Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 306 - Chương 264: Lần Đầu Hợp Tác

Chương 264: Lần đầu hợp tác
Chương 264: Lần đầu hợp tác

Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Lý Kiến Thành đã quay trở về nhà của mình, hôm qua y đã đắn đo suy nghĩ suốt cả đêm, mặc dù Đậu Khánh cho phép y sử dụng lực lượng của chính mình, nhưng do thận trọng, y quyết định sẽ không dùng lực lượng quân Ngõa Cương, mà vận động gia tộc của mình tham gia vào việc này.

Huống hồ Đậu Khánh cũng đã đồng ý sẽ sử dụng tất cả tài nguyên của Đậu gia, Lý Kiến Thành hiểu rõ về thế lực cường đại của Đậu gia, có nguồn nhân lực và tài lực hùng hậu, nếu tất cả mọi người cùng vùng dậy, có lẽ cũng chẳng thua gì thế lực của Vũ Xuyên Phủ.

Về đến nhà, Lý Kiến Thành lập tức cho người mời người anh em kết nghĩa Lý Thế Dân cùng em rể Sài Thiệu đến.

- Ta có chuyện muốn thương lượng với các đệ.

Lý Kiến Thành kể lại chi tiết cuộc nói chuyện tối qua giữa y và Đậu Khánh cho Lý Thế Dân và Sài Thiệu nghe, cuối cùng nói:

- Ngoại tổ phụ muốn ta ra mặt hợp tác với Trương Huyễn, chúng ta thương lượng trước đã, việc này nên làm như thế nào?

Lý Thế Dân chau mày:

- Huynh trưởng, ta cũng biết hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng, nhưng chỉ dựa vào sức mạnh của gia tộc chúng ta thôi thì e là vẫn còn quá yếu, không thể làm nên chuyện được.

Sài Thiệu cũng cảm thấy khó xử nói:

- Với lại chúng ta cũng không biết phải bắt đầu từ đâu, một chút chi tiết cũng không hề hay biết, chúng ta làm sao có thể ngăn chặn việc liên minh giữa Nguyên gia và Bột Hải Hội? Chẳng lẽ đi ám sát Cao Tuệ, mà ả ở đâu chúng ta cũng không hề hay biết.

- Các đệ đừng vội, nghe ta nói hết đã, về mặt nhân lực và tài lực thì không thành vấn đề, ngoại tổ phụ đồng ý sẽ huy động tất cả lực lượng của gia tộc Đậu thị giúp đỡ chúng ta, theo những gì ta biết, chỉ những võ sĩ võ công cao cường thôi cũng đã có trên trăm người, càng không cần nói đến nguồn tài lực hùng hậu, thật ra ngoại tổ phụ muốn ta thay mặt người ra mặt để thương lượng với Trương Huyễn, mọi việc cụ thể vẫn là phải dựa vào sức mạnh của Đậu gia.

Nói đến đây, Lý Kiến Thành lại nói tiếp với Sài Thiệu:

- Còn về việc phải ra tay như thế nào, chúng ta có thể đi tìm Trương Huyễn, nếu hắn đã biết việc ba nhà liên minh, nhất định hắn còn biết rất nhiều chuyện khác, có thể hắn sẽ biết nên ra tay từ đâu. Tự Xương, mối quan hệ giữa đệ và hắn không tồi, đệ đi thương lượng với hắn, ta không tiện ra mặt.

Sài Thiệu rất khó xử, không lâu trước y đã trở mặt với Trương Huyễn vì vụ việc của Lý Tử Thông, bây giờ đi tìm Trương Huyễn, quả thật là y không chịu nổi việc mất mặt như thế này.

Lúc này, Lý Thế Dân ở bên cạnh cười nói:

- Đừng làm khó Sài đại ca nữa, vẫn là để ta đi đi! Ta đi gặp Trương Huyễn sẽ không khiến người khác chú ý, hoặc là ta sẽ dẫn Huyền Bá cùng đi, để cho người khác tưởng là chúng ta đến để luận bàn võ nghệ.

Lý Kiến Thành suy nghĩ một lúc, tuy rằng tuổi của đệ đệ y còn nhỏ, chỉ mới 17 tuổi, nhưng nhiều khi suy nghĩ còn chu đáo hơn cả người đã trưởng thành, rất quyết đoán và thông minh, để Lý Thế Dân đi gặp Trương Huyễn có thể thật sự có hiệu quả.

Lý Kiến Thành liền gật đầu:

- Được rồi! Hắn đang ở trong phủ của Trương Tu Đà, đệ và Huyền Bá có thể đến đó để tìm hắn. Nhưng mà ta phải nhắc đệ một câu, nói trước với Huyền Bá, có thể luận bàn võ nghệ, nhưng không được gây rắc rối, nếu khiến cho bất kỳ ai trong quân Phi Ưng bị thương, đều sẽ ảnh hưởng đến đại sự của chúng ta.

- Đại ca yên tâm đi! Ta đã tính toán sẵn rồi, Huyền Bá cũng là một người biết chừng mực, sẽ không gây họa đâu.

~~~~

Ngay khi Lý Kiến Thành đang dặn dò Lý Thế Dân, lúc này ngoài thành Lạc Dương trong tửu quán Bích Ba, Hứa Ấn đã đến gặp Trương Huyễn, tuy rằng trong thư của Hứa Ấn đã kể rõ mọi việc, nhưng vẫn có vài chi tiết Trương Huyễn muốn thảo luận kĩ càng hơn với Hứa Ấn.

- Ta muốn biết, Vũ Văn Thuật dự định đối phó với ta như thế nào?

Đôi mắt sáng của Trương Huyễn chăm chú nhìn Hứa Ấn, cố gắng khiến cho ngữ khí trở nên ôn hòa nhất:

- Liệu có thể làm phiền Hứa tiên sinh nói cho ta nghe không.

Hứa Ấn gật đầu, nếu y đã đến gặp Trương Huyễn, thì tất nhiên sẽ không giấu diếm gì nữa:

- Trương tướng quân có biết người tên Lương Trí không?

Trương Huyễn không hề ngạc nhiên, điều này đã nằm trong suy đoán của hắn, quả nhiên đối phương muốn dùng án của Lương Trí để đối phó hắn, Lương Trí có thể đã quy hàng Bột Hải Hội, nếu Bột Hải Hội muốn đối phó với mình, án của Lương Trí quả thật là một đề tài có thể phát huy được.

Nhưng Trương Huyễn cảm thấy không hiểu, căn bản là án của Lương Trí không hề có chút bằng chứng nào mới đúng, Bột Hải Hội lấy gì để làm khó dễ được mình?

- Bọn chúng muốn lợi dụng vụ án của Lương Trí như thế nào?

Trương Huyễn lại hỏi tiếp.

- Con trai của Lương Trí tên là Lương Kính Nghiêu, gã chuẩn bị cáo trạng lên triều đình, nói là phụ thân của gã bị người mưu sát. Dựa vào cấp bậc thái thú của Lương Trí, tất nhiên là triều đình sẽ vô cùng xem trọng vụ án này, thêm nữa có sự châm lửa của Vũ Văn Thuật, triều đình nhất định sẽ phái ngự sử đi Bắc Hải để điều tra vụ án, e là lúc đó điều tra ra không chỉ là vụ án của quận Bắc Hải này thôi đâu.

Trương Huyễn trầm tư không nói, vấn đề không nằm trong vụ án của Lương Trí, chỉ cần ngự sử đến Bắc Hải, hắn sẽ rơi vào thế bị động, quan trọng hơn là Dương Quảng sẽ bắt đầu chú ý đến quận Bắc Hải, sẽ giám sát nhất cử nhất động của mình.

Trương Huyễn đã hiểu được điểm mấu chốt của vấn đề này, đó chính là người tên Lương Kính Nghiêu này. Trương Huyễn biết Lương Trí có hai người con trai, thứ tử Lương Kính Thuấn đầu óc không bình thường, còn trưởng tử Lương Kính Nghiêu lại là một người khôn khéo, nếu hắn có thể xử lý được Lương Kính Nghiêu, hoặc nắm được gã trong bàn tay, thì vụ án của Lương Trí sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.

Trầm tư hôi lâu, Trương Huyễn hỏi tiếp:

- Hiện nay tên Lương Kính Nghiêu này đang ở trong tay ai?

- Ta đoán là ở trong tay của Bột Hải Hội, Vũ Văn Thuật không muốn xuất đầu lộ diện, muốn đẩy vụ án này qua cho Nguyên Mân làm, lão rất cẩn thận, lo việc thánh thượng sẽ biết được rằng lão có cấu kết với Bột Hải Hội.

Trương Huyễn gật đầu:

- Chuyện này ta đã biết rồi, cảm ơn tiên sinh đã thông báo kịp thời, tiên sinh có thể về rồi, nếu có biến, tiên sinh có thể đến tửu quán này tìm chưởng quỹ, y sẽ liên lạc với ta.

Hứa Ấn đứng dậy chắp tay:

- Nếu đã vậy, ta xin cáo từ trước, nhưng mà ta muốn nhắc nhở Trương tướng quân, thời gian không còn nhiều nữa, tướng quân phải mau chóng hành động.

Hứa Ấn cáo từ rồi rời đi, Trương Huyễn đi tìm chưởng quỹ của tửu quán, dặn dò y một phen. Chưởng quỹ của tửu quán họ Dương, là người quận Bắc Hải, cha mẹ của y đang ở Bắc Hải, do vậy rất nhiệt tình với việc mà Trương Huyễn giao cho, nguyện ý giúp đỡ Trương Huyễn trong việc trao đổi thông tin.

An bài xong việc tiếp theo, Trương Huyễn và Uất Trì Cung trở về phủ đệ của Trương Tu Đà, vừa đến trước cửa phủ mơ hồ nghe thấy sau lưng có người gọi tên hắn, Trương Huyễn ngoảnh đầu lại, thấy có hai thiếu niên cưỡi ngựa chạy về phía này, người đi đầu là Lý Thế Dân, đằng sau có một thiếu niên đen, gầy theo sau, chính là đệ đệ của Lý Thế Dân, Huyền Bá.

Trương Huyễn ghìm chiến mã lại, chốc lát, Lý Thế Dân đã thúc ngựa tới gần cười nói rằng:

- Tướng quân là muốn đi ra ngoài hay là vừa mới trở về?

- Ta vừa mới trở về, Lý công tử đến tìm ta sao?

- Không phải là tối qua Trương tướng quân đã đến phường Khoan Chính hay sao?

Trương Huyễn lập tức hiểu ra, thì ra Lý Thế Dân chính là người mà Đậu Khánh phái đến để liên lạc với mình, hắn lại nhìn Lý Huyền Bá, cười nói:

- Mời hai vị vào phủ.

Lý Thế Dân dẫn huynh đệ theo sau Trương Huyễn vào phủ, Trương Huyễn cười nói với Lý Huyền Bá:

- Nghe nói Huyền Bá võ công trác tuyệt, không biết có thể chỉ giáo cho đại tướng dưới trướng của ta hay không?

Lý Huyền Bá là một người thích náo nhiệt, gã ở trong phủ chán không chịu nổi, cho nên mới theo nhị ca ra chơi, gã nhìn dáng người cường tráng của Uất Trì Cung, gật đầu đáp:

- Vị đại ca này có thể thử xem.

Trương Huyễn nháy mắt ra hiệu với Uất Trì Cung, Uất Trì Cung hiểu ra, phất tay cười nói với Lý Huyền Bá:

- Mời! Chúng ta đến hậu viện.

Lý Thế Dân dặn dò em trai:

- Chúng ta đến để làm khách, không được tranh cường háo thắng, ra tay càng phải biết chừng mực, ta đã nói qua với đệ rồi, nếu gây họa ta tuyệt đối sẽ không tha cho đệ.

Trương Huyễn suy nghĩ một hồi, dứt khoát cùng đến hậu viện, cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc nói chuyện giữa hắn và Lý Thế Dân, liền cười nói:

- Vậy thì cùng đi xem vậy! Ta cũng muốn thưởng thức xem uy lực của Lôi Thần Chùy.

Mọi người cùng nhau đi đến sân huấn luyện ngựa ở hậu viện. Hậu trạch của Trương Tu Đà không có vườn hoa, mà là một sân luyện tập khoảng năm mẫu đất, tuy không đủ để cưỡi ngựa, nhưng nơi này đủ để luyện võ, do còn chưa đến 10 ngày nữa là Anh Hùng Hội sẽ bắt đầu, mọi người đều gia tăng luyện tập, đều hy vọng mình có thể giành được một thanh danh tốt trong Anh Hùng Hội

Bình Luận (0)
Comment