Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 338 - Chương 296: Đại Hội Anh Hùng (12)

Chương 296: Đại Hội Anh Hùng (12)
Chương 296: Đại Hội Anh Hùng (12)

- Thần Trương Huyễn tham kiến bệ hạ!

Trương Huyễn được dẫn đến trước mặt của Dương Quảng, hắn quỳ một gối xuống tham kiến thiên tử.

- Trương tướng quân bình thân!

Ngữ khí của Dương Quảng rất ôn hòa, cười nói:

- Trẫm rất hiếu kỳ, trận chiến này ngươi đánh như thế nào, trong lúc đối chiến ngươi làm sao mà suy nghĩ chiến thuật? Tại sao đối thủ của ngươi ngay một kích đã nhận thua, khoảng cách xa quá, có nhiều chi tiết trẫm không nhìn rõ, cho nên trong lòng rất nghi hoặc.

Trương Huyễn ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy tiểu công chúa Dương Cát Nhi đang làm mặt quỷ với hắn, hắn không chút hoang mang nói:

- Khởi bẩm bệ hạ, binh pháp viết, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, không chỉ trong cuộc chiến giữa hai quân, mà đại tướng đơn chiến cũng vậy, vi thần đã điều tra trước, phát hiện Thượng tướng quân lần nào cũng chủ động tiến công, đánh phủ đầu người khác, vi thần đã nghĩ, tại sao y lại thích giành phát động tiến công trước nhỉ?

- Đúng vậy? Tại vì sao?

Tiêu hoàng hậu ở kế bên không kìm nổi hỏi. Trương Huyễn lúc này mới phát hiện tất cả thành viên hoàng thất đều đang chăm chú nghe mình giải thích, bao gồm cả Dương Cát Nhi, nàng hiển nhiên là bị Trương Huyễn thu hút rồi, không làm mặt quỷ nữa.

Trương Huyễn mỉm cười rồi nói tiếp:

- Vi thần rất nhanh liền biết, Thượng tướng quân có một bộ Khải Giáp tốt, khả năng phòng hộ rất tốt, đồng thời ngựa của y lúc chạy rất có khí thế, đối với địch nhân rất có tính uy hiếp, vi thần liền đoán, có phải vì hai nguyên nhân này nên Thượng tướng quân thích chủ động tiến công hay không, cho nên vi thần liền suy đoán, lần này Thượng tướng quân vẫn sẽ chủ động tiến công.

- Không tồi!

Dương Quảng khen:

- Suy đoán rất có lý, sau đó thì sao?

- Sau đó vi thần áp dụng sách lược dĩ dật đãi lao, dồn tất cả sức mạnh vào binh khí, lúc này Thượng tướng quân phải phân tâm khống chế chiến mã, đồng thời lúc chạy chỉ có thể dùng mỗi kĩ năng đâm, tốc độ không khỏi sẽ bị ảnh hưởng, cho nên vi thần giành trước phát động, một kích toàn lực, so với y nhanh hơn một chút, lại đổi đâm thành bổ, phá đi ưu thế Khải Giáp của Thượng tướng quân, Thượng tướng quân chỉ có thể rút thương về để phòng vệ.

Mà ngựa của y lại đang chạy nhanh. Chiến mã đang chạy như vậy, mà người lại thu sức lại, người ngựa mất đi thăng bằng, một kích này liền khiến cho Thượng tướng quân bị thương nặng, mặt khác, cán thương của y cũng bị thương tổn nghiêm trọng, không thể tiếp tục chiến được nữa.

Dương Quảng vui vẻ gật đầu:

- Không thể tin được chỉ một chiêu đọ sức ngắn ngủi mà lại có nhiều chi tiết đến vậy, nhiều sách lược đến vậy, trẫm đã được mở rộng tầm mắt rồi. Mặt khác binh khí của Trương tướng quân dường như rất đặc biệt, không giống bình thường. Trẫm muốn xem thử.

Binh khí của Trương Huyễn đã giao cho Uất Trì Cung, hắn vội nhờ thị vệ mời Uất Trì Cung đem trường kích đến. Lát sau, Uất Trì Cung giơ trường kích sải bước tiến đến, dáng người vạm vỡ của y dọa bọn thị vệ nhảy dựng lên, vội vàng ngăn y lại, không cho y tiến đến gần.

Tiêu hoàng hậu thấp giọng cười nói với Dương Quảng:

- Bệ hạ, người này dáng người thật vạm vỡ.

Dương Quảng cũng rất kinh ngạc vì dáng người cao to vạm vỡ của Uất Trì Cung. Y hiếu kỳ hỏi Trương Huyễn:

- Trương tướng quân, vị này là....

- Hồi bẩm bệ hạ, người này là tướng dưới trướng của vi thần, tên là Uất Trì Cung, vừa được bệ hạ phong làm Võ Dũng Lang Tướng.

Dương Quảng đã nhớ ra, trong chiến báo của Trương Tu Đà có nhắc đến cái tên này, có phần lập công, y gật đầu nói:

- Quả là một tráng sĩ, ban thưởng một đôi bạch ngọc.

Trương Huyễn nháy mắt ra hiệu cho Uất Trì Cung, Uất Trì Cung tiến lên khom người thi lễ:

- Vi thần cảm tạ bệ hạ ban thưởng.

Trương Huyễn nhận Song Luân Tử Dương Kích của mình, dâng lên trước mặt Dương Quảng:

- Bệ hạ, đây chính là binh khí của vi thần, là dùng Ca Sa Huyền Thiết chế tạo nên.

Dương Quảng cúi người cẩn thận đánh giá cây trường kích này, thấy nó lóe ra ánh sáng màu tím nhạt, hai lưỡi vô cùng sắc bén, chính lúc nãy nó đã chém ra một lỗ hổng lớn trên cán đao làm bằng thiết, mà bản thân nó không tổn hại gì cả.

- Quả nhiên là Ca Sa Huyền Thiết!

Dương Quảng gật đầu, bản thân y cũng có một thanh bội kiếm làm từ Ca Sa Huyền Thiết, tên kiếm là Ca Sa, là một thanh bảo kiếm do người Đột Quyết tiến cống, Dương Quảng chỉ xem nó là vật cất giữ, chưa từng để nó trong lòng, hôm nay nhìn thấy Song Luân Tử Dương Kích, y bỗng cảm thấy thanh kiếm kia của mình cũng không tệ.

Dương Quảng cười nói:

- Trương tướng quân, ngươi có nguyện ý tặng binh khí này cho trẫm không?

Sắc mặt của Trương Huyễn hơi thay đổi, lập tức khom người nói:

- Bệ hạ muốn, vi thần sao dám không tuân theo?

Tiêu hoàng hậu ngồi một bên cười nói:

- Bệ hạ, người dọa Trương tướng quân sợ rồi.

Dương Quảng cười lớn:

- Trẫm chỉ đùa với ngươi mà thôi, nếu tướng quân mà không có ngựa không có binh khí, làm sao có thể thay trẫm bảo vệ xã tắc, cầm về đi! Trẫm mong là lần này tướng quân sẽ có một thứ hạng tốt.

- Thần tạ bệ hạ khoan dung, tạ lời nói tốt đẹp của hoàng hậu!

Trương Huyễn hành lễ, cầm binh khí từ từ lui xuống.

Nhìn Trương Huyễn đã đi xa, Dương Quảng thấp giọng nói với Tiêu hoàng hậu:

- Hoàng hậu cảm thấy người này như thế nào?

Tiêu hoàng hậu cười nói:

- Bệ hạ có người tướng như vậy, là phúc của xã tắc Đại Tùy, có thể dùng được.

Dương Quảng gật đầu, trong lòng lại có một ý tưởng mới.

~~~~

Trận tỉ võ đầu tiên của buổi sáng không hề ngoài ý muốn, Thập Tướng thực lực mãnh mẽ đều vượt qua, ngoài ra những đại tướng tiến vào 20 người đứng đầu cũng đều có võ nghệ hơn người.

Trong 5 vị tướng của Phi Ưng quân, chỉ có Tần Quỳnh không may mắn đụng độ Vũ Văn Thành Đô mà bị loại, Uất Trì Cung đã đánh bại danh tướng Lý Quảng tiến vào danh sách 20 người đứng đầu.

Cứ như vậy, Phi Ưng quân có 4 vị đại tướng là Trương Huyễn, Bùi Hành Nghiễm, La Sĩ Tín và Uất Trì Cung tiến vào 20 người đứng đầu, trở thành viên ngọc chói lóa nhất trong Anh Hùng Hội, được vạn người chăm chú nhìn theo.

Nhưng lọt vào 20 người đứng đầu thì vẫn chưa xong, 20 đại tướng võ nghệ cao cường vẫn phải tiếp tục tỉ võ 2 trận, quyết chiến ra 5 người, thậm chí mãnh tướng đứng đầu.

Rút thăm vẫn cứ tiếp tục khẩn trương, tất cả mọi người đều đang căng thẳng, lúc này, việc bốc thăm so với mấy lần trước càng khiến người ta quan tâm hơn, càng đến trận quyết đấu quyết định, mạnh yếu của đối thủ nghĩa là mỗi người bọn họ rốt cuộc có thể đi được bao xa?

Trong lều chuẩn bị ra trận, Trương Huyễn và 3 người khác đang ngồi chờ kết quả bốc thăm, trong lều chuẩn bị ra trận vô cùng trầm mặc, mỗi người đều lộ vẻ khẩn trương. Uất Trì Cung ngồi một bên chơi đùa với đôi bạch ngọc mà thiên tử ban tặng cho y, bạch ngọc giống như một chiếc lá cây nhãn, trong suốt mịn nhẵn, không chút tỳ vết, giá trị trên trăm lượng hoàng kim.

Chỉ có Uất Trì Cung là rất bình tĩnh thản nhiên, y cảm thấy có thể tiến vào 20 người đứng đầu đã là ông trời chiếu cố rồi, y đã rất mãn nguyện rồi, có thể tiến vào 10 người đứng đầu hay không, y không hề quan tâm.

La Sĩ Tín ngồi bên cạnh y, thấp giọng hỏi:

- Uất Trì đại ca, sao hoàng thượng lại nghĩ đến việc tặng một đôi bạch ngọc cho ngươi?

- Ta nào biết được, có thể là y nhất thời ấm đầu. Lúc trước tướng quân có nói với ta, hoàng đế thường làm những việc ấm đầu, hiện tại ta đã cảm nhận được rồi.

- Tuy nhiên đôi bạch ngọc này không tệ, có thể là vật gia truyền được.

La Sĩ Tín cười chảy nước miếng.

- Nói nhảm! Ta mới không thèm, ngươi thích liền tặng ngươi vậy!

Uất Trì Cung ném đôi bạch ngọc cho La Sĩ Tín, La Sĩ Tín giật mình, cuống quít nhận lấy, Trương Huyễn quay lại trừng mắt với y, dọa La Sĩ Tín phải nhanh chóng trả bạch ngọc cho Uất Trì Cung:

- Ta chỉ nói đùa thôi mà.

La Sĩ Tín không dám đứng bên cạnh Uất Trì Cung, liền lui về bên cạnh Trương Huyễn, cười nói:

- Đại ca, huynh cảm thấy ta có thể tiến vào 10 người đứng đầu không?

- Đệ muốn tiến vào 10 người đầu để làm gì?

Trương Huyễn liếc mắt nhìn y hỏi.

- Danh tiếng đó! Trên bảng thiên hạ anh hùng, bài danh của ta có thể được lên cao hơn.

Trương Huyễn cười lạnh một tiếng:

- Danh tiếng của Bá Vương Thương đệ là nhờ vào cuộc tỉ võ này giành được hay sao?

La Sĩ Tín lắc đầu, y có chút hiểu rồi, dang tiếng Bá Vương Thương của mình là nhờ đâm trúng Lưu Bá Đạo một thương trong trận chiến với Lưu Bá Đạo, hình như không có liên quan gì với cuộc tỉ võ lần này.

Bùi Hành Nghiễm cười nói:

- Ý của tướng quân là, bài danh chỉ là nhất thời, thiên hạ anh hùng thật sự là nhờ vào sự liều mạng chém giết trên chiến trường mà ra.

La Sĩ Tín yên lặng gật đầu, y đã hơi hiểu ra rồi.

Lúc này, xa xa truyền đến những tiếng xôn xao nhỏ, ánh mắt sắc bén của Trương Huyễn nhìn chăm chú vào khán đài phía đông ở xa xa, chỉ thấy mấy quan viên cầm một tờ giấy lớn đi ra, chuẩn bị dán trên bảng cáo thị.

- Hình như là có kết quả bốc thăm rồi.

- Ta đi xem thử.

La Sĩ Tín nhảy lên. Kéo Bùi Hành Nghiễm, hai người cùng nhau chạy đến bảng cáo thị.

Kết quả rút thăm vòng chiến mới mà mọi người chăm chú theo dõi cuối cùng đã có rồi. Lần bốc thăm vòng này đã có sự thay đổi do con người, không phải hoàn toàn là do bốc ngẫu nhiên nữa, ví dụ như Lý Huyền Bá và Vũ Văn Thành Đô sẽ không đụng độ, đồng thời cũng tránh được sự bất hòa, Vũ Văn Thành Đô cũng sẽ không gặp Ngụy Văn Thông, Trương Huyễn cũng sẽ không gặp Bùi Hành Nghiễm.

Một lát sau, La Sĩ Tín và Bùi Hành Nghiễm chạy về nói:

- Tình hình của lão Uất không tốt lắm.

- Uất Trì gặp ai?

Trương Huyễn vội vàng hỏi.

- Uất Trì bốc trúng Ngũ Vân Triệu. Tiểu La ta bốc trúng Tiết Cử.

Bùi Hành Nghiễm ở kế bên vội vàng bổ sung:

- Đối thủ của tướng quân là Ngụy Văn Thông.

- Thì ra là y.

Trương Huyễn gật đầu, mình đã đụng độ Hoa Đao Tướng Ngụy Văn Thông, cũng thật là khéo, hai đối thủ mà mình đụng độ liên tiếp đều là Thái Bảo của Vũ Văn Thuật, lẽ nào đây là sự an bài riêng của Vũ Văn Thuật.

- Nguyên Khánh, đối thủ của ngươi là ai?

Trương Huyễn lại cười hỏi.

Bùi Hành Nghiễm cười nói:

- Đối thủ của ta là Trưởng Tôn Thuận Đức.

Trương Huyễn bỗng có một cảm giác, danh sách đối đầu lần này hình như là có dấu vết có người an bài, ngoại trừ Uất Trì Cung, bọn họ đều không gặp phải cường địch.

Lúc này, Uất Trì Cung và La Sĩ Tín vội vàng đứng dậy, Trương Huyễn quay đầu, thì thấy không biết từ khi nào Trương Tu Đà đã xuất hiện ở sau lưng bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment