Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 455 - Chương 412: Sói Ở Giang Hoài

Chương 412: Sói ở Giang Hoài
Chương 412: Sói ở Giang Hoài

Trương Huyễn được phong làm Chiêu thảo sứ sáu quận Giang Hoài, cụ thể mà nói chính là quận Giang Đô, quận Lịch Dương, quận Chung Ly, quận Lư Giang, quận Hoài Nam và quận Nhữ Âm. Trong đó thành Giang Đô bởi vì địa vị chính trị có thể so với Nam Đô, cho nên thành Giang Đô không nằm trong phạm vi quản hạt của Trương Huyễn, do lưu thủ Giang Đô Trần Lăng quản hạt.

Các địa phương khác ở quận Giang Đô trừ thành Giang Đô, tỷ như huyện Hải Lăng, huyện Giang Dương, huyện Cao Bưu, vân vân đều được Chiêu thảo sử Giang Hoài khống chế. Nhưng điều thú vị chính là, quân nha chiêu thảo sử lại nằm trong thành Giang Đô mà hắn không quản hạt.

Năm ngày sau, hai vạn quân và hơn một trăm chiếc thuyền lớn từ huyện Hu Dị đi vào sông Hoài. Kênh Thông Tế mượn đường sông Hoài gần hai trăm dặm ở chỗ này, lại từ huyện Sơn Dương ở phía Đông sông Hoài tiến vào Hàn Câu. Mà lần này Đỗ Phục Uy chặn quan lương, cắt đứt kênh Thông Tế, chính là phát sinh ở trong hai trăm dặm đường thủy sông Hoài này.

Có một chút trùng hợp chính là kẻ được xưng là Giang Hoài Lang Đỗ Phục Uy và phó tướng Phụ Công Hữu của y chính là người quận Tề. Đỗ Phục Uy ở quận Tề cũng từng có một đội loạn phỉ nhỏ, bị Vương Bạc đuổi đi, không thể không chạy trốn đến Giang Hoài. Trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, y đã vùng dậy nhanh chóng lớn mạnh ở Giang Hoài.

Dưới tay Đỗ Phục Uy có bốn tên đại tướng, theo thứ tự là Tiền tướng quân Phụ Công Hữu, Hậu tướng quân Tây Môn Quân Nghi, Tả tướng quân Miêu Hải Triều cùng với Hữu tướng quân Vương Hùng Đản, được xưng là Tứ đại kim cương.

Đỗ Phục Uy có sáu vạn Giang Hoài Quân, chiến thuyền lớn nhỏ gần ngàn chiếc, hoạt động giữa Trường Giang và sông Hoài, Lần này người đánh cướp quan lương, cũng cắt đứt kênh Thông Tế, chính là Tả tướng quân Miêu Hải Triều.

Tả Tướng quân Miêu Hải Triều là đại tướng thủy quân của Đỗ Phục Uy, có thủy quân mười lăm ngàn người, chiến thuyền lớn nhỏ gần ngàn chiếc, hoạt động ở nhánh sông Hoài, hang ổ chính ở huyện Hóa Minh quận Chung Ly, huyện thành nằm dựa vào sông Hoài đồng thời cũng là quê của Miêu Hải Triều.

Miêu Hải Triều tuổi chừng ba mươi mấy, là thủy tặc nổi tiếng ở vùng Giang Hoài, thân cao lực mạnh, võ nghệ cao cường, dùng một cây lang nha bổng nặng sáu mươi cân. Khi Đỗ Phục Uy chưa xuôi nam Giang Hoài, y chính là vua của Giang Hoài.

Năm trước y bị Đỗ Phục Uy đánh bại, đơn giản suất lĩnh toàn quân đầu phục Đỗ Phục Uy, trở thành phụ tá đắc lực của Đỗ Phục Uy.

Lúc này Miêu Hải Triều đã nhận được tin Trương Huyễn dẫn hai vạn quân Tùy xuôi nam, y không khỏi nóng lòng muốn thử. Ngay trước đó không lâu, y suất quân đi theo Đỗ Phục Uy đến huyện Diêm Thành toàn diệt năm nghìn quân đội của tướng Tùy là Công Tôn Thượng Triết. Cuối cùng Công Tôn Thượng Triết chỉ dẫn mười mấy người trốn thoát.

Một trận chiến thành công khiến trong lòng Miêu Hải Triều có vài phần kiêu căng.

Trên đầu thành huyện Hóa Minh, Miêu Hải Triều tay cầm lang nha bổng đang nhìn sóng gợn lăn tăn trên mặt nước sông Hoài. Trên mặt nước đậu mấy trăm chiến thuyền. Căn cứ vào tình báo y lấy được, trước mắt quân Tùy đã tới huyện Hạ Khâu, chậm nhất là xế chiều ngày mai hai vạn quân Tùy sẽ đi vào sông Hoài.

Mình có nên giết quân Tùy một trận lấy uy phủ đầu không? Trong lòng Miêu Hải Triều có chút rối rắm, một mặt y khát vọng xuất chiến, tốt nhất có thể cướp lấy Giang Đô. Mặt khác y lại không hiểu rõ lắm đội quân Tùy này, chỉ biết Trương Huyễn là mãnh tướng thứ ba thiên hạ, võ nghệ tuyệt luân, chính mình còn lâu mới là đối thủ của hắn.

Ngay lúc y đang đắn đo suy nghĩ, phía sau bỗng nhiên có binh lính hô to:

- Chủ công đến rồi!

Miêu Hải Triều vừa quay đầu lại, chỉ thấy một đội tàu từ phía tây đi đến. Thuyền lớn dẫn đầu ước chừng hai ngàn thạch, đầu hổ đuôi rồng, chính là hổ long thuyền của chủ công Đỗ Phục Uy. Y vội vàng ra lệnh:

- Nhanh chóng đi đến bến tàu nghênh đón chủ công với ta!

Cửa thành mở ra, Miêu Hải Triều suất lĩnh một đám quan quân đi nhanh ra bến tàu bên ngoài một dặm.

Lúc này, hổ long thuyền đã dừng hẳn trên bến tàu. Đỗ Phục Uy đi xuống từ trên thuyền lớn. Đỗ Phục Uy tuổi chừng ba mươi, dáng người cao gầy, mặt dài như ngựa, ánh mắt vô cùng âm u lạnh lẽo.

Mười sáu tuổi y đã chiếm núi làm vua ở quận Tề. Tuy rằng không lớn nhưng dưới tay cũng có hơn ngàn người. Chỉ là sau khi Vương Bạc tạo phản ở quận Tề, đè ép địa bàn thế lực của y, cuối cùng y bị Vương Bạc đánh bại, đành phải suất lĩnh mấy trăm người chạy trốn đến Giang Hoài, lại khởi binh ở Giang Hoài lần nữa, đi từng bước phát triển an toàn.

Phục Uy cũng tham gia Anh hùng hội đầu năm. Khi đó y còn nhận ý chiêu an của triều đình, nhưng Lý Tử Thông bị độc sát khiến cho y cực kỳ sợ hãi, trốn khỏi Lạc Dương. Thất vọng với triều đình chiêu an, Đỗ Phục Uy quyết định không giấu tài nữa, bắt đầu chủ động xuất kích.

Nửa tháng trước, y lệnh cho đại tướng Miêu Hải Triều suất quân chặn mười vạn thạch lương thực vận chuyển đến Lạc Dương, lại cắt đứt giao thông kênh Thông Tế. Đồng thời Miêu Hải Triều lại dẫn bản bộ tiêu diệt năm nghìn quân Tùy ở Diêm Thành, chấn động triều đình.

Đương nhiên Đỗ Phục Uy cũng biết lần này xuất đầu lộ diện, triều đình nhất định sẽ không bỏ qua cho mình. Nhưng suy xét đến quân Ngõa Cương bị quân Tùy vây công, Đậu Kiến Đức lại giấu tài không để lộ, ngay cả Đông Hải Mạnh Hải Công cũng tiếp nhận triều đình chiêu an rồi. Thiên hạ như rắn mất đầu, lúc này giơ cao đại kỳ, mặc dù có nguy hiểm bị triều đình nhắm thẳng vào, nhưng cũng có cơ hội trở thành kẻ đứng đầu quần long thiên hạ.

Cân nhắc lợi hại, cuối cùng Đỗ Phục Uy quyết định chủ động xuất kích, giơ cao đại kỳ tạo phản ở vùng Giang Hoài.

Dù sao Đỗ Phục Uy đã trở thành tội phạm nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, cũng giảo hoạt đa trí. Trong lòng y biết rõ Trương Huyễn lai giả bất thiện (kẻ đến thì không thiện), e sợ Miêu Hải Triều làm việc lỗ mãng, liền vội vàng tới ngăn trở.

- Ty chức tham kiến chủ công!

Đỗ Phục Uy đi xuống thuyền lớn, Miêu Hải Triều đem người tiến lên khom mình thi lễ, Đỗ Phục Uy khoát tay áo, lạnh lùng nói:

- Không cần đa lễ, may mắn ta có thể gặp được các vị ở đây.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra, Đỗ Phục Uy cũng không để ý tới mọi người, nói với Miêu Hải Triều:

- Theo ta lên thuyền nói chuyện.

Miêu Hải Triều gật gật đầu, bảo mọi người đi về trước, chính y đi theo Đỗ Phục Uy lên thuyền lớn. Đỗ Phục Uy đi đến đầu thuyền, chỉ vào mấy trăm thuyền nhỏ đang chờ xuất phát ở xa xa hỏi:

- Ngươi định suất quân đi đâu?

Miêu Hải Triều đã hiểu được ý đồ của chủ công, y không dám giấu diếm, chỉ đành ăn ngay nói thật:

- Ty chức nghĩ quân đội của Trương Huyễn từ Thanh Châu đến đây, hẳn là không sở trường thuỷ chiến, cho nên ty chức định xuất kỳ binh tập kích đội thuyền của Trương Huyễn, cho hắn một uy phủ đầu.

Đỗ Phục Uy hừ mạnh một tiếng:

- Xuất kỳ binh? Chỉ sợ kì binh chưa ra, lại chui vào bẫy của quân Tùy. Trương Huyễn chính là tổ tông của xuất kỳ binh, ngươi còn muốn chơi trò này với hắn?

Miêu Hải Triều không dám lên tiếng, nhưng trong lòng không phục, một hồi lâu y mới nói:

- Sao chủ công lại đề cao chí khí kẻ khác, diệt uy phong của mình?

Đỗ Phục Uy thấy y lại dám chống đối chính mình, cũng không nói thêm gì nữa, liền lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi thật sự không kìm nổi, vậy ngươi cứ ra tay thử xem một chút, xem là ta nói đúng, hay là kỳ binh của ngươi hữu dụng? Có điều ta nói trước, nếu ngươi thất bại đừng trách ta phạt nặng ngươi.

Miêu Hải Triều dù sao cũng là tội phạm nổi danh, máu anh hùng của y nổi lên, cũng bất chấp tôn ti, gân cổ hỏi:

- Nếu ta tập kích bất ngờ thành công thì sao?

- Nếu ngươi tập kích bất ngờ thành công, tất cả chiến lợi phẩm toàn bộ cho ngươi!

- Chúng ta một lời đã định!

- Ngươi đã nhất định phải đi, vậy ta cũng không ngăn cản ngươi.

Đỗ Phục Uy bỏ lại một câu, cũng không quay đầu lại mà đi trở về khoang thuyền, để lại Miêu Hải Triều trên boong thuyền.

Đây cũng là chỗ nhức đầu của Đỗ Phục Uy, giống như quân Ngõa Cương, y phát triển lớn mạnh là nhờ không ngừng thôn tính các đội ngũ loạn phỉ khác.

Tỷ như Miêu Hải Triều, bản thân y là thủy tặc lớn nhất quận Chung Ly, lúc cường thịnh nhất có hai vạn quân đội. Sau khi bị Đỗ Phục Uy đánh bại, Miêu Hải Triều dẫn hơn một vạn năm trăm người đầu hàng Đỗ Phục Uy. Đỗ Phục Uy không thể cướp đoạt quân đội của y, đành để y tiếp tục suất lĩnh bản bộ.

Các đại tướng khác, như Phụ Công Hữu, Vương Hùng Đản, Tây Môn Quân Nghi, Hám Lăng cũng giống như vậy, đều có bộ khúc của chính mình. Trong sáu vạn đại quân của Đỗ Phục Uy, quân đội chân chính lệ thuộc trực tiếp vào y chỉ có không đến hai vạn người, được là “Thượng Mộ Quân”.

Loại phương thức thôn tính này ưu thế lớn nhất chính là nhanh chóng tụ tập số lượng lớn quân đội trong thời gian ngắn. Đỗ Phục Uy chạy đến Giang Hoài tập hợp lại vào năm Đại Nghiệp thứ tám, trong thời gian bốn năm ngắn ngủi đã khuếch trương đến sáu vạn người, trên thực tế chính là tập trung thôn tính loạn phỉ vùng Giang Hoài.

Nhưng phương thức này cũng dễ dàng làm cho các đại tướng lãnh binh tự ý làm việc, hậu quả là không chấp hành quân lệnh, có lợi có hại. Lần này Đỗ Phục Uy đuổi tới huyện Hóa Minh, ở một mức độ nào đó y cũng không muốn ngăn cản Miêu Hải Triều tập kích quân Tùy, mà là muốn lợi dụng loại tập kích này gõ cho Miêu Hải Triều không quá nghe lời một trận.

Trên mặt sông Hoài, hơn một trăm chiến thuyền vừa và nhỏ đang lục tục rời khỏi thủy trại chạy về phía đông. Miêu Hải Triều tay cầm lang nha bổng đứng trên chiến thuyền dẫn đầu, đón gió sông. Sát khí trong mắt y tỏa ra mãnh liệt. Đỗ Phục Uy khinh thị mình khiến lòng y tràn ngập phẫn hận, y muốn để Đỗ Phục Uy thấy, rốt cuộc ai mới là sói của sông Hoài?

Trên boong thuyền, Đỗ Phục Uy khoanh tay lạnh lùng nhìn chiến thuyền chạy nhanh ra xa, ánh mắt trở nên càng thêm lạnh như băng. Nếu Miêu Hải Triều có thể đánh lén thành công đương nhiên là tốt nhất, y cũng có thể ra uy phủ đầu với Trương Huyễn. Nhưng nếu Miêu Hải Triều thất bại, y cũng có thể mượn cơ hội này gõ Miêu Hải Triều. Bất kể thắng hay thua, y đều không tổn thất chút nào.

Bình Luận (0)
Comment