đến, hai người khom người thi lễ, “Tham kiến điện hạ!”

“Mời ngồi!”

Trương Huyễn cười mời bọn họ ngồi xuống, đem khoái báo của Lý Tĩnh đưa cho họ, “Dược Sư đã tiến vào quận Nam Hải, trên quân báo nói, Lĩnh Nam tổng quản Phùng Áng đã phái người liên hệ với hắn, tỏ vẻ nguyện ý quy phụ Bắc Tùy, nhưng Dược Sư rất cẩn thận, hắn đã biết Phùng Áng trước đó mộ binh lượng lớn, hoài nghi Phùng Áng bụng dạ khó lường, cho nên tạm thời đóng quân ở vùng Tăng Thành, chờ đợi quyết định của ta.”

Phòng Huyền Linh nhìn báo cáo một lần cười nói: “Đây là ty chức lúc trước đề nghị điện hạ, cần văn võ đủ cả, văn cần trấn an, võ cần lập uy, cương nhu đủ cả, thu phục các quận Lĩnh Nam sẽ làm ít mà hưởng nhiều, đáng tiếc điện hạ chỉ dùng một mặt cương, Phùng Áng tự nhiên mang lòng nghi ngờ. Ty chức vẫn là câu nói đó, trước ổn định Phùng Áng, ít nhất để hắn trên danh nghĩa thần phục Bắc Tùy, chờ tương lai sau khi điều kiện chín muồi lại định đoạt.”

Đỗ Như Hối cũng nói: “Thật ra mặc kệ là Lĩnh Nam Phùng Áng cũng tốt, Khâm Châu Ninh Trường Chân cũng tốt, bọn họ đều là nhiều thế hệ thống trị, tổ mẫu Phùng Áng Tiển phu nhân càng được coi là Lĩnh Nam thánh mẫu, Phùng thị gia tộc ở Lĩnh Nam có uy vọng cao thượng, Ninh thị gia tộc cũng vậy, bọn họ nhiều thế hệ là thủ lĩnh các tộc Lý Liêu, ở Khâm Châu thậm chí Nghiễm Nam địa vị cao thượng. Đối với hào tộc địa phương như vậy, điện hạ chỉ có thể dùng thủ đoạn trấn an, mà tuyệt không thể cường công, nếu không một vạn quân đội của Lý Tĩnh tướng quân rất khó bảo toàn.”

Trương Huyễn cũng ý thức được mình lúc ấy cân nhắc có chút đơn giản, hắn liền chậm rãi gật đầu, “Thôi được, ta lập tức phái người tới Lĩnh Nam!”

***

Thời gian lại trôi qua ba ngày, cách khoa cử chỉ hai ngày, lúc này, đại bộ phận sĩ tử đều từ bỏ ôn tập, hoặc là đi đầu danh trạng, bái sư môn, hoặc là ước hẹn uống rượu, ở trước khi thi thả lỏng bản thân, khiến thành Trung Đô đặc biệt náo nhiệt.

Trung Đô thành tây có một tòa tửu lâu rất nổi tiếng, tên là Lâm Chươ ng tửu lâu, bởi vì nơi này gần Thái Học, làm ăn càng thêm sôi trào, còn chưa tới giữa trưa, trong tửu lâu này đã chật ních sĩ tử đến từ các nơi.

Lúc này, dọc theo đường cái hai người trẻ tuổi bước nhanh tới, đều mặc nho bào màu trắng, đầu đội du học quan, chính là Lô Hàm với Chử Toại Lương, hai người kết giao ba ngày, đã sớm trở thành tâm đầu ý hợp, đều đã hiểu chi tiết của nhau. Chử Toại Lương biết Lô Hàm là tham quân tòng sự, cháu họ Tề vương phi, mà Lô Hàm cũng biết Chử Lượng phụ thân Chử Toại Lương là học sĩ văn học quán Trường An Tần vương phủ, nhưng những cái này đều không ảnh hưởng giao tình của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment