Trục trung tâm kinh thành Đại Tùy bắt đầu từ Mang Sơn, xuyên qua cung thành, hoàng thành, cầu Thiên Tân trên sông Lạc Thủy, Định Đỉnh Môn ngoài Quách Thành, đi về phía nam rồi kéo dài đến Long Môn Y Khuyết. Đây là trục trung tâm trong lòng Tùy Đế Dương Quảng. Từ nay về sau, trục trung tâm đô thành bao hàm hô ứng giữa trời đất với nhau, tác động qua lại, theo tiêu chí hàm nghĩa một tòa thành thị, đã trở thành long mạch của vương thành.
Hoàng thành Lạc Dương còn gọi là thành Tử Vi, một cây cầu lớn kéo dài qua Lạc Thủy, tên là cầu Thiên Tân. Đó là cửa chính Đoan Môn của hoàng thành, hai bên có cửa phụ. Trên trục trung tâm hoàng thành phân bố ba đại điện: Càn Dương Điện, Đại Nghiệp Điện và Huy Du Điện. Sau ba đại điện là một con phố nhỏ rộng trăm bước, tách hoàng thành và cung thành ra. Trong đó Càn Dương Điện là chủ điện, bình thường triều hội cử hành ngay trong Càn Dương Điện.
Mà ở hai bên của ba đại điện thì phân bố phần lớn quan thự, chẳng hạn như Trung thư tỉnh, Nội sử tỉnh, Thượng thư tỉnh cùng với Ngự Sử Đài và cửu tự ngũ giam, vân vân. Mặt khác còn có các phủ quan nha đại tướng quân và doanh địa quân đội.
Thời gian vào triều là giờ Mão một khắc, chính là khoảng năm giờ sáng. Lúc này đã quá canh năm, chưa tới giờ Mão, trên quảng trường Càn Dương Điện đã tụ đầy quan viên, tụm năm tụm ba một chỗ nói chuyện phiếm. Đây cũng là do đang mùa hè, đến mùa đông sẽ không đứng trên quảng trường, mà là đứng chờ trong hành lang hai bên.
Trương Huyễn đi xuyên qua đám người, không nhận ra phần lớn các triều quan. Lúc này, Trương Huyễn bỗng nhiên thấy Bùi Củ đang nói chuyện phiếm với vài vị quan viên. Vừa lúc Bùi Củ cũng nhìn lại, đối diện với Trương Huyễn. Bùi Củ vội vàng vẫy tay:
- Trương tướng quân, bên này!
Trương Huyễn cười đi tới, ôm quyền thi lễ:
- Bùi công, chào buổi sáng!
- Hình như Trương tướng quân lần đầu tiên tham gia triều hội phải không, không tồi!
Bùi Củ khen ngợi, đánh giá hắn một chút, lại giới thiệu mấy quan viên bên cạnh với hắn:
- Giới thiệu một chút, vị này chính là Đại Lý Tự khanh Trịnh quân.
Trương Huyễn nhìn nhìn vị gia chủ Trịnh thị Huỳnh Dương này, chính là quan đảm nhiệm Đại Lý Tự Khanh Trịnh Thiện Quả. Chỉ thấy ông ta ước chừng hơn năm mươi tuổi, dáng người bậc trung, ánh mắt lãnh đạm, trên mặt là nụ cười giả dối, hiển nhiên cũng không có hứng thú gì với mình.
Trương Huyễn cũng gật gật đầu cười với ông ta, ánh mắt lại chuyển về phía người còn lại. Cũng là một đại thần mặt mũi khôi ngô, dáng vẻ đường đường, Bùi Củ giới thiệu với hắn:
- Vị này chính là Lại bộ Thị lang Dương Cung Nhân.
Dương Cung Nhân là trưởng tử của An Đức Vương Dương Hùng, trong tay nắm đại quyền Lại bộ, xem như thuộc hạ của Bùi Củ, hơn bốn mươi tuổi, ánh mắt vô cùng trong sáng, ông ta cười nói với Trương Huyễn:
- Ta còn đang muốn tìm tướng quân thảo luận việc bổ nhiệm quan viên Thanh Châu một chút, hiện tại quan viên bên Thanh Châu đang hơi loạn, rốt cuộc vị trí nào đang trống? Lại bộ không có số liệu chuẩn xác, có thể mời tướng quân hiệp trợ làm rõ các chức vụ ở quận Thanh Châu được chăng?
Đây là vấn đề Trương Huyễn luôn luôn lảng tránh, không muốn triều đình chủ đạo bổ nhiệm quan viên ở Thanh Châu, nhất là ba quận Bắc Hải, Đông Lai và Cao Mật. Trong quá khứ hắn chưa bình loạn phỉ, có thể lấy lý do khó sắp xếp để lảng tránh, lần lượt thành công tránh được sự chú ý của triều đình đối với ba quận Bắc Hải.
Nhưng từ khi loạn phỉ quận Lang Gia bị tiêu diệt, lý do đó đã không dùng được nữa, triều đình cũng có thể quang minh chính đại phái quan viên. Nhưng Lại bộ vẫn còn tương đối thiết thực, cũng không tước mất quyền lực của mình, mà là hy vọng mình phối hợp với Lại bộ, đạt được phương án mà song phương đều hài lòng.
Trương Huyễn miễn cưỡng cười nói:
- Hiệp trợ Lại bộ là nghĩa vụ của ta, ta sẽ cố gắng hết sức làm tốt việc này.
Lúc này, Bùi Củ vỗ vỗ vai Trương Huyễn, kéo hắn sang một bên thấp giọng nói:
- Có hai chuyện ta phải nói cho ngươi biết, chuyện thứ nhất là triều đình đã hủy bỏ chức thông thủ quận Tề, Bùi Nhân Cơ sắp đảm nhiệm thái thú Đông Bình, theo tuyến đường phía đông đến tiêu diệt quân Ngõa Cương, thái thú quận Tề để cho Dương Cung Nhân đảm nhiệm.
Trương Huyễn lập tức giật mình kinh hãi, hủy bỏ thông thủ quận Tề, cũng có nghĩa là vùng Thanh Châu sẽ không được đóng binh số lượng lớn nữa, vậy mình phải làm thế nào?
Bùi Củ cười khổ một tiếng nói:
- Thánh thượng có ý muốn điều ngươi đi Giang Hoài tiễu phỉ…
Trương Huyễn lập tức khẩn trương, vội vàng nói:
- Mùa đông vừa đến, Hoàng Hà đóng băng, loạn phỉ Hà Bắc sẽ sát nhập Thanh Châu, Thanh Châu không có quân đội sao được? Hơn nữa Thanh Châu không còn phòng bị nữa, chẳng phải như cá nằm trên thớt mặc cho Vương Thế Sung thích làm gì thì làm sao?
- Vương Thế Sung cũng sẽ bị điều đi, thánh thượng không hài lòng với việc y tiễu phỉ ở Hà Bắc nên điều y đến quận Thượng Cốc tiễu phỉ, điều Dương Nghĩa Thần làm thông thủ Thanh Hà. Về phần quận Tề và quận Bắc Hải, phương án dự kiến của Binh bộ là trú binh năm nghìn, phòng ngừa loạn phỉ Hà Bắc xuôi nam.
Để Dương Nghĩa Thần thay thế Vương Thế Sung khiến Trương Huyễn thoáng thở phào. Nhưng để hắn rời khỏi Thanh Châu, hắn lại thật sự rất khó chấp nhận, dù sao đó cũng là căn cơ của hắn.
Trương Huyễn trầm ngâm một chút nói:
- Nếu trú quân ở quận Tề và quận Bắc Hải năm nghìn binh, vậy thì số lượng quân đội của ta là bao nhiêu, vì sao không cho ta tiếp tục trú binh ở Thanh Châu?
Bùi Củ lại không biết nên nói như thế nào, Thánh Thượng làm sao có thể để Trương Huyễn ở Thanh Châu lâu dài. Biết được tình hình chia cắt trên thực tế, dời Dương Nghĩa Thần khỏi Từ Châu cũng là cùng một dụng ý. Đây chính là kết quả thiên tử mưu tính sâu xa, cũng không phải là nhất thời nóng đầu.
Bùi Củ lại chậm rãi nói:
- Nếu Thánh Thượng điều ngươi đi Giang Hoài, ngươi nên sảng khoái chấp nhận, ngàn vạn lần không được oán hận nửa câu, nếu không rất bất lợi với ngươi. Tuy nhiên, dựa theo lệ thường, ngươi có thể đề cử vài vị quan lớn địa phương, nói chung Thánh Thượng sẽ đồng ý, vậy cũng là một loại phần thưởng cho ngươi đối với việc ngươi có công diệt phỉ. Ngươi tự mình suy nghĩ cẩn thận đi.
Trương Huyễn im lặng không nói gì, hắn thật sự không thể chấp nhận sự thật bị dời khỏi quận Bắc Hải. Nếu thật sự bị điều đi, báo cáo công tác còn có ý nghĩa gì với hắn nữa. Lúc này, tâm hắn loạn như ma, đã không còn tâm tư nghĩ đến chuyện sắp phải báo cáo công tác nữa.
Bùi Củ dường như hiểu được tâm tình của hắn, lại thâm ý nói:
- Lần báo cáo công tác này rất quan trọng với ngươi, là sự chuyển tiếp của ngươi, liên quan đến bước tiếp theo trên con đường làm quan của ngươi. Kỳ thật nó giống như một kỳ khoa cử của ngươi, ngàn vạn lần không được xem nhẹ.
Trương Huyễn khe khẽ thở dài:
- Được rồi! Ta sẽ làm hết sức.
***
Giờ Mão một khắc, đại triều chính thức bắt đầu, trong tiếng chuông du dương, mấy ngàn triều quan xếp thành hàng tiến vào Càn Dương Đại Điện. Trương Huyễn bị buổi nói chuyện với Bùi Củ làm cho tâm phiền ý loạn, đại triều mà hắn từng mong đợi cũng trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Có điều hắn cũng biết chỗ đứng của mình, hắn là Hổ Bí lang tướng tòng ngũ phẩm, đứng ở sau trung bộ thiên một chút. Quan viên xung quanh phần lớn đều không quen, cũng không có ai nói chuyện với hắn. Trương Huyễn có chút không yên lòng, thiên tử Dương Quảng ngồi trên long tháp từ lúc nào hắn cũng không biết.
Lúc này, Điện trung giam Vương Chi Ích cao giọng quát:
- Quận Đông, quận Đông Thành, quận Tế Âm, quận Lương đông xuân đại hạn, thiên tai bốn phía, lưu dân không nơi nương tựa. Thuế phú bốn quận hao mòn, mời Hộ bộ thị lang kể lại tình hình thiên tai.
Triều hội có khi khá ngắn, chưa đến nửa canh giờ đã chấm dứt, nhưng có khi lại vô cùng dài dòng, thậm chí nghị luận đến giữa trưa cũng chưa kết thúc, có khi lại vô cùng kịch liệt, tranh cãi gắt gao, đến khi hoàng đế tức giận sẽ trực tiếp hạ lệnh lôi ra khỏi đình trượng.
Nhưng hôm nay triều hội lại buồn tẻ nhàm chán, thảo luận vấn đề an dân giảm phú bốn quận Trung Nguyên. Trên thực tế là đã có định luận, nhưng cần phải thông qua trên triều hội. Trước tiên Hộ bộ thị lang nói một lượt, sau đó Công bộ thị lang lại nói về chuyện thủy lợi cần phải tu sửa, cần tăng mạnh thủy lợi chống đỡ thiên tai, vân vân.
Trương Huyễn nghe mà buồn ngủ, may mà thời gian cũng không dài. Khi những quan viên xung quanh đều đi ra ngoài điện, Trương Huyễn mới nhận ra đã tan triều rồi.
- Trương tướng quân!
Trương Huyễn vừa đi ra khỏi đại điện, liền nghe đằng sau có người gọi hắn. Trương Huyễn vừa quay đầu lại, hóa ra chính là Binh bộ Viên Ngoại lang Vi Cẩn vừa gặp hôm qua.
- Vi lang trung tìm ta có việc sao?
Hôm qua Vi Cẩn được chỗ tốt từ Trương Huyễn, y cực kỳ nhiệt tình, thi lễ cười nói:
- Nửa canh giờ nữa là bắt đầu báo cáo công tác, Trương tướng quân chuẩn bị xong chưa?
Trương Huyễn biết Vi Cẩn phụng mệnh đưa mình đi đến chỗ báo cáo công tác, hắn gật gật đầu cười nói:
- Nếu chỉ còn có nửa canh giờ nữa, vậy xin Vi lang trung đưa ta đi luôn.
- Ngay tại Văn Thành Điện, mời Trương tướng quân!
Vi Cẩn đưa Trương Huyễn đi nhanh về phía Văn Thành Điện phía tây Đại Nghiệp Điện. Khi đi qua hành lang Phượng Nghi Các, Vi Cẩn thấy hai bên không có người, thấp giọng nói với Trương Huyễn:
- Bình thường Binh bộ Thị lang hỏi là chính, Thị lang các bộ khác hỏi phụ. Nhưng hôm nay Binh bộ Vệ Thượng thư hỏi chính, mấy tướng quốc hỏi phụ, thánh thượng cũng xuất hiện, có lẽ thánh thượng cũng có vấn đề cần hỏi. Quy cách lần này tương đối cao, đã là cấp bậc Đại tướng quân, hoàn toàn giống với lần báo cáo công tác lần trước của Trương đại soái.
- Ồ! Đa tạ Vi lang trung đã báo trước.
Trong lòng Trương Huyễn hiểu được, sở dĩ quy cách báo cáo công tác cao, cũng không phải là triều đình coi trọng mình, mà là triều đình coi trọng Thanh Châu. Ảnh hưởng của việc tiễu phỉ quận Lang Gia quá lớn, ngay cả Mạnh Hải Công ở Hải Châu cũng bị bức bách nhận chiêu an. Hiện tại phía bắc Giang Hoài, phía nam Hoàng Hà cũng chỉ còn lại có một chi loạn phỉ quân Ngõa Cương.
Trước mắt Đại Tùy đang tràn đầy nguy cơ không ngờ lại dần dần an ổn, điều này cũng nằm ngoài dự liệu của Trương Huyễn.
Trương Huyễn không biết rõ chi tiết lịch sử, nhưng từ trạng thái trước mắt của Đại Tùy thì thế nào cũng không nhìn ra được chừng hai năm nữa Đại Tùy sẽ sụp đổ, xảy ra vấn đề ở chỗ nào?
Chỗ báo cáo công tác, Thiên Điện Văn Thành Điện cũng là nơi các đại thần thường dùng nhất để báo cáo công tác. Nơi này cách ngự thư phòng của thiên tử rất gần, đồng thời cũng là nơi các trọng thần thảo luận đại sự quân quốc.
Trương Huyễn chỉ ngồi đợi trong chốc lát, quan viên tham dự báo cáo công tác đã bắt đầu lục tục đi tới. Ngoại trừ quan viên Binh bộ còn có các trọng thần Tô Uy, Bùi Củ, Ngu Thế Cơ, Tiêu Vũ, Vệ Huyền, Phàn Tử Cái từng người từ từ xuất hiện, còn có mấy Đại tướng quân cũng đến ngồi dự thính.
Vệ Huyền là Binh bộ thượng thư, cũng là người hỏi chính hôm nay. Ông ta ngồi dưới thiên tử, mặc kệ các đại thần đều đã đến đông đủ, nhưng thiên tử chưa đến, trên đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền đến, có thị vệ hô lớn:
- Thánh Thượng giá lâm!