- Vốn là ngoại tổ phụ của ta muốn để huynh trưởng đến liên lạc với Trương tướng quân, nhưng Trương tướng quân cũng biết đấy, huynh trưởng của ta không tiện xuất đầu lộ diện, cho nên ta ra mặt thay cho huynh ấy, không biết là Trương tướng quân muốn chúng ta làm những gì?
Trương Huyễn nhìn chăm chú Lý Huyền Bá và Bùi Hành Nghiễm đang chuẩn bị tỷ thí trên sân luyện tập, cười nói:
- Ta cho là Từ Thế Tích sẽ đến tìm ta chứ!
- Lý tướng quân cũng là người hiểu rõ sự tình, cần gì phải hỏi câu này.
Từ trên người của Lý Thế Dân toát lên vẻ lão luyện và cơ trí không phù hợp với lứa tuổi thiếu niên của y, y trả lời Trương Huyễn một câu không nặng không nhẹ, Trương Huyễn không kìm nổi cười phá lên:
- Xem ra là ta nghĩ nhiều quá rồi.
Thật ra là Trương Huyễn đang thử thăm dò Lý Thế Dân, hắn muốn biết tại sao Đậu Khánh lại có thể giao nhiệm vụ này cho Lý Kiến Thành.
Rõ ràng là việc Nguyên Mân cấu kết với Bột Hải Hội sẽ gây ra uy hiếp lớn nhất đối với Lý Kiến Thành, nếu như mình đoán đúng, mục đích của Bột Hải Hội có lẽ là có liên quan trực tiếp đến quân Ngõa Cương.
Có phải là Bột Hải Hội đang có ý đồ dòm ngó quân Ngõa Cương? Đe dọa trực tiếp đến an toàn của Lý Kiến Thành và lợi ích của bản thân Lý gia.
Tuy nhiên có lẽ Lý Thế Dân cũng không phải là một người hiểu rõ sự tình, Trương Huyễn liền không thăm dò y nữa, cười rồi nói:
- Nếu công tử không cảm thấy phiền thì giúp ta đi tìm một người.
- Trương tướng quân cứ nói!
- Người này là con trai của cựu thái thú Bắc Hải, gã tên là Lương Kính Nghiêu, gã là nhân vật mấu chốt trong hành động tiếp theo của Bột Hải Hội, bắt hoặc trừ khử được người này, có thể khiến cho Bột Hải Hội không thể phối hợp được với hai bên kia, do đó có thể khiến chúng nghi kỵ lẫn nhau.
- Tên Lương Kính Nghiêu này chắc là sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của chính tướng quân nhỉ!
Trương Huyễn cười nhạt:
- Ta đã nói qua với ngoại tổ phụ của ngươi, trong chuyện này việc của ta cũng chính là việc của các ngươi, các ngươi trước hết hãy giúp ta tìm ra người này, ta sẽ tìm tiếp cơ hội để phá hủy sự cấu kết của Nguyên Mân và Bột Hải Hội, việc gì cũng phải biết nặng biết nhẹ, Lý công tử hiểu ý của ta chứ?
Trương Huyễn là đang nói thẳng cho Lý Thế Dân biết, nếu Đậu Khánh không chịu giúp mình trước, vậy thì việc hợp tác của hai bên cũng miễn bàn đến.
Lý Thế Dân yên lặng gật đầu:
- Ta hiểu rồi!
Lúc này, tiếng hò hét vang dội khắp sân luyện tập, gần như là Lý Huyền Bá và Bùi Hành Nghiễm bùng nổ cùng một lúc, hai người thúc mã xông lên, trong khoảnh khắc hai con ngựa giao nhau, Lý Huyền Bá giành được quyền ra tay trước, hai thanh chùy lớn vàng óng liên tiếp đánh về phía đầu của Bùi Hành Nghiễm, kéo theo tiếng gió rít gào.
Bùi Hành Nghiễm cũng muốn chiếm tiên cơ, nhưng thân pháp của y vẫn chậm hơn nửa bước so với Lý Huyền Bá, đây không phải là do Lý Huyền Bá may mắn, mà là kết quả từ sự đọ sức võ nghệ của hai bên.
Bùi Hành Nghiễm rơi vào thế bị động, y chỉ có thể nâng song chùy lên chắn, chỉ nghe hai tiếng vang long trời lở đất ‘Đang! Đang’, tất cả mọi người đều bịt kín tai lại.
Hai liên hoàn chùy của Lý Huyền Bá hung hăng nện lên hai thanh chùy bạc của Bùi Hành Nghiễm, Bùi Hành Nghiễm cảm thấy hai cánh tay gần như đã không còn cảm giác, một luồng sức mạnh mãnh liệt như núi đổ ập về phía y, trước mắt y biến thành màu đen, lục phủ ngũ tạng giống như đảo lộn, khiến y cảm thấy vô cùng thống khổ, liên tiếp lùi về phía sau vài bước.
Nhưng Bùi Hành Nghiễm vẫn gắng gượng, y cắn chặt răng hét lớn:
- Tiếp nào!
Lý Huyền Bá cũng hưng phấn quát to:
- Hảo tiểu tử. Đón tiếp một chùy của ta này!
Y thúc mã xông lên, nhưng lần này Bùi Hành Nghiễm đã nắm được tiên cơ, y lấy tĩnh chế động, tấn công trước, một chùy đập tới chính diện Lý Huyền Bá, y nghẹn đủ rồi, một chùy này y phải đòi lại cả vốn lẫn lời.
Mắt của Lý Huyền Bá híp lại, y cũng không thèm đỡ, vung chùy vàng lên nện thẳng vào chùy bạc, lại là một tiếng vang lớn long trời lở đất.
Bùi Hành Nghiễm không chống đỡ được nữa, cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi, y hét lớn một tiếng, quay đầu ngựa bỏ đi, cho dù hai cánh tay của y chỉ còn sót lại một chút tri giác, nhưng y vẫn nắm chặt chùy bạc, không cho nó rơi xuống đất.
Lý Huyền Bá không có đuổi theo, y dùng lưỡi liếm môi, vị tướng dùng chùy bạc này cũng không tệ lắm, có thể đánh được hai hồi với mình, đáng tiếc còn lâu mới thấy đã được.
- Vị huynh đệ dùng chùy bạc này, ngươi tên gì?
Lý Huyền Bá cao giọng hỏi.
Bùi Hành Nghiễm đã đi chậm lại, y hừ mạnh một tiếng:
- Ông là Bùi Nguyên Khánh.
Chùy của Lý Huyền Bá đánh bại Bùi Hành Nghiễm, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình biến sắc. Ai cũng biết Bùi Hành Nghiễm được xưng là đệ nhất tướng của quân Phi Ưng, đánh khắp Sơn Đông không có đối thủ, sức lực dũng mạnh khiến cho tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục, vậy mà y lại không đỡ nổi hai chùy của Lý Huyền Bá, có thể thấy được tên Lý Huyền Bá này lợi hại đến mức nào, đúng như lời Trương Huyễn nói, Vũ Văn Thành Đô cũng chưa chắc đã có thể là đối thủ của y.
Tuy rằng mọi người đều phục, nhưng sắc mặt lại không được tốt lắm, La Sĩ Tín vung thiết thương quát to:
- Ta chiến với ngươi!
Giọng nói nghiêm nghị của Trương Huyễn đã ngăn y lại:
- Sĩ Tín, thu thương về!
La Sĩ Tín cũng biết nếu y khiêu chiến cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục, chỉ đành oán hận thu hồi thiết thương:
- Tiếu tử thối, xem như ngươi lợi hại.
Lý Thế Dân cũng gọi em trai lại, chắp tay áy náy nói với mọi người:
- Huynh đệ của ta chỉ là muốn luận bàn võ nghệ, tuyệt đối không có ý muốn khiêu khích, nếu như huynh đệ của ta có chỗ nào thất lễ, ta xin tạ lỗi các vị!
Sự khách sáo của Lý Thế Dân khiến mọi người cảm thấy thoải mái hơn nhiều, mọi người đều lần lượt nói không sao, Bùi Hành Nghiễm đi lên trước vài bước, cao giọng nói với Lý Huyền Bá:
- Hy vọng chúng ta có cơ hội đọ sức lần nữa trong Anh Hùng Hội.
Lý Huyền Bá nhếch miệng cười:
- Nếu thật gặp lại, ta cho ngươi ra tay trước!
- Không cần ngươi nhường!
Bùi Hành Nghiễm lạnh lùng trả lời.
Lúc này, Trương Huyễn bước lên, nói với Lý Thế Dân:
- Sự tình khá khẩn cấp, hy vọng công tử về tới liền lập tức bắt tay vào làm, ta chờ tin tức tốt của công tử.
Lý Thế Dân gật đầu, ôm quyền nói:
- Vậy chúng ta xin cáo từ trước!
Y dẫn theo Lý Huyền Bá vội vàng rời khỏi phủ đệ của Trương Tu Đà, lúc này, Tần Quỳnh đi lên nhìn theo bóng lưng của bọn họ, nói với Trương Huyễn:
- Có thể bọn chúng không đơn giản là đến để tỷ võ thôi.
- Bọn họ đến vì chuyện Bột Hải Hội, hy vọng ta có thể giúp bọn họ một tay.
- Bột Hải Hội?
Tần Quỳnh không hiểu, nhìn Trương Huyễn.
Trương Huyễn thản nhiên nói:
- Thúc Bảo cảm thấy đại soái bị triệu về kinh là do ai đứng sau sai khiến?
Tần Quỳnh suy nghĩ, lập tức hiểu ra, giật mình hỏi:
- Nguyên Đỉnh là nói việc đại soái bị triệu về kinh có liên quan đến Bột Hải Hội?
Trương Huyễn gật đầu:
- Nếu đại soái ở đó thì Bột Hải Hội làm sao có thể có cơ hội tiến vào Sơn Đông được.
Nói đến đây, Trương Huyễn bỗng nhiên nghĩ đến Bùi Nhân Cơ, Trương Tu Đà cự tuyệt sự lôi kéo của Bột Hải Hội, vậy Bùi Nhân Cơ có thể quả quyết cự tuyệt hay không?
~~~~
Trương Huyễn trở lại phòng của mình, Bùi Hành Nghiễm cũng tiến vào theo:
- Tướng quân, đã xảy ra chuyện gì?
Không giống với bọn Tần Quỳnh và La Sĩ Tín, Bùi Hành Nghiễm là bộ tướng của Trương Huyễn, Trương Huyễn có thể qua mặt được Tần Quỳnh, nhưng lại không lừa được Bùi Hành Nghiễm, y nhận ra rằng Lý Thế Dân đến tìm Trương Huyễn là vì có việc quan trọng, đối với chuyện của Trương Huyễn y không thể chối từ trách nhiệm.
- Ngươi không bị thương chứ?
Trương Huyễn quan tâm hỏi.
- Không có!
Bùi Hành Nghiễm lắc đầu:
- Y rất lợi hại, nhưng y hạ chùy rất có chừng mực, không làm ta bị thương, không sao cả.
- Y là mãnh tướng đứng đầu thiên hạ, ngay cả Vũ Văn Thành Đô cũng chưa chắc có thể qua được mười hiệp khi đối đầu với y, thua dưới tay y là bình thường, hy vọng ngươi không bị gánh nặng về mặt tâm lý.
- Lúc trước, tướng quân nói y lợi hại đến thế nào, ty chức cũng không quá tin tưởng, bây giờ ty chức tin rồi, ta có thể đánh được với y hai hiệp đã là rất may mắn rồi.
Nói đến đây, Bùi Hành Nghiễm lại hỏi:
- Tướng quân có thể nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì hay không?
Trương Huyễn hơi do dự rồi nói:
- Vũ Văn Thuật, Nguyên Mân và Bột Hải Hội đang chuẩn bị liên thủ để hãm hại ta, đồng thời cũng hãm hại Lý gia, cho nên ta chuẩn bị liên thủ với Lý gia để tự bảo vệ mình.
Trương Huyễn không muốn để Bùi Hành Nghiễm tham gia vào việc này, nguyên nhân chủ yếu là hắn không muốn để Bùi gia tham gia vào, nếu Bùi Hành Nghiễm tham gia quá sâu, e rằng rất khó để giấu được Bùi Củ.
Nhưng có nên cho Bùi Củ biết việc này hay không, Trương Huyễn vẫn đang do dự, hắn lo lắng Bùi Củ sẽ vì việc hắn hợp tác với Đậu Khánh mà cảm thấy bất mãn, nhưng hắn cũng biết việc này không thể giấu được Bùi Củ, trước sau gì Bùi Củ cũng sẽ biết được.