Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 439 - Chương 397.1: Bàn Luận Chuyện Thăng Quan

Chương 397.1: Bàn luận chuyện thăng quan
Chương 397.1: Bàn luận chuyện thăng quan

Thôi Văn Tượng chỉ là thuận miệng nói một chút, lúc ấy phụ thân cũng không chú ý chuyện này, y vốn cũng không định tiếp tục nói đến.

- Hồi bẩm phụ thân, chính là Trương Huyễn đề cử, nghe nói hắn nắm giữ đại quyền quân chính quận Bắc Hải, có thể đề cử Thanh Minh.

Thôi Văn Tượng không rõ vì sao phụ thân lại đột nhiên hỏi chuyện này?

Thôi Triệu trầm ngâm một chút nói:

- Hôm nay phát sinh rất nhiều chuyện kỳ quái. Tôn tử của Bùi Uẩn vừa tới tìm ta, nói tổ phụ y có một lời nhắn, hy vọng ta ngăn cản đám hỏi của Trương Huyễn và Lư gia, ta thực sự không hiểu.

Thôi Văn Tượng lại không nghĩ sâu xa như vậy, trong lòng y mừng thầm, nếu mình không cưới được Lư Thanh, y cũng tuyệt không hy vọng Trương Huyễn có thể lấy được. Y vội vàng cẩn thận hỏi:

- Sao phụ thân lại thấy kỳ quái?

Thôi Triệu hừ một tiếng:

- Ngươi còn không biết sao? Bùi Uẩn căn bản không ở Lạc Dương, ông ta có thể truyền lời nhắn gì chứ? Điều này tất nhiên là Bùi Củ mượn miệng Bùi Uẩn nói ra.

- Phụ thân, con có nghe nói qua một chuyện, dường như Bùi Uẩn muốn gả cháu gái cho Trương Huyễn, nhưng lại không thành. Nói không chừng đến giờ ông ta vẫn còn suy nghĩ này, cho nên không hi vọng Trương Huyễn cưới biểu muội.

- Ngươi nghe ai nói?

Thôi Triệu vội hỏi, không ngờ ông ta lại hoàn toàn không biết chuyện này.

- Chuyện này con biết được từ miệng Vương Lịch. Y rất có giao tình với mấy công tử của Bùi gia. Chuyện này là do y tiết lộ cho con không lâu trước đây. Lúc ấy chúng con đang nói đến việc Trương Huyễn tiễu phỉ ở quận Lang Gia.

Thôi Triệu đã hơi hiểu được. Tất nhiên là Bùi gia muốn chiêu Trương Huyễn làm con rể, nhưng tựa hồ Trương Huyễn lại muốn kết hôn với con gái Lư Trác, cho nên Bùi gia căm tức, hy vọng mình đến phá hôn sự này.

Tuy rằng Thôi Triệu vì vấn đề mặt mũi mà kiên quyết phản đối hôn sự này, nhưng ông ta vẫn không muốn bị người khác lợi dụng.

Đương nhiên, nếu Bùi gia cầu mình hỗ trợ thì cũng có thể suy xét. Nhưng mình có thể làm được gì? Hơn nữa, mình có biện pháp, năng lực nào để phản đối hôn sự này? Dùng quan hệ hai nhà Thôi Lư gây áp lực, cho dù có thể ngăn chặn Lư Trác, cũng không chắc có thể ngăn được lão gia chủ Lư Thận. Lão đầu tử này khôn khéo hơn nhiều so với bất cứ ai khác, nhất thời Thôi Triệu lại trầm tư không nói.

Tục ngữ nói biết con không ai khác ngoài cha, kỳ thật những lời này cũng có thể nói ngược lại, gọi là biết rõ cha mình chính là đạo làm con. Thôi Văn Tượng cũng hiểu rất rõ phụ thân, y đã đoán được tâm tư của phụ thân.

Cũng vì Thôi Văn Tượng một lòng muốn phá hỏng hôn sự này, cái khó ló cái khôn, y lập tức nghĩ đến chỗ mấu chốt, liền thấp giọng nhắc nhở phụ thân:

- Nếu phụ thân muốn phản đối hôn sự này, không bằng bắt đầu từ cô cô.

Một câu này đã nhắc nhở Thôi Triệu, sao ông ta lại quên mất muội muội mình chứ, nàng chính là mẹ của Lư Thanh mà! Nàng hoàn toàn có thể phản đối hôn sự này. Một khi đã phản đối thành công, cũng có thể có được một nhân tình của Bùi gia.

Nghĩ vậy, ông ta lập tức trải ra một tờ giấy trắng, viết một bức thư cho muội muội, nói rõ ràng chuyện này.

- Ngày mai con thay phụ thân đi gặp cô mẫu một lần, đưa cho nàng một ít hạt sen Dư Hàng mà nàng ưa thích, thuận tiện đưa phong thư này hộ phụ thân.

- Con tuân mệnh!

***

Sáng sớm hôm sau, Trương Huyễn đang luyện kiếm trong viện tử, một gã thân binh vội vàng đi tới đứng trước cửa sân bẩm báo:

- Khởi bẩm tướng quân, bên ngoài có một người trẻ tuổi đến tìm, nói là bằng hữu của tướng quân.

Trương Huyễn thu kiếm, cười hỏi:

- Là ai tìm ta?

- Y nói là họ Tô, cùng tham gia Anh hùng hội với tướng quân.

Trương Huyễn lập tức mừng rỡ, hẳn là Tô Định Phương đến tìm mình. Hắn vội vàng đưa kiếm cho thân binh, bước nhanh đi ra ngoài đón.

Cửa lớn, Tô Định Phương tươi cười chân thành thi lễ với Trương Huyễn:

- Trương đại ca, đã lâu không gặp.

Trương Huyễn chợt nhớ tới, sau Anh hùng hội hắn lại không biết hướng đi của Tô Định Phương, còn có tình hình của những người khác hắn cũng không biết gì cả, điều này khiến cho hắn cảm thấy ở phương diện này hắn còn có nhiều thiếu sót, không thể tiếp tục như vậy được. Kinh thành xảy ra chuyện gì, gió thổi cỏ lay mình cũng phải biết mới đúng.

Trương Huyễn xuất thần chỉ trong nháy mắt, hắn lập tức lấy lại tinh thần, nhẹ nhàng đánh vào hõm vai Tô Định Phương một quyền, cười mắng:

- Tiểu tử thối, ta ở kinh thành mười ngày, đệ mới đến gặp ta!

Tô Định Phương gãi đầu:

- Tiểu đệ vốn không ở kinh thành, hôm qua mới về, nghe tổ phụ nói huynh ở đây ta mới chạy tới.

- Thì ra là thế, xem ra ta hiểu lầm hiền đệ rồi.

Trương Huyễn cười vỗ vỗ bả vai y:

- Vào nhà rồi nói sau!

Trương Huyễn mời Tô Định Phương vào nhà, lại bảo thân binh mang một bình trà ướp lạnh đến, cười nói:

- Hôm qua chưởng quầy nhà trọ đưa đến cho ta không ít băng, đặt ở trong hũ ướp trà đá, nào! Uống một chén giải nóng.

Trương Huyễn rót cho Tô Định Phương một chén trà lạnh, lại cười hỏi:

- Làm sao đệ biết ta ở nơi này?

- Là tổ phụ nói cho ta biết địa chỉ của huynh.

Tô Định Phương lại lấy ra một phong thư, đưa cho Trương Huyễn:

- Đây là thư tổ phụ gửi cho huynh trưởng, mời huynh trưởng xem qua.

Trương Huyễn nao nao, Tô Uy làm sao lại biết mình ở chỗ này. Chỗ này là do Binh bộ chuẩn bị, chẳng lẽ Tô Uy đến Binh bộ nghe ngóng?

Hắn nhận lấy phong thư, mở ra xem, lập tức vui mừng quá đỗi. Trong thư Tô Uy đề nghị để tộc tôn Tô Liệt của mình đi theo hắn đến Giang Hoài tiễu phỉ. Điều này chính là cho mình thêm một đại tướng đắc lực, hắn sao có thể không mừng rỡ.

- Hiện tại hiền đệ đang làm gì?

Trương Huyễn cười hỏi.

- Bây giờ ta đang là Thiên Ngưu Bị Thân của Việt Vương điện hạ. Tuy rằng Việt Vương điện hạ khá coi trọng ta, nhưng huynh trưởng cũng biết, loại thị vệ này thật ra chẳng có việc gì làm, nghe được sự tích tiễu phỉ của các huynh, ta liền hận không thể chắp cánh bay đến Thanh Châu.

Trương Huyễn cười vỗ vỗ bờ vai của y:

- Về sau đệ theo ta đi Giang Hoài, cơ hội đánh giặc còn rất nhiều.

Tô Định Phương hưng phấn đến mức mặt đỏ rần:

- Tối hôm qua tổ phụ nói với ta chuyện cho ta đi Giang Hoài, ta hưng phấn một đêm không ngủ, hận không thể lập tức xuất phát khởi hành ngay ngày mai.

- Chúng ta không cần vội.

Trương Huyễn lại cười hỏi:

- Những người khác thế nào, ta là nói đến những người khác trong Anh hùng hội, bọn họ hiện tại như thế nào?

- Kỳ thật ta cũng không biết nhiều. Lý Huyền Bá bây giờ là mãnh tướng dưới quyền điều khiển của thiên tử, thiên tử đi tuần, y đi ngay trước thiên tử, quả thật rất uy mãnh.

Trương Huyễn hơi nhíu mày, vậy sao mình lại không gặp Lý Huyền Bá trên thuyền rồng?

- Những người khác thì sao?

Trương Huyễn lại tiếp tục hỏi.

- Ngũ Vân Triệu đi theo đại tướng quân Trần Lăng tiễu phỉ ở vùng Lũng Hữu, nghe nhiều lần lập chiến công, đã lên tới Hùng Võ Lang Tướng. Ngụy Văn Thông hiện tại đi theo Vũ Văn Hóa Cập, có phần được Vũ Văn Hóa Cập coi trọng, cũng thăng làm Hùng Võ Lang Tướng. Tống Lão Sinh ở trong quân Khuất Đột Thông, Sử Hoài Nghĩa vẫn đi theo Trương Cẩn, đảm nhiệm chức gì thì ta không rõ lắm, tuy nhiên Vũ Văn Thành Đô ở nơi nào thì ta cũng không biết.

- Vũ Văn Thành Đô tạm thời đi theo Vân Định Hưng, sau khi bị Ngư Câu La hạ gục, y cũng bị triệu về kinh thành, trên đường vào kinh ta đã gặp y.

Lúc này, Tô Định Phương lại thấp giọng cười nói:

- Nghe nói tướng quân sắp cưới con gái Lư gia làm vợ, có thật không vậy?

- Chuyện này… sao đệ biết?

- Là ta nghe tổ phụ nói. Tổ phụ ta rất muốn làm ông mối cho huynh. Nếu huynh trưởng có hứng thú, tổ phụ mời huynh trưa nay đi ăn bữa cơm rau dưa.

Trương Huyễn hơi hiểu được. Tô Uy để tộc tôn đi theo mình, lại nóng lòng tác hợp hôn sự của mình, rõ ràng chính là lung lạc mình. Tuy nhiên, Tô Uy là nhân vật trọng yếu của sĩ tộc Quan Lũng, Trương Huyễn cũng muốn kết giao với ông ta, mở rộng quan hệ của mình.

Nghĩ vậy, Trương Huyễn vui vẻ cười nói:

- Một khi đã như vậy, tối nay ta sẽ đến quấy rầy Tô phủ các người rồi!

Đúng lúc này, một gã thân binh chạy gấp tới, khẩn trương nói:

- Tướng quân, thánh chỉ đến.

***

Hai ngày này, tin đồn trong triều đình gần như đều là tin tức của Trương Huyễn. Đầu tiên là tin hôm qua Trương Huyễn báo cáo công tác, mười vấn đề lớn mỗi châm đều rỉ máu. Binh bộ thượng thư Vệ Huyền chỉ thiếu mỗi việc trực tiếp nói ra, ngươi có phải định cầm binh tạo phản không?

Cho dù là lần báo cáo công tác đen tối của Lý Uyên cũng không khẩn trương như vậy, vấn đề cũng không bén nhọn, cấp bậc cũng không cao như vậy. Hưng sư động chúng như vậy với một Hổ Bí Lang Tướng trung cấp cũng là một cảnh tượng hiếm thấy trên triều đình rồi.

Càng làm cho người ta suy nghĩ trăm lần mà vẫn không giải đáp được chính là, tất cả triều quan đều cho rằng, Trương Huyễn vào kinh hẳn là đạt được khen ngợi và ban thưởng, khen ngợi đối với việc hắn quét sạch quận Lang Gia, nhưng trên thực tế, triều quan cũng không thấy Trương Huyễn và bộ hạ của hắn được khen ngợi, mà chỉ có thẩm vấn nghiêm khắc. Tất cả mọi người đều đoán, có phải Trương Huyễn đã làm ra hành động gì đi quá giới hạn không muốn người khác biết, động vào vảy ngược thiên tử không. (Rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận).

Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Trương Huyễn rất khó vượt qua cửa ải này. Mặc dù không ít người thông cảm cho hắn, cảm thấy triều đình thưởng phạt bất công, nhưng càng nhiều người lại vui sướng khi thấy người gặp họa, cho rằng Trương Huyễn là gieo gió gặt bão, tuổi trẻ đã thăng liền mấy cấp cũng không phải là chuyện tốt! Kinh nghiệm chính trị thiếu hụt nghiêm trọng, đây không phải là báo ứng sao.

- Làm quan đâu có dễ như vậy, quan trường nước sâu, hơi không để ý là lật thuyền. Trương Huyễn này thiếu niên đắc chí, quá càn rỡ, nên giáo huấn hắn một chút!

Đây là do bọn quan viên nhiều năm thất bại cảm khái. Trương Huyễn ngắn ngủi trong một năm liên tiếp thăng tiến khiến bọn họ đỏ mặt, cho nên Trương Huyễn hơi suy sụp, bọn họ liền hận không thể để Trương Huyễn bị bắt đến Thái Thị Khẩu chém đầu mới có thể giải tỏa ngọn lửa ghen ghét trong lòng họ.

Nhưng cũng có không ít người biết Trương Huyễn bị nghiêm thẩm chưa chắc đã là chuyện xấu. Sau khi Lý Uyên bị nghiêm thẩm thì thăng làm Thái Nguyên Lưu Thủ, ở một mức độ nào đó, loại nghiêm thẩm này thường là điềm báo thăng quan.

Sáng hôm nay, tin tức chấn động triều dã kia đã chứng minh điều này. Thánh thượng chính thức hạ ý chỉ, phong Trương Huyễn làm Tả Vệ tướng quân, Lịch Dương thông thủ kiêm Chinh thảo sử sáu quận Giang Hoài, thêm hàm Ngự Sử Trung Thừa, mặt khác ban cho các tướng sĩ tham gia chiến dịch thu phục quận Lang Gia hai mươi vạn xâu tiền, một vạn lượng vàng, năm vạn thất lụa. Bốn tướng sĩ lập nhiều công lớn đều được thăng một cấp quan.

Triều dã gần như sôi trào. Đây là tướng quân trẻ tuổi nhất được sở phong từ khi đương kim thiên tử đăng cơ, chỉ có hai mươi lăm tuổi. Nếu như nói Hổ Bí lang tướng vẫn chỉ là một tướng lĩnh trung tầng, chưa đủ gây chú ý, như vậy một khi thăng cấp làm tướng quân, thì đã là tướng lĩnh cao tầng rồi.

Trong lúc nhất thời, Trương Huyễn thành tiêu điểm được toàn bộ triều đình chú ý. Mọi người đều nghị luận, tra xét hậu trường bối cảnh của hắn, tìm kiếm lý lịch sĩ đồ của hắn, thể ngộ bí kíp thăng quan của hắn.

Rất nhanh, loại nghị luận này từ triều dã lan tới dân gian. Toàn bộ thành Lạc Dương đều đang nghị luận về chủ tướng trẻ tuổi của Giang Hoài. Trong đó, điều khiến cho người ta cảm thấy hứng thú là hắn rõ ràng vẫn chưa lập gia đình, điều này khiến cho vô số thế gia, danh môn động tâm.

Bình Luận (0)
Comment