Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 241 - Chương 200: Diệt Trừ Đối Địch

Chương 200: Diệt trừ đối địch
Chương 200: Diệt trừ đối địch

Thân binh “Phốc!” một tiếng che miệng bật cười, không ngờ là thanh âm của nữ nhân. Trương Huyễn bỗng nghe được âm thanh này.

- Là ngươi!

Hắn kinh ngạc nhìn cô gái trước mắt, binh lính chậm rãi đi ra từ trong bóng tối, lộ ra khuôn mặt mỹ mạo diễm lệ của nàng, đúng là Trương Xuất Trần.

- Sao ngươi lại ở chỗ này?

Trương Huyễn nhướn mày:

- Nơi này là quân doanh, không cho nữ nhân đi vào.

- Vậy sao? Sao vợ của Vi Vân Khởi và hai vú già lại ở trong quân doanh? Ngươi nói lý do cho ta nghe một chút?

Trương Xuất Trần cười mà như không cười hỏi.

Trương Huyễn lập tức á khẩu không trả lời được. Bình thưởng chỉ trong thời gian chiến tranh mới không cho nữ nhân đi vào quân doanh, mà hiện tại cũng không phải thời chiến, hắn cười khan một tiếng:

- Thật ra ngươi đã biết rồi!

Trương Xuất Trần hừ lạnh một tiếng:

- Ta đương nhiên biết rõ, giao dịch giữa ngươi và Bột Hải Hội ta cũng biết hết. Không đơn giản, không ngờ lại đưa cô ta đi gặp Trương Tu Đà. Ta rất muốn biết, cô ta rốt cuộc cho ngươi chỗ tốt gì? Khiến cho ngươi bán mạng vì cô ta như vậy.

Trương Huyễn lập tức ngây ngẩn cả người, trong đầu hiện lên vô số ý niệm, làm sao nàng lại biết?

Lúc này một ý niệm trong đầu trào ra, Trương Huyễn thốt lên:

- Ngươi chính là thích khách ám sát nàng!

- Thật là ngu ngốc, lúc này mới đoán được sao? Ta nghĩ ngươi nên sớm đoán được chứ.

Trương Huyễn hoàn toàn hiểu rõ, Trương Xuất Trần nói muốn tới quận Tề giết một người, hóa ra mục tiêu của nàng chính là Cao Tuệ. Chỉ là làm sao nàng biết Cao Tuệ ở quận Tề?

Ngẫm lại chỉ có một khả năng, Cao Tuệ đã tới quận Tề không chỉ một lần. Hơn nữa, bị Vũ Xuyên Phủ phát hiện. Đậu Khánh liền phái Trương Xuất Trần đến xuống tay diệt trừ kẻ địch Bột Hải Hội này

- Ngươi phụng mệnh đến quận Tề, chính là vì giết nàng!

Ánh mắt Trương Huyễn sáng ngời nhìn chằm chằm Trương Xuất Trần.

Dù Trương Huyễn khôn khéo hơn người, nhưng lúc này đây hắn vẫn đoán sai. Trương Xuất Trần đến quận Tề thật ra là để giám thị Trương Huyễn hắn. Chỉ là trong lúc vô ý phát hiện Cao Tuệ.

Mặc dù Huyền Vũ Hỏa Phượng bị giải tán, nàng và Vũ Xuyên Phủ đã không còn quan hệ, nhưng xuất phát từ một loại bản năng được bồi dưỡng thời gian dài, nàng vẫn quyết định xuống tay diệt trừ người phụ nữ này. Chỉ là nàng chuẩn bị cũng không đầy đủ, tối hôm qua không đắc thủ được.

Trương Xuất Trần thấy Trương Huyễn hiểu lầm mục đích mình đến quận Tề, cũng không muốn giải thích, đơn giản đâm lao đành phải theo lao nói:

- Ngươi nói không sai, ta đến quận Tề chính là vì điều tra tình hình Bột Hải Hội thẩm thấu ở Thanh Châu. Giết Cao Tuệ chỉ là một trong những nhiệm vụ, đáng tiếc không thành công. Cho nên hôm nay ta đến gặp riêng ngươi…

Nói đến đây, Trương Xuất Trần cười kiều mỵ. Trong lòng Trương Huyễn rung động, một loại ý niệm không an phận dâng lên trong lòng hắn. Nhưng hắn cũng biết người con gái trước mắt này tuy rằng vô cùng kiều diễm, nhưng cũng là cả người có gai. Nếu mình có ý đồ với nàng, chỉ sợ chết như thế nào cũng không biết.

Hắn lập tức quay đầu đi chỗ khác, đem ý nghĩ bất lương trong đầu ép xuống. Trương Xuất Trần bỗng nhiên hiểu được nguyên nhân vẻ mặt cổ quái của hắn. Khuôn mặt xinh đẹp bỗng dưng ửng đỏ, nàng cũng né tránh ánh mắt của Trương Huyễn, cúi đầu nhỏ giọng nói:

- Hôm nay ta đến chỉ để nói cho ngươi một lời nhắn, là lời nhắn của nghĩa phụ ta cho ngươi, có nghe hay không tùy ngươi.

- Mời cô nương nói!

- Nghĩa phụ ta hy vọng ngươi thận trọng suy xét. Ngàn vạn lần không được khinh thường Bột Hải Hội. Một khi ngươi gia nhập Bột Hải Hội, bọn họ sẽ có biện pháp khống chế ngươi. Cho dù tương lai bọn họ không thể khống chế ngươi, bọn họ cũng sẽ tiêu diệt ngươi. Nghĩa phụ nói ngươi là người thông minh, nói đến thế thôi!

Trong lòng Trương Huyễn đương nhiên đã có tính toán. Hắn đã nhìn thấu sự ác nghiệt vô tình của Bột Hải Hội. Vì gặp Trương Tu Đà, không chút do dự bán rẻ Lương Trí đã đầu nhập vào bọn họ.

Nếu hắn gia nhập Bột Hải Hội, như vậy tương lai sẽ có một ngày, Bột Hải Hội cũng sẽ bán đứng mình. Nếu như nói trước kia hắn bị điều kiện của Bột Hải Hội làm động tâm, thì hiện tại, hắn muốn diệt trừ hoàn toàn thế lực của Bột Hải Hội ở Thanh Châu.

Trương Huyễn trầm tư một lát, chậm rãi nhìn chăm chú vào Trương Xuất Trần nói:

- Cô nương có thể thay ta diệt trừ một người hay không?

- Ngươi muốn ta diệt trừ ai?

- Thái Thú quận Bắc Hải.

Trương Xuất Trần giật mình kinh hãi:

- Tại sao phải giết y?

- Bởi vì y chính là người của Bột Hải Hội!

Trương Huyễn lạnh lùng nói.

***

Hai ngày sau, Trương Huyễn quay trở về huyện Ích Đô. Đoàn người vừa đến tiểu trấn, ở chỗ cửa thành, Tư mã Lưu Lăng liền chạy ra đón chào, vẻ mặt y khẩn trương nói:

- Tướng quân, đã xảy ra chuyện!

- Đã xảy ra chuyện gì?

Trương Huyễn bất lộ thanh sắc hỏi.

Lưu Lăng kéo Trương Huyễn qua một bên thấp giọng nói:

- Lương Trí uống say rơi xuống giếng, khi người ta vớt lên đã tắt thở. Mọi người hoang mang lo sợ, thi thể đang đặt ở hậu viện quận nha.

Trương Huyễn âm thầm khâm phục Trương Xuất Trần có thủ đoạn, không một tiếng động giết chết Lương Trí. Hắn gật gật đầu, quay đầu nói với bọn lính:

- Các ngươi về quân doanh trước, bảo Vi tiên sinh đến quận nha.

Lưu Lăng mừng rỡ:

- Vi tiên sinh đã trở lại?

- Y và ta cùng về, y đi quân doanh trước.

Nhân thủ của Lưu Lăng không đủ, trong khoảng thời gian này loay hoay với đám lính mới nhập doanh làm y sứt đầu mẻ trán. Vừa phải quan tâm chuyện quan phủ bên này, vừa lo sự vụ trị an, y đã hơi ăn không tiêu. Vi Vân Khởi trở về không thể nghi ngờ là giúp y giải vây.

Trương Huyễn quay đầu ngựa lại nói:

- Trước tiên đến quận nha!

Hắn giục ngựa chạy gấp về phía quận nha. Lưu Lăng và vài tên thân binh cũng vội đi theo phía sau, không bao lâu, mọi người đã đi tới quận nha.

Trước cửa lớn tụ tập một đoàn quan lại quận huyện, hoảng loạn thảo luận cái gì đó. Lúc này, có người nhìn thấy Trương Huyễn, hô một tiếng:

- Trương tướng quân đến rồi!

Chúng quan viên lập tức xông tới, mồm năm miệng mười hỏi:

- Tướng quân, Lương Thái Thú xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Trương Huyễn dừng bước nói với mọi người:

- Chuyện của Lương Thái Thú đương nhiên làm cho người ta đau lòng, tuy nhiên quan nha công việc bề bộn, không thể vì chuyện Lương Thái Thú mất mà làm trễ nải công việc. Trước tiên mọi người đi xử lý công vụ, chờ ta xử lý sau đó sẽ an bài cho các vị.

Trương Huyễn đến khiến cho mọi người có người đáng tin cậy. Chí ít có quân đội ở đây, quận Bắc Hải cũng không trở nên hỗn loạn, mọi người liền tự rời đi.

Trương Huyễn bước nhanh vào cửa chính quận nha, đi vào hậu viện, liền nghe từng đợt tiếng khóc. Chỉ thấy trên đại sảnh bày một chiếc quan tài, xung quanh có mười mấy người khóc. Hai đứa con trai của Lương Trí, nữ nhi đã gả cho Đằng gia và con rể, cùng với thê tử Phùng thị và hai tiểu thiếp. Quận Thừa Vương Vận Khiêm cùng huyện lệnh Ích Đô Triệu Thục ở một bên an ủi cả nhà bọn họ.

Lúc này, Trương Huyễn và Lưu Lăng bước nhanh đi vào đại sảnh. Chỗ này ngoại trừ Quận Thừa Vương Vận Khiêm cùng huyện lệnh Ích Đô Triệu Thục, người nhà của Lương Trí cũng không nhận ra Trương Huyễn. Bọn họ bất an nhìn vị khách không mời mà đến này.

Quận Thừa Vương Vận Khiêm cùng huyện lệnh Ích Đô Triệu Thục vội vàng tiến lên thi lễ:

- Tướng quân đã trở lại!

- Ta vừa mới vào thành.

Trương Huyễn nhìn thoáng qua quan tài, thấp giọng hỏi:

- Sao lại phát sinh chuyện này?

Quận Thừa Vương Vận Khiêm vội vàng nháy mắt với Trương Huyễn. Trương Huyễn lập tức hiểu được, ngay trước mắt gia quyến của Lương Trí không nên hỏi chuyện này. Hắn cũng không hỏi nhiều nữa, đi đến trước quan tài nhìn nhìn rồi nói với Phùng thị:

- Lương Thái Thú hết lòng vì nước. Ta sẽ bẩm báo lên Thánh Thượng cho ông ấy vinh dự nên có, phu nhân cứ yên tâm đi!

Phùng thị đã biết thân phận của Trương Huyễn từ chỗ Huyện lệnh Vương Thục, nàng đỡ con tiến lên quỳ xuống khóc không ra tiếng:

- Hết thảy khẩn cầu Trương tướng quân thay chúng ta làm chủ!

Trương Huyễn gật gật đầu, nói với Huyện lệnh Vương Thục:

- Ngươi đi xử lý hậu sự của Lương Thái Thú đi. Phải mời tăng nhân tụng kinh siêu độ, tóm lại, phải làm lớn một chút, tất cả chi phí đều do quan phủ chịu. Mặt khác, lại tìm cho phu nhân một tòa đại trạch, để cho phu nhân an hưởng tuổi già. Có gì khó khăn cứ nói với ta, ta sẽ giải quyết.

Phùng thị và người thân vô cùng cảm kích, đều quỳ xuống dập đầu, Trương Huyễn nâng bọn họ dậy, an ủi:

- Người chết không thể sống lại, xin các vị bớt đau buồn!

Trấn an mọi người xong, Trương Huyễn đi vào trong viện tử, Quận Thừa Vương Vận Khiêm theo tới, Trương Huyễn cũng không quay đầu lại, lạnh lùng hỏi:

- Lương Thái Thú rốt cuộc chết như thế nào?

Vương Vận Khiêm thấp giọng nói:

- Tối hôm qua Lương Thái Thú và mấy người bằng hữu uống hoa tửu ở Hàm Xuân Uyển, kết quả uống nhiều mấy chén, khi đi nhà vệ sinh trượt chân…

Trương Huyễn nhướn mày:

- Không phải rơi giếng sao?

- Đó là nói nghe cho hay một chút, địa điểm cũng biến thành quán rượu Thanh Châu.

Trương Huyễn trầm tư một lát lại hỏi:

- Trên người có miệng vết thương linh tình gì hay không?

Vương Vận Khiêm vội vàng nói:

- Ty chức không để cho người khám nghiệm tử thi kiểm tra, đợi tướng quân về làm chủ.

Trương Huyễn âm thầm gật đầu. Vương Vận Khiêm này vẫn là người thông minh, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi nói với Vương Vận Khiêm:

- Ngươi đi thương lượng với Thái Thú phu nhân một chút, xem nàng có thái độ gì. Nếu nàng nguyện ý, chúng ta sẽ nói là Thái Thú bị trùm thổ phỉ Vương Bạc làm hại, nhưng chỉ sợ triều đình sẽ phái người xuống điều tra. Nếu nàng không muốn, vậy nhanh chóng nhập thổ vi an.

- Tướng quân, ty chức có mấy câu, không biết có nên nói hay không.

Trương Huyễn nhìn y một cái:

- Ngươi cứ nói đi.

Bình Luận (0)
Comment