Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 344 - Chương 302: Thôi Lư Định Hôn

Chương 302: Thôi Lư định hôn
Chương 302: Thôi Lư định hôn

Ở chính giữa phố Lạc Dương có một tòa nhà lớn chiếm hơn ba mươi mẫu đất, đó chình là tộc trạch của Bác Lăng Thôi thị ở kinh thành. Đây cũng là nguyên nhân mà đất ở Lạc Dương đáng giá ngàn vàng, gần như hào môn thế gia ở mỗi quận trong thiên hạ đều đã mua đất xây nhà ở kinh thành. Đó đã là truyền thống từ xưa, tiếp cận với trung tâm quyền lực, khiến cho bọn họ có thể đạt được càng nhiều tài nguyên, quan niệm cha truyền con nối, tử tôn đời đời kế thừa.

Là một trong ngũ tính thất vọng, Bác Lăng Thôi thị tự nhiên cũng sẽ không chịu để bị tụt hậu. Bọn họ đến Thiên Nhai phụ cận Lạc Dương tiêu tiền như nước, xây dựng một tòa nhà lớn chiếm ba mươi mẫu đất ở chỗ này. Ngoại trừ làm chỗ ở của con cháu Thôi thị đến kinh thành học tập, tòa nhà lớn này cũng là biệt thự lâm thời của gia chủ Thôi thị Thôi Triệu.

Thôi Triệu mặc dù là gia chủ Thôi thị, nhưng quyền lực của y trong tộc cũng không lớn, thậm chí chỉ là một tên gia chủ hữu danh vô thực.

Bởi vì Thôi thị truyền thừa mấy trăm năm, nhân tài xuất hiện lớp lớp, bảy dòng chính của Thôi thị đều rất cường thế. Cơ cấu quyền lực chân chính của Thôi thị cũng là do bảy dòng chính đề cử đại biểu tạo thành Tộc Lão Hội, do bảy trưởng bối đức cao vọng trọng tạo thành, bọn họ quyết định tất cả các đại sự vụ trong gia tộc.

Gia chủ mặc dù là đại biểu của gia tộc, nhưng địa vị cũng không phải rất cao. Bác Lăng Thôi thị mỗi mười năm đổi gia chủ một lần, nhưng gia chủ cũng không phải do các dòng chính thay phiên nhau đảm nhiệm, mà là kết quả các tộc lão thỏa hiệp lẫn nhau.

Tỷ như gia chủ đời trước chính là phụ thân của Thôi Triệu, Thôi Chính Liêm. Là dòng chính lớn nhất của Bác Lăng Thôi thị, Thôi Triệu đương nhiên hy vọng gia chủ kế nhiệm sẽ là con trai Thôi Văn Tượng của y.

Thôi Triệu đã đảm nhiệm chức gia chủ năm năm, qua năm năm nữa sẽ có gia chủ mới xuất hiện. Tuy nhiên người kế thừa chức gia chủ nhất định phải được chỉ định từ bốn năm trước, sau đó gia tộc sẽ vận dụng toàn bộ tài nguyên tiến hành bồi dưỡng.

Cho nên đối với tâm nguyện của Thôi Triệu, trên thực tế y chỉ có duy nhất một năm. Y nhất định phải tranh thủ được sự ủng hộ của phần lớn trưởng bối Tộc Lão Hội, để cho con trai Thôi Văn Tượng của y giống như y, được bổ nhiệm trở hành người kế thừa chức gia chủ.

Trở thành người kế thừa chức gia chủ nhất định phải có một số điều kiện đặc thù. Tỷ như phải làm quan trong triều, điểm này Thôi Triệu đã làm được rồi. Con của y đã thi đậu khoa cử, y sẽ lợi dụng mạng lưới quan hệ, tài nguyên của mình để con trai có thể trở thành Huyện Lệnh ở quận Bác Lăng.

Tiếp theo đức hạnh của Thôi Văn Tượng nhất định phải được một danh nho đại hiền cùng quận tiến cử tán thành, điểm này cũng không phải là vấn đề lớn. Thôi Triệu nắm chắc khiến cho vài danh nho ủng hộ con trai mình.

Lại một điều nữa, chính là vợ của Thôi Văn Tượng phải là con gái danh môn ở Hà Bắc. Đây là vấn đề trước mắt Thôi Triệu đang suy nghĩ.

Thôi Văn Tượng năm nay hai mươi lăm tuổi, chưa cưới vợ. Vài người đồng bối cùng y cạnh tranh vị trí gia chủ đều đã lập gia đình, có Bột Hải Cao thị, có Triệu Quận Lý thị, có Thái Nguyên Vương thị vân vân. Hơn nữa, vài tên đó đều có điều kiện rất tốt, đều làm quan tại các nơi ở Hà Bắc.

Người cạnh tranh lớn nhất Thôi Sư Dung, là con trai trưởng của Tùng Thọ Đường, trước mắt đang đảm nhiệm Trưởng sử Triệu Quận, năm năm trước xuất sĩ thi đậu khoa cử, ba mươi ba tuổi, thê tử là con gái Thái Nguyên Vương thị, đã sinh hai đứa con trai, nhân phẩm tài học đều tốt. Trước mắt Thôi Sư Dung là người được Tộc Lão Hội nhất trí tán thành.

Trong lòng Thôi Triệu hiểu được, Thôi Văn Tượng con y nếu muốn đánh bại Thôi Sư Dung, chỉ có thể ở trên phương diện hôn nhân. Nếu như có thể cưới con gái của Lư Trác, có đồng minh truyền thống là gia tộc Lư thị ủng hộ, ít nhất Thôi Văn Tượng sẽ vượt qua Thôi Sư Dung ở phương diện hôn nhân.

Nhưng Lư Trác lại cố tình không chịu mở miệng, khiến Thôi Triệu thực sự phiền não, nhưng may mắn chính là, vợ của Lôi Trác lại là em ruột y, y có thể thông qua muội muội để thúc đẩy hôn sự này.

Trong thư phòng, Thôi Triệu đang khoanh tay đi qua đi lại. Y đang đợi tin tức của muội muội, không lâu trước y tự tay viết một bức thư cho Lư Trác. Trên quan hệ hai nhà Thôi Lư, y nhượng bộ lớn, y đáp ứng Lư Trác, chỉ cần hai nhà thông gia, y cam đoan sẽ thuyết phục Tộc Lão Hội nâng cao địa vị của Lư gia, khiến hai nhà Thôi Lư hoàn toàn bình đẳng, kết thúc ước định ngầm Thôi thượng Lư hạ trăm năm qua.

Tính toán thời gian, hẳn là đã có tin của Lư Trác trở lại, sao bên muội muội vẫn chưa có động tĩnh gì? Thôi Triệu cảm thấy vô cùng lo âu.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến thanh âm của quản gia:

- Lão gia, Lư phu nhân đã tới!

Thôi Triệu lập tức vui mừng quá đỗi, vội vàng nói:

- Mời nàng đến nội đường.

Quản gia bước nhanh đi, Thôi Triệu nói với một nha hoàn:

- Nhanh đi báo cho nhị công tử, bảo nó đến nội đường.

Không bao lâu sau, muội muội của Thôi Triệu cùng đại tẩu Vương thị đi vào nội đường Thôi thị, kỳ thật điều này cũng là chỗ Lư Trác bất mãn với Thôi thị. Hai nhà Thôi Lư thông gia nhiều thế hệ, làm gia chủ, Lư Trác cưới con gái Thôi thị làm vợ, nhưng Thôi Triệu lại cưới Thái Nguyên Vương thị, mà tộc đệ Thôi Cẩn của y cưới con gái Lư thị, Lư gia liền thấp hơn Thôi gia một bậc.

Cho nên Thôi Triệu lấy lý do bù lại quan hệ hai nhà Thôi Lư, để con trai Thôi Văn Tượng cưới Lư Thanh làm vợ, nhưng Lư Trác lại biết được sự dối trá của y, thủy chung không chịu đáp ứng.

Lúc này, Thôi Triệu cũng đi đến nội đường, chào hỏi muội muội. Người một nhà ngồi xuống, lát sau, Thôi Văn Tượng cũng gấp rút đi tới, dập đầu thi lễ với cha mẹ và cô mẫu.

Thôi thị cười nói:

- Nhìn thằng bé gấp gáp kìa, yên tâm đi! Có tin tốt.

Thôi Văn Tượng mừng rỡ, vội vàng dập đầu với cô mẫu lần nữa, đứng dậy đứng sau phụ thân.

Thôi Triệu nâng chén trà lên, cười hỏi:

- Là thư của Hàn Đào sao?

Hàn Đào là tên chữ của Lư Trác, Thôi thị gật gật đầu:

- Lúc chiều vừa nhận được thư ông ấy gửi, ông ấy nói có thể đáp ứng thông gia hai nhà Thôi Lư, nhưng điều kiện là huynh trưởng nhất định phải thực hiện hứa hẹn. Nhất định phải nâng địa vị của Lư gia lên một bậc.

Nét mặt của Vương thị, vợ Thôi Triệu bên cạnh hơi mất tự nhiên. Nàng đương nhiên hiểu được cái gì là nâng vị trí của Lư gia lên một bậc, chính là phải vượt qua địa vị của Vương gia trong Bác Lăng Thôi thị. Cho dù không vượt qua, nhưng ít nhất cũng phải bình đẳng.

Tuy rằng trong lòng nàng có điểm không thoải mái, nhưng nàng biết rằng, đây là sự tình liên quan đến việc con trai có thể đạt được vị trí người kế thừa gia chủ không. Đương nhiên, Văn Tượng cũng có thể cưới con gái Vương gia làm vợ, địa vị cũng không kém, chỉ có điều con gái Vương gia hiện tại không có người nào thích hợp, cho nên chỉ có thể suy xét Lư gia.

Trong lòng Thôi Triệu thực sự cảm thấy trấn an, nhượng bộ của mình không uổng phí, rốt cuộc đạt được sự đông ý của Lư Trác.

Lúc này, Thôi Văn Tượng bên cạnh cẩn thận nói:

- Cô mẫu, không biết cô phụ bao lâu nữa thì quay về?

Không biết vì sao, trong lòng Thôi Văn Tượng có một loại lo âu không hiểu được. Có lẽ là vì nguyen nhân biểu muội vui vẻ với Trương Huyễn, sự hiện hữu của Trương Huyễn cho y áp lực cực lớn. Y trước tiên muốn định hôn sự, miễn cho đêm dài lắm mộng.

Thôi Triệu đương nhiên cũng hiểu được tâm tư của con trai, y nghe con trai kể chuyện thấy được ở Thiện Lâm Tự. Thôi Triệu làm công bộ Thị lang, đương nhiên y cũng biết chuyện xảy ra ở Anh Hùng Hội gần đây. Trương Huyễn đại xuất danh tiếng, ngay cả thánh thượng cũng vô cùng coi trọng hắn.

Mặc dù như thế, Thôi Triệu cũng không lo lắng. Thông hôn giữa các thế gia được kế thừa mấy trăm năm nay, ai cũng không can thiệp được, cho dù là thánh thượng cũng không được, một võ tướng nho nhỏ tính là cái gì.

Tuy nhiên y cũng không muốn làm con trai lo lắng, liền cũng cười hỏi:

- Chuyện đó, Hàn Đào bao giờ trở về?

Thôi thị hiểu ý huynh trưởng, nàng đương nhiên cũng muốn định hôn sự này sớm một chút. Gạo chín thành cơm, nữ nhi có quật cường mấy cũng vô dụng, chỉ có thể chấp nhận an bài của cha mẹ.

Thôi thị liền khẽ cười nói:

- Tuy rằng Hàn Đào phải hai mươi ngày sau mới có thể trở về, nhưng nếu ông ấy đã đáp ứng, có thể làm một số bước trong lục lễ trước. Chỉ cần khi thành thân ông ấy có thể tham dự là được, việc khác ta có thể làm chủ.

- Được rồi! Chuyện này chúng ta quyết định như vậy. Trước tìm bà mối tốt, sau đó để bà mối đến nhà cầu thân.

Thôi Triệu nói với thê tử:

- Chuyện này phiền toái hiền thê rồi.

Vương thị gật gật đầu, Thôi Văn Tượng lại không kìm nổi hỏi:

- Cô mẫu, chuyện này phải nói cho Thanh muội không?

Thôi thị thản nhiên nói:

- Nó không cần phải biết nhiều như vậy, nó chỉ cần biết đến lúc đó xuất giá là được.

Thôi Văn Tượng yên tâm, chỉ cần Thanh muội không biết, mình có thể thắng được mỹ nhân về rồi. Trong lòng Thôi Văn Tượng vui mừng đến mức muốn nổ tung. Nếu không phải có cha mẹ ở đây, quả thật y đã ngửa mặt lên trời hô to vài tiếng.

***

Thôi thị cáo từ rời đi, Thôi Văn Tượng thi lễ với cha mẹ, chuẩn bị về phòng mình, Thôi Triệu lại gọi y lại:

- Văn Tượng, theo ta đến thư phòng!

- Vâng! Con biết rồi.

Thôi Văn Tượng đi theo phụ thân đến thư phòng, Thôi Triệu ngồi xuống hỏi:

- Hai ngày nay ta phát hiện con không ở nhà, con đã đi đâu?

Thôi Văn Tượng vội vàng nói:

- Mấy ngày nay con và Khánh Nguyên, Thanh Minh đi cùng nhau.

Thôi Triệu gật đầu:

- Kết giao nhiều bằng hữu một chút, mở rộng mạng lưới quan hệ là chuyện tốt. Nhưng ta phải nhắc nhở con, có khả năng hai ngày nay Lại bộ có phỏng vấn, tốt nhất con nên ở trong nhà, miễn gặp phải đại sự.

Thôi Văn Tượng cả kinh:

- Phụ thân, Lại bộ đã bắt đầu phỏng vấn rồi sao?

- Đã bắt đầu, tuy rằng chỉ là hình thức, nhưng không có hình thức này, Lại bộ cũng không thể bổ nhiệm con. Vi phụ nói cho con biết, để con đảm nhiệm Huyện lệnh huyện Nhâm Đường, đây là một chức quan cao nhất trong các sĩ tử khoa cử, đã định ra rồi.

Thôi Văn Tượng mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống dập đầu:

- Con tạ ơn phụ thân từ ân!

Thôi Triệu rất hài lòng với thái độ của con trai, vuốt râu cười cười:

- Đứng lên đi!

Thôi Văn Tượng đứng lên, khoanh tay. Thôi Triệu trầm ngâm một chút lại hỏi:

- Vi phụ cảm giác ngươi không đủ lòng tin đối với hôn sự này, vì sao?

- Phụ thân chắc đã biết, con đã nói qua với phụ thân.

- Trương Huyễn?

Thôi Văn Tượng gật gật đầu:

- Hắn gây cho con áp lực rất lớn.

Thôi Triệu không khỏi cười lạnh một tiếng:

- Một kẻ vũ phu lại có thể cho con hiểu được áp lực, Văn Tượng, con khiến vi phụ hơi thất vọng đấy!

Thôi Văn Tượng không dám lên tiếng, cúi đầu không nói, Thôi Triệu lại chậm rãi nói:

- Con phải nhớ kĩ, thiên hạ này vẫn là thiên hạ của thế gia như cũ. Thông hôn của thế gia tuyệt sẽ không chịu sự can thiệp của ngoại lực. Cho dù hắn có thiên tử ủng hộ cũng vô dụng. Cuộc hôn nhân này hai nhà Thôi Lư đã định rồi, ai cũng không thay đổi được, con hiểu chưa?

Thôi Văn Tượng yên lặng gật đầu:

- Con hiểu rồi!

Bình Luận (0)
Comment